Quang Minh Thánh Thổ
Đang Cập Nhật
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 797: Vì ngươi!
Thế công của Đại Vương Tử càng ác liệt và điên dại, mọi người không dám nhúng tay vào, cuối cùng Đại Vương Tử đánh nát bóng người cầm kiếm cuối cùng trước khi thanh kiếm sắc bén đó đâm vào tim của mình.
Máu tươi của Đại Vương Tử, tiếng rít gào giận dữ, âm thanh kim loại b·ị đ·ánh bay, từng bóng người hư ảo b·ị đ·ánh nát rồi ngưng tụ lại, Đại Vương Tử không thể phá vỡ trận pháp Thập Bát Nhân Kiếm trận đang bảo vệ chính điện, theo thời gian, v·ết t·hương của Đại Vương Tử ngày càng nhiều, máu tươi chảy ồ ạt, Đại Vương Tử không để ý đến chúng, cậu chỉ muốn xé nát kẻ thù!
An Tử Bình đã g·iết sạch bọn chúng trước khi Vệ Quốc Liên Minh đến đây!
Đại Vương Tử ngẩng đầu nhìn chính điện, vẻ mặt lạnh lùng, đôi mắt trống rỗng nhưng như thể có một ngọn lửa đang cháy ở nơi đó, cánh cửa tâm hồn của con người nay đã bị ngọn lửa báo thù chiếm giữ, khí thế của Đại Vương Tử càng ngày càng cao hơn nữa, cậu ta thiêu đốt luôn cả sinh mệnh để chuẩn bị trả thù cho cha mẹ.
“Ngươi không xứng gọi cái tên đó! Đi c·hết đi!” Đôi mắt Đại Vương Tử lóe lên tia sáng hận thù rồi Đại Vương Tử rít gào, đôi chân dùng sức nhảy mạnh, một quyền đánh tới mười tám bóng người cầm kiếm.
“G·i·ế·t!” Một số tu sĩ cảm động vì hành động của Đại Vương Tử, thế là họ cũng tiến lên t·ấn c·ông Thập Bát Nhân Kiếm trận, chia sẻ một phần áp lực của Đại Vương Tử. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đến đây, g·iết ta đi!” An Tử Bình bỗng nhiên đứng lên, vẻ mặt lạnh lùng.
“Hắn muốn đi về phía chính điện?” Một vị tướng quân nhíu mày nói.
“Thú vị!” Trên một lầu cao nào đó, Thanh Vũ đưa mắt liếc về phía người thanh niên rồi nở nụ cười thản nhiên.
Thanh Vũ nói xong, hắn đi xuống lầu cao, rồi nói với nhóm Thiên Hải: (đọc tại Qidian-VP.com)
Và cũng trong khoảnh khắc này, Đại Vương Tử chấn động, một cảm giác khó tả xuất hiện trong lòng của cậu, từng hình ảnh một hiện ra trong tâm trí của Đại Vương Tử, một luồng năng lượng ấm áp chạy dọc theo bàn tay của Đại Vương Tử, nó truyền từ cơ thể An Tử Bình vào cơ thể của Đại Vương Tử, giúp Đại Vương Tử chữa trị v·ết t·hương, cảm giác ấm áp đó giống như đang ở trong vòng tay của cha mẹ vậy.
“Chẳng lẽ…?!” Một vài người to gan suy đoán, vẻ mặt hoảng sợ không thôi.
“G·i·ế·t c·hết ta chính là bước đầu tiên để báo thù cho cha mẹ của ngươi!”
Thanh Vũ nhấp một ngụm trà, hắn đưa mắt nhìn vào bóng lưng cô độc của An Yên Họa, giọng nói cảm xúc lẫn lộn: “Mỗi người đều có cách sống khác nhau, dù trong hoàn cảnh tuyệt vọng nhất, dù cho ở trong màn đêm tăm tối nhất, bọn họ vẫn tỏa sáng!”
Giữa đám hỗn loạn đó, một người thanh niên với đôi mắt trống rỗng đang bước đi, dường như cậu ta có thể tìm thấy mục tiêu, đôi chân làm mặt đất đá rạn nứt, khí thế hung hăng ngang ngược như dã thú, xiềng xích to lớn vẫn còn dính trên tay chân của cậu càng khiến cậu nổi bật hơn, mọi người hai bên đường nhao nhao tránh ra, không dám ngăn cản.
“G·i·ế·t!” Thanh Thu hét lớn.
“Khụ! Khụ!”
“Các người… thật ích kỹ!” An Yên Họa đờ đẫn nhìn bầu trời với đôi mắt trống rỗng, một màu đen vô tận, cậu ta bước đi, mọi người tránh ra, An Yên Họa đi ra vương cung, mang theo di thể của An Tử Bình, cũng mang theo cả gánh nặng mà An Tử Bình để lại.
“Ngươi còn chần chờ gì nữa?”
“Vì bảo vệ huyết mạch cuối cùng của An gia!” An Tử Bình cố hết sức nói ra từng chữ một.
Nhóm Thiên Hải, Thanh Thu đang đứng nhìn từ xa, Thiên Hải nghiêm túc ra lệnh: “Chúng ta cũng xông lên!”
Đại Vương Tử tiếp lấy cơ thể của An Tử Bình, cậu ta vừa được nhìn thấy trí nhớ của An Tử Bình.
Khi nghe thấy An Tử Bình, một số tu sĩ giật mình lấp bấp nói: “An Tử Bình, em trai ruột của Quốc Vương đời trước là An Tử Hiên, tại sao An Tử Bình lại còn sống, mà lại còn ở trong chính điện?”
“Quân đội của Kiếm Quang Vương Triều đã đầu hàng! Tu sĩ Hợp Ma Tông cũng bị g·iết sạch sẽ, các ngươi hãy buông bỏ v·ũ k·hí xuống để được hưởng sự khoan hồng, đừng ngoan cố chống cự!” Một vị tướng quân của Vệ Quốc Liên Minh cao giọng nói ra, cố gắng thuyết phục đám quần thần của Kiếm Quang Vương Triều bỏ v·ũ k·hí xuống để q·uân đ·ội của Vệ Quốc Liên Minh bớt đổ máu.
“An Yên Họa!” Một giọng nói hờ hững vang ra từ phía trong chính điện, giọng nói này tỏ ra cố hết sức và già nua, chắc chắn thuộc về một người cao tuổi, đầu tóc bạc trắng với thể trạng không tốt. Ngược lại, mười tám bóng người hư ảo tạo ra bởi trận pháp cấp bốn thì giữ chặt thanh kiếm sắc bén chỉ thẳng vào Đại Vương Tử.
Nếu như không phải An Tử Bình làm như vậy, chắc chắn không một người nào của An gia còn sống sót dưới sự tàn bạo của tu sĩ Hợp Ma Tông!
Chương 797: Vì ngươi!
“Thiên Hải, Thanh Thu, đi thôi, thành viên mới của Huyết Nhật Thánh Đoàn đang ở đó!”
Đúng như An Tử Bình nói, g·iết c·hết An Tử Bình chỉ là bắt đầu! (đọc tại Qidian-VP.com)
An Tử Hiên, cha của Đại Vương Tử biết rằng kiếp nạn sắp ập xuống Kiếm Quang Vương Triều, thế là ra lệnh cho An Tử Bình đóng vai một nhân vật phản diện, tự mình An Tử Bình nhận nhiệm vụ của Hợp Ma Tông.
“Ngươi cũng giống như An Tử Hiên, làm việc không hề suy nghĩ, g·iết được ta, ngươi cũng sẽ c·hết!” An Tử Bình chậm rãi nói ra.
Âm thanh lạnh lẽo của kim loại phát ra từ chính điện, từng bóng người hư ảo màu đen bước ra từ bên trong cánh cửa rộng lớn, có đến mười tám bóng người như vậy, mỗi một bóng người đều đang cầm lấy một thanh kiếm sắc bén, trong đó một thanh kiếm mạnh nhất, bóng người cầm thanh kiếm đó cũng tỏa ra linh áp khủng kh·iếp, tu sĩ Tứ Dương kỳ cảm thấy áp lực nặng nề.
“Không ngờ rằng Đại Vương Tử vẫn còn sống, lại còn mạnh mẽ đến nhường này!” Một tu sĩ cười nói trong khi chảy nước mắt, tu sĩ này từng làm việc cho Quốc Vương đời trước, sau khi Quốc Vương b·ị c·hém g·iết thì tu sĩ này rời khỏi vương triều, tham gia quân khởi nghĩa.
Mọi người nín thở nhìn xem thời khắc quan trọng, một người con hiếu thảo sắp sửa báo lại mối thù không đội trời chung!
Hai mươi lăm năm qua, An Tử Bình sống sót một cách nhục nhã, làm một con c·h·ó trung thành của Hợp Ma Tông để dùng quyền lực bảo vệ An Yên Họa!
Mười tám bóng người cầm kiếm tỏa ra khí thể màu đen nhanh chóng tổ chức phòng thủ một cách đều nhịp, mười tám thanh kiếm chặn đứng đòn t·ấn c·ông của Đại Vương Tử, nhưng một bóng người cũng b·ị đ·ánh tan thành khói đen rồi ngưng tụ ngay sau đó.
Ầm!!
Có thêm sự giúp đỡ của Huyết Nhật Thánh Đoàn cùng với rất nhiều tu sĩ mạnh mẽ, Đại Vương Tử dần dần có khả năng chiến thắng, mười tám bóng người hư ảo liên tiếp b·ị đ·ánh nát, năng lượng của trận pháp dần dần cạn kiệt, và rồi chỉ để lại một bóng người duy nhất cũng là bóng người mạnh nhất.
“An Tử Bình!” Đại Vương Tử nghiến răng gọi một cái tên.
Đại Vương Tử chưa từng học tập pháp thuật, chưa từng học quyền pháp hay bất cứ một cách thức t·ấn c·ông nào, cậu ta dùng đôi tay, đôi chân khỏe mạnh, mượn nhờ sự bộc phát của Nham Ngục Đạo Thể để t·ấn c·ông, chiến đấu ác liệt với trận pháp cấp bốn.
Dù rất cố gắng, đáng tiếc rằng đám tu sĩ đó không thể chạy thoát, trên bầu trời, từng hơi thở cường hoành áp thẳng xuống, phong tỏa bốn phương tám hướng, ngăn chặn và đánh g·iết tu sĩ bỏ chạy, đó là tu sĩ Tứ Dương kỳ của Vệ Quốc Liên Minh, bọn họ giống như từng vị tướng quân thiết huyết chặn đứng con đường chạy trốn.
Cung điện đổ nát thê lương, tiếng người la hét, tiếng cung nữ khóc lóc nức nở, Vệ Quốc Liên Minh tràn vào, tiếp quản từng cung điện, tìm kiếm đám tay sai của Quốc Vương đang lẩn trốn trong hang động ngầm, mật đạo hay còn giả dạng làm người hầu của cung điện.
Bên trên cung điện, các tu sĩ Kết Đan kỳ của Kiếm Quang Vương Triều rít gào, dùng pháp thuật t·ấn c·ông đẩy lùi Vệ Quốc Liên Quân, nhưng khi một thanh chiến kích đâm tới, đánh xuyên thủng qua cơ thể của mấy tu sĩ Kết Đan Chân Nhân thì đám tu sĩ đó mới hốt hoảng bỏ chạy, Đường Ngọc Lan Anh lạnh lùng thu lấy mạng sống của đám tay sai, thể hiện ra phong thái cao ngạo bá tuyệt của người đứng đầu Vệ Quốc Liên Minh.
Chính điện không còn được bảo vệ nữa! (đọc tại Qidian-VP.com)
Đại Vương Tử rống lớn: “Hôm nay ta phải báo thù!”
“Xin lỗi, An Yên… Họa!” Cuối cùng, An Tử Bình mỉm cười, đôi mắt nhắm lại, ông ta vĩnh viễn rời khỏi cõi đời này.
An Tử Bình dẫn theo một đám tu sĩ mạnh mẽ t·ấn c·ông Kiếm Quang Vương Triều, g·iết sạch vương thất, để mẹ của Đại Vương Tử t·ự t·ử để giữ được trong sạch, đào đôi mắt của Đại Vương Tử để giữ mạng sống cho cậu, còn cho Đại Vương Tử hấp thụ nhiều linh dược giúp Nham Ngục Đạo Thể trở nên mạnh mẽ, lần lượt tiêu diệt tu sĩ biết đến sự tồn tại của Đại Vương Tử, để Đại Vương Tử biến mất khỏi tầm nhìn của Hợp Ma Tông, hai người bọn họ đã bàn với nhau tất cả, mọi thứ là để bảo vệ An Yên Họa!
Phải nói là Quốc Vương tân nhiệm của Kiếm Quang Vương Triều huấn luyện và tạo dựng một vương triều rất vững mạnh, khá nhiều thành phần ngoan cố vẫn không chịu nghe nên b·ị c·hém g·iết trên đường đi, mùi máu tươi cay mũi lan tỏa trong không khí.
“Ngươi chỉ có nhiêu đây thôi sao? Hai mươi lăm năm qua, ngươi dùng không biết bao nhiêu linh dược, thêm với thể chất đặc biệt đó mà trình độ của ngươi chỉ có nhiêu đó thôi ư? Thật đáng thất vọng!” Tiếng cười già nua của An Tử Bình vọng ra từ chính điện càng khiến Đại Vương Tử lâm vào cơn điên cuồng không hồi kết.
Trận chiến giữa một người điên và trận pháp vô tình!
“Ngươi này là Đại Vương Tử của Quốc Vương đời trước? Người dám trái lệnh của Hợp Ma Tông để rồi cả vương thất b·ị c·hém g·iết sạch sẽ.” Đường Ngọc Lan Anh nhỏ giọng nói.
Bảo vệ dòng dõi cuối cùng của An gia!
An Tử Bình ho khan vài tiếng rồi thở dài: “Đúng vậy, cuối cùng, ngày hôm nay cũng đã đến!”
Đường Ngọc Lan Anh nhìn Đại Vương Tử một cách chăm chú, cô có thể cảm nhận được một ngọn lửa đang cháy hừng hực bên trong Đại Vương Tử, đó là ngọn lửa báo thù!
“Không được t·ấn c·ông người đó!” Đường Ngọc Lan Anh đưa tay lên ra lệnh, ngăn cản một số tướng quân đang muốn động tay.
Đại Vương Tử dùng một chân đá bay cánh cửa khổng lồ của chính điện, ngang nhiên bước vào bên trong!
Keng! Keng!
Đó là nhũ danh của Quốc Vương của Kiếm Quang Vương Triều, rất ít người biết đến cái tên này.
Đại trận bị phá vỡ!
Bảo vệ đứa con trai của Vương Hậu và Quốc Vương đáng kính!
Một khi tin tức cung điện của Kiếm Quang Vương Triều, nơi Quốc Vương cư ngụ b·ị đ·ánh chiếm thì những Thành Chủ khác sẽ lập tức bỏ chạy, thành trì sẽ được Vệ Quốc Liên Minh tiếp quản.
“An Tử Bình, cuối cùng ngươi cũng có ngày hôm nay!” Đại Vương Tử trầm giọng nói, cả người đầy máu trông rất dữ tợn.
Sự xuất hiện của Đại Vương Tử làm cho các vị tướng quân của Vệ Quốc Liên Minh đề phòng, tưởng rằng Đại Vương Tử là kẻ địch.
“Tại sao?” Đại Vương Tử bỗng nhiên hỏi với vẻ mặt thẫn thờ, huyết lệ chảy xuống từ đôi mắt trống rỗng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chính điện được bảo vệ bởi một trận pháp cấp bốn, bên trong là Quốc Vương cùng đám thuộc hạ thân cận, hắn muốn đến nơi nguy hiểm đó làm gì?” Một tu sĩ cau mày lẩm bẩm.
Đại Vương Tử không nghe thấy âm thanh nào ngoại trừ âm thanh ho khan khi cậu ta bước vào giữa chính điện, cậu ta còn tưởng rằng sẽ có rất nhiều tu sĩ mạnh mẽ ở trong đây, đang bày ra sát trận để t·ấn c·ông cậu chứ.
“AA!” Đại Vương Tử bị chọc điên bởi lời nói của An Tử Bình, cậu ta phóng thẳng đến, bàn tay biến thành kiếm đâm thủng trái tim của An Tử Bình.
Đường Ngọc Lan Anh mặc cho An Yên Họa rời đi, cô còn phải tiếp nhận công việc của Kiếm Quang Vương Triều, ổn định người dân, tính tiếp kế hoạch để t·ấn c·ông Hợp Ma Tông.
Chính điện, cung điện quan trọng của Kiếm Quang Vương Triều, nơi được bảo vệ bởi một trận pháp cấp bốn mạnh mẽ, các tu sĩ Tứ Dương kỳ đang cố gắng phá giải trận pháp để t·ấn c·ông vào bên trong, tiêu diệt Quốc Vương, kẻ cầm đầu của Kiếm Quang Vương Triều.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.