Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quỷ Nô

Unknown

Chương 8: Diệp Dung

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Diệp Dung


Diệp Dung liên tục gật đầu không có lên tiếng, nàng hít sâu mấy hơi vội vàng đổi sang chủ đề khác:" tiền bối, ngài đây là thế nào?"

Khải nhắm mắt lại tỉ mỉ cảm ứng, một lát sau hắn mở mắt ra lẩm bẩm:" thì ra nghiệp lực trông như thế này."

Chương 8: Diệp Dung

Lúc này Vô Danh kiếm lại g·iết tới, thừa dịp hay tên kia bận rộn chống đỡ đất đá thì lưỡi kiếm lia ngang, một tên thiết vệ đảo trong tay rơi xuống đất, hắn bụm lấy cổ, có máu tươi không ngừng trào ra.

Hắn lắc đầu hư ảo thân thể hoá thành một luồng khói chui vào thân thể của hắc y nhân. (đọc tại Qidian-VP.com)

. . .

Khải trợn mắt với nàng:" ngươi nghe ai đồn c·hết rồi là không biết đau?"

Đối phương không phải người... à không, không phải quỷ xấu nên Diệp Dung thành thật trả lời:" ta đi hành thích huyện lệnh, bị bọn chúng đặt bẫy rơi vào mái phục."

Lúc này một giọng nói hư vô phiêu miểu truyền vào trong tai:" ngươi đã tỉnh."

Hai tên thiết vệ sau khi né được hai lần thì dựa lưng vào nhau giơ lên loan đao cảnh giác nhìn chung quanh, hét lớn:"$€¢€€$€."

"Ngươi chưa c·hết."

Bàn tay Khải hư không khẽ nắm đất đá chung quanh đồng loạt t·ấn c·ông, hai tên thiết vệ cầm loan đao chém tận đất đá thành từng mảnh nhỏ nhưng những mạnh nhỏ kia lại không rơi xuống mặt đất má tiếp tục t·ấn c·ông,

Nếu mặt Diệp Dung không phải càng lúc càng tái hắn có lẽ tin đối phương đang thật lòng khen hắn, nhưng hắn vẫn rất hưởng thụ câu nói này cười hỏi:" sao ngươi lại bị hai tên kia đuổi g·iết."

Khải lần nữa gật đầu từ chối cho ý kiến, bỗng hắn nhớ ra gì đó, lên tiếng hỏi:" à đúng rồi, ta đã từng đi dạo quanh đây nhưng hoàn toàn thấy một bóng người sống, đây là thế nào?"

Diệp Dung môi run run mấy cái, nhỏ giọng hỏi:" tiền bối, ngài đ·ã c·hết rồi sao?"

Tiểu cô nương xoa xoa chán:" đau một chút." Giọng của nàng mang theo nghẹn ngào, chợt nàng kịp phản ứng lau lâu nước mắt:" đau? Ta chưa c·hết, ta còn chưa c·hết, c·hết rồi làm sao mà biết đau."

Tên thiết vệ kia phản ứng cũng không chậm, hắn hoành đao ra đón đỡ đạp, đạp, đạo lùi lại phía sau mấy bước lớn tiếng hét:"€£."

Khải thở dài một cái không tiếp tục doạ nàng:" ngươi không thắc mắc tại sao mình lại ở đây sao?"

Giải quyết xong một tên thì tên còn lại không còn hậu thuẫn, hai hòn đá lớn đập vào sâu lưng hắn, hắn bị mất đà lảo đảo vài bước chợt trước mặt hắn hàn quang chợt hiện, một lưỡi kiếm xuyên qua cổ họng của hắn.

Trong một hang động ẩm ướt, vài tia nắng chiếu vào chiếu thẳng vào mặt hắc y nhân, nàng còn là một tiểu cô nương tuổi chừng mười bảy lúc này đã không còn mạng che mặt để lộ ra dung nhan tuyệt thế, đôi mi cong run lên vài cái rồi từ từ mở ra đôi mắt đẹp.

Hắn xoay người, dữ tợn cười:" ta là quỷ, ngươi có sợ hay không?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Chợt một viên đá nhỏ không nhẹ không nặng đánh vào chán nàng, Khải phiêu phiêu đi qua, nhìn khuông mặt xinh đẹp khóc tới hoa lê đái vũ thì mỉm cười hỏi:" có đau không?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Nàng lúc này mới chu ý tới ngoài cửa động có một đạo thân ảnh hư ảo đang đứng quay lưng về phía nàng, tia nắng chiếu xuyên qua người hắn không chút cản trở rọi thẳng vào mặt nàng.

Đạp, đạp, đạp nàng theo bản năng lui lại vài bước cảnh giác hỏi:" ngươi là thứ gì?"

Lúc này từ trong t·hi t·hể của hai tên thiết về xuất hiện hai luồn khói đen thu hút sự chú ý của Khải, hắn dùng niệm lực tạo thành một bức tường vô hình ngăn trở nhưng hai sợi khói đen không cản trở ngại chút nào chui vào cơ thể của hắn rồi biến mất không thấy,

Tiểu cô nương nghe vậy thì chắp tay:" tiểu nữ Diệp Dung đa tạ tiền bối cứu giúp," chợt nàng kịp phản ứng yếu ớt hỏi:" tiền.. tiền bối, là..là ngài giúp ta băng bó v·ết t·hương sao?"

Khải nghe không hiểu nhưng hắn cũng không quan tâm, ý niệm duy nhất còn sót lại của hắn là g·iết đối phương, Vô Danh bị văng ra lập tức hoành trở về chém vào một tên khác,

Khải gật đầu:" c·hết mấy tháng nay," thấy đối phương mặt càng lúc càng tái hắn hỏi:" làm sao? Nào giờ chưa thấy quỷ à?"

Diệp Dung lúc này lộ ra vẻ căm tức nói:" hắn là một tên tham quan ô lại, chuyên ức h·iếp bá tánh, cưỡng ép dân nữ, việc ác bất tận, ta chỉ muốn thay trời hành đạo thôi." (đọc tại Qidian-VP.com)

Khải sửng sốt vài giây, chợt hắn cảm nhận được một dây liên kết vô hình khoá chặt bản thân và hắc y nhân, hắn đứng hình vài giây chợt cảm giác nguy cơ khiến toàn thân hắn mát lạnh, một tên thiết vệ đã cầm loan đao lên định chém xuống,

Khải lạnh nhạt hỏi:"Lý do?"

"Không, không có không thoải mái." Diệp Dung đỏ mặt lắc lắc đầu, mặt dù nàng nhìn không rõ mặt đối phương nhưng thông qua giọng nói cũng biết đối phương là nam, nàng cũng không có ý trách đối phương thừa cơ chiếm tiện nghi, có lẽ đối phương lúc đó chỉ muốn giúp nàng nên không có nghĩ nhiều như vậy.

Cảm xúc thấy đổi quá nhanh, nàng không biết lúc này nên khóc hay là không nên khóc, bản thân đ·ã c·hết hay là chưa c·hết, nàng ngốc manh ngốc manh nhìn hắn chớp chớp mắt hỏi:" vậy rốt cuộc ta đ·ã c·hết hay chưa?"

Tiếng nói của nàng Khải vẫn như cũ nghe không hiểu nhưng thần kỳ là hắn lại hiểu được nàng đang nói gì,

Khải nhìn đối phương mặt đỏ rần, hắn chợt hiểu ra gì đó, hắn ho khan mấy tiếng:" khụ khụ, ngươi cũng biết ta lúc đó không còn cách nào, lúc đó ta nhập vào thân thể ngươi, chỉ một lòng băng bó v·ết t·hương hoàn toàn không có ý nghĩ khác."

Diệp Dung lắc đầu rồi lại gật đầu:" không, không có, chỉ là lần đầu tiên thấy quỷ đẹp trai như vậy."

Chương 8: Diệp Dung

"Đau là đúng rồi, v·ết t·hương dài gần một tất mà, may là ta cầm máu kịp thời nếu không bây giờ ngươi cũng giống như ta, thành một oan hồn." Khải gật gật đầu nói.

Tiểu cô nương lúc này mới yếu ớt ngẩng đầu nhìn chung quanh, chợt nàng nhìn về phía hắn lại khóc lên:" ô ô, đây là địa ngục sao? Ta đ·ã c·hết rồi, xin lỗi phụ hoàng, xin lỗi mẫu hậu, hoàng huynh, hoàng tỷ, hoàng muội là ta vô dụng không trả được thù cho mọi người, ô ô ô." (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn lấy lại tinh thần, đôi mắt hắn sáng lên quầng mang màu vàng, Vô Danh kiếm cắm trên thân cây "ong," lên một tiếng rồi như xe gió chém về phía đối phương,

Hắn lại phức tạp nhìn về phía hắc y nhân:" cả mấy tháng trời không nhìn thấy một người sống, đúng lúc này lại xuất hiện, đây là ý trời sao?"

Giải quyết xong hai tên kia quang mang trong đôi mắt Khải dần dần tán đi, đất đá xung quanh cũng lần lượt rơi xuống đất,

Nghe được Khải khẳng định trả lời tiểu cô nương vui mừng sắp nhảy cẩn chợt nàng bụm ngực yếu ớt nói:"đau quá!!!"

Thấy bản thân đang ở một nơi xa là phản ứng đầu tiên là muốn bật dậy nhưng động tác quá lớn động đến v·ết t·hương trước ngực, nàng "ưm~" lên một tiếng đôi mi thanh tú cũng vì đau đớn mà cau lại.

"Đúng vậy," Khải như không có chuyện gì gật đầu rồi hỏi:" bộ chỗ nào không thoải mái sao?"

"Nhìn không ra sao? Ta là quỷ." Khải hết sức bình thản trả lời.

Tiểu cô nương bị doạ tới nổi rút vào trong một góc ôm chân run lẩy bẩy miệng không ngừng cầu xin:" ngươi đừng tới đây, ta không muốn c·hết, ta còn rất nhiều chuyện phải làm, ta không thể c·hết được." Nói nói nàng bắt đầu nức nở rồi khóc lên.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Diệp Dung