Quỷ Nô
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 27: Sơ Hiện Hung Linh
"Không chừng?" Hắn trừng to mắt rồi thở dài:" ngươi từ từ nhớ, ta đi quan sát một chút." Dứt lời hắn tạo ra một kết giới bảo vệ nhóm Diệp Dung, Vô Danh kiếm có linh tính, hắn truyền vào một ít niệm lực để lại bảo vệ nhóm người rồi không nhẹ không nặng gỡ lấy đao trên người Bạch Mẫu Đơn phi thân ngược về hướng Tuyên Quốc.
Bọn người phía sau liều mạng chạy trong đôi mắt tràn đầy sợ hãi, nhưng người chạy phía sau cùng thỉnh thoảng lại gục xuống kèm theo tiếng kêu la thảm thiết,
Hắn vừa chạy vừa gào thét:" các huynh đệ cố lên, chúng ta sắp về tới lãnh địa rồi, chỉ cần đại đương gia biết ta gặp nguy hiểm thì sẽ nhanh chóng tiếp ứng."
Diệp Dung cũng cau mày, nàng biết Hoành Long Sơn Mạch là thật, không chỉ là Hoành Long Sơn Mạch mà là khắp các Huyện lớn trấn nhỏ của Lan quốc nàng đều biết, nhưng đây chỉ là nàng từ trong sách đọc qua, còn thực tế thì nàng cũng chưa từng đến đây.
Nhìn vách núi Hoành Long Sơn cao chót vót Khải trầm mặc, hắn nghiêng đầu hỏi Diệp Dung:" ta có thể xuyên qua vách núi này đến Hoành Long Sơn Mạch nhưng các ngươi thì sao?"
Lan quốc có được chia làm bốn châu ba mươi sáu huyện, hiện nay Trấn Tây Vương chiếm một châu mười sáu huyện, An Nam Vương chiếm một châu mười hai huyện, Hoà Thân Vương chiếm một châu tám huyện.
Mà khi Khải nhìn rõ hư ảnh màu cam thì đồng tử cũng co rụt lại, miệng thì thầm:" hung linh."
Hắn thu liễm khí tức, lộ ra một đôi mắt quan sát bên ngoài, lúc này một toán người ước chừng có trăm,
Người nói vô tâm người nghe hữu ý, Diệp Dung nghe lời này thì ngẩn người, còn không đợi nàng lấy lại tinh thần thì Khải đã cốc đầu nàng một cái hỏi:" hỏi ngươi đó? Hiện tại định thế nào?"
Diệp Dung cười một tiếng, kêu lên bị chủ nhân bỏ quên Cẩu Cẩu một tiếng rồi chạy chậm theo sau.
Bạch Mẫu Đơn bĩu bĩu môi:" ta chính là không muốn cầm, xấu muốn c·h·ế·t."
Hỗn hợp khí tức càng lúc càng gần, trong đó hắn còn nghe được không ngừng tiếng kêu la thảm thiết,
Họ quần thô áo vải, trên tay cầm lấy sáng loáng đao, cầm đầu là một trung niên nam tử theo hắn khí tức phát ra thì tu vi ước chừng tiên thiên thất trọng,
Hắn xuất hiện lần nữa đã tại một con đường rộng không tới hai mét, hai bên vách núi ẩm ướt mọc đầy rong rêu, bây giờ là gần trưa nhưng ở đây lại giống như là trời về chiều, ánh sáng xuyên qua vách núi gọi xuống nơi đây cực kì mỏng manh, (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệp Dung vội vàng xưa tay:" không phải không phải, nhưng ta nhớ ngài từng nói ngài mới đến Lan quốc không lâu, mà lại ngài ngoại trừ đi ra những thôn nhỏ gần đây cũng không có ra ngoài gì mà?"
Diệp Dung mặt hơi đỏ, tấm vải đen quấn thanh đao được lấy từ bộ hắc y cũ của nàng, bây giờ nhìn thấy Khải vuốt vuốt có là lạ,
Diệp Dung chần chừ một chút rồi hỏi:" tiền bối, có thật là ngài có quen biết ở Nam Châu hay không?"
Trong đó "kinh đô" mới của Hoà Thân Vương được đặt tại Nam châu nằm ở phía tây nam của Lan quốc, (đọc tại Qidian-VP.com)
Không để ý nét mặt của nàng, Khải ném đao qua cho Bạch Mẫu Đơn nói:" ngươi giúp ta giữ."
Diệp Dung chỉ tay vào bản đồ được vẽ đơn sơ trên nền đất:" đây đại khái là nơi chúng ta đang ở, muốn tới Nam châu phải đi ngược về phía nam khoảng năm hai mươi dặm đường, và phải đi qua một đoạn hạp cốc mới có thể đến nơi."
Đó là chưa kể đến Diệp Dung còn có Cẩu Cẩu, một người mới thông mạch cảnh lục trọng, một con c·h·ó tu vi không tới bốn trăm năm,
Phi hành một đoạn thì hắn ảo nảo vỗ đầu một cái:" ta xuyên qua được mà," dứt lời thân ảnh hoá thành một đạo lưu quang xuyên qua vách núi.
Bạch Mẫu Đơn che trán ủy khuất nói:"là ta không biết chứ bộ, ngươi chỉ biết ức h·i·ế·p ta, sao chưa từng thấy ngươi ức h·i·ế·p qua Diệp Dung, ngươi có phải thích nàng mới thiên vị nàng hay không?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Chưa đi được bao lâu bỗng nhiên phía trước có rất nhiều khí tức hỗn hợp đến gần hướng này, Khải cau nhẹ chân mày, thân hình nháy mắt ẩn vào trong vách núi,
Một quỷ, một yêu, một c·h·ó gật gật đầu, Khải nhìn kĩ bản đồ một cái rồi tiền tay xoá bỏ:"hai mươi dặm ít nhất đi phải mất hai ngày, tranh thủ thời gian đi thôi."
Diệp Dung xoa xoa gương mặt của Bạch Mẫu Đơn an ủi:" Bạch cô nương, ngươi chịu khó vài ngày, đợi ta đột phá đột phá bảy mạch rồi sẽ giúp tiền bối cầm đao."
Chương 27: Sơ Hiện Hung Linh (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hay chúng ta đem núi đào?" Không rành thế sự Bạch Mẫu Đơn thăm dò hỏi.
Khải nghe lời này trực tiếp liếc mắt:" xin nhờ, ta là hồn thể a, muốn cầm được đồ vật là phải một mực sử dụng niệm lực a, mà sử dụng niệm lực là phải tiêu hao, nếu như ta vì cầm đao hao hết niệm lực đến lúc gặp địch ai bảo vệ các ngươi,
Khải nheo mắt hỏi:" làm sao? Không tin ta?"
Khải cười không nói, hắn hư chụp hư không, một thanh đại đao rơi vào tay hắn, lưỡi đao được quấn một lớp vải đen ngăn chặn hàn khí phát ra, hắn thông qua lớp vải vuốt vuốt lưỡi đao tùy ý nói:" nghe theo ta là được, chẳng lẻ ta còn bán các ngươi hãy sao?"
Hai ngày chỉ là trong dự tính, trên thực tế nhóm Khải đến ngày thứ tư mới đến được hẻm núi mà Diệp Dung nói, Khải theo trong miệng Diệp Dung biết được hẻm núi trước mắt là dãy núi Hoàng Long Sơn tạo thành nên được gọi là Hoành Long Sơn Mạch,
Mà khu rừng hiện tại họ đang ở là một phần phía nam của rừng Lâm Nguyên, là khu rừng lớn nhất của Lan quốc nằm giữa Nam châu, Kinh Châu và một quốc gia quốc lực ngang với Lan quốc cũ gọi Tuyên Quốc,
Ngươi dù sao cũng là một ngàn năm yêu hoa, mặc dù sức chiến đấu không có nhưng cũng có một ngàn năm yêu lực, thành đao này nhiều nhất cũng mới có một trăm cân, ngươi giúp ta cầm tốn bao nhiêu sức?"
Ý niệm thả ra đến mức cực hạn, hắn cầm chặc đao trên tay bắt đầu hướng về Nam châu đi đến,
Chương 27: Sơ Hiện Hung Linh
. . .
Bạch Mẫu Đơn có thể ngự không phi hành nhưng tu vi một ngàn năm của nàng chỉ tương đương với võ giả nhân loại tiên thiên cảnh mặc dù có thể ngự không phi hành nhưng nhiều nhất chỉ có thể phi hành cách mặt đất được hai chục mét trở lại, trong tầm mắt của hắn có thể nhìn thấy thì nơi thấp nhất của dãy Hoành Long Sơn cũng phải hơn hai trăm mét,
Hắn không để ý tới nàng, xác định một chút hướng nam ở hướng nào rồi phiêu phiêu đi trước, Vô Danh kiếm ong ong vài tiếng rồi lơ lửng theo sau.
Khải đơn giản cạn lời với nàng rồi, đây là vũ khí cũng không phải trang sức, ngươi đòi đâu ra đẹp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lan quốc quốc thổ không phải lớn, chỉ khoảng chừng năm trăm vạn dặm, từ phía trên nhìn xuống quốc thổ giống như một bông hoa nên quốc gia cũng theo đó lấy tên là Lan quốc,
Bạch Mẫu Đơn "ừm, ngươi phải nhanh một chút đột phá đó" nói rồi nàng vòng lấy dây đeo vòng qua vai, hậm hực dậm chân, trong miệng nói lầm bầm gì đó rồi đuổi theo Khải,
Diệp Dung phục hồi tinh thần xoa xoa cái chán nghĩ thầm là mình nghĩ nhiều, nàng nói khẽ:" ngài đợi ta nhớ lại một tý, không chừng ta đã đọc qua ở đâu cách qua Hoành Long Sơn Mạch nhưng tạm thời không nhớ."
Bạch Mẫu Đơn tiếp nhận thanh đao, sức nặng thành đao khiến nàng lảo đảo bước chân, Bạch Mẫu Đơn phồng má không vui nói:" nặng như vậy sao ngươi không tự mình cầm lại bắt một nữ tử chân yếu tay mềm như ta cầm!"
Hoành Long Sơn Mạch có bảy phần nằm trên lãnh thổ Lan quốc và có ba phần thuộc về Tuyên quốc, đây là một con đường giao thương quan trọng và duy nhất của hai quốc gia,
Khải không lưu tình cốc đầu nàng một cái nói:"ý niệm của ta hiện tại có thể thăm dò tối đa hơn một ngàn mét nhưng lại không thăm dò đến bên kia vách núi, ngươi biết điều này nói lên cái gì không?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.