Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 28: Liễu Bạch Yên c·h·ế·t, số 6 báo thù
Chương 28:
Một bên khác.
Bạch Long đang chạy đi, không phát hiện quỷ dị tới hắn thở dài.
Nhanh chóng kiếm củi khô, dùng phương thức cổ nhất là hai thanh gỗ chà sát nhau.
Để tạo lửa, hắn loay hoay một hồi cuối cùng thành.
Nhanh chóng thổi lửa lên to, phòng tránh quỷ dị tới.
Có lửa là an toàn.
Hắn trong tâm ý nghĩ như vậy.
Một bên khác, Lục Hàn kéo theo Liễu Bạch Yên đi đường.
Hắn nhìn xung quanh, không có phát hiện quỷ dị.
Nhanh chóng đưa vòng ngọc, vẫn không có để cho Liễu Bạch Yên biết.
Hắn nhìn không có phát sáng, may mắn.
Nhưng chưa đợi hắn bao lâu, một đợt tiếng động vòng ngọc bắt đầu phát sáng.
Lục Hàn cắn chặt răng kéo theo Liễu Bạch Yên chạy.
Hai người chạy vẫn như câu nói cũ.
Hai chân sao chạy bằng tám chân.
Nhện quỷ dị ánh mắt đã ở sau lưng hai người, Liễu Bạch Yên ánh mắt nhìn quỷ dị ánh mắt.
Càng là sợ hãi, thêm vào đó là run rẩy.
Nàng trải qua lần thứ nhất cảnh cửa, là nhờ may mắn gặp phải đại lão kéo theo.
Không ngờ ở đây thật sự c·h·ế·t, không ta còn có Lục Hàn nàng nhìn Lục Hàn.
Cũng đồng dạng nhìn con nhện cao, đẩy mạnh đối phương qua.
Lục Hàn biết được ý nghĩ của nàng, hắn cúi người xuống né tránh.
Một nhịp xoay người, đã chui qua bụi cỏ không còn tăm hơi.
Liễu Bạch Yên ngơ ngác, đây là thao tác gì?
Chưa đợi nàng kịp phản ứng, một chân nhện đã đâm qua người nàng.
Liễu Bạch Yên ngơ ngác không hiểu rõ? Tại sao đối phương hiểu rõ, cánh cửa thứ nhất.
Đại lão kéo ở đây chính là kéo đại lão thí mạng, bản thân chạy thoát sao?
Bây giờ lại?
Nàng không cam lòng, nhìn nơi Lục Hàn đi xa thấy một bóng dáng màu đen dần dần biến mất.
Nàng hiểu rồi, thế giới quỷ dị không có lòng tốt.
Lục Hàn giống nàng, nàng là thợ săn và đồng dạng là con cừu béo.
Đối phương là cừu béo cũng là thợ săn, thế giới này một khi tiến vào dù bản thân ác độc.
Vẫn có người ác liệt hơn chúng ta, Liễu Bạch Yên nhắm mắt.
Cảm nhận hết thảy đau đớn, biết như vậy nàng sẽ không bỏ nhà ra đi.
"Mẹ ta nhớ người rồi." bị con quỷ nhện chân thứ nhất đâm kéo thi thể lên.
Nàng thân thể ngã về sau.
Hai mắt rơi nước mắt, nước mắt rơi nhẹ xuống đất.
Nàng không buồn, không sợ không cảm thấy tội lỗi.
Nàng sợ hãi chỉ một điều, đó là nàng chưa nói với mẹ một câu.
Câu nói đó nàng nghẹn ngào trong lòng.
Quỷ dị ánh mắt độc ác, cười khặc khặc nhìn thi thể trước mắt không phản kháng.
Há to miệng máu cắn nát đối phương đầu.
Liễu Bạch Yên nàng làm việc không phải không đáng trách.
Nàng trước khi c·h·ế·t vẫn là hối lỗi với mẹ, dù thế giới có xa lánh chúng ta.
Gia đình vẫn là một thứ gì đó.
Lục Hàn nhìn thấy hết tất cả không nói gì, hai mươi phút đủ để hắn trốn thoát.
Bên này.
Bạch Long đang ngồi đốt lửa, một bóng dáng bước chậm rãi đi tới.
Thân thể bị bóng đen của đêm tối bao phủ.
"Bạch Long tại sao ta có lòng tốt? Ngươi lại ám hại ta?"
Nghe đến giọng nói này, Bạch Long cứng người nhìn trước mắt bóng người.
Dần dần bước tới đống lửa nhỏ: "Ngươi ngươi là số 6 ghế ngồi?"
Số 6 ghế ngồi cười nhẹ, nhưng nụ cười này làm hắn toát lên vẻ ghê rợn.
Bởi bây giờ hắn, thân thể đã thiếu mất vài phần.
"Bạch Long a Bạch Long ngươi hôm nay nhất địch phải c·h·ế·t." Số 6 ghế ngồi bây giờ đã hóa quỷ.
Cánh cửa thứ 2 không còn là một con quỷ dị, thay vào đó là hai con.
Số 6 ghế ngồi bay tới, đưa một gậy gỗ lên cao.
Gõ mạnh vào Bạch Long đầu, Bạch Long đưa dao gọt hoa quả lên muốn ngăn chặn.
Nhưng hắn không biết là, đối phương oán hận quá lớn hắn căn bản không đỡ nổi.
Một gậy gỗ đánh xuống, hình ảnh xuất hiện là đầu hắn rơi xuống đất.
Máu tươi lênh láng, không thể tả nổi độ khinh khủng của cảnh tưởng trước mắt.
Số 6 ghế hắn báo thù thành công, thân thể giống như một hạt cát nhưng màu đen.
Dần dần bị thổi mất, hắn nhìn thi thể trước mắt từ ánh mắt khinh khủng sợ hãi.
Chuyển biến thành vui cười, hắn dù nói nhiều cùng số 7 chửi Liễu Như Yên.
Nhưng bề ngoài là vậy, nội tâm hắn rất mâu thuẫn.
Do đó hắn cứu Bạch Long 1 phần là vì cứu bản thân, 1 phần vì tấm lòng hắn.
Một người tốt như vậy, nhưng số phận đưa đẩy hắn vào quỷ dị thế giới.
Thế giới Quỷ Dị không chào đón những người như vậy.
Điều đó là sự thật, cái c·h·ế·t của Số 6 ghế ngồi, Liễu Bạch Yên đã thể hiện ra.
Liễu Như Yên bên này, hai người chạy đi, Khôi Nam sợ rằng Liễu Như Yên sẽ bỏ mặc mình.
Trong đầu hắn có suy nghĩ, hắn lại không bao giờ ngờ tới, một cử động nhỏ của hắn.
Đều không quả nổi ánh mắt của Liễu Như Yên, ngươi muốn ám hại ta? Quỷ dị đồ vật muốn về tay nhanh như vậy.
Nàng ngồi trên cành cây nhìn bên dưới Khôi Nam, dù hắn mê mẩn xinh đẹp người.
Nhưng vẫn có lòng cảnh giác vẫn là, bây giờ hắn nên cảnh giác quỷ nhện, và cố gắng hãm hại Liễu Như Yên.