Bên trên một ngọn núi, vài người đang ngồi tùy ý, đôi mắt của họ nhìn về phía xa, phong cảnh từ trên cao tuyệt đẹp với vẻ đẹp thiên nhiên hùng vĩ, chúng được tạo nên bởi sự thần kỳ của tạo hóa lắng đọng qua năm tháng dài đằng đẵng.
“Thiên Hải, cậu đang suy nghĩ điều gì?”
Bỗng dưng, một người lên tiếng hỏi vu vơ.
Khương Thiên Hải không quay đầu, đôi mắt của cậu tập trung vào cảnh vật xa xa, nhìn bầu trời trong xanh mây trắng, cảm nhận từng làn gió thổi man mát.
“Tôi đang nghĩ về câu trả lời cho một câu hỏi.”
“Nếu như một ngày nào đó, cậu phải đối mặt với lựa chọn, một là mạng sống của đồng đội, một là mạng sống của nhiều người vô tội khác, cậu sẽ chọn như thế nào, Thanh Thu?”
Cổ Thanh Thu lẳng lặng nghe hết câu hỏi từ Thiên Hải, gương mặt non nớt, yếu đuối của người hay đọc sách đã không còn nữa, thay vào đó là một gương mặt kiên định, có thêm phần trí tuệ và sự thông suốt trong tâm linh khiến Thanh Thu trưởng thành nhiều hơn trước khi gia nhập vào Huyết Nhật Thánh Đoàn.
Thanh Thu lại đang mặc một bộ áo vải thô bình dân của người phàm có gia cảnh không giàu sang, đây là bộ đồ cậu thích mặc nhất, sau những ngày tháng ấm áp sung túc bên gia đình, cho đến khi rơi vào thảm cảnh tàn khốc, chạy nạn không biết bao nhiêu dặm đường, một bộ đồ áo vải như thế là vật quý giá nhất cậu nhận được từ người khác, bộ đồ thể hiện cho tấm lòng đẹp đẽ của loài người trong lúc khó khăn gian khổ nhất, vì vậy dù nhận được trang bị tốt đẹp từ Giáo Đình nhưng cậu vẫn chọn biến đổi ngoại hình của nó thành như thế này để tưởng nhớ kỷ niệm đó vĩnh viễn trong đầu.
“Một câu hỏi rất thú vị đấy!” Cổ Thanh Thu bậc cười nhẹ với đôi mắt nhìn xa xăm.
“Một ngày nào đó, chúng ta sẽ đối mặt với lựa chọn như thế, không sớm thì muộn, ngày đó chắc chắn sẽ đến!” Cổ Thanh Thu lên tiếng nói tiếp.
“Tôi nghĩ rằng, tôi đã có câu trả lời cho riêng mình, một là tất cả cùng sống, hai là tất cả cùng c·hết!”
“Đó là câu trả lời cuối cùng của tôi, còn cậu thì sao, Thiên Hải?”
Khương Thiên Hải im lặng trong vài phút, những người khác đang ngồi gần cũng nghe thấy cuộc đối thoại nên cũng bắt đầu rơi vào trầm tư, suy nghĩ câu trả lời tốt nhất họ có thể đưa ra từ sâu trong tận đáy lòng.
Bỗng nhiên, Khương Thiên Hải bình tĩnh nói ra: “Tôi sẽ chọn số nhiều, hi sinh số ít, dù cho số ít có là người thân đến cách mấy thì câu trả lời của tôi vẫn không thay đổi!”
Nghe câu trả lời này từ Thiên Hải, người đang giữ chức vị Quân Đoàn Trưởng của Huyết Nhật Thánh Đoàn, mọi người xung quanh tỏ ra ngạc nhiên nhưng không người nào lên tiếng chỉ trích.
Thiên Hải tiếp tục nói ra: “Và tất nhiên rằng, tôi sẽ không bao giờ rời đi trong khi đồng đội đang chiến đấu, tôi sẽ ở lại cho đến khoảnh khắc cuối cùng!”
Nghe thêm câu nói này, mọi người đều nở một nụ cười không nói nên lời, đây đúng là đức độ của một Quân Đoàn Trưởng, người bọn họ luôn luôn tin tưởng trong mọi hoàn cảnh, đều này sẽ không bao giờ thay đổi, dù cho trong hoàn cảnh tồi tệ nhất, vô vọng nhất, chỉ cần Thiên Hải chiến đấu bên cạnh họ thì họ sẽ không sợ hãi.
“Nhân Hiếu, còn cậu nghĩ thế nào?” Cổ Thanh Thu chợt đưa mắt nhìn một người trẻ tuổi khác.
Nguyễn Nhân Hiếu, người vẫn luôn bị bỏ lại phía sau trong Huyết Nhật Thánh Đoàn vì tài năng thiên bẩm của cậu quá tồi tệ, nó khiến cậu chậm hơn người khác gấp một trăm lần, mặc dù có nhiều tài nguyên để trở nên mạnh mẽ nhưng Nhân Hiếu vẫn không thể đuối kịp bước chân của mọi người còn lại.
Nguyễn Nhân Hiếu cũng là người đặc biệt nhất, trải qua nhiều gian khổ trong các cuộc huấn luyện địa ngục trong Huyết Nhật Thánh Đoàn, thế nhưng Nhân Hiếu vẫn chưa từng chính tay g·iết hại một sinh mạng nào, cậu chỉ luôn là người bảo vệ đồng đội khỏi các mối nguy hiểm khác, đây là lời răn dạy di sản của cha mẹ để lại cho cậu.
“Tôi sao?” Nhân Hiếu hít sâu một hơi để suy nghĩ.
Sau đó cậu ta nở một nụ cười thật tươi khoe hàm răng trắng sáng với vẻ mặt có phần ngây thơ hồn nhiên: “Chắc là, tôi nghĩ bản thân mình sẽ c·hết trước nhất!”
“Mọi người biết đấy, từ một người vô dụng trở thành một phần của Huyết Nhật Thánh Đoàn, được thực hiện các nhiệm vụ nguy hiểm nhưng lại mang nhiều hạnh phúc cho những người khác, tôi cảm thấy cuộc đời của tôi đã hoàn mỹ, tôi không muốn thêm điều gì nữa, tôi chỉ muốn chiến đấu để bảo vệ mọi người, bảo vệ những đồng đội đáng quý tôi đang có, đó là điều ước duy nhất của tôi!”
“Tôi đã nhận được ơn huệ, vì thế tôi sẽ đền đáp lại điều đó bằng cách của chính mình cho đến hơi thở cuối cùng!”
Những lời phát ra từ trong thâm tâm của Nhân Hiếu thực sự đã chạm đến trái tim cháy bỏng của mọi người, mỗi một người đang có mặt tại đây đều có lý do, họ đã vượt qua các đợt huấn luyện cực kỳ khó nhằn cho thấy họ kiên cường đến mức nào.
Mỗi một người mang một màu sắc riêng biệt, từ kiểu cách trang phục, đầu tóc cho đến hình dạng của v·ũ k·hí, nhưng có một điểm chung rằng bọn họ không thể nào có cuộc sống như một người bình thường được nữa, người muốn sống đơn giản giống thế đã rời khỏi quân đoàn từ lâu, để lại những kẻ đã xác minh được mục tiêu của cuộc đời!
“Thời gian đã không còn nhiều nữa, sắp tới chờ đón chúng ta là những trận chiến tràn đầy máu tanh kéo dài không ngừng nghỉ!” Khương Thiên Hải bất chợt đổi giọng thành nghiêm túc.
“Chúng ta không hề sợ hãi, bởi vì Huyết Nhật Thánh Đoàn chúng ta tồn tại vì lẽ đó! Quét sạch tất cả mọi thứ dơ bẩn trên thế giới, trả lại sự trong sạch và tinh khiết nhất cho nó!”
Khương Thiên Hải đứng lên một cách chậm rãi, vóc dáng hiên ngang đứng thẳng giữa núi non hùng vĩ, ánh mắt nhìn về phía xa, bao quát tầm nhìn từ trên xuống dưới.
“Chúng ta là những kẻ mang trong mình tội lỗi vì tước đoạt sinh mạng của người khác, chúng ta luôn chìm đắm trong mâu thuẫn giữa lý tưởng và hành động, giữa cứu người và g·iết người, ranh giới giữa kẻ ác và người tốt chưa bao giờ rõ ràng đến vậy!”
“Chờ đón chúng ta ở phía trước là ngõ cụt, con đường phía sau đã bị đứt đoạn mất, chúng ta là những kẻ đã bán linh hồn cho lý tưởng, dấn thân vào tội lỗi, chúng là ta Huyết Nhật, g·iết những kẻ đáng c·hết, bảo vệ những người đáng sống, chúng ta mang đến ánh sáng máu tanh đến với thế giới này chỉ vì để thanh tẩy nó, từng chút, từng chút một, thế giới này sẽ trở nên tốt đẹp bởi đôi bàn tay vấy đầy máu tươi của tội lỗi!”
Sau cùng, Khương Thiên Hải quay người nhìn vào các thành viên của Huyết Nhật Thánh Đoàn, cậu ta nở một nụ cười tươi sáng:
“Mọi người biết không, chính nghĩa là thứ thuần khiết nhất, bởi vì có luôn những người sẵn sàng vấy bẩn chính bản thân họ để bảo vệ nó!”
“Huyết Nhật Thánh Đoàn chúng ta được tái sinh để làm điều đó và chỉ sống duy nhất vì điều đó! Hãy luôn ghi khắc lời này trong lòng cho đến tận giây phút cuối cùng của sự sống!”
Cổ Thanh Thu tiếp lời, cậu ta cao giọng nói ra: “Vì chính nghĩa, vì lý tưởng của Quang Minh Giáo Đình, vì ngài Giáo Hoàng!”
Khương Thiên Hải, Nguyễn Nhân Hiếu, Nham Ngục và những người khác đồng thanh hét lớn:
“Vì chính nghĩa, vì lý tưởng của Quang Minh Giáo Đình, vì ngài Giáo Hoàng!!!”
Khương Thiên Hải hét lớn: “Xuất phát! Hãy để cho kẻ ác nhìn thấy bản án của bọn chúng, ngày này vốn dĩ nên đến sớm hơn!”
Vù! Vù!
Từng thành viên của Huyết Nhật Thánh Đoàn nhảy lên bầu trời rồi bay thẳng về một hướng, nơi đó, trận chiến ác liệt đang chờ họ, bên cạnh còn có những linh hồn vô tội đang cần sự giúp đỡ!
Huyết Nhật Thánh Đoàn, tinh thần của họ chính là sự hi vọng, được rèn luyện mài dũa bởi lý tưởng, xương cốt và cơ bắp của họ được tạo nên từ kim loại cứng rắn kiên cường, dòng máu của họ là nhiệt huyết nóng bỏng bất khuất không bao giờ nguội lạnh!
Huyết Nhật Thánh Đoàn là tất cả những gì họ có, và cũng có tất cả những gì họ cần!
…
“Thông qua nguồn tin chính xác, Hợp Ma Tông đã kêu gọi được nhiều sự giúp đỡ, bọn chúng muốn t·ấn c·ông p·há h·oại mối liên kết của Vệ Quốc Liên Quốc trước khi trận chiến cuối cùng diễn ra tại tổng bộ Hợp Ma Tông.”
“Nhiệm vụ của Huyết Nhật Thánh Đoàn lần này là t·ấn c·ông tiêu diệt tất cả tu sĩ viện trợ cho các thế lực dưới quyền của Hợp Ma Tông, tổng cộng có ba mươi sáu mục tiêu cần phải xử lý nhanh chóng trước khi bọn chúng thực hiện các hành động gây hại đến người dân!”
Giọng nói nữ với sự nghiêm cẩn của Phó Điện Chủ Ám Ảnh Thánh Điện, Selina Lynch vang lên từ thiết bị truyền tin tân tiến:
“Tôi đã gửi thông tin của kẻ địch cho mọi người, nhớ kỹ, kẻ địch là những phần tử cực kỳ nguy hiểm và manh động, cho nên, không cần người sống!!”
“Một lời cuối cùng, hãy cẩn thận, vinh quang đang chờ đợi mọi người khải hoàn!!”
Thông qua thiết bị liên lạc Khương Thiên Hải và đồng đội xác nhận nhiệm vụ được giao cũng như bản đồ cụ thể đánh đấu các vị trí của mục tiêu.
Vệ Quốc Liên Minh đang tiến nhanh về phía tổng bộ Hợp Ma Tông, trận chiến quyết định đã đến gần, chính vì thế Hợp Ma Tông đã lên kế hoạch q·uấy n·hiễu đội quân làm chậm tốc độ hành quân của Vệ Quốc Liên Minh, làm vỡ các mối liên kết bên trong nhằm khiến Vệ Quốc Liên Minh tan rã.
Vệ Quốc Liên Minh và Quang Minh Giáo Đình dễ dàng nhận ra hành động của chúng vì chúng đã cử rất nhiều tu sĩ mạnh mẽ đi khắp nơi để chuẩn bị thực hiện kế hoạch.
Ai cũng biết rõ nguồn gốc của Hợp Ma Tông lớn đến nhường nào, vì vậy khi Thượng Sứ của Hợp Ma Tông cần thì luôn luôn có những tu sĩ sẵn sàng bán mạng cho chúng. Trong thời gian ngắn, chúng đã tập hợp được một đội quân tu sĩ hùng hậu, lực lượng chủ yếu của chúng đến từ Ám Minh Châu, Thủy Hàn Châu, đông nhất là khu vực hỗn loạn dưới quyền của Tứ Đại Ma Vương Thành, Hỗn Ma Châu.
Cổ Thanh Thu bình tĩnh nói: “Ba mươi sáu mục tiêu sao? Điều này đồng nghĩa là có ba mươi sáu thế lực dưới quyền Hợp Ma Tông vẫn đang cứng đầu, chúng ta sẽ thanh tẩy từ trên xuống dưới, từ kẻ thống trị cho đến kẻ viện trợ, đưa bọn chúng đến nơi thuộc về chúng!”
Khương Thiên Hải đưa ra mệnh lệnh: “Hãy dùng Hắc Ảnh Phân Thân Thuật chia thành chín đội, mỗi một đội giải quyết bốn mục tiêu trong thời gian nhanh nhất có thể!”
Hắc Ảnh Phân Thân Thuật là pháp thuật nằm trong quyển sách pháp thuật hệ bóng tối, nó cho phép người sử dụng tạo ra từ hai cho đến mười phân thân, mỗi một phân thân sở hữu sức mạnh bằng hai phần cho đến năm phần của bản thể.
Một pháp thuật sơ đẳng, rất dễ học tập của Quang Minh Giáo Đình, hầu như mọi thành viên làm việc nhiều đều thành thạo Hắc Ảnh Phân Thân Thuật đến gần như mức tối đa, phân thân thành chín chỉ là việc nhỏ.
Thời gian càng kéo dài lâu thì càng có nhiều người vô tội bị liên lụy, Khương Thiên Hải không muốn nhìn thấy cảnh tượng đó một chút nào!
Thực lực của mỗi thành viên Huyết Nhật Thánh Đoàn đều đạt tiêu chuẩn của Thái Dương Thần Vệ trở lên, nếu không họ không có tư cách tham gia vào chiến dịch với quy mô lớn cỡ này.
Thành viên quân đoàn tuân theo mệnh lệnh của Quân Đoàn Trưởng một cách tuyệt đối, cả quân đoàn lập tức chia thành chín đội di chuyển sang các hướng khác nhau tiếp cận mục tiêu, mỗi đội đều có Khương Thiên Hải, Cổ Thanh Thu dẫn đoàn.
“Tôi xin lỗi vì không thể theo kịp mọi người.” Giọng nói tự trách của Nguyễn Nhân Hiếu vang lên từ thiết bị liên lạc, cậu không thể học tập thuật phân thân đến mức tối đa, vì vậy cậu chỉ có thể đi theo được năm đội mà thôi.
“Đừng suy nghĩ tiêu cực về phía mình, mọi người đều nhìn thấy nỗ lực của cậu, giọt mồi hôi đổ xuống không bao giờ vô nghĩa!” Cổ Thanh Thu chăm chú nói ra động viên Nguyễn Nhân Hiếu, những người khác đều gật đầu đồng ý.
Huyết Nhật Thánh Đoàn vốn không có nhiều thành viên vì mức độ luyện tập quá khắc nghiệt cũng như tính chất công việc có phần cực đoan, cho đến nay, dù nhiều lần tổ chức các cuộc tuyển chọn nhưng số lượng thành viên vẫn chưa đạt đến một ngàn, số thành viên đạt tiêu chuẩn lên chiến trường lại càng ít, chưa đến năm trăm.
Tuy nhiên, số lượng thành nhiên bấy nhiêu thôi vẫn đủ hoàn thành tốt chiến dịch hiện tại.
“Mục tiêu của chúng ta là Kiếm Khôi Tông, thế lực đắc lực dưới quyền của Hợp Ma Tông, hằng năm bọn chúng hiến cho Hợp Ma Tông rất nhiều người để đổi lấy tài nguyên phục vụ mục đích luyện chế khôi lỗi dùng kiếm, sức chiến đấu của chúng rất mạnh nhưng dựa vào kiếm khôi là chủ yếu.”
“Nay bọn chúng nhận được viện trợ từ Hợp Ma Tông, tu sĩ dẫn đầu là Thái Thượng Trưởng Lão Trần Phúc, còn có nhiều tu sĩ ma đầu nổi tiếng tàn bạo, lực lượng lên đến hai ngàn tu sĩ cảnh giới từ Trúc Cơ trở lên.”
Cổ Thanh Thu phổ cập kiến thức về kẻ địch cho những người trong đội, Kiếm Khôi Tông là tông môn cực kỳ tàn bạo, dùng người sống để chế tạo thành con rối phục vụ mục đích chiến đấu, cái chúng cần là tài liệu để chế tạo con rối nên chúng nương nhờ vào Hợp Ma Tông để tồn tại.
Người dân sống trong Kiếm Khôi Tông khổ không thể tả, chúng còn chẳng xem họ là con người để đối xử.
“Thái Thượng Trưởng Lão Trần Phúc là tu sĩ sống gần ngàn năm, cảnh giới ít nhất là Hóa Thần Đại Tôn trở lên, hãy hành động cẩn thận!” Khương Thiên Hải trầm giọng nói.
Thái Thượng Trưởng Lão của Hợp Ma Tông không phải loại trưởng lão bình thường quản lý công việc của Hợp Ma Tông, bọn họ là các tu sĩ chỉ tập trung tu luyện, vì thế mạnh mẽ hơn trưởng lão khác rất nhiều.
Rất nhanh đội đã tiếp cận mục tiêu, bọn họ dùng thiết bị khoa học tân tiến để tiến hành quan sát địa thế và vị trí của kẻ địch, phân tích lưu ý các chi tiết để lúc thực chiến không rơi vào thế thua thiệt.
Nguyễn Nhân Hiếu nhìn số liệu thống kê rồi thông báo: “Số lượng tu sĩ của Kiếm Khôi Tông khoảng một ngàn người, lực lượng đến từ bên ngoài cũng trên dưới ngàn người, trong đó hai trăm người đạt đến Tứ Dương, bốn trăm Tam Dương, số còn lại đều là Nhị Dương, một số ít tu sĩ tạp dịch chỉ có cảnh giới Nhất Dương, đặc biệt nhất là bốn mươi tu sĩ cảnh giới Ngũ Dương, Trần Phúc đã đạt đến cực hạn của Ngũ Dương có thể đột phá Lục Dương bất cứ lúc nào.”
Khương Thiên Hải thản nhiên ra lệnh: “Hãy ưu tiên chọn mục tiêu tu sĩ Tứ Dương, Ngũ Dương, các tu sĩ còn lại không thể tạo thành quá nhiều uy h·iếp, sau khi xử lý đám cầm đầu xong chúng ta sẽ xử lý số còn lại!”
“Hãy chuẩn bị tinh thần vào vị trí chiến đấu, năm phút sau bắt đầu t·ấn c·ông!!”
“Vâng thưa Quân Đoàn Trưởng!!” Những thành viên khác lập tức đồng thanh đáp.
Cùng thời điểm, các đội khác cũng đã vào vị trí chuẩn bị t·ấn c·ông mục tiêu một cách bất ngờ để giành lấy lợi thế, bọn họ không nghĩ rằng chiến dịch này sẽ thất bại, bởi vì mỗi đội đều có Khương Thiên Hải và Cổ Thanh Thu, còn có những người nổi bật như Nham Ngục An Yên Họa, Huyết Đồ Trần A Ngưu.
Thời gian qua nhanh, đã đến giờ hành động, Khương Thiên Hải hít sâu một hơi, cậu ta lên tiếng trong thiết bị truyền tin:
“BẮT ĐẦU CHIẾN DỊCH, TẤN CÔNG QUÉT SẠCH KẺ ĐỊCH!!”
“KHÔNG KHOAN NHƯỢNG!!”
Ầm! Ầm!
Năm trăm người trong đội lập tức hành động cùng lúc, cùng nhịp độ, âm thanh nổ tung của không khí vang lên khắp bốn phương tám hướng của tổng bộ Kiếm Khôi Tông, các tu sĩ đang ở bên trong lập tức phát hiện.
“Kẻ địch t·ấn c·ông!!”
“Mau vào vị trí chiến đấu!!”
“Kẻ địch t·ấn c·ông! Mau thông báo Tông Chủ!!”
“Lập tức mở ra đại trận hộ tông!!”
Rầm! Rầm! Rầm!
Đại trận bảo vệ Kiếm Khôi Tông liền vận chuyển với mức độ mạnh nhất, nó ngốn không biết bao nhiêu năng lượng từ Linh Thạch, một màn sáng hiện ra bao phủ Kiếm Khôi Tông, đại trận này có thể ngăn cản tu sĩ Hóa Thần Đại Tôn một khoảng thời gian dài, đó là nội tình sâu dày của Kiếm Khôi Tông.
Nhưng đáng tiếc, Huyết Nhật Thánh Đoàn không phải là tu sĩ Hóa Thần Đại Tôn, bọn họ là những chiến binh đáng sợ nhất mà Giáo Đình đã bồi dưỡng!
Rầm!
Một cú đấm cực mạnh xuyên thủng không khí đánh thẳng vào đại trận hộ tông, cả ngọn núi lớn rung ầm lên, đất đá vỡ tan, các kiến trúc bên trong sụp đổ tạo ra khói bụi mù mịt, các tu sĩ bên trong nhìn lại chỉ thấy Nham Ngục An Yên Họa vừa tung một cú đấm trời giáng đánh vỡ đại trận hộ tông, màn chắn vỡ tan trước ánh mắt ngỡ ngàng khó tin của bọn họ.
Đám tu sĩ cao tầng của Kiếm Khôi Tông vừa đi ra ngoài quan sát thì đã nhìn thấy cảnh đó, người nào người nấy tỏ ra kh·iếp sợ, nhưng trong đám người có nhiều tu sĩ khác biệt không mặc trang phục của Kiếm Khôi Tông, bọn họ là viện binh đến từ bên ngoài.
Người dẫn đầu, Thái Thượng Trưởng Lão Trần Phúc, gương mặt đầy nếp nhăn, đôi mắt âm u như một con rắn độc đang nhìn vào con mồi bé nhỏ, lão ta ngẩng đầu nhìn bầu trời, giọng nói hờ hững:
“Lập tức tổ chức phản công, g·iết sạch kẻ nào dám x·âm p·hạm!”
Sau đó, lão thản nhiên nói với những người bên cạnh: “Chúng ta cũng cùng nhau lên, g·iết sạch bọn chúng đồng nghĩa với việc không một ai cản được kế hoạch của ngài Thượng Sứ!”
“Vâng thưa ngài!!” Đám tu sĩ cao tầng lập tức nhận lệnh, bọn chúng phóng lên trời cao tìm đến kẻ địch để chiến đấu.
Tình cảnh hết sức ác liệt và hỗn loạn, đám tu sĩ nhỏ yếu chạy trốn tứ tán vì không muốn tham dự vào chiến trường với quy mô lớn này, bọn họ chẳng khác gì con kiến hôi cả.
Tu sĩ của Kiếm Khôi Tông điều khiển con rối dùng kiếm, mỗi một tu sĩ đều có từ hai con rối trở lên, còn các tu sĩ khác thì dùng pháp thuật, v·ũ k·hí khác nhau vì không cùng một thế lực, học tập hỗn tạp nên lực liên kết trên chiến trường không tốt.
Sức chiến đấu của Huyết Nhật Thánh Đoàn được thể hiện một cách rạng ngời và áp đảo, mỗi một thành viên đều sở hữu nhiều kỹ năng, kiếm thuật, pháp thuật bậc cao nhất của Giáo Đình, lại được trang bị tối ưu nhất.
Thần Kiếm Chân Giải, Triệu Hồi Thánh Thuật, Ngũ Hành Thánh Thuật và Tự Nhiên Thánh Thuật bộc phát ra từ Pháp Thần Thánh Môn, pháp thuật hệ linh hồn, kỹ năng cơ bản của Thánh Kỵ Sĩ, thuật pháp nâng cao ý thức, thuật pháp từ quyển sách pháp thuật hệ bóng tối ngoài phân thân như biến thành bóng đen ẩn nấp, tạo ra sương mù che phủ thần thức kẻ địch, tạo ra ảo thuật cùng các đồng đội khiến kẻ địch bị ảo cảnh nhiều tầng vây nhốt, bên cạnh đó còn áp dụng các pháp tắc tự nhiên giúp cho uy lực mạnh mẽ hơn gấp nhiều lần.
Đây là một quân đoàn dũng mãnh thiện chiến!
Dẫn đầu là Khương Thiên Hải với một Huyết Sắc Thánh Giáp ôm sát toàn thân, bộ giáp theo kiểu hiện đại không quá hào nhoáng nhưng tạo ra cho kẻ địch cảm giác khó thở, không thể chống lại, v·ũ k·hí của cậu là Huyết Sắc Thánh Khí có thể biến đổi thành nhiều hình dạng khác nhau tùy theo người sở hữu.
Vô Ảnh Thánh Thể giúp v·ũ k·hí của Khương Thiên Hải trở nên vô hình vô ảnh, không thể dùng bất cứ biện pháp nào để nhìn thấy, trên đường di chuyển của Thiên Hải, các tu sĩ cản đường đều b·ị c·hém thành mấy mảnh rơi xuống dưới, dù cho có pháp bảo phòng ngự mạnh mẽ cũng không thể cản được một giây.
Sức chiến đấu quá bá đạo của Khương Thiên Hải hoàn toàn bộc lộ rõ trong chiến trường, nhanh chóng trở thành tiêu điểm!
Cổ Thanh Thu lơ lửng giữa trời, đôi mắt lạnh lùng nhìn xuống dưới bao quát toàn trường, mỗi một kẻ địch đều nằm trong tầm ngắm của cậu, bỗng nhiên một vầng Mặt Trời màu đỏ như máu dần dần dâng lên ở phía sau đầu Thanh Thu.
Biểu tượng của Huyết Nhật Thánh Đoàn, Huyết Nhật!
Đó là kết tinh sức mạnh của Cổ Thanh Thu, tạo ra từ thể chất Tuyên Cổ Thái Nhạc Thánh Thể, kết hợp Huyết Sắc Thánh Khí là năm chữ dung hợp lý tưởng sắt thép nhưng lại chứa đầy tình người, Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín, tất cả tinh hoa của một người đọc sách xuất thân từ gia đình tri thức.
Phía dưới Huyết Nhật, tất cả chúng sinh tội lỗi đều cảm thấy áp lực khủng kh·iếp đè nặng lên tâm linh và cả cơ thể, thực lực giảm sút nghiêm trọng, ít nhất là hai mươi lăm phần trăm, chưa hết đâu, bọn họ còn phải đối mặt với câu hỏi đè nặng trong lòng từ năm chữ Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín, nếu như không thể vượt qua được thì sẽ trở nên điên dại.
Huyết Nhật Lăng Không
Chúng Sinh Kinh Hoàng
Thiên Địa Rung Chuyển
Vấn Tâm Chi Nhân!
Tuyên Cổ Thánh Giả
Vạn Ác Vô Tồn!
Mạt Nhật Chi Nhân!
Vô Ảnh Thánh Giả
Vô Huyết Vô Hồi!
Huyết Nhật khổng lồ tỏa ra tia sáng màu đỏ như máu, có thể nghe thấy tiếng kêu rên của các linh hồn tội lỗi đang bị giam cầm bên trong, đây chính án phạt dành cho những kẻ đã vứt bỏ nhân tính, những kẻ gây hại đến người vô tội, đây cũng là cơn phẫn nộ của người đọc sách!
Cổ Thanh Thu trầm giọng nói trong khi vung tay về phía trước: “Tuyên Cổ Thanh Không!”
Ầm! Ầm!
Huyết Nhật khổng lồ treo trên bầu trời lập tức bắn ra vô sô viên đá màu đỏ bao phủ toàn bộ tổng bộ Kiếm Khôi Tông, mỗi một viên đá đều chọn trúng một kẻ địch!
“AAA!”
“AA!!”
Tiếng kêu thảm thiết vang lên không nghỉ, các tu sĩ nhỏ yếu lập tức b·ị đ·ánh tan xác, linh hồn tội lỗi bị hút vào Huyết Nhật, các tu sĩ mạnh mẽ có thể chống lại thì cũng b·ị t·hương nặng, toàn thân nặng trĩu khó di chuyển như thể đang bị một ngọn núi đè lên người.
Sức mạnh của Tuyên Cổ Thái Nhạc Thánh Thể đang được hé lộ từng chút một!
Huyết Đồ Trần A Ngưu cầm một cây đao màu đỏ máu vì chém đầu quá nhiều người, mỗi lần cậu ta vung lên chém xuống đều có một tu sĩ m·ất m·ạng, đầu người rơi xuống đất, cực kỳ chính xác và quyết đoán, đám tu sĩ vây quanh Trần A Ngưu cảm thấy kh·iếp hãi không thôi, vội vàng tránh xa.
Nham Ngục giải phóng hết năng lượng trong cơ thể, dù đôi mắt của Nham Ngục đã bị đào đi thì cậu vẫn có thể nhận thấy được sự xấu xí tỏa ra từ kẻ địch, đó là những kẻ dính đầy máu tươi vô tội cần phải bị diệt trừ bằng cơn thịnh nộ.
Ầm! Ầm!
Huyết khí tích trữ trong cơ thể Nham Ngục giải phóng đến mức tối đã tạo ra từng đợt sóng xung kích đẩy lùi kẻ địch, Nham Ngục giờ đây đang nắm giữ sức mạnh khổng lồ dùng mãi không hết, cậu không học tập pháp thuật, lại càng không dùng v·ũ k·hí, Nham Ngục chỉ cần nắm đấm, mỗi một đấm đủ để đánh tan xác kẻ địch trước mắt, không người có thể cản!
“Đừng càn rỡ, đám nhãi con, ta sẽ g·iết sạch các ngươi!”
Trần Phúc nhận thấy tình cảnh không ổn, lão ta tỏ ra phẫn nộ trong khi nhìn thẳng vào Thiên Hải.
Lão không ngờ rằng vừa mới chiến đấu thôi thì phía lão đã thiệt hại nặng nề vì sức chiến đấu quá yếu, lại không có mối liên kết hỗ trợ lẫn nhau, chỉ cần nửa giờ nữa thôi thì tất cả sẽ bị g·iết sạch.
Khương Thiên Hải lạnh lùng nhìn Trần Phúc: “Ta đến đây thi hành án phạt dành cho các ngươi!”
“Nhóc con ngông cuồng!!”
Trần Phúc hét lớn một tiếng, lão ta lập tức lấy ra một cái trận nhãn hình âm dương.
“Âm Dương Ma Trận, lên!”
Âm Dương Ma Trận vừa khởi động thì nó tản mát ra từng luồng năng lượng âm dương mạnh mẽ cuốn tất cả mọi người vào bên trong trận pháp. Dù tức giận là thế, nhưng Trần Phúc không bao giờ khinh thường kẻ địch, lão vừa dùng thủ đoạn mạnh nhất.
Trần Phúc bỗng nhiên cười lớn rất hung hăng: “Đây là trận pháp do chính lão tổ của Hợp Ma Tông tạo ra, tu sĩ Pháp Tướng Thiên Tôn cũng phải c·hết chắc! Ngày hôm nay tất cả các ngươi đều phải c·hết!!”
“Âm Dương Ma Kiếm, g·iết sạch bọn chúng!”
Năng lượng âm dương vận chuyển điên cuồng tạo ra những thanh kiếm đen trắng, có đến mấy ngàn thanh kiếm như thế, uy lực của mỗi thanh bằng với đòn t·ấn c·ông của tu sĩ Hòa Thần Đại Tôn, các thanh kiếm đen trắng mạnh nhất có thể trảm Pháp Tướng Thiên Tôn.
Đây là uy lực của trận pháp, một nghề nghiệp cao quý của thế giới tu luyện!
Mục tiêu t·ấn c·ông chính của Âm Dương Ma Trận là Khương Thiên Hải và Cổ Thanh Thu, lão ta nhận thấy hai người này cực kỳ đáng sợ, nhất là Cổ Thanh Thu khiến tâm linh của lão nhận phải trùng kích nghiêm trọng, toàn thân nặng nề, khó có thể bung hết sức chiến đấu cá nhân.
Mấy ngàn thanh kiếm bao phủ cả khoảng trời rồi bắn thẳng về phía các thành viên của Huyết Nhật Thánh Đoàn, trong khi đó các tu sĩ liền nhân cơ hội này để phản công.
“Âm Dương Ma Trận đã khởi động, bọn chúng không còn là đối thủ của chúng ta!”
“Xông lên, xông lên, g·iết sạch bọn chúng!”
“Giết, g·iết!!”
Vũ khí, năng lượng, phù chú, trận pháp, các thể chất đặc biệt bạo phát trên toàn diện tích chiến trường, các tu sĩ nhỏ yếu bị trấn áp bởi Huyết Nhật đ·ã c·hết sạch, những tu sĩ có thể chạy được dưới áp lực kia đều chạy thoát, đều đó có nghĩa rằng bọn họ đáng được sống, đây là sự thanh lọc của Cổ Thanh Thu.
“Bấy nhiêu thôi ư?”
Khương Thiên Hải chậm rãi nói ra trong khi hàng ngàn thanh kiếm đang đâm thẳng về phía cậu.
Không biết từ bao giờ, không gian xung quanh Khương Thiên Hải bị vô số mảnh kiếm sắc lẻm bao phủ, số lượng lớn đến rợn người, mỗi một tu sĩ đều nhận thấy nguy hiểm cùng cực, cứ như bọn họ chỉ cần di chuyển một chút thôi là chạm vào lưỡi kiếm c·hết người kia.
Huyết Sắc Thánh Khí kết hợp với Vô Ảnh Thánh Thể tạo ra vô số lưỡi kiếm vô hình vô chất!
“Vô Ảnh, Vô Hình, Vô Tận!” Giọng nói bình tĩnh của Khương Thiên Hải vọng vào tai của toàn trường.
Xẹt! Xẹt!
Vô số lưỡi kiếm kia đột ngột chuyển động nhanh trong không gian trận pháp Âm Dương Ma Trận, Âm Dương Ma Kiếm v·a c·hạm với lưỡi kiếm vô hình tạo ra âm thanh bén nhọn chói tai của kim loại, mấy ngàn Âm Dương Ma Kiếm cứ thế tan biến chưa từng tồn tại, kéo theo đó là mấy trăm tu sĩ cũng táng thân tại hiện trường.
Trần Phúc hoảng hồn nhìn cảnh đó, nó diễn ra quá nhanh đến mức lão còn chưa phản ứng thì đã thua trận một cách thê thảm, các tu sĩ còn sống b·ị t·hương nghiêm trọng, trên người toàn vết chém sâu hoắm, máu tươi phun ra như suối, bọn họ lần lượt đền tội bởi các thành viên của Huyết Nhật Thánh Đoàn.
“Đến đây là kết thúc rồi!” Cổ Thanh Thu đứng giữa trời cao, cậu ta đưa một tay lên bầu trời như thể đang nâng một thứ gì đó.
Huyết Nhật tỏa sáng ngày càng rực rỡ, ánh sáng đỏ như máu bao phủ phạm vi mấy ngàn dặm, nó áp đảo luôn cả ánh sáng vốn có của Mặt Trời!
Mà trên tay của Cổ Thanh Thu là một ngọn núi lớn cao mấy trăm mét, diện tích bao phủ toàn bộ tổng bộ của, sức nặng của nó đã đến một mức độ kinh khủng, gấp hàng ngàn lần so với ngọn núi bình thường.
Cổ Thanh Thu chầm chậm nói ra trong khi quăng ngọn núi xuống dưới phía về Trần Phúc:
“Tuyên Cổ Vấn Tâm Thần Sơn!”
Các thành viên của Huyết Nhật Thánh Đoàn lập tức lui lại để tránh bị ảnh hưởng, đây là đòn t·ấn c·ông mạnh nhất không chỉ có sức nặng vật lý thông thường, nó còn kèm thèo sức nặng tâm linh, chỉ có những người vô tội mới có thể đứng vững dưới ngọn núi khổng lồ này, kẻ xấu xa đều phải c·hết!
Trần Phúc gào thét trong khi ngọn núi đang đổ ầm xuống: “Âm Dương Ma Trận, Thôn Phệ Âm Dương!!”
“AAA!”
Tiếng kêu đau đớn phát ra từ những tu sĩ ở phía Trần Phúc, tất cả bọn họ đều bị trận pháp hấp thụ năng lượng âm dương trong cơ thể khiến cơ thể kiệt quệ, suy yếu đến c·hết, đôi mắt trợn trừng chứa đầy oán hận, không cam lòng c·hết đi một cách đau đớn như thế, thậm chí những người đ·ã c·hết trước đó cũng bị ảnh hưởng, t·hi t·hể khô héo.
Âm Dương Ma Trận nhận được năng lượng âm dương mênh mông, nó bạo phát ra sức mạnh lớn nhất dưới sự điều khiển của Trần Phúc.
Trần Phúc rít gào dưới áp lực của ngọn núi: “Âm Dương Đại Ma Trảm!”
Âm Dương Ma Trận biến thành năng lượng hình người cầm thanh kiếm âm dương hai màu trắng đen khổng lồ, nó vung kém lên phía trên hòng chém đứt ngọn núi lớn làm hai nửa.
Rầm!
Một t·iếng n·ổ vang trời vọng ra từ đỉnh núi Kiếm Khôi Tông, đất đá sụp đổ, cảnh tượng quá đỗi kinh hoàng!
Tuyên Cổ Vấn Tâm Thần Sơn rơi xuống không hề ngừng lại, biến tất cả tội ác bên dưới thành bụi phấn!
Trận chiến lớn làm tất cả tu sĩ hay thậm chí là người phàm ở mấy ngàn dặm cũng nghe thấy tiếng động và dư chấn, bọn họ ngẩng đầu nhìn bầu trời, Huyết Nhật vẫn đang tỏa sáng, ánh sáng màu đỏ tuy quỷ dị nhưng lại ấm áp lòng người.
Trong vòng hai ngày, tất cả thế lực bè phái ngoan cố của Hợp Ma Tông đều bị tiêu diệt tận gốc, người dân được giải phóng, và cũng trong vòng hai ngày ngắn ngủi, Huyết Nhật chiếu sáng khắp nơi, hàng trăm triệu người nhìn thấy rõ.
Có một nhà thơ lang thang đứng giữa đường vừa bật khóc vừa ngâm nga:
“Mặt Trời dâng lên vầng đỏ thẫm
Thiêu tẫn bạo quân lẫn bạo quyền,
Thế gian nay về chốn thanh bình
Người người ca tụng, vạn thế dâng hương!”
0