Quý Thứ Năm
Đào Hoa Chi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 58: 58: Tức Giận
Đó là lý do cô tránh nụ hôn ở nhà vào ngày hôm đó, ngày hôm sau lại gấp rút chạy đến đây.
Hai mắt Lưu Nguyên Nguyên sáng lên.
th*m d* nghiêng đầu, tránh đi nụ hôn của anh.
Tạ Tân Chiêu đứng trong gió lạnh, nhìn chằm chằm vào bóng lưng của hai người, trái tim anh dần trở nên c·h·ế·t lặng.
"Em không hẹn hò với Kỷ Hành."
Trên đường đi, Lưu Nguyên Nguyên nói ngắn gọn với th*m d* về cốt truyện của bộ phim và vũ đạo mà th*m d* cần phải thực hiện.
"Nhưng mình có hơi tức giận việc anh ấy tự hạ thấp bản thân mình như thế."
th*m d* thở dài ngẩng đầu nhìn anh.
"Được rồi, là anh không đúng." Tạ Tân Chiêu hiển nhiên không cùng thế giới với th*m d*, anh bị tin tức "th*m d* không có bạn trai" làm cho vui sướng, căn bản không nghĩ được điều gì khác.
"Anh cho rằng tình cảm của hai người bây giờ đang dần phai nhạt."
Cô đã trải qua một buổi tập luyện với biên đạo, khi cô gần như kiệt sức lại được kéo đi để trang điểm rồi tạo kiểu tóc.
"Còn anh thì sao?"
Tạ Tân Chiêu sửng sốt, cảm thấy lạnh hết cả sống lưng.
"Anh trở về phòng của mình đi."
Thậm chí là rất nghiêm túc.
Trước sự ngạc nhiên của cô nàng, th*m d* lắc đầu nói không phải.
Khi đó, th*m d* đã rất nổi tiếng ở trường học.
Lưu Nguyên Nguyên: "Đúng! Khi nào cậu đến thế? Để mình đón cậu."
Tạ Tân Chiêu "Ừm" một tiếng.
th*m d* có chút mệt mỏi, nói vài câu liền cúp điện thoại.
Tạ Tân Chiêu cúi đầu, giữ chiếc áo khoác của cô bằng đôi tay trắng nõn, mảnh khảnh của mình, chậm rãi kéo khóa áo khoác lên.
th*m d* quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, không nói gì.
Ngày đầu tiên th*m d* tới đây, cơm trưa cô không ăn, chỉ ăn chút bánh mì.
Nhưng bây giờ chỉ là hiểu lầm, mình chỉ cảm thấy...ừm, cậu ấy quá yêu cậu."
"Cậu cứ coi như mình là người tiêu chuẩn kép đi.
th*m d* quấn chặt áo khoác, vội vàng đi vào trong.
th*m d* ngẩng đầu cười với Kỷ Hành, hai người cùng nhau rời đi.
Lưu Nguyên Nguyên liếc nhìn th*m d*, thấy vẻ mặt buồn bã của cô, vội vàng an ủi.
*
Chương 58: 58: Tức Giận
th*m d*: "......!Cái đó không quan trọng."
Tạ Tân Chiêu hít một hơi, đơn giản thừa nhận.
"Chính em đã nói em có bạn trai."
Suốt quãng đường còn lại, cô không có tâm trạng giải trí nên nhắm mắt ngủ thiếp đi.
"Cái gì?"
Lưu Nguyên Nguyên nghe xong, thật lâu sau miệng vẫn không khép lại được.
Ngày hôm sau, th*m d* xuống lầu ăn xong bữa sáng rồi trả phòng.
Là chuyện ở phim trường sao?"
"Anh tới đây để xin lỗi."
th*m d* nhìn màn hình đã tắt, yên lặng thở dài.
Khi bước lên cầu thang của khách sạn, khóe mắt cô thoáng thấy một bóng người cao lớn đẹp trai, bước chân dừng lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn thấy th*m d*, hắn ta đánh giá từ trên xuống qua một lần rồi gật đầu.
Anh không nói thêm gì nữa, xoay người rời khỏi phòng.
Khi Thẩm Du yêu hắn chắc hẳn hắn và cô cũng có sở thích giống nhau, điều này hoàn toàn phù hợp với suy nghĩ của cô là "Cùng nhau tiến bộ".
Vương Huy phớt lờ, đưa tay gọi trợ lý mang th*m d* đi gặp biên đạo cùng hóa trang.
th*m d* sửng sốt: "Ai?"
th*m d* mấp máy môi, muốn nói nhưng lại thôi.
Căn phòng lập tức bừng sáng.
Trên mặt Tạ Tân Chiêu hoàn toàn không có ý cười, tâm trạng chìm hẳn xuống.
Em không cần hắn phải không?"
Khó trách lúc gọi điện thoại anh lại hỏi cô đi một mình đến Anh Thành sao......
th*m d* dừng một chút, nhịn không được mà nói: "Vậy trong mắt anh, em là cái gì? Em là cái gì?"
Nếu thật sự hiểu lầm cô đã có bạn trai, chẳng phải nên giữ khoảng cách sao? Làm sao có thể ôm hôn anh như thế?
Vương Huy khoảng 30 tuổi, nổi tiếng khi còn trẻ và rất kiêu ngạo.
Ánh mắt Tạ Tân Chiêu lóe lên, tiến thêm hai bước.
"Em cảm thấy hai chúng ta cần thời gian ở một mình để bình tĩnh suy nghĩ."
Có thể thấy rõ khuôn mặt tái nhợt cùng đôi mắt đen của Tạ Tân Chiêu.
th*m d* nhìn khuôn mặt đang tới gần của Tạ Tân Chiêu, tim không tự giác đập nhanh hơn, buông áo khoác ra.
Không có bạn trai, chẳng phải mối quan hệ của hai người hợp lý có thể tiến thêm bước nữa sao?
Cô thật sự tức giận đến vậy sao? Đi mà không thèm nói lời nào với anh?
Anh thật sự yêu cô quá nhiều!
Khóe miệng anh mang theo nét cười, ánh đèn chiếu lên khiến sắc mặt trở nên dịu dàng hơn.
Tạ Tân Chiêu mím môi, cũng không muốn nói nhiều.
"Còn có khi em học năm tư đại học, các bạn học của em cũng nói như vậy." Tạ Tân Chiêu lại thả một quả bom khác.
"Suy nghĩ như thế thật sai lầm!" Cô hít lấy một hơi, chỉ cảm thấy ngực càng tắc nghẽn.
Môi của Tạ Tân Chiêu ở bên cổ cô cứng đờ trong vài giây, rồi chậm rãi rời đi.
Anh dường như đang thở dài, trông có vẻ hơi bất lực.
th*m d* cau mày, cho rằng mình đang nghe nhầm.
th*m d* do dự trong chốc lát, kể lại ngắn gọn chuyện giữa mình và Tạ Tân Chiêu.
Mãi cho đến khi gặp Lưu Nguyên Nguyên ở sân ga, tâm trạng của th*m d* mới khá lên.
Thật vậy, trong đoàn đôi khi sẽ có người lấy cô cùng Kỷ Hành ra để trêu ghẹo.
Cô nhìn Tạ Tân Chiêu vẫn đứng ở cửa nói với giọng bình tĩnh:
Tạ Tân Chiêu dừng lại ở trước mặt cô, lông mi khẽ run.
Bảy năm trước đã như vậy, bảy năm sau vẫn còn như vậy.
"Anh cảm thấy em có bạn trai, còn sẽ cùng anh dây dưa như vậy sao?" th*m d* chen ngang lời của anh, đôi mắt mở to tràn đầy sự khó tin.
th*m d* lập tức hiểu ra: "Anh đã tới đại học A?"
th*m d* ngơ ngẩn nhìn động tác của anh, hoàn toàn không có phản ứng.
*
Tạ Tân Chiêu cụp mắt xuống, nhỏ giọng "Ừm" một tiếng.
Cô tức ngực, hơi khó thở. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tạ Tân Chiêu sửng sốt, tiến về phía trước vài bước.
th*m d* thành thật nói: "Em đến thành phố phim trường có chút việc."
"Được."
Vừa mới lên tàu, th*m d* nhận được điện thoại của Tạ Tân Chiêu.
th*m d* gật đầu, nhưng vẻ mặt không vui chút nào.
Đến khi kết thúc cũng đã hơn tám giờ tối.
th*m d* dùng ngón tay xoa xoa trán mấy lần: "À, đúng rồi.
Lưu Nguyên Nguyên dừng lại, nhíu mày: "Cậu làm sao vậy? Nhìn mặt cứ xị xuống." (đọc tại Qidian-VP.com)
Lưu Nguyên Nguyên cười hai tiếng: "Còn không phải chuyện đó sao? Cậu nói rảnh rỗi có thể tới giúp mình? Khoảng một hai ngày là được."
th*m d*: "Anh bận thì về đi."
"Đúng vậy."
Chỉ là có chút chuyện không vui thôi."
"Mỹ nữ, gần đây cậu có rảnh không?" Giọng nói Lưu Nguyên Nguyên từ bên trong truyền tới.
Bây giờ tâm tình cô có chút không ổn định, không muốn tranh cãi cùng anh vào lúc này.
"Tiểu Du, em còn có tình cảm với anh đúng không?"
Kể từ khi anh nhìn được tin tức đó, anh đã biết mình không muốn bỏ qua nó.
Trương Ái Linh đã từng nói rằng yêu một người đều thấp như hạt bụi."
Anh lướt qua trang web của đại học A và biết rằng th*m d* có buổi biểu diễn vào thứ sáu.
"Em đang ở đâu?" Giọng điệu anh có chút lạnh lùng.
"Anh nói em chia tay?"
th*m d* im lặng vài giây.
Những năm này, th*m d* chỉ có công việc.
Gương mặt cô bỗng nhiên có chút tê dại, lúng túng nói: "Sao anh lại tới đây?"
th*m d* quay đầu nhìn về phía Lưu Nguyên Nguyên bằng ánh mắt trong veo.
Những người khác trong đoàn phim vẫn chưa hoàn thành xong công việc, cô may mắn được Vương Huy thương xót tha cho về trước.
Tạ Tân Chiêu đưa tay nâng cằm th*m d* lên, như muốn hôn cô.
Khó trách đêm hôm đó khi đi ăn cùng Chu tổng, anh nói không cần vội vàng xác nhận mối quan hệ của hai người.
Có tổng cộng ba cảnh quan trọng mà nữ chính phải khiêu vũ trong phim.
"Làm sao vậy?" Lưu Nguyên Nguyên quan tâm hỏi: "Là chuyện công việc sao?"
Bây giờ mình đang ở Anh Thành, từ đây đến đó cũng tiện đường."
Đêm nay là một đêm xuân lộng gió, trên người cô có hơi lạnh.
th*m d* hôm nay chỉ có kịp quay một cảnh.
th*m d* "Hả?" một tiếng.
th*m d* lạnh lùng, ngữ khi bình tĩnh.
th*m d*: "Ngày mai đi.
Bữa tiệc tối được diễn ra ngoài trời, trời đêm lạnh giá, th*m d* mặc một bộ váy khiêu vũ mỏng manh, lộ ra t*m l*ng tr*ng n*n gầy gò với xương bướm xinh đẹp.
"Đó là em vì từ chối Chu tổng nên mới nói như vậy."
Quả nhiên lúc cô tỉnh táo liền không muốn gần anh?
Cho nên hôm nay anh mới dám k*ch th*ch muốn cô và hắn chia tay. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc đó là vào mùa đông, anh trở về nước trong kỳ nghỉ.
Cô không chắc liệu bản thân có thực sự gặp vấn đề gì không?
"À không, cậu đương nhiên có thể tức giận! Có suy nghĩ phá hoại hạnh phúc của người khác là không đúng."
Bị người khác hiểu lầm không phải một hai lần.
"Vậy cậu cũng cho rằng mình tức giận vô cớ sao?"
Cuối cùng vẫn là chọn đi đại học A.
th*m d* mím môi, nhẹ giọng nói: "Ừm, sau khi trở về mình sẽ nói chuyện với anh ấy."
"Anh là đang nói Kỷ Hành?"
Cuối cùng cô cũng nhận ra những điều mà trước đây cô luôn cảm thấy không đúng.
"Vì sao anh lại cho rằng em cùng Kỷ Hành ở bên nhau?"
Hô hấp của Tạ Tân Chiêu trở nên nặng nề, nhỏ giọng hỏi.
Anh cúp điện thoại.
Sau khi Tạ Tân Chiêu rời đi, th*m d* xoa mặt, gục đầu xuống giường.
Thẩm Du hít sâu một hơi: "Cho dù tình cảm phai nhạt thì có thể như vậy sao? Ở trong mắt anh, em chính là loại người vô trách nhiệm vậy à?"
"Tiểu Du!" Tạ Tân Chiêu nhíu mày, giọng điệu có chút lo lắng.
Lưu Nguyên Nguyên nhìn chiếc cổ mảnh khảnh của th*m d*, khẽ nuốt nước bọt.
th*m d* buông hai chân xuống, khó hiểu hỏi: "Năm tư? Tại sao anh lại biết?"
Lưu Nguyên Nguyên đích thân lấy xe của đoàn phim tới đón th*m d*, mang cô đến khách sạn gần chỗ quay nhất.
Nếu không phải không thích hợp, cô nàng đã hét lên rồi.
Vậy việc hai người chia tay còn có ý nghĩa gì?
Anh đúng là vô dụng, chưa đến một ngày đã không chịu được.
Làm sao có thể được chứ? Đây rõ ràng là một vấn đề rất lớn!
Lưu Nguyên Nguyên thở dài: "Ồ, đó không phải là tình cảm sao? Ai yêu nhiều hơn là kẻ thua cuộc.
Tạ Tân Chiêu trầm mặc một lát mới lạnh lùng nói được một chữ: "Ừm."
Đôi mắt Tạ Tân Chiêu theo bản năng mà sáng lên, vẻ mặt có chút sững sờ.
"Cậu đang ở Anh Thành? Có buổi diễn sao?" Lưu Nguyên Nguyên tò mò.
th*m d* lắc đầu, đứng dậy lui về sau mấy bước.
"Được đấy." Lưu Nguyên Nguyên mỉm cười lạc quan, "Mình hiểu rồi, cậu là chạy không thoát khỏi bàn tay cậu ta."
Theo bản năng, Lưu Nguyên Nguyên liền nghĩ vũ đoàn xảy ra vấn đề.
"Hắn ta không đủ quan tâm em, cũng không thể chăm sóc tốt cho em.
th*m d* nhíu mày nhớ lại.
th*m d* "Ừm" một tiếng, "Làm sao vậy?"
Sau khi đến khách sạn cất vali, th*m d* liền nhanh chóng cùng Lưu Nguyên Nguyên đến phim trường.
Bắp chân của Tạ Tân Chiêu bị cô ấn vào liền đứng im bất động.
Tạ Tân Chiêu gật gật đầu, lại nói: "Lần đó ở đài truyền hình, có người trong đoàn em nói vậy."
"Hai người hôn nhau?"
Anh nghĩ tới, loại bạn trai như Kỷ Hành thật sự không đủ tư cách.
Vừa nói, anh vừa định cúi người ôm th*m d* một cái.
Cô mua vé tàu cao tốc gần nhất và đi thẳng tới tìm Lưu Nguyên Nguyên.
Tình cảm của hai người cũng không quá sâu sắc.
"Nhưng..." Lưu Nguyên Nguyên đổi chủ đề, có chút xúc động: "Cậu ấy thật sự rất yêu cậu đấy."
"Tiểu Du."
Tạ Tân Chiêu dừng lại, khóe miệng không tự chủ được nhếch lên.
th*m d* choáng váng một hồi, hai chân như nhũn ra.
th*m d* ngơ ngác nhìn anh, trong đầu hỗn độn của cô dần nhớ ra một ít chuyện.
Tình yêu cổ tích gì thế này?
"Không có, mình đài Táo để quay chương trình."
"Thật sự?"
Chuông điện thoại reo, phải một lúc sau cô mới nghe máy.
"Nhưng đây không phải hiểu lầm sao?" Tạ Tân Chiêu không rõ.
Cô hít lấy một hơi, quay đầu bật đèn lên.
Cô cau mày, bình tĩnh nhìn Tạ Tân Chiêu: "Nếu em có bạn trai, chúng ta lại như vậy......"
Cuối cùng chính mình không nhịn được mà nói ra.
Một là cảm thấy Tạ Tân Chiêu không đủ hiểu hết về cô, hai là tức giận, đau lòng vì anh tự đặt bản thân ở vị trí hèn mọn như vậy.
th*m d* nhớ tới trước kia anh hiểu lầm cô cùng Kỷ Hành, nói cô yêu hai người cũng không sao cả
Anh không hiểu gì cả, đều là do anh tự cho rằng cô đã có bạn trai!
"Bận?" Tạ Tân Chiêu tự giễu cười, "Anh bận cái gì? Anh về làm gì? Anh đã nói là muốn tới tìm em rồi mà?"
th*m d* lấy lại tinh thần, đi tới trước bàn làm việc, ngồi xuống ghế.
"Có thể."
Trên diễn đàn nói rất nhiều chuyện về cô, cũng có nhiều người nói cô cùng Kỷ Hành được nhận vào cùng một vũ đoàn, đã sớm ở bên nhau.
"Vậy cậu còn bận tâm cái gì?" Lưu Nguyên Nguyên khó hiểu.
Nếu một ngày bạn trai cậu có người thứ ba, nhất định mình sẽ không nói hai lời mà ra mặt trút giận cho cậu.
th*m d* lẳng lặng nghe, thỉnh thoảng đáp lại một tiếng.
Làm thế nào mà anh có thể nghĩ như vậy?
Sau khi khiêu vũ xong, th*m d* bước xuống sân khấu, Kỷ Hành lập tức mặc áo khoác cho cô.
Cô giơ chân ra chắn không cho Tạ Tân Chiêu đang muốn lại gần.
Anh nhìn chằm chằm vào gương mặt không thể tin được của th*m d* , trong ngực lại ẩn ẩn đau.
Cô có chút không nói nên lời, giọng nói trở nên bóp nghẹt.
th*m d* cố gắng khống chế cảm xúc của bản thân, nhìn chằm chằm anh nói từng chữ một: "Chúng em chưa từng ở bên nhau."
"Thú vị thật đấy! Trên đời này thật sự có người đàn ông vì yêu mà muốn làm kẻ thứ ba!!!"
Nhưng bây giờ Tạ Tân Chiêu rất vui vẻ.
"Tiểu Du, anh..."
"Vì sao em lại tức giận?"
"Nhưng em thật sự có việc......"
Cô có chút tức giận.
Anh bật cười, khẽ hỏi: "Mặc kệ những điều đó được không?"
Trong lòng th*m d* mơ hồ hiện ra một cái tên, cô kinh ngạc.
Lần đầu tiên th*m d* cảm thấy không nói nên lời.
"Anh thật sự không hiểu sao? Như vậy là không đúng."
Ở đó, th*m d* gặp được đạo diễn Vương Huy.
th*m d* thay đồ diễn ra, bắt xe trở về khách sạn.
Vốn dĩ gương mặt của th*m d* đã có vẻ thờ ơ, khi cô không vui lại càng thêm lạnh lùng.
Anh buông mắt, yên lặng nhìn th*m d*.
Tạ Tân Chiêu không ngừng kéo khóa áo, ngước mắt lên, ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào đôi mắt th*m d*.
"Không có việc gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh bước nhanh tới, trong khóe mắt và đuôi lông mày đều hiện lên sự sung sướng.
Khó trách trong lời nói của anh ngẫu nhiên sẽ nhắc đến Kỷ Hành, giọng điệu có chút không tự nhiên;
th*m d* giật mình, lập tức phá tan bầu không khí mập mờ này.
th*m d*: "......"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.