Quỷ Nô
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 4 Sét Đánh
Nam tử trẻ tuổi nhìn ba đạo thân ảnh biến mất thì thở dài một hơi, hắn nhìn bút trong tay lẩm bẩm:" thật tiếc chỉ là pháp tắc của hạ giới, nếu không bọn chúng đã không thả nổi ngoan thoại."
Nam tử trẻ tuổi thần bí cười một tiếng thốt lên mấy chữ:" các ngươi đoán xem?"
Ba tên cường giả tula giới không dám thử, bọn chúng kéo dài ra một khoảng cách hứng tợn nói:" người chờ." Dứt lời ba thân ảnh đạp mặt đất phóng đi mất.
Mây đen theo gió kéo tới che khuất mặt trăng, vách đá nơi hắn đang đứng hoàn toàn không còn nhận được ánh sáng từ mặt trăng,
"Nên đi xem một chút."
"Ầm, ầm, ầm" ba tiếng vang trầm đục vang lên kèm theo tiếng rống giận:" tiên giới pháp tắc? Tại sao lại có tiên giới pháp tắc?"
Bỗng nhiên Khải nhíu mày, hắn cảm nhận được một luồng ý lạnh chạy khắp toàn thân, điều xa xỉ mà kể từ khi trở thành một lĩnh hồn hắn chưa bao giờ cảm nhận được,
Đối diện hắn một tên nam tử tu la giới để trần thân trên, cơ bắp cuồn cuộn, hắn tiến tới một chút khinh miệt cười:" hai giới chúng ta lớn lớn nhỏ nhỏ đánh chục vạn năm nay chứ đâu phải lần đầu." Dừng một chút hắn nhìn nam tử trẻ tuổi cười hỏi:" tiên giới lần này không được, vậy mà chỉ xuất hiện một tên tiên đế sao?"
Thấp thoáng đã đến thế giới này tròn một tháng rồi, không biết ba mẹ và em gái ở thế giới kia thế nào, không biết họ có đang nhớ tới ta không?
. . . (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng mật độ tia sét càng ngày càng dày, liên tục tránh thêm bốn năm tia sét nữa thì hắn không còn khả năng tránh, nhìn chùm sét cách mình càng gần hắn nhắm "mắt" theo bản năng giơ hai tay lên chống đỡ,
Bọn chúng giống như người mà không phải người, làn da đỏ, giữa trán có sừng đỏ sau lưng lại có hai cánh dơi,
"Ầm, ầm,..."
Hắn, gặp bình cảnh.
Trên một vách đá treo leo, Khải ngửa mặt nhìn trời, hôm nay lại là một ngày trăng sáng,
" đùng," một tia sét không có dấu hiệu nào đánh xuống vách đá nơi hắn đã đứng, vách đá chia năm xẻ bảy, đá vụn "lạch cạch" rơi tứ tung,
Gần đây hắn hấp thụ tinh hoa mặt trăng cũng không mấy thuận lợi, giống như lúc còn sống hắn đã từng đọc trong tiểu thuyết như thế,
Tay hắn luôn cầm theo quyển sách, sét đánh vào quyển sách thì biến mất vô tung, hắn hí "mắt" bỗng "con mắt" hắn sáng lên:" đồ tốt!!!"
Dứt lời không gian sau lưng hắn tách ra, nam tử trẻ tuổi bước vào rồi biến mất vết rách không gian cũng khép lại không thấy gì nữa.
Nhưng hắn thất vọng, rất nhiều thôn xóm hắn đi qua đều không có người sống, một vài nơi chỉ còn lại lưa thưa vài người già và trẻ nhỏ nhưng họ đều gầy trơ xương và dùng thứ ngôn ngữ gì đó hắn không hiểu được, cũng không biết những người đó có chịu nổi qua con trăng này không?
"Haha, buồn cười, buồn cười chỉ dựa vào một mình ngươi?"
Nếu tiên giới tu về đạo pháp, chuộng chiêu thức màu mè thì tula giới lại thiên về nhục thân, thêm nữa bọn chúng đang đứng dưới bầu trời tula giới, đạo pháp của tiên giới khi ở tula sẽ bị áp chế tới năm thành,
Năm tử trẻ tuổi chỉ mỉm cười:" ngươi có muốn thử lần nữa không?" Nói hắn giơ lên bút.
Tinh hoa mặt trăng tiến vào cơ thể hắn phảng phất như rót nước vào một cái ly nước đã đầy, tiến vào "cơ thể" hắn như thế nào thì tràn ra như thế ấy,
Bỗng nhiên "đồng tử" hắn trợn to, cảm giác nguy cơ mãnh liệt xuất hiện, hắn theo bản năng vọt ra khỏi vách đá,
Khói mù tản đi ba tên cường giả tula giới xuất hiện, nhưng chúng lúc này trên thân có từng luồng lôi điện chạy dài, bọn chúng trừng to mắt nhìn năm tử trẻ tuổi, tròng mắt đỏ lúc này đã có sự e dè,
Đúng như bọn chúng nghĩ, ba hư ảnh rồng lớn khi tiến vào phạm vi tula giới có thể bằng mắt thường thấy chúng mờ nhạt đi,
Chương 4 Sét Đánh
Đứng đối diện với chúng là một tên nam tử trẻ tuổi nhìn như một tên thư sinh, một thân lục bào không gió tự bay, đầy đầu tóc đen phất phới sau lưng, (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn ẩn nấp vào thân cây, thân cây b·ị đ·ánh trụi, hắn ẩn nấp vào vách đá, vách đá b·ị đ·ánh tan, không còn cách nào khác hắn chỉ có thể điên cuồng chạy, (đọc tại Qidian-VP.com)
Liên tục ba tia sét đánh xuống, Khải vận dụng toàn bộ sức lực né tránh,
Một tên tu la khác ha ha cười lớn:" haha, ngươi cũng là tự tin, nếu như không phải pháp tắc có thể khắc chế bọn ta ngươi nghĩ ngươi có thể toàn mạng đứng đó mạnh miệng sao?"
Nam tử trẻ tuổi cười nhạt:" một mình ta đủ sức thủ hộ tiên giới thêm vạn năm nữa."
Mênh mông đất liền nhưng hoang tàn sơ sát, nơi đây phảng phất như là có hai bầu trời, một bên thì đỏ như máu, bên còn lại sáng như ban trưa,
Hắn hiện tại đang rất mê mang, bản thân một mình ở một thế giới xa lạ, mỗi đêm phải chật vật ứng phó với một đám oan hồn không có linh trí, hi vọng duy nhất của hắn là quyển sách trong tay hiện tại lại không có cách nào mở ra được,
Những tia điện quang xuất hiện ngày càng dày đặt, (đọc tại Qidian-VP.com)
"Xẹt, xẹt, xẹt"
Hắn nhìn thấy, từng tia điện quang như những con rắn nhỏ đang bò loạn trong đám mây kia và đang tụ tập về trung tâm, nơi hắn đang đứng,
Khải trầm mặc nhìn trời mặc kệ dưới vách núi những oan hồn kia đang đánh nhau, một tháng nay hắn vẫn liên tục tìm kiếm những nơi có nhân loại ở xung quanh đây chỉ mong có thể biết thêm một chút tin tức về thế giới này, (đọc tại Qidian-VP.com)
Nơi hắn vừa lướt qua bị sét đánh xuất hiện ba cái hố to, cây cối chung quanh bị sét đánh bốc lửa nhưng rất nhanh bị nước mưa dập tắt,
"Ngươi có thể điều động tiên giới pháp tắc? Chẳng lẽ ngươi đã đến một bước kia?" Một tên trong số đó trầm giọng hỏi.
Một tên khác lắc đầu:" không đúng, từ lúc tula giới và tiên giới triệt để tách ra thì chưa ai có thể bước đến một bước kia, ngươi chắc chắn đã dùng cách gì đó điều động tiên giới pháp tắc, ta không tin ngươi lại có thể làm lại lần nữa."
"Lắc rắc, lắc rắc,"
Ba tên cường giả tu la giới tuy là cười nhưng vẫn chú ý tới động tĩnh bên này, thấy nam tử trẻ tuổi động bọn chúng cũng bày ra tư thế phòng ngự,
Nơi giao giới của hai bầu trời lơ lửng bốn đạo thân ảnh nhưng bên bầu trời đỏ lại có ba,
Hắn hai tay chắp sau lưng trên tay cầm lấy một cây bút lông to chừng cổ tay, hắn ngạo nghễ nhìn ba thân ảnh trước mắt lên tiếng:" tu la giới các ngươi lại muốn x·âm p·hạm tiên giới ta sao?"
Khải cứ lơ lửng trên vách đá, tóc theo gió mà bay, đây là hắn tự tạo hiệu ứng cho mình chứ hắn hiện tại là một linh hồn thì có cái rắm chứ gió thổi,
Năm tử trẻ tuổi vừa định nói gì bỗng nhiên bút trên tay hắn rung động, cảm ứng một chút hắn nghĩ thầm:" pháp tắc thiên địa? Có người lấy sách của ta đỡ lôi kiếp sao?" Bỗng nhiên hắn nghĩ ra gì đó nhưng trên mặt vẫn không có gì bất thường chỉ là cười nhạt một tiếng nói:" ta biết là một mình ta không làm gì được các ngươi, nhưng các ngươi không sợ ta liều mạng cũng muốn đánh các ngươi trọng thương sao?"
Nam tử trẻ tuổi vẻ mặt thành thật gật đầu, thừa dịp ba tên kia cười lớn hắn động, bút trên tay "xoát, xoát" vẽ trước mặt vài nét, những nét mực vừa vẽ ra lại biến thành ba hư ảnh rồng lớn trên thân chạy dọc theo lôi điện bay về phía ba tên cường giả tu la giới,
"Mẹ nó, đây là chuyên môn tìm đánh ta sao?" Khải họ trong lòng, chỉ thấy tia sét sau khi đánh hụt thì đám mây đen lại bay tới vị trí hắn đang đứng, đám mấy đen lại điên cuồng mở rộng và bắt đầu có mưa rơi xuống,
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.