Chiến dịch chuẩn bị đi đến hồi kết vì Thanh Vũ cùng với Quân Đoàn Gaia và những người khác càn quét gần như toàn bộ vùng đất phía tây Thập Linh Hỏa thành.
Bây giờ, theo như bản đồ phân bố các bầy Venger do Trinh Sát Đoàn mới vẽ thì Quân Đoàn Gaia chỉ còn một việc làm là chia nhỏ từng nhóm ra để t·ấn c·ông các khu vực như thị trấn, thôn làng cùng những người bình thường khác.
Các bầy Venger có mức độ nguy hiểm cao đã bị càn quét ra khỏi bản đồ, không còn gì đáng lo ngại nữa.
Thanh Vũ không còn quá nhiều việc ở trong chiến dịch, hắn ta có thời gian để di chuyển về phía bên kia dãy núi Siruan, nơi một căn cứ bị Trinh Sát Đoàn phát hiện, có vẻ như đội quân vô nhân tính đã từng g·iết hại rất nhiều người vô tội đang đóng quân ở đó.
Với thực lực hiện tại, Thanh Vũ chẳng gặp một vấn đề gì khi bay ngang giữa trời cao, nếu gặp phải Venger, quái vật mạnh mẽ cấp bốn trở lên thì hắn liền ra tay, tiêu diệt hết tất cả bọn chúng, tránh để bọn chúng t·ấn c·ông con người.
Tốc độ của Thanh Vũ rất nhanh, chẳng tốn tới nửa tiếng đồng hồ để vượt qua dãy núi Siuran hùng vĩ, cũng là đường biên giới giữa hai quốc là Niyensa và Penohal.
Không ngoại lệ, thời tiết ở Penohal đang lạnh buốt, cả một vùng đất, cây cối, khu rừng, thảo nguyên, đồng bằng đều bị một lớp tuyết dày phủ lên khiến cho nhiều loài sinh vật rơi vào ngủ đông, một số thì tiềm ẩn giữa vùng đất màu trắng kéo dài gần như vô tận tìm kiếm con mồi bỏ vào bao tử, bao gồm cả những người dân của Penohal.
“RAHHH!!” Một người đàn ông cao lớn đang ghì chặt phần cổ của một con quái vật giống như trâu rừng với cặp sừng dài nhọn trên đầu có thể đâm thủng cả sắt thép dày cộm.
“Gừ!!” Con trâu rừng đang nằm ở trên mặt đất, nó phát ra tiếng kêu phẫn nộ, thân thể vùng lên một cách dữ dội hòng thoát khỏi con người đang cố gắng xiết chặt, phá vỡ phần xương cổ của nó.
“Cố lên!!” Mấy chục người già trẻ, nam nữ, lớn bé có đủ đang hò hét, cổ vũ cho người đàn ông vật lộn với con quái vật.
Sức mạnh của con quái vật nằm ở tiến hóa cấp ba sơ kỳ, mà người đàn ông thì chỉ ở hơn cấp hai một chút, chưa tiến hóa lần thứ ba, nhưng đôi bàn tay của ông ta rất mạnh mẽ, không cho con trâu rừng cơ hội chạy trốn.
“GAH!” Sau vài phút, người đàn ông cắn chặt răng rồi gầm lên một tiếng, ông ta dùng sức vặn mạnh phần cổ của con trâu rừng về một hướng, phá vỡ khớp xương cổ, thành công g·iết c·hết con quái vật cấp ba sơ kỳ.
“Haha! Hay lắm Conal, anh đă thành công vượt qua bài thử thách của chúng tôi, sau này anh chính là một thành viên trong nhóm!” Một người tuổi tầm bốn mươi, năm mươi rảo bước tới gần Conal – người đàn ông vừa g·iết c·hết con quái vật – rồi đưa một bàn tay ra, vẻ mặt vui mừng.
Conal bắt lấy bàn tay từ người kia rồi được người đó kéo đứng lên, Conal vui vẻ nói:
“Cảm ơn anh, Dart, cảm ơn vì đã đồng ý cho tôi gia nhập nhóm.”
“Không có gì, sức mạnh của anh đã được chúng tôi công nhận!” Dart thoải mái nói ra, mười mấy người khác cũng gật đầu biểu thị sự đồng ý của bản thân họ đối với sự gia nhập của Conal.
“Được rồi, hãy đưa con quái vật này trở về căn cứ thôi, nó sẽ là lương thực của chúng ta trong vòng một tuần tới.” Dart thản nhiên nói.
“Vâng!” Mấy người lập tức xử lý sơ thân thể con trâu rừng rồi nâng con quái vật, chuẩn bị khiêng nó về căn cứ, nơi an toàn đối với bọn họ.
“Kẻ nào?” Bỗng nhiên, Dart hét dài một tiếng, hai con ngươi nguy hiểm nhìn thẳng về một hướng bên trong khu rừng bị đóng băng.
Mấy chục người khác, bao gồm cả Conal đều khẩn trương, vẻ mặt đề phòng nhìn theo hướng đó.
Bên trong khu rừng, bên dưới những cây cổ thụ đang bị băng tuyết đông cứng, một vài tiếng bước chân nhỏ nhẹ vang lên.
Trong tầm mắt căng thẳng, cảnh giác cao độ của đám người Dart, Conal, một người thanh niên bình tĩnh bước ra từ khu rừng, đứng đối diện với bọn họ.
“Một con người!” Dart thở dài ra một hơi, nội tâm nhẹ nhõm, con người thì không đáng sợ bằng quái vật.
Mấy người khác cũng vậy, bọn họ thở phào và giương đôi mắt hiếu kỳ nhìn vào người thanh niên lạ mặt.
“Ngươi là ai?” Dart trầm giọng hỏi, ánh mắt không hề thân thiện, gặp phải người lạ mặt giữa một thế giới đã không còn pháp luật, ai cũng phải cảnh giác cao bao gồm cả Dart, dù cho sức mạnh của ông ta đã gần chạm tới người tiến hóa cấp bốn.
“Một lữ khách đến từ quốc gia bên cạnh…” Thanh Vũ chậm rãi trả lời Dart, trước khi hiện thân thì Thanh Vũ dùng thần thức quan sát từ xa, hắn nhìn thấy nhóm Dart đang kiểm tra sức mạnh của Conal, đó là một nghi thức gia nhập đội ngũ do Dart đặt ra.
Nơi này cách căn cứ mà Trinh Sát Đoàn vừa mới phát hiện tầm năm mươi km, không xa lắm, vốn dĩ, Thanh Vũ muốn tiến thẳng vào căn cứ đó rồi kiểm tra một chút, truy tìm đội quân vô nhân tính kia rồi trừng phạt bọn chúng, hắn không ngờ lại gặp phải con người đang đi săn cho nên hắn đã ngừng lại, quyết định gặp gỡ bọn họ.
“Ngươi đến từ vùng đất ma quỷ?” Dart hoảng sợ hét lên.
“Cẩn thận!!” Mấy chục người khác liền biến sắc, ánh mắt lạnh lùng khóa chặt Thanh Vũ, toàn thân bọn họ căng cứng hết cả lên, một khi Thanh Vũ hành động thù địch thì bọn họ liền t·ấn c·ông ra một đòn chí mạng, g·iết c·hết Thanh Vũ.
“Vùng đất ma quỷ? Ý các ngươi đang nói đến quốc gia Niyensa bên kia dãy núi?” Thanh Vũ nhíu mày nói.
“Đúng vậy, đó là vùng đất ma quỷ có những con người biến chất, bọn người bên Niyensa sẵn sàng ăn thịt lẫn nhau, g·iết người không cần hỏi lý do để c·ướp đoạt tinh thể tiến hóa, thức ăn.” Dart lạnh lùng nói.
“Các ngươi nghe điều đó từ đâu?” Thanh Vũ nhàn nhạt hỏi lại.
“Tất nhiên là từ Đại Thần Soái vĩ đại của Penohal, ma quỷ, ngươi hãy cút đi, nếu không bọn ta liền sẽ tiêu diệt ngươi, không cho sự tồn tại dơ bẩn như người bước vào Penohal!!” Dart trầm giọng đe dọa.
“Cút đi!” Những người khác dùng sức quát to một tiếng, vài ba người liền thể hiện dị năng như lửa, nước, băng để tạo ra một uy thế mạnh với mục đích trấn nh·iếp Thanh Vũ.
“Các ngươi đã hiểu lầm, ta chỉ là một người lữ hành bình thường.” Thanh Vũ điềm đạm nói, hắn cảm thấy những người lạ trước mặt đang giống như dã thú bị đẩy vào đường cùng, chỉ còn cách chiến đấu đến c·hết để sinh tồn.
Việc này khiến Thanh Vũ cảm thấy khó hiểu, cho nên hắn càng muốn giao lưu với nhóm người Dart.
“Cút!” Dart quát to một tiếng, không hề chú ý vào lời nói của Thanh Vũ, ánh mắt trở nên lạnh lẽo hẳn đi, không có một sự hòa hoãn nào thể hiện trên trong gương mặt của Dart.
“Ma quỷ, cút trở về nơi của ngươi đi!!” Conal gầm lên, cơ bắp lộ rõ trên cánh tay chứng tỏ ông ta đang rất nghiêm túc, thậm chí là sẵn sàng liều cả mạng sống để t·ấn c·ông Thanh Vũ.
“Ma quỷ, nếu không phải các ngươi thì Penohal đã không rơi vào tình cảnh nguy hiểm như bây giờ, những người bình thường như bọn ta cũng không phải chật vật sống qua từng ngày trong sự sợ hãi!” Một cô gái trẻ tầm mười tám, mười chín cắn răng nói, hai con người chuyển thành màu hồng, có thể cô đang tức giận và cũng có thể vì sự phẫn uất mà cô đã chịu đựng trong thời gian dài.
Giữa giây phút căng thẳng cực độ, áp lực lan tỏa trong không khí, chỉ cần một chút hành động của Thanh Vũ liền khiến nhóm Dart đáp trả một cách điên cuồng, không ngờ, một tiếng rít gào vang lên từ đằng xa.
“NGAOOOO!!!” Tiếng rít gào này chứa đựng một sự phẫn nộ, mất đi lý trí, mặt đất rung chuyển theo từng giây vì một bàn chân khổng lồ đang giẫm đạp lên, bốn chân to khỏe, một cái đầu trâu khổng lồ, thân thể cao hơn mười mét, đôi sừng nhọn hoắc đủ đ·âm c·hết luôn cả tu sĩ Tứ Dương sơ kỳ.
“Quái vật!!” Conal hoảng sợ hét lên.
“Quái vật cấp bốn!” Dart kinh hãi.
“Chúng ta chạy mau!” Những người khác không quan tâm Thanh Vũ nữa, bọn họ nhìn thấy con quái vật trâu rừng thì nội tâm liền tan vỡ, không muốn ở lại đây, nếu không bọn họ sẽ bị con quái vật dữ tợn kia nuốt vào bụng.
“Nó là con quái vật trong tin tức từng g·iết c·hết hơn một trăm người!!” Dart ngưng trọng nói.
Nhưng mà, mọi thứ chưa dừng lại ở bấy nhiêu đó, hàng loạt âm thanh rít gào, phẫn nộ vang lên khắp bốn phương tám hướng, mấy chục con quái vật chạy tới đây, bao vây hết cả nhóm Dart lẫn Thanh Vũ, không còn một lối thoát nào.
Hơn mười con quái vật, mỗi một con đều tản mát ra áp lực ngang, thậm chí là hơn Tứ Dương sơ kỳ.
Theo hình dạng của bọn chúng thì chắc chắn chúng là một bầy với con quái vật bị Conal s·át h·ại. Bọn chúng ở đây để trả thù, và cũng vì thức ăn!
Ngay cả người mạnh mẽ nhất trong nhóm là Dart cũng đang cảm thấy tuyệt vọng!
“Hãy cùng nhau g·iết ra khỏi nơi này!!” Dart cắn chặt hàm răng rồi nói ra.
“Được!” Mọi người đồng ý, đây là giây phút nguy hiểm, bọn họ không còn lựa chọn nào ngoài việc hợp tác t·ấn c·ông một con quái vật rồi bỏ chạy.
Ít nhất, khi làm thế thì cũng có nhiều người được sống!
“Xông ra!” Darin hét lớn rồi vọt về phía trước, dẫn đầu, Dart sở hữu một dị năng biến hình thành một người đất khổng lồ cao hơn năm mét trông rất cứng cỏi, làn da thô ráp, sần sùi, sức phòng ngự rất cao.
Mấy người khác cũng chẳng thua kém, cả đội ngũ, ngoại trừ Conal là người tiến hóa cấp hai thì những người còn lại đều đạt cấp ba sơ kỳ trở lên, họ cùng nhau t·ấn c·ông tạo ra khí thế còn mạnh hơn cả một con quái vật cấp bốn sơ kỳ.
“Các người đừng vội thế chứ? Chúng ta còn chưa nói chuyện xong mà!” Bỗng dưng, một giọng nói vang lên bên tai của nhóm Dart, bọn họ đột ngột dừng lại động tác, vẻ mặt kinh hãi nhìn về phía trước, sau đó lại quay đầu nhìn xung quanh bởi vì mười mấy con quái vật cấp bốn sơ kỳ đều đã gục ngã.
Máu tươi chảy dài trên mặt tuyết tạo thành những đóa hoa máu diễm lệ, Thanh Vũ đứng trước t·hi t·hể một con quái vật đang bị mấy cây thương ánh sáng màu trắng ngà đâm thủng từ trên cao xuyên thấu qua cả cơ thể to lớn, với vẻ mặt hờ hững, giọng nói điềm tĩnh phát ra từ Thanh Vũ.
“Ta đang muốn thực hiện một cuộc lữ hành, các ngươi có thể giúp ta một chút được không?”
“Ngươi… người đến từ vùng đất ma quỷ, ngươi muốn gì chứ?” Conal hoảng sợ hét lên.
“Ngươi muốn làm gì? Bọn ta không có nhiều tinh thể tiến hóa, chỉ có bấy nhiêu thôi…” Dart thì biết cả nhóm chẳng phải là đối thủ của Thanh Vũ cho nên Dart vứt ra một túi da đựng tinh thể tiến hóa vào mặt đất trước mặt Thanh Vũ.
“Các ngươi không nghe ta nói hay sao? Ta chỉ là một người lữ hành đang tìm kiếm một câu trả lời mà thôi.” Thanh Vũ từ tốn nói ra, cái túi da đang ở trên nền đất bỗng nhiên bay lên rồi rơi vào tay Dart.
Dart và những người trong nhóm đều ngây người ra, vẻ mặt nghi ngờ nhìn về phía Thanh Vũ.
“Còn nữa, ta là một người tốt!” Thanh Vũ mỉm cười nói.
…
“Đây là căn cứ do một Quân Chủ tên là Alma quản lý, ông ta chính là người mạnh mẽ nhất trong căn cứ, một người có thể địch lại hàng chục quái vật cấp bốn.” Dart bình tĩnh giới thiệu cho Thanh Vũ một căn cứ có hàng rào chắn là những cây gỗ khổng lồ.
Sau khi cứu giúp nhóm Dart thì cả nhóm đã chấp nhận Thanh Vũ là một người tốt, bọn họ dẫn Thanh Vũ về căn cứ rồi bắt đầu giới thiệu, coi Thanh Vũ là người lữ hành từ phương xa, đi qua những vùng đất mới mẽ mở mang tầm mắt, tích lũy kiến thức.
“Quân Chủ? Một cái tên khó hiểu, còn có Đại Thần Soái nữa, làm phiền anh hãy kể cho ta về những người đó được không?” Thanh Vũ nhẹ nhàng nói ra.
“Tôi rất sẵn lòng, Quân Chủ là một người nhận mệnh lệnh quản lý một vùng đất lớn trong quốc gia Penohal từ Đại Thần Soái.”
“Còn Đại Thần Soái là một người vĩ đại, một mình ông ta đã xử lý mấy chục Thành Phố bị chiếm giữ bởi hàng tá quái vật, Venger, tạo ra một Penohal yên bình cho những người dân như chúng tôi sinh sống.” Dart nhẹ giọng giới thiệu.
“Mặc dù vậy, chúng tôi phải gia nhập q·uân đ·ội theo như mệnh lệnh từ Đại Thần Soái, và trong một tuần, một người phải cống nạp mười tinh thể tiến hóa cùng cấp cho Đại Thần Soái, còn một Quân Chủ thì phải giao nộp mười ngàn tinh thể tiến hóa cấp hai trở lên.”
“Toàn bộ quốc gia Penohal rất an toàn nhờ vào Đại Thần Soái và các Quân Chủ ngày đêm đánh đuổi quái vật, chúng tôi nợ những con người vĩ đại đó một lời cảm ơn chân thành.” Conal cảm khái nói, khi nhắc về Đại Thần Soái và các Quân Chủ thì nét mặt của ai nấy đều sùng bái.
“Cả Penohal có bao nhiêu căn cứ có Quân Chủ quản lý?” Thanh Vũ nhíu mày hỏi.
“Tổng cộng năm mươi sáu Quân Chủ chỉ nghe lệnh duy nhất từ Đại Thần Soái, nghe nói đội quân của Đại Thần Soái có thể chém g·iết chính diện với hàng trăm ngàn Venger, tổng bộ của Đại Thần Soái đặt ở thủ đô của Penohal, một tòa thành vừa được xây dựng trong vòng nửa năm qua!” Dart nói với vẻ mặt than thở, một cảm xúc ước ao thoáng hiện trên gương mặt của Dart, có vẻ như Dart rất muốn tham quan tòa thành vĩ đại của Penohal, vẻ mặt thể hiện một sự tự hào.
Trên thế giới đầy rẫy quái vật, hàng trăm quốc gia đang bị dồn đến hồi kết thì Penohal vẫn sừng sững giữa đất trời, người dân chống lại quái vật và được một người vĩ đại như thể bước ra từ truyền thuyết là Đại Thần Soái lãnh đạo!
“Được rồi, chúng ta hãy vào bên trong thôi, tôi sẽ báo cáo mọi chuyện lên cho Quân Chủ.” Dart nói khẽ.
Thông qua lời kể của Dart và những người khác, Thanh Vũ có thể suy tưởng ra nôm na là Penohal, một quốc gia còn lạc hậu hơn cả Niyensa được một người chấn chỉnh, gắn kết con người chống lại Venger, quái vật, đó là Đại Thần Soái!
Bên dưới Đại Thần Soái là năm mươi sáu Quân Chủ phụ trách quản lý các căn cứ, hay nói chính xác hơn là thu lấy tài nguyên từ người dân rồi gửi lại cho Đại Thần Soái bồi dưỡng q·uân đ·ội, gia tăng sức mạnh tổng thể.
Và quốc gia Niyensa thì bị Đại Thần Soái buông lời cảnh cáo rằng nơi đó là vùng đất của ma quỷ, con người mất đi nhân tính, không cho phép người dân bước vào Niyensa dù chỉ một bước, nếu gặp phải người đến từ Niyensa phải báo cáo lại cho Quân Chủ hay dùng b·ạo l·ực đuổi đi.
Vì vậy, thái độ của nhóm Dart đối với Thanh Vũ rất tồi tệ.
Nhưng họ được Thanh Vũ cứu giúp khỏi bầy quái vật trâu rừng cho nên họ đồng ý dẫn Thanh Vũ đi tham quan căn cứ gần biên giới Niyensa.
Thanh Vũ không cần phải làm gì, Dart cử một thành viên trong nhóm đi báo cáo lại cho người làm việc cho Quân Chủ, còn Dart và những người khác thì dẫn Thanh Vũ đi dạo quanh căn cứ một vòng lớn.
Tình cảnh sinh hoạt của người dân nơi đây cực kỳ xấu, quần áo làm từ da thú thô sơ, v·ũ k·hí là những khúc gỗ lấy từ thực vật tiến hóa hay các loại xương của động vật.
Hầu hết mọi người đều gầy yếu, vẻ mặt hốc hác chứng tỏ họ phải chịu đựng khổ cực trong một khoảng thời gian dài, những người tiến hóa cấp ba trở lên thì đỡ một chút.
Thanh Vũ không có giúp đỡ người dân như Quang Minh Giáo Đình đang làm ở quốc gia Niyensa, hắn đang điều tra tình hình ở đây, tất cả con người đều đang oán hận quái vật, Venger và hận luôn cả quốc gia Niyensa bởi vì một tin đồn vang ra từ tòa thành, nơi Đại Thần Soái đóng quân là Niyensa đang t·ấn c·ông Penohal nhằm chiếm đoạt lãnh thổ, tài nguyên.
Sau nửa tiếng đồng hồ, thành viên trong nhóm Dart quay về cùng với một người đàn ông tản ra uy áp bằng Tứ Dương hậu kỳ.
Khi thấy người đàn ông này, Dart hay toàn bộ thành viên trong nhóm, bao gồm luôn cả những người dân bình thường có mặt ở đây đều khom người, vẻ mặt cung kính.
“Kính chào Quân Chủ!”
“Mọi người cứ tiếp tục làm việc đi.” Người đàn ông mỉm cười gật đầu, giọng nói nhẹ nhàng, ôn hòa, sau đó ông ta đưa mắt quan sát Thanh Vũ.
“Cậu là người đã giang vòng tay ra cứu giúp cả nhóm của Dart phải không?” Quân Chủ Alma trầm giọng hỏi.
“Chính xác là vậy.” Thanh Vũ liếc mắt nhìn vào Quân Chủ Alma một cái rồi nói.
“Đúng là một người anh hùng của Penohal, mặc dù cậu đến từ vùng đất quỷ dữ nhưng tôi, Quân Chủ Alma sẵn lòng chào đón cậu ở căn cứ này.” Quân Chủ Alma dõng dạc nói, hai tay dang rộng ra như thể đang chào đón Thanh Vũ.
“Ồ?” Thanh Vũ khẽ lên tiếng một cái.
“Hỡi người anh hùng trẻ tuổi, tôi muốn mở một bữa tiệc thịnh soạn chiêu đãi cậu!” Alma tiếp tục nói.
“Được thôi!” Thanh Vũ cười khẽ một tiếng, nét mặt hờ hững không quan tâm cho lắm.
“Cả nhóm của Dart cũng có phần, hãy cùng chúng tôi, những người đang bảo vệ căn cứ này hân hoan, đón chào một người anh hùng mới!” Alma dời tầm mắt vào cả nhóm Dart rồi nói.
“Chúng tôi rất vinh hạnh!” Dart đại diện cho những thành viên trong nhóm trả lời Quân Chủ Alma, âm thanh kính trọng và phấn khởi.
“Nào! Hỡi những người chiến sĩ, chúng ta bắt đầu bữa tiệc thôi!” Quân Chủ Alma cao giọng nói ra, sau đó ông ta vỗ tay thật mạnh.
“HÔ!!” Một tiếng hô vang đồng thanh phát ra từ xung quanh, trên mọi nẻo đường đất đá, trước các ánh mắt khó hiểu của người dân, cả một đội quân của Quân Chủ Alma đang đứng ở đó, bao vây Thanh Vũ và cả nhóm Dart vào trong.
“Ngài Quân Chủ?” Dart hỏi với vẻ mặt khó hiểu.
“Ngài Quân Chủ, tại sao lại tập trung q·uân đ·ội vậy?” Conal ngây người.
“Ngài Quân Chủ?!” Những thành viên khác cảm thấy không an tâm chút nào.
“Đại Thần Soái đã ra lệnh, không cho phép một tên ác ma nào bước vào Penohal vĩ đại.” Quân Chủ Alma vừa bay lên không trung, đứng giữa không khí, giọng nói nhàn nhạt vang vọng cả căn cứ to lớn.
“Hôm nay, các ngươi lại dám dẫn một kẻ ác ma vô nhân tính đến đây, làm bẩn vùng đất Penohal vĩ đại, ta sẽ phán tội các ngươi theo luật do Đại Thần Soái đặt ra!”
“Giết!” Alma lạnh nhạt phất tay.
“Giết!” Năm trăm chiến sĩ trong đội quân của Quân Chủ Alma lập tức xông tới, hai con ngươi băng lãnh, sát khí nồng đậm lan tỏa khóa chặt cả không gian quanh Thanh Vũ, cả nhóm Dart cũng trở thành mục tiêu.
0