Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 27: Lửa tắt quỷ nhện tới
Chương 27:
Hắn càng chạy đi xa, thấy ánh lửa ở một bên.
Nhanh chóng chạy tới, quả nhiên gặp người đi trước.
"Chính là như vậy." hắn không có kể lại bản thân ám toán số 6.
Mà là nói số 6 bởi vì cứu mình, bảo vệ người khác.
Do Bạch Long có quỷ dị đồ vật.
Bạch Long lời nói đến đây là dừng, mà Liễu Như Yên, Lục Hàn hai mắt nhìn nhau gật đầu.
"Không sao, ngươi đã có lòng cứu đối phương vậy thì không đáng kể."
Khôi Nam nói.
Bạch Long cười đưa tay gãi đầu.
"Quỷ dị vừa g·i·ế·t người không lâu, đối phương 20 phút sẽ không tới."
Lục Hàn không biết nên nói hay không, hắn đắn đo hồi lâu vẫn là nói ra.
"Thật ra quỷ dị này sợ ánh sáng, lúc trong xe quỷ dị g·i·ế·t người."
"Đèn trong xe sẽ tắt các ngươi hiểu?"
"Quỷ nhện này sợ ánh sáng." Bạch Long sáng mắt.
"Đúng vậy."
Lục Hàn đáp lại câu hỏi của hắn.
"Trước tiên chúng ta thêm lửa." Nghe đến quỷ nhện mặt người sợ ánh sáng.
Liễu Bạch Yên lo lắng nói, nàng một tay nắm lấy Lục Hàn cánh tay.
Một bên ném củi khô vào lửa.
"Đống củi này chỉ sợ." Lục Hàn nhìn đốm lửa nhỏ trước mắt mà trầm trọng.
Bốn người còn lại, ánh mắt cúi xuống không nói gì.
Sống đến bao nhiêu tính bấy nhiêu.
Không biết mấy người vẻ mặt ra sao, Liễu Như Yên nhìn Bạch Long.
Người này ám toán đồng đội chạy thoát, từ hắn câu chuyện đã cảm thấy vô lý vô cùng.
Người không quen tại sao? Lại lao vào cứu?
Vì người đó nắm giữ quỷ dị đồ vật sao? Không phải đối phương nói dối.
Nếu tâm tình số 6 tốt, chắc chắn là như vậy.
Nhưng tiến vào quỷ dị thế giới, còn có tâm tình tốt cứu người sao?
Hoàn toàn không có, nếu như số 6 ghế ngồi là Liễu Như Yên, nàng chắc chắn sẽ nhân cơ hội.
Bạch Long bị nhai ăn thịt, đánh cắp lấy quỷ dị đồ vật, con dao gọt hoa quả đấm máu.
Số 6 nếu không bị ám toán chắc chắn sẽ như vậy.
Liễu Như Yên không có nhìn vào Bạch Long quá lâu, để đối phương không phát giác.
Lục Hàn ý nghĩ giống hệt Liễu Như Yên, hai người đều có quỷ dị đồ vật cấp cao.
Mà không nói ra, hắn nhìn Liễu Bạch Yên người này tiến tới gần hắn.
Chắc chắn là có mưu kế, muốn giống Bạch Long ám toán ta sao?
Liễu Bạch Yên à Liễu Bạch Yên, nếu như ngươi chân chính từ Bạch biến thành Như.
Ta khẳng định 100 phần trăm, ta sẽ sợ ngươi.
Vì Liễu Như Yên có khả năng chống lại quỷ, mà hắn không có a chỉ đuổi quỷ đi mà thôi.
Song song với đó, hắn hầu như quên hết bản thân vẽ ra sao.
Mỗi lần đi bán bùa, hắn vẽ ở nhà rồi mang ra bán mà thôi.
Hắn lại nhìn Liễu Như Yên cứ nói chuyện với Khôi Nam.
"Nàng muốn lấy đối phương quỷ dị đồ vật? Không hổ là ngươi Liễu Như Yên."
"Chuyên chuyên ám toán người khác."
Nếu như Liễu Như Yên nghe được câu này, nàng 100% sẽ nói.
"Đương nhiên vì ta là ai? Ta thế nhưng là Đại Phản Diện Liễu Như Yên, độc đoán vạn cổ."
Mấy người cứ như vậy ngồi xuống, đến khi đốm lửa trên đất hết củi.
Lại nhìn vòng tròn cành cây, do lấy cành cây mới đứt gãy cho nên, củi không có khô mấy người không có đốt được.
Liễu Bạch Yên nắm chặt lấy Lục Hàn tay, hai mắt nàng tỏa sáng không biết đang nhìn cái gì.
Liễu Như Yên nhìn cách đó không xa, thân ảnh to lớn lao đến.
"Mọi người mau chạy." nghe thanh âm Liễu Như Yên mọi người chưa hiểu chuyện gì.
Lục Hàn kéo tay Liễu Bạch Yên chạy đi xa, hắn nắm tay nàng chạy đi, tại sao hắn không buông tay?
Liễu Như Yên càng là một tát cho Khôi Nam tỉnh mà chạy, Bạch Long vì biết trước quỷ dị nhện sẽ tới.
Năm người chạy đi càng là tách thành đoàn.
Lục Hàn, Liễu Bạch Yên.
Khôi Nam, Liễu Như Yên.
Và lẻ loi Bạch Long.
Ba đoàn người chạy riêng biệt như vậy, điều có lý do riêng cả.
Bởi vì mấy người biết, nếu như chạy thành đoàn mà nói.
C·h·ế·t rất là nhanh, quỷ dị dù 20 phút không tấn công, g·i·ế·t năm người chưa đầy 2 tiếng.
Sợ rằng trời chưa kịp sáng, mấy người đã gặp ông tổ của mình.
Liễu Như Yên, Khôi Nam chạy đi lúc.
Hai người quay đầu lại thấy đầu nhện cao hơn thân thể.
Liễu Như Yên sợ hãi, nhanh chóng chạy nhanh hơn.
Khôi Nam càng là ánh mắt ngạc nhiên, nhanh chóng dùng sức chạy sau nàng.
"Ngươi thức tỉnh năng lực chạy nhanh?" Liễu Như Yên gật gật đầu.
"Đúng vậy."
"Liễu Như Yên, nàng thật may mắn nghe nói sau cánh cửa thứ nhất."
"Toàn bộ sẽ thức tỉnh năng lực, nhưng đây chỉ là mấy năm trước, cơ hồ bây giờ không ai bước qua cánh cửa thứ 1."
"Mà thức tỉnh năng lực." Câu cuối hắn nói hơi trầm xuống, tiếc bản thân không thức tỉnh năng lực.
Liễu Như Yên không trả lời, mà hỏi lại hắn.
"Im mồm mà chạy đi, ngươi không giữ sức?"
Bị Liễu Như Yên chửi, Khôi Nam mới tỉnh lại thần, hai ngươi chạy nhanh.
Như cũ câu nói đó, hai chân sao chạy lại tám chân.
Nhện đầu quỷ dị ánh mắt tà ác, cười khà khà nhanh chóng tóm lấy Khôi Nam.
Liễu Như Yên quay đầu, ném hòn đá vào mặt đối phương.
Bởi vì hòn đá có dính bùa chú, lúc tiến Bạch Long tiến vào nàng có kêu đối phương nhặt lại.
Hòn đá bay tới rơi vào quỷ dị nhện mặt người, hắn bị một lực đẩy vô hình đẩy ra xa.
"Nhặt hòn đá lại cho ta."
Khôi Nam rơi xuống nhìn quỷ dị bay ra xa, gật đầu nhanh chóng nhặt lại hòn đá.
Chạy tới đưa cho Liễu Như Yên.
Hai người chạy ra xa khỏi nhện mặt người, đang ngã xuống bị choáng.