Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quỷ Nô

Unknown

Chương 33: Chạy

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 33: Chạy


"Ta nghĩ đến một cách, một lát nữa ta ra hiệu lập tức chạy."

. . .

. . .

Phương Tuấn định một lần nữa công kích nghe được truyền âm của hắn thì vụt cái phi đến bên này, Khải tâm niệm khẽ động một lỗ nhỏ trên hộ thuẫn mở ra, Phương Tuấn trực tiếp lắc mình nhảy vào, hắn đến bên cạnh Khải hay tay cầm ngang đỡ thân thương về phía trước cũng dùng chân khí tạo ra một vùng hộ thuẫn, hắn truyền âm hỏi:" ngươi có cách g·i·ế·t nó à?"

Dường như cảm nhận được gì đó Phệ Linh Giao bỗng nhiên càng ngày càng điên cuồng, một đuôi đạp bay Phương Tuấn, nó toàn thân lấp loé ánh bạc điên cuồng hướng về Khải lao đến, Khải niệm lực ngưng kết thành một tấm hộ thuẩn thật dày

Khải nghe lời này mới yên tâm nhắm một lần nữa nhắm lại đôi mắt phong bế toàn bộ cảm ứng với ngoại giới, hắn tập trung toàn bộ tinh thần hấp thu luồng ấm áp vây quanh bản thân,

Phương Tuấn chậm hơn Khải một nhịp, hắn nhìn thấy Cẩu Cẩu đang đuổi theo Khải thì ôm lấy nó định đuổi theo thì nghe Khải truyền âm:" tách ra chạy."

Phương Tuấn không đáp mà chuyển thân hướng về một hướng Khác bay đi,

Khải lúc này mới yên lòng, một tia ý thức cúi cùng chậm rãi tiêu tán.

Diệp Dung thì trầm mặc hơi cúi đầu nhìn bàn tay hắn áp chặt ngực mình nhưng cũng không có lên tiếng, không phải vì không muốn mà là hắn bay tốc độ quá nhanh, nàng tu vi lại không đủ chỉ có thể điên cuồng vận chuyển chân khí chống lại cuồng phong đập vào người,

Chương 33: Chạy

Cả hai lập tức thu hồi hộ thuẫn, Phương Tuấn chui vào thông đạo còn Khải trực tiếp xuyên qua vách núi, Khải thoáng cảm ứng vị trí của Diệp Dung và Bạch Mẫu Đơn rồi chuyển một cái ngoặt chui vào rừng rậm, Phương Tuấn từ trong thông đạo bay ra lần theo khí tức của hắn đuổi theo.

Một người một yêu quan hệ lúc này khá gần nên nàng cũng học theo Bạch Mẫu Đơn kêu đại thụ bằng gia gia. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà Vô Danh kiếm lúc này chợt động, nó bay vòng ra phía sau lưng Phệ Linh Giao nhắm về phần đầu đâm nó tới,

Màn đêm chậm rãi buông xuống, nữa ngày phi hành niệm lực của Khải gần như hao hết, từng trận từng trận đau đớn thi nhau kéo tới, không chờ ý thức của hắn trở nên mơ hồ chân linh đan dược lại một lần nữa vẫn chuyển, nó điên cuồng toả ra dược lực trèo chống lấy một tia ý thức và giữ vững tốc độ của Khải,

Thụ yêu rất thưởng thức hai tiếng gia gia này, hắn nghĩ thầm, lần này bị "nhổ" xuống đây coi như cũng không lỗ, một lúc nhận được hai cái thiên địa chi linh làm cháu gái, haha.

Lại một đêm trôi qua, dòng suối nhỏ quen thuộc đang ở trước mắt mà chân linh đan dược cũng dần dần biến mất, Khải dùng một tia sau cùng ý thức cùng một ít niệm lực còn sót lại làm sau cùng bắn vọt, hắn lao nhanh đến một mảnh rậm, niệm lực cạn sạch, Diệp Dung và Bạch Mẫu Đơn xuyên qua bàn tay hắn rơi xuống, thừa một tia ý thức sau cùng Khải thấy được từ dưới mặt đất xuyên lên hai thân rễ cây đỡ lấy hai ngươi,

Mà Phệ Linh Giao tuy là đuổi sát phía sau nhưng dáng vẻ rất không linh hoạt, hai cái chi trước của nó không biết bình thường có tác dụng bảo nhiêu nhưng hiện tại lại là cản trở của nó, nó phải ngẩng một phần thân trước để tránh hai chi trước để không ma sát mặt đất,

"Nhưng..."

"Không sao, chỉ là tiêu hao quá độ thôi." Giọng đại thụ già nữa trả lời nàng,

Phệ Linh Giao như cảm ứng được nguy hiểm, nó bỏ qua công kích hộ thuẫn ngoảnh đầu há to miệng lộ ra hai răng nanh, từ trong miệng phun ra một đoàn sương trắng, Vô Danh kiếm sau khi đâm vào sương trăng lập tức bị đóng băng rơi vào trong nước,

Bạch Mẫu Đơn sửng sốt một chút chợt ánh mắt hiện lên hơi nước, nàng há mồm định nói gì thì phía sau truyền tới âm thanh từng trận từng trận đại thụ ngã xuống,

Diệp Dung cố nén ngực khó chịu hơi ngước đầu hỏi hắn:"giờ phải làm sao?"

"Coong," hộ thuẫn bằng mắt thường có thể nhìn thấy lan ra vết nứt, Khải cắn răng niệm lực điên cuồng rót vào tu bổ lấy vết rách,

Mà lúc này ngoại giới, vừa thấy Khải một lần nữa nhắm mắt Bạch Mẫu Đơn lo lắng hỏi:" hắn không sao chứ gia gia?"

Diệp Dung bên cạnh nghe lời này thì cười nhẹ một tiếng, mới hỏi thụ yêu:"thụ gia gia, tiền bối lúc nào thì tỉnh lại."

Khải mắt nhìn thẳng về phía trước, lớn tiếng quát:"không muốn c·h·ế·t thì câm miệng." (đọc tại Qidian-VP.com)

Khải hiện tại không thể cắt đứt hộ thuẫn nếu không Phệ Linh Giao có thể xuyên qua hắn đuổi theo Diệp Dung cùng Bạch Mẫu Đơn, (đọc tại Qidian-VP.com)

Một bên không ngừng tu bổ hộ thuẫn một bên suy nghĩ, bỗng hắn nghĩ tới gì đó ý niệm truyền âm cho Phương Tuấn:" đến bên cạnh ta."

"Đừng nói nhiều, ta sẽ có biện pháp." Dừng lại trong chốc lát Khải lớn tiếng quát:"chạy."

Hắn đạp mạnh vào vách đá, mượn lực từ vách đá lao nhanh về phía Phệ Linh Giao, không giống tu tiên tu sĩ, võ giả dù ở cấp bậc nào thì mạnh nhất vẫn là bản thân cận chiến, chân khí chạy dọc thân thương bị thiêu đốt hừng hừng lửa, hắn vung tay đâm mạnh vào Phệ Linh Giao,

"Keeng," không có xuyên được lớp vảy Phệ Linh Giao ngước lại gây nên nó chú ý, chỉ hời hợt hất đuôi hắn lại bị đánh bay,

Đại thụ quẹo nhánh cây làm tư thế vuốt râu cười nói:" yên tâm, chậm nhất hai ngày hắn sẽ tỉnh." Nói rồi hắn híp mắt nhìn về phía Phệ Linh Giao bị hai đoàn rễ cây trói lại, nó lúc này đang điên cuồng giãy dụa, miệng lại không ngừng gào rống thì đầy sát khí nói:"dám hù doạ hai cái cháu gái của ta, không róc xương lột đã ngươi làm sao mà hả được cơn giận."

Bạch Mẫu Đơn mặc dù chưa trải sự đời nên ngây thơ một chút chứ không ngốc, nàng gấp giọng hỏi:" con rắn lớn đó đuổi theo sao?"

Trên bầu trời Bạch Mẫu Đơn lấy lại tinh thần thì uốn éo thân chất vất:"tên sắc quỷ, bỏ tay ngươi ra." (đọc tại Qidian-VP.com)

Đúng lúc này một âm thanh già nua truyền vào trong tai hắn:"tập trung tinh thần chữa trị linh hồn, hiện tại đã không sao."

Khải không có rảnh trả lời nàng, niệm lực ngưng tụ thành hình con thoi cản lấy cuồng phong đập vào hai nàng,

"Đến chỗ gia gia của nàng." Ngắn gọn một câu nói, phát giác Phệ Linh Giao càng đuổi càng gần hắn ngưng tụ hai thanh phi kiếm chặt đứt hai cây đại thụ trước mặt, đại thụ từ từ rồi nhanh dần ngã xuống, hắn nhanh chóng luồng qua đại thụ tiếp tục bay đi,

Nhưng chợt phía trước có hai thân đại thụ cản đường, hai chi trước lúc này phát ra tác dùng, chỉ thấy hai chi ngăn ngắn bỗng nhiên phát lực, hai thân đại thụ nháy mắt vỡ nát, nhưng cũng vị thế nó bị chậm lại một nhịp,

Mà Phương Tuấn sau khi bị đập bay đâm vào vách sơn cố thì há mồm phun ra một ngụm máu lớn, sắc mặt tái đi rất nhiều, hắn cầm chặt chui thương, toàn thân nguyên khí điên cuồng vận chuyển, xung quanh hắn một vùng không khí bị nóng rực nguyên khí thiêu đốt,

Không biết qua bao lâu, hắn cảm thấy toàn bộ linh hồn bao phủ bởi một luồng ấm áp, chậm rãi thanh tĩnh hắn thấy bản thân bị bao phủ bởi một luồng hồng quang, đối diện Diệp Dung và Bạch Mẫu Đơn đang dùng cặp mắt lo lắng nhìn về phía hắn, há mồm muốn nói nhưng tiêu hao quá độ khiến hắn không tài nào phát ra được âm thanh,

Bạch Mẫu Đơn lo lắng trong mắt tán đi một chút, nàng quệt mồm hừ nhẹ:" hừ, không sao thì tốt, chờ ngươi tĩnh lại bản đại yêu mới tính sổ với ngươi."

Khoảng cách khoảng hai ba dặm Bạch Mẫu Đơn kéo lấy Diệp Dung đuổi theo Cẩu Cẩu chạy phía trước, vốn dĩ nàng có thể bay nhưng tu vi còn thấp nàng không thể mang theo Diệp Dung cùng bay, lại không có khả năng bỏ lại nàng nên Bạch Mẫu Đơn chỉ có thể kéo lấy tay Diệp Dung yên lặng giúp nàng bổ sung nguyên khí.

Phệ Linh Giao không thèm để ý tới Vô Danh kiếm nó lại lần nữa hướng Khải công kích, (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 33: Chạy