Quỷ Nô
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 20: Linh Đài
Thân hình hắn thoắt một cái đến bên cạnh Diệp Dung hỏi nàng:" không chạy nữa sao?"
Sau khi hấp thụ xong nghiệp lực Khải cũng không vội xuất ra, hắn theo trong sách ghi lại công pháp thử điều động một chút chân khí, một vòng hai vòng chân khí trong cơ thể Diệp Dung trong chốc lát tràn đầy, hắn cẩn thận từng li từng tí thử điều động chân khí từ bên trong ấn ký giúp Diệp Dung khai mạch,
Linh hồn của Diệp Dung hiện tại đang ở một không gian màu trắng xoá, không có bất kì một màu sắc khác biệt nào, nàng trong sách đọc qua nói đây là linh đài, võ giả sau cảnh giới sau tiên thiên sẽ tu luyện linh đài.
Nàng gật đầu một cái:" đêm qua Bạch cô nương đã giúp ta chữa trị, hiện tại đã hội phục rất nhiều." (đọc tại Qidian-VP.com)
Khải không để ý tới nó, mặc dù c·h·ó đen trời sinh khắc tinh quỷ hồn như hắn nhưng Cẩu Cẩu tu vi không đủ, đừng nói khắc chế, hắn tùy tiện búng ngón tay thì ngày may có thịt c·h·ó ăn,
Khải gật gật đầu, lại căn dặn:" lần sau cũng đừng tùy tiện đột phá, thể chất ngươi đặc thù cần có một vài thứ đặc thù bổ trợ."
Diệp Dung nhẹ lắc đầu nhỏ giọng nói:" không có."
"Diệp Dung" đóng chặt mắt lại, từ trong lòng bàn tay lơ lửng ra một luồng hắc khí, luồng hắc khí kia lại giống lần trước ngưng tụ thành một quả cầu trôi lơ lửng trên đỉnh đầu nàng, (đọc tại Qidian-VP.com)
Khải một tay che ngực, thân một tiếng:" ta thật là cảm động nha."
. . .
"A, nữ nhân, ngươi sợ, ta cho ngươi biết ta sẽ làm vậy, dù sao ta cũng không phải là người."
Khải liếc mắt Bạch Mẫu Đơn thấp giọng mắng:"thành sự không có, bại sự có thừa," hắn lại không giấu giếm nữa nói thẳng ra:" đúng vậy, là ta không thể nhìn ngươi c·h·ế·t, nhưng hạnh hạ một chút vẫn là có thể, dù sao với tu vi của ngươi hiện tại thì thần hồn cũng không có khả năng kích hoạt được khế ước."
Khải nhìn một cái Bạch Mẫu Đơn rồi cẩn thận căn dặn Diệp Dung:" nàng có chút ngốc, ngươi cũng hạn chế nói chuyện nhiều với nàng cởi chừng bị lây bệnh ngốc."
"Nè nè, ta là quỷ thì ảnh hưởng tới ba đời tổ tông nhà ngươi sao? Sao cứ quỷ này quỷ nọ," nói nói hắn chỉ chỉ Diệp Dung:" còn nữa, ngươi có biết nàng tình cảnh hiện tại thế nào hay không? Ngươi hỏi nàng xem ta đây là đang mắng nàng sao? Mà cho dù ta có mắng nàng thì nàng không ý kiến ngược lại ngươi ý kiến làm gì?"
"Nàng là ngốc thật," lại nhìn nhìn một chút Diệp Dung:" ngươi là ngốc thật sao?"
Diệp Dung nghe lời, nàng nhắm chặt hai mắt chân khí bản thân cũng đi theo thả lỏng, thả một chút ý niệm vào cơ thể của nàng thấy trạng thái của nàng đã thả lỏng đến cực hạn, hắn hoá thành một làn khói chui vào trong cơ thể Diệp Dung.
Hắn trầm mặc một chút rồi lạnh nhạt hỏi nàng:" ngươi biết rồi?"
Diệp Dung chớp chớp mắt hỏi:" ngài định làm sao hành hạ ta? Ngài định thế này, thế này ta sao?" Nói nói nàng hai tay khoa khoa vài đường.
Chương 20: Linh Đài
Khải cười lạnh một tiếng:" ngươi thấy đi, nàng đã nói không có ý kiến kìa."
Chợt trước mặt nàng xuất hiện một người, hắn dáng vẻ không tính cở nào đẹp trai nhưng cũng không tính xấu, đôi mắt ba phần sắc bén bảy phần thần thái, một đầu tóc dài tùy ý thả ra sau, trên người khoác một bộ xanh nhạt y phục, Diệp Dung lại gần hỏi:" tiền bối, là ngài sao?"
Bạch Mẫu Đơn bên kia hiếu kì nhìn lại đây một chút, như nhìn ra cái gì đó nàng bĩu môi không lại để ý tiếp tục đùa c·h·ó.
Diệp Dung lại là lắc đầu, Bạch Mẫu Đơn thấy nàng như vậy có chút tức giận, nàng dậm chân một cái:" mặc kệ ngươi." Nói nói nàng đi qua tiếp tiếp tục đùa c·h·ó lại không quan tâm đến nơi này.
Ngoại giới, Diệp Dung mở mắt ra lần nữa thì trạng thái của nàng đã hoàn toàn khác biệt, khí thế kéo lên một đoạn xa,
Gật gật đầu, Diệp Dung chỉ chỉ Bạch Mẫu Đơn nói:" ta nghe Bạch cô nương nói một chút, lại cộng thêm suy đoán một chút."
Ngữ khí không lộ vẻ quá ôn nhu, cũng không thể hiện quá quan tâm nhưng Diệp Dung có chút bị cảm động, từ khi nàng đến Thái Nguyên Tông ngoại trừ sư phụ nghiêm khắc thì chính là ánh mắt coi khinh của người khác, chỉ có thỉnh thoảng mẫu hậu đến thăm nàng nàng mới cảm nhận được sự quan tâm, nhưng bây giờ...
Cẩu Cẩu thoát khỏi quỷ trảo của hắn thì vọt ra sau lưng Bạch Mẫu Đơn từ phía sau lưng nàng thò ra cái đầu nhe răng hầm hừ,
Diệp Dung chớp chớp mắt hỏi:" không phải tiền bối vẫn hay mắng ta ngốc sao? Đã như vậy ta còn sợ gì." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nàng nhìn chằm chằm vào "Diệp Dung" mãi đến khi ấn ký lần nữa biến mất mọi thứ hồi tầm nhìn.
Diệp Dung cúi đầu không lên tiếng, Bạch Mẫu Đơn tới trước mặt nàng, chống nạnh nhìn hằm hằm hắn:" ngươi lại la mắng nàng làm gì? Người ta đã biết lỗi cũng đã xin lỗi ngươi rồi, ngươi không thể rộng lượng một chút sao? Cái đồ quỷ hẹp hòi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Khải trợn mắt nàng:"ngươi sợ ta hại ngươi hay sao?"
"Không thể nào, trên đời này ai cũng có lý do hại ta, chỉ có tiền bối sẽ không," Diệp Dung thần bí cười một tiếng nói." (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệp Dung đang cười nháy mắt ngưng cười, nàng áy náy cúi đầu, nàng xoắn xoắn ngón tay:" thật xin lỗi tiền bối, ta.. là ta không muốn liên lụy ngài."
"Thôi được rồi, không đùa với ngài, nhỏ mọn thấy sợ!!! Không phải ngài muốn mượn thân thể ta sao? Giờ ta phải làm thế nào?"
Diệp Dung chớp chớp mắt hỏi:" tiền bối, ngài định làm gì?"
Đúng lúc này dị biến phát sinh, khi ý niệm của hắn chạm vào trong ấn ký thì từ trong ấn ký một luồng vô danh bài xích đánh vào linh hồn hắn, Khải vội vàng rút ra ý niệm, bản thân linh hồn cấp tốc từ trong cơ thể Diệp Dung thoát ra.
Thấy trời đã gần rạng sáng Khải cũng không lại đùa, hắn buông Cẩu Cẩu ra,
"Hừ, ngươi đây là không biết thưởng thức," nói hắn xua tay:" ngươi đi qua một bên, ta giành quyền khống chế thân thể." Không đợi Diệp Dung trả lời hắn đã lần nữa biến mất.
"Được rồi, không trách ngươi, là ta từ đầu không nói với ngươi, vốn tưởng ngươi lại ngoan ngoãn một đoạn thời gian ta giúp ngươi chậm rãi kích hoạt thể chất của ngươi, haizz không nói, đưa cơ thể ta mượn một lát."
Từ trên trán nàng hiện lên một ấn ký, mà khi ấn ký hiện lên Bạch Mẫu Đơn lại lần nữa nhìn về phía này, nàng thấp giọng lẩm bẩm:" cảm giác đáng ghét này là thế nào?"
Khải nháy mắt xù lông:" moá nó nữ nhân, ngươi coi thường ai, ta mặc dù chỉ là trạng thái hồn thể nhưng mà ta cũng có cách của ta, ngươi đừng có mà đắc ý."
Mấy lần trước đến đây Diệp Dung đều trong trạng thái mất đi ý thức, đây cũng là lần đầu tiên nàng nhìn thấy rõ mặt hắn.
"Là ta lỗ mãng, lần sau không dám nữa."
"Đây là ta huyễn hoá ra," hắn phủi phủi một chút y phục hỏi:" thế nào? Đẹp trai không?"
Bạch Mẫu Đơn nghiêng nghiêng đầu hỏi Diệp Dung:" hắn mắng ngươi ngươi có ý kiến không? Yên tâm, cứ mạnh dạng nói ra ta sẽ bảo vệ ngươi."
"Đùa ngài một chút thôi, ta biết ngài không phải người như vậy đâu mà."
Bạch Mẫu Đơn không phục, nàng xoay người vịn lấy bả vai Diệp Dung hỏi:" hắn uy h·i·ế·p ngươi đúng không? Yên tâm, có ta ở đây hắn không dám làm gì ngươi."
Diệp Dung bĩu môi:" không có chút nào đẹp trai."
"Thả lỏng tinh thần, đừng có bất kì gì phản kháng." Hắn hiện tại tu vi sắp tiếp cận hai ngàn, không cần phải đợi đến nàng cho phép mới có thể nhập thể, nhưng như thế có thể làm bị thương đến lĩnh hồn của Diệp Dung, dù sao linh hồn của nàng không có mạnh hơn người thường bao nhiêu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.