Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 200: Bị bổ quá mức

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 200: Bị bổ quá mức


Thôi Tâm Nhụy đột nhiên rùng mình một cái, từ lòng bàn chân toát ra dòng khí lạnh xông thẳng lên não, nàng ta bỗng dưng có một dự cảm không tốt.

Bị sét đánh?

"Cô cô không nói con đã quên, lúc trước người cho con ăn cái gì vậy?" Giọng nói của Thiên Nguyệt có chút trở nên âm trầm.

Lúc trước lão cha cắn trúng thuốc gì mới giao mình cho nàng chăm sóc?

Thiếu niên hơi hơi gật đầu, cái tên này ngoại trừ cha mẹ, cũng chỉ có một người biết, bằng không hắn cũng không đi xuống dưới.

"Sao cô cô lại biến thành người?" Thiên Nguyệt rất tò mò, quỷ tu cũng có thể biến thành người sao?

Vu Hoan: "..." Hình như phải vạch trần con yêu quái này!

"Ngươi nói với nó hai chữ 'Thiên Nguyệt" thôi, nếu nó còn không muốn gặp ta, vậy quên đi."

Thiên Nguyệt run rẩy, hắn thật sự ăn những thứ đồ chơi kia, rõ ràng là bị bổ quá mức đó!

Thiên Nguyệt sờ sờ cái mũi, có chú dỡ khóc dỡ cười: "Cha cùng mẹ đi ra ngoài, nói cái gì mà muốn du ngoạn toàn bộ đại lục rồi mới quay về, hiện tại cửa hàng là do con quản."

Thiên Nguyệt đẩy cửa đi vào một căn phòng, đang muốn mời Vu Hoan đi vào, Vu Hoan lại đột nhiên dừng lại: "Không đúng nha, hình như đã một trăm năm rồi ta không gặp ngươi, sao ngươi vẫn chỉ lớn chừng này thế?"

"Ngươi đi lên hỏi một chút đi, chẳng phải sẽ biết nó có đồng ý gặp ta không."

"Sợ cái gì, trên người của ngươi chỗ nào mà ta chưa sờ qua..." Vu Hoan ôm thiếu niên lên lầu, bỏ lại một đám người há hốc mồm.

Edit: Nại Nại

Sắc mặt thiếu niên đỏ lên, tùy ý để Vu Hoan vuốt đầu mình: "Vu Hoan cô cô, nhiều người nhìn như vậy, cho con chút mặt mũi đi."

"Vu Hoan cô cô, mời bên này." Thiếu niên quay người lại, đối mặt với Vu Hoan lại ôn hòa dịu dàng.

Trên mặt Linh La treo lên nụ cười đáng yêu: "Chào ca ca."

(Đọc truyện ở Wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)

"Ngươi muốn gặp ta?" Thiếu niên quay đầu nhìn về phía Vu Hoan, hắn xác định, hắn không quen biết nữ tử này.

"Đây là Linh La." Vu Hoan vỗ vỗ đầu Linh La.

Vu Hoan buông Thiên Nguyệt ra, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc: "Bị sét đánh!"

Sao lại có thể biến thành người?

Làm sao nàng nhớ rõ lúc trước cho hắn ăn cái gì?

Hắn không biết nên cảm tạ Vu Hoan hay là g**t ch*t nàng.

Thiếu niên đen mặt, ngày tháng đen tối ấy theo như lời lão cha nói, hoàn toàn không muốn nhớ lại.

"Sao lại bị cha ngươi nuôi thành cái dạng này rồi?" Lạnh như băng, không đáng yêu một chút nào.

"Lúc trước ta cho ngươi ăn đều là thảo dược tốt nhất, nhân sâm ngàn năm đều cho ngươi bồi bổ, chẳng lẽ ta cho ăn đồ ăn không tốt, làm cho ngươi không ph*t d*c được? Sớm biết rằng như vậy đã tìm nhân sâm vạn năm..."

Nói giỡn hả?

❤️❤️

"Tâm Nhụy, đừng nói chuyện lung tung." Thôi Tâm Nhã hối hận, sao lúc nãy lại mang nàng ta theo.

Thôi Tâm Nhụy thấy thiếu niên liền nhìn đến ngây người, thiếu niên này lớn lên môi hồng răng trắng, tuy rằng tuổi không lớn, nhưng mà trưởng thành nhất định là một mỹ nam. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Nó là Thiên Nguyệt, tên thật là Thịnh Nguyệt, ngươi ngàn vạn lần đừng kêu nó là muội muội, sẽ giảm thọ." Phía sau Vu Hoan không thể không thêm một câu nhắc nhở Thiên Nguyệt.

Tiểu Hoan Hoan vậy mà trâu già gặm cỏ non!

Thiên Nguyệt thấy dáng vẻ kia của Vu Hoan cũng biết nàng không biết, thật muốn b*p ch*t vị cô cô này mà!

Khóe miệng Thiên Nguyệt giật giật, xoay người phân phó quản sự: "Đi lấy toàn bộ đồ của bọn họ lấy ra, từ đây về sau không được bước vào cửa hàng Thịnh Gia nửa bước."

"Cô nương, không phải ta không giúp ngươi..."

Vu Hoan xua xua tay: "Cha ngươi đâu? Tìm hắn có chút việc!"

[Sao cô cô lại biến thành người?] Thiên Nguyệt lấy ánh mắt dò hỏi.

Quản sự lau mồ hôi lạnh, cô nương này sao dầu muối đều không ăn vậy?

Trên mặt Thôi Tâm Duyệt cũng không duy trì được biểu tình ôn hòa: "Vì sao?"

Cô cô trong truyền thuyết của hắn.

Câu sau đương nhiên nói với bọn người hầu.

"Ngươi biết cha ta?" Thiên Nguyệt càng nghi hoặc, cha hắn bị mẹ hắn quản như quản c·h·ó, chạy đi đâu biết một cô nương tuổi trẻ như vậy? Quan trọng nhất là còn biết tên thân mật của hắn nữa.

Đáng sợ nhất, cha hắn có thể cùng mẹ hắn ở bên nhau, cũng hoàn toàn là chuyện mà nàng làm ra đó được không!

"Tiểu Hoan Hoan!" Linh La bất mãn kêu một tiếng, nàng vốn dĩ rất nhỏ nha!

Đầu Thiên Nguyệt hiện lên ba vạch đen, người không có tư cách nói câu này nhất chính là cô cô người đấy được không!

Một tay Vu Hoan kéo thiếu niên vào bên người mình, vuốt đầu hắn: "Đã lớn như vậy rồi. Chậc chậc, thật là năm tháng không hề buông tha người nào mà."

Nếu không phải biết Vu Hoan không có ác ý, Thiên Nguyệt đều cho rằng hắn là bị kẻ thù tra tấn!

Căn bản là ném hắn ở một chỗ, mười ngày nửa tháng trở về lại tiếp tục phóng đi nơi khác!

Linh lực trong cơ thể hắn giống như dùng mãi không hết, cấp bậc lúc nào cũng cọ cọ đi lên, nhưng mà vẻ bề ngoài lại bất biến.

Hắn dừng ở thân thể này đã một trăm năm, liền một chút ý muốn trưởng thành cũng không thấy!

Chương 200: Bị bổ quá mức

Nàng ta chính là người của Ngụy hộ pháp, tiểu nha đầu này có lai lịch gì?

Mọi người ơi!!! Dọn nhà qua nhà mới nha!!! (đọc tại Qidian-VP.com)

Vừa rồi những người đó không nghe thấy Vu Hoan cùng Thiên Nguyệt nói chuyện với nhau cái gì, nhưng hiển nhiên lời này là nhằm vào ba người Thôi Tâm Duyệt bọn họ.

"Biết nha, cha ngươi nha, bị ta đập rất nhiều lần, kết quả bị ta không cẩn thận nhét vào trên giường của mẹ ngươi, sau đó sinh ra đứa nhỏ ngu ngốc là ngươi." Câu này của Vu Hoan nói rất nhỏ, người xung quanh đương nhiên không nghe được.

Quỷ tu không phải bị sét đánh sẽ hồn phi phách tán sao? (đọc tại Qidian-VP.com)

Đồng tử Thiên Nguyệt co chặt, làm chuyện này hắn chỉ có thể nghĩ đến một người.

Nhìn qua cũng nhỏ hơn mình nhiều mà!

Đó gọi là chăm sóc sao?

Vu Hoan nhếch miệng về phía Thôi Tâm Nhụy, giọng nói kiều mềm dừng bên tai Thôi Tâm Nhụy: "Yên tâm, nếu lát nữa nó không gặp ta, ta nhất định sẽ hủy đi cái cửa hàng Thịnh Gia này."

Hiển nhiên vấn đề này Vu Hoan cũng không có cách nào trả lời, vì nàng cũng không biết đáp án.

Quản sự thấy Vu Hoan là hạ quyết tâm, dư quang quét đến Kinh Tà Đao trong tay Linh La, tim nhảy nhảy: "Cô nương chờ một lát. Các ngươi dọn dẹp sạch sẽ chỗ này đi."

Vu Hoan sờ cằm: "Thiên Nguyệt?"

Lúc trước?

Thôi Tâm Nhụy không sợ c·h·ế·t từ sau lưng Thôi Tâm Nhã ngoi đầu ra: "Bây giờ đi còn kịp, miễn cho lát nữa mất mặt."

Vẻ mặt Vu Hoan đồng tình: "Gặp phải một đôi cha mẹ không đáng tin như vậy, thật là khổ cho ngươi."

Vu Hoan tát một cái chụp lên đầu Linh La: "Cái gì mà phản bội, nó là đích thân ta đỡ đẻ, lại nói tiếp, ta còn nuôi trong một khoảng thời gian đấy, tương đương một nửa người mẹ."

"Tiểu Hoan Hoan... Ngươi dám phản bội Dung Chiêu, sẽ bị đánh c·h·ế·t." Khuôn mặt nhỏ của Linh La không thể tin được, đứa nhỏ này mới hơn có mười tuổi đi!

___

Thiên Nguyệt nghi hoặc nhìn Linh La: "Vì sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Vu Hoan thở dài [Chuyện nói ra thì dài lắm, nói nhiều đều là nước mắt, cầu không cần bóc miệng vết thương của ta.].

"Đắc tội người không nên đắc tội, may mắn là ngươi không có động thủ, nếu không hậu quả cũng không phải đơn giản như vậy." Thiếu niên trực tiếp ném những đồ vật mà quản sự mới đưa đến ra cửa: "Hiện tại, rời khỏi cửa hàng Thịnh Gia."

Nhớ lại những lịch sử đen tối đó, Thiên Nguyệt liền có loại xúc động muốn không quen biết Vu Hoan.

Vu Hoan sờ sờ cái ót, vẻ mặt mê mang. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà rất nhanh, chứng minh dự cảm đó của nàng ta là đúng. Quản sự xuống dưới, đồng thời đi xuống còn có một thiếu niên, thiếu niên kia lạnh mặt, trước tiên đánh giá ba người Thôi Tâm Duyệt, sau đó lại đánh giá Vu Hoan cùng Linh La một phen.

Đó chính là người đặt cho mình cái tên Thiên Nguyệt này...

Lúc trước lão cha giao hắn cho nàng chăm sóc, kết quả nàng mười ngày nửa tháng đều không nhìn thấy bóng dáng đâu cả, lão cha nói hắn không c·h·ế·t đói, kia đều là đời trước tích đức.

Đương nhiên, không có quan hệ huyết thống.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 200: Bị bổ quá mức