Có hình tất có bóng, có giọng nói thì tất có người, trên không trung, một người đàn ông cao to như một con gấu xám đạp trên không khí, khuôn mặt ông có khuôn mặt già dặn nhưng lại có vẻ trẻ tuổi, có lẽ từ khi đạt đến cấp độ cao hơn của sự sống, tuổi thọ của ông ta tăng cao và sự tương phản dần hiện rõ ra bên ngoài, chẳng mấy lâu nữa, mặt ông ta sẽ trẻ trung trở lại.
“Tham kiến Quân Đoàn Phó, Derek.” Yvis giật mình, cậu nhìn người mới đến và ngay tức khắc Yvis khom người chào bằng lễ nghi cao cấp nhất.
“Cái gì? Người kia là Derek?” Có người kinh hô.
“Derek đích thân tới đây sao?”
“Có chuyện gì vậy?” Có người không hiểu hỏi.
“Đó là Phó Quân Đoàn Derek, tôi nghe nói ông ấy đã mạnh ngang với cả Quân Đoàn Trưởng.” Một người có vẻ hiểu biết giải thích.
“Mạng ngang với Quân Đoàn Trưởng, trời ạ? Chuyện này có thật không?”
“Từ khi nào Quân Đoàn Gaia có người mạnh đến thế, tôi hoàn toàn không biết gì cả.” Có người u mê.
“Tại vì cậu không thấy Derek thôi, chứ ông ta khá có tiếng tăm trong Quân Đoàn Gaia đấy.”
“Quân Đoàn Gaia càng ngày càng kinh khủng, tôi còn chẳng biết họ mạnh đến mức nào nữa rồi.” Có người cảm khái.
"Haha, chuyện tốt mà, họ càng mạnh thì nơi này càng an toàn." Có người lạc quan nói.
“Derek?” Rory đứng yên lại một chỗ, ông ngẩng đầu lên bầu trời, người đang đứng ở trên đó tỏa ra một luồng áp lực như núi cao, khi cảm nhận được nó, hơi thở Rory trở nên nặng hơn.
“Thật mạnh!” Rory lẩm bẩm.
“Yvis, Rory đã thông qua bài kiểm tra và trở thành một thành viên của Quân Đoàn Gaia, hãy chào đón ông ấy.” Derek đáp xuống sân đấu và nhìn Yvis nói, đó là một mệnh lệnh tuyệt đối đến từ cấp trên dành cho cấp dưới.
Toàn bộ chênh lệch giữa hai người thể hiện cực kỳ rõ ràng, Yvis yếu thế hơn nhiều, nhưng Yvis có vẻ như không đồng ý với Derek lắm, cậu ta phản bác: “Nhưng Rory chưa chiến thắng tôi, thưa ngài, đó là luật do chính các Quân Đoàn Trưởng đặt ra.”
“Rory không chiến thắng cậu?” Derek bỗng nhiên bật cười, ông khá tức giận vì một thành viên cấp dưới lại dám trái lệnh, nhưng muốn họ nghe theo thì phải giảng đạo lý.
“Rory, ông b·ị t·hương phải không?” Derek bình tĩnh nhìn Rory và hỏi.
“Đúng vậy, v·ết t·hương không đáng lo ngại.” Rory chần chờ vài giây, cuối cùng ông gật đầu nói ra, giọng nói như không để thương thế trên người vào mắt.
“Thế nào? Yvis, cậu đã phục chưa? Nếu Rory có trạng thái tốt thì cậu sẽ bị thua trước ông ta.” Derek quay qua nhìn Yvis rồi nói.
“Tại sao ông b·ị t·hương nhưng không nói?” Yvis tức giận nhìn Rory.
“Xin thứ lỗi cho hành động của tôi, nhưng tôi muốn gia nhập Quân Đoàn Gaia và không thể chờ đợi một giây nào.” Rory cười khổ nói, lấy trạng thái b·ị t·hương đi đánh nhau với người khác thì giống như đang khinh thường đối thủ vậy, không trách được Yvis tức giận.
“Được rồi, Yvis, các Quân Đoàn Trưởng đều quyết định cho Rory gia nhập Quân Đoàn Gaia, cậu không thấy niềm tin và sự khát khao ẩn trong ánh mắt Rory khi ông ấy t·ấn c·ông cậu dù biết rằng ông ấy có thể phải c·hết sao?” Derek điềm tĩnh nói.
“Tôi hiểu rồi.” Yvis gật đầu, sự tức giận trong cậu dường như nguôi ngoai đi khi biết một người ngoài lại lấy cả mạng sống đặt cược vào việc gia nhập Quân Đoàn Gaia, điều đó cho thấy Quân Đoàn Gaia dần trở nên cao lớn hơn trong lòng mọi người.
“Rory thông qua bài kiểm tra, chính thức trở thành một thành viên của Quân Đoàn.” Yvis cao giọng nói trong ánh mắt vui mừng của đám người.
Họ thậm chí còn không dám nhìn thẳng vào Rory khi ông ta lao đầu t·ấn c·ông Yvis, nếu không họ sợ mình sẽ thấy hình ảnh tàn khốc, cuối cùng, trận chiến với muôn vàn căn thẳng, muôn vàn cái hồi hộp, chờ mong của đám đông đã khép lại, nó giống như một viên pháo hoa nổ tung giữa bầu trời đêm, le lói chiếu sáng bầu trời rồi vụt tắt, tất cả trở về với bình thường.
“Rory, chào mừng ông gia nhập với chúng tôi.” Derek thấy Yvis tiếp tục làm người kiểm tra các thí sinh, ông ta đi đến gần và chào hỏi Rory.
“Chào ông, Derek, kể từ nay về sau, tôi có thể sẽ phải nhờ ông chỉ giáo nhiều.” Rory khiêm nhường nói, dù ông có cấp bậc sức mạnh bằng với Derek, nhưng thần thái, khí chất của Derek hoàn toàn hơn hẳn Rory về mọi mặt.
Đây là lần thứ hai, Rory gặp một người mạnh mẽ đến thế, người đầu tiên là thiếu tá Lion.
“Nếu ông có gì cần tôi giúp đỡ thì cứ việc nói, tất cả chúng ta đều là người chung một nhà.” Derek cười nhạt nói, tính cách ngay thẳng, thô bạo của Derek vẫn không thay đổi gì, ông ta tin tưởng vào cả lời xã giao của Rory, và đáp lại bằng tình cảm chân thật, đầm ấm.
“Còn bây giờ thì ông hãy đi theo tôi tham quan Quân Đoàn Gaia và làm một số thủ tục cần thiết.” Derek nói tiếp.
“Được thôi, tôi đang nóng lòng nhìn Quân Đoàn Gaia sẽ có gì đặc biệt đây.” Rory gật đầu nói ra.
“Hmm, để xem, ông đang b·ị t·hương, vậy thì tôi sẽ dẫn ông đi đến gặp các bác sĩ tài giỏi của Quân Đoàn Gaia.” Derk sờ cằm vài giây rồi nói.
Hai người bước ra khỏi sân đấu trong ánh mắt dòm ngó của đám đông, họ nhanh chóng quên đi hai người và tiếp tục tập trung vào các cuộc chiến đấu gay cấn trên sân, Yvis có một tâm trạng tồi tệ và cậu ta bạo phát chúng lên người các thí sinh, chẳng hề nương tay một chút nào, luật lệ của Quân Đoàn Gaia chưa bao giờ được thực hiện khắc khe và chuẩn mực như lúc này.
“Thế nào? Làm ván không chú em?” Đâu đó, một ông lão vuốt râu, khuôn mặt tự tin của trí giả đang kè cặp một anh bạn nhỏ nào đó.
“Tôi đặt, tôi đặt, mau cho tôi đặt!!” Anh bạn nhỏ hưng phấn gào to khi nghe phân tích từ miệng ông lão.
“Tốt, tốt, tốt, anh bạn nhỏ quả nhiên không tầm thường.” Ông lão cười khằng khặc nói.
…
“Xin chào, bác sĩ Mira, tôi đem đến một người mới tới và nhờ cô chữa trị cho ông ta.” Derek dẫn Rory đến khu vực chữa bệnh của Quân Đoàn Gaia, và ông sử dụng quyền hạn cao cấp của ông để gặp trực tiếp với Mira.
“Là Derek à? Tôi đang rất bận rộn, nếu không phải chuyện gấp thì đừng làm phiền tôi chứ.” Mira ở trong phòng, cô đang làm vài thí nghiệm lên các mẫu vật do cô tìm được khi theo Quân Đoàn Gaia hành quân ra bên ngoài Thập Linh Hỏa thành.
Các mẫu vật này rất quý giá, Mira thương yêu chúng đến nỗi cô không cho phép bất cứ ai chạm vào chúng ngoài cô, và đương nhiên Mira nghiên cứu ra nhiều bí mật của tiến hóa, nhưng cơ sở vật chất ở đây không đủ để đáp ứng nhu cầu cao của Mira, cô chỉ có thể nghiên cứu trong giới hạn cho phép.
“Đây là chuyện quan trọng, tôi có một người đang b·ị t·hương ở đây.” Derek bình tĩnh trả lời.
“Được rồi, vào đi, tôi sẽ dành năm phút thời gian cho anh.” Mira thở dài và đành phải đồng ý, cô chẳng thể nào đuổi một Quân Đoàn Phó khỏi đây được, cô đang làm việc cho Quân Đoàn Gaia với mức lương cực kỳ cao khiến nhiều người hâm mộ đến chảy nước dãi.
Và tiền công đương nhiên luôn đồng hành với nghĩa vụ, Mira làm bác sĩ, cô phải chữa bệnh cho người khác.
“Cảm ơn cô.” Derek trả lời rồi bước vào căn phòng, Mira dọn dẹp xong các đồ vật ở trong, và Rory theo sau Derek, ông ta trố mắt lên nhìn những thiết bị hiện đại đang chiếu sáng, không gian này khiến Rory hồi tưởng lại thành phố hiện đại thời trước.
“Xin chào cô, tôi là Rory, người vừa mới gia nhập Quân Đoàn Gaia..” Rory tiến lên và tự giới thiệu.
“Tôi là Mira, một bác sĩ.” Mira gật đầu và trả lời hết sức ngắn gọn, khác hẳn với khi cô tiếp xúc với Thanh Vũ.
Cũng đúng thôi, một thành viên bình thường của Quân Đoàn Giaa làm sao có thể để Mira tiếp đãi chu đáo và nhiệt tình chứ?
“Ông hãy ngồi đây và để tôi kiểm tra v·ết t·hương của ông.” Mira chỉ về một cái giường gần đó, Rory nghe theo lời cô, ông nhanh chóng ngồi xuống, và trong vài phút sau, Mira sử dụng các thiết bị quét hình để kiểm tra toàn thân Rory.
“Tại sao ông lại b·ị t·hương?” Mira bỗng nhiên hỏi.
Rory đứng người, ông đang nghĩ đến câu trả lời và ông chắc chắn không nói thật.
“Tôi chiến đấu với Venger ở căn cứ cũ và b·ị t·hương.” Rory nói ra.
“Đánh nhau với Venger? Vậy thì các v·ết t·hương phải từ bên ngoài vào, nhưng v·ết t·hương trong cơ thể ông thì khác.” Mira nhíu mày hỏi, nhưng rất nhanh thì cô nhận ra được Rory không chân thật, và cô bỏ qua hoàn toàn lý do của Rory.
“Thôi, tôi sẽ chữa trị cho ông.” Mira nói, cô chẳng muốn tiếp xúc với người giả dối như Rory một giây nào.
“Đây là thuốc mà tôi vừa chế từ một loại cây tiến hóa, tôi không biết tên của nó nhưng nó giúp ông bồi bổ cơ thể.” Mira lấy vài viên bột màu trắng được nén trong một cái túi nhỏ và đưa cho Rory.
“Hãy uống nó với nước, sau khi cơ thể ông khôi phục thì ăn viên đan dược này.” Mira dặn dò kỹ lưỡng, Rory là bệnh nhân của cô, cô phải làm việc của mình tận tụy và hết lòng dù cô không ưa gì Rory.
“Đây là gì?” Rory ngẩn người cầm một viên cầu màu xanh nhỏ gần bằng ngón tay cái.
“Một loại đan dược, nó có tên là Liệu Thương Đan và công hiệu của nó là chữa trị các v·ết t·hương, ông chắc chắn hồi phục hoàn toàn sau khi ăn nó.” Mira giải thích.
“Cảm ơn cô.” Rory gật đầu.
“Năm phút đã qua, hai người có thể đi rồi.” Mira lạnh nhạt nói một câu và trở về với công việc nghiên cứu.
Derek cùng Rory cười khổ, nhất là Rory cảm thấy Mira chán ghét ông hay sao ấy, cảm giác thật khó tả khi bị người khác ghét.
“Chúng tôi làm phiền cô rồi.” Derek nói ra, sau đó ông mở cửa và rời khỏi.
“Chúc cô một ngày tốt lành.” Rory không biết nói gì hơn, ông để lại một lời chúc rồi đi theo Derek.
Trên con đường cái, Derek chú ý Rory đang mân mê viên Liệu Thương Đan, Derek nói ra: “Rory, ông chỉ vừa mới đến và không hiểu về một số tri thức của Giáo Đình, đây là Đan Dược, nó được chế tạo bởi bàn tay của những người gọi là Luyện Đan Sư, họ có địa vị cao quý, và viên đan dược trên tay ông khá đắt đấy, giá trị nó bằng với một viên tinh thể tiến hóa cấp hai sơ kỳ.”
“Nếu tính ra, nó bằng với năm mươi ngàn linh thạch hạ phẩm.” Derek lẩm bẩm.
Rory thì im lặng, tay cầm viên đan được bỗng nhiên cứng lại, dường như Rory đang sợ ông sẽ làm rơi Liệu Thương Đan xuống đất thì phải.
“Tôi có cần phải trả tiền không?” Rory nhỏ giọng nói, khuôn mặt hơi nhăn nhó, nói thật thì ông chưa từng bỏ ra số tiền bằng với một viên tinh thể tiến hóa cấp hai, và nó làm ông khá đau lòng khi nghĩ đến.
Derek nhìn ra suy nghĩ của Rory, ông cười lắc đầu nói: “Không cần, nó hoàn toàn miễn phí.”
“Vậy thì tốt quá.” Rory gật đầu, và tựa hồ ông vừa thở dài một hơi.
0