Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 39: Nhận lỗi

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 39: Nhận lỗi


“Nhưng việc nàyxảy ra quá nhanh! Anh lập tức phải đến quân đoàn, trong khi em còn ở trường, chúng ta không thể gặp nhau được. Nếu em nhớ anh, muốn trò chuyện với anh, muốn cùng anh đi dạothìphải làm sao bây giờ?”

Mễ Kiều không quan tâm, vẫn tiếp tụckêu cho đến khi giọng Trầm Mạt uy nghiêm vang lên từ sau cánh cửa.

“Cô gọi tôilàhiệu trưởng? Tốt, vậy tôi hỏi cô, hiện tại cô đang làm cái gì? Khiếu nại vượt cấp sao!? Côbất quá chỉlà một tiểu liên trưởng của một đội nữ tân binhmà thôi! Không hài lòng hay muốn khiếu nại gì thì đi tìm Vương Văn Yến! Khiếu nại vượt cấp là trái với quân kỷ!”

Mễ Kiều lớn tiếng la to,“Conlà Mễ Kiều! Ông maumở cửa!”

“Ông ngoại! Ông ngoại!”

Trầm Nghê Trần rất nhanh liềnbắt được tín hiệu nguy hiểm này, hầu kết anh giật giật, ôn nhu khuyên can,“Mễ Kiều, đây là quyếtđịnh của quân đoàn. Quân nhân luôn xem phục tùng mệnh lệnh là nghĩa vụ hàng đầu, không hỏi tớiquyền lợi.”

Mễ Kiều phục hồi tinh thần, ngữ điệu chất vấn hỏi,“Hiệu trưởng, vì sao ôngđộtnhiên điềuTrầm đội trưởng đếnquân đoàn J?”

Giờ khắc này, cô chỉ muốn nhận lỗi với anh, là cô đãhại anh.

Càng nói, tâm trạngMễ Kiều càng kích động. Cônhìn Trầm Mạt,“Hiệu trưởng, ôngkhông thể lấy việc côngtrảthù riêng! Không thể chỉvì quan hệ giữacon vàTrầm Nghê Trần màâm thầm thao túng tiền đồ của anh ấy!”

Cách đó khôngxa làxe chuyên dụng dành riêng choTrầm Mạt, xe cũngnhư người, đều sừng sững, lạnh lùng đầy uy nghiêm, nhưng cô không sợ, vì Trầm Nghê Trần, cô có thể bất chấp tất cả.

Mễ Kiều nước mắt lưng tròng, vừa uất ức vừa áy náy nhìn chằm chằm Trầm Nghê Trần.

Trầm Mạt dần dần thu hồi ánh mắt sắc bén, ngưng tụ lạithành một điểm, tựa như núi lửa sắp phun trào,tích tụ đầy năng lượng, chỉ chờ thờicơ bùng phát. Khôngkhí hết sức căng thẳng.

Suốt dọcđường, Mễ Kiều không ngừng gọiđiện cho Trầm Nghê Trần nhưng tất cả đều đang trong tình trạng tắt máy.

Hai anhtrung úy nhận lệnhliền nhanh chóng nhường đường, mở cửa cho Mễ Kiều vào.

Nhìn MễKiềukhóc màlòng Trầm Nghê Trần đau như cắt.

“Tôilà cháu ngoại của hiệu trưởngTrầm Mạt, tên là Mễ Kiều, tôimuốn gặp ôngngoại.”

Xa xa, trước cửa văn phòng Trầm Mạt, Mễ Kiều nhìn thấy hai anh lính cần vụ, trênvai cả haiđều mang quân hàm trung úy, mặt không đổi sắc đứng nghiêmtựa như đang nói, đây là khu vực cấm, không thể xâm phạm,không phận sự miễn vào.

Mễ Kiều hết nhìn sắc mặt nghiêm trọng củaTrầmMạt,lại nhìnkhuôn mặt kiên định đầy mệt mỏi củaTrầm Nghê Trần, lòngtê rần.

Đã giờ phút nào rồi mà anh còn lo lắng, bảo vệ, suy nghĩ chu toàn cho cô nữa chứ. Chẳng lẽ anh định gánhhết tất cảvàomình sao?

“Làmcàn!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc này đãlàgiữa trưa, mặt trời đangchiếu thẳng xuống đỉnh đầu, tuy ngẫu nhiên cũngcó vài cơn gió thoảng qua nhưngcũngkhông đủ để làm vơi đi cái nóng, khiến cả khuôn mặt thanh tú củaMễ Kiều đều ửng hồng, lấm tấm mồ hôi khi côchạy vội tớiký túc xá ban lãnh đạo.

“Mễ Kiều, em vềtrước đi,chuyện này anh sẽ giải thích với em sau,được không?”

Hai anhtrung úy sững sốtnhìn Mễ Kiều, nhất thời không biết phân biệtthật giả,cứng mềm đều không dám làm, ngại xung đột trực diệnvới cô nên đành nhỏ giọng khuyên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trầm Nghê Trần lo lắng nhìn MễKiều,sợ cô khôngkhống chế được cảm xúc mà làm chuyện điên rồ, mặc khác, anhcàng sợ côbị tổn thương hơn.

Mễ Kiều nhướng mày, hít sâu một hơi rồi giơ chân, dùng lực đá lên cánh cửa gỗ nặng trịch.

Có lẽ là do giữa trưa nêncả ký túc xá đềuim lặng mộtcách thần kỳ khiến Mễ Kiều cái gìcũngkhông nghe được,trừ bỏ tiếng th* d*c của bản thân khi cô tăng tốc chạy lên lầu.

Mễ Kiều lẳng lặng đứng nhìn, rất nhanh côliền tìm được mục tiêu.

Vừa đặt chân vào đại sảnh, ấn tượng đầu tiên của Mễ Kiều vềký túc xá này làthậttráng lệ nhưng không gò bó, ngược lạicòn rất đầm ấmvới những viên gạch vàngnhạt óng ánh không nhiễm một hạt bụi, kết hợp cùng nhiều bồncây xanh biếc và vô sốchậu hoa nhỏ xinh xinh, tạo nênmột bức tranh phong cảnhtrong lành, đầy màu sắc vâyquanh tấm bảng “Sơ đồ ký túc xá”.

Chương 39: Nhận lỗi

Côcắn môi, vừa muốn mở miệngphản bác thì bị Trầm Nghê Trần chen ngang.

“Trầm Nghê Trần, thực xin lỗi! Ô ô… có mộtchuyện em vẫn luôn giấu anh, không nói với anh. Kỳthật hiệu trưởng Trầm Mạt là ôngngoại của em, ô ô… ông ấy nhất định đãbiết chuyện của chúng ta nên mới điều anh đi, thực xin lỗi, Trầm Nghê Trần, ô ô… thực xin lỗi… ô ô…”

Thếlà, trong cùng mộtcănphòng, có mặt đủ tổ tôn ba đời nhưng lạichẳngai lêntiếng phá vỡ sự im lặng này.

Cái gì? Như vậy màcũng trái với quân kỷ?

Mễ Kiều phẫn hận, cơ hồ chỉmuốn nhảy dựng lên, hỏa trong lòng côchẳng những không vì Trầm Mạt tức giận mà thu liễm, ngược lại càng thiêu càng vượng!

Lời còn chưa dứt thì cô đã im bặt vì trong phòng, không chỉ có một mình ông ngoại cô, mà còn cóTrầm Nghê Trần, sững sốt nhất thời khiếncô không biết phải nói gì.

Với tính khí nóng nảy, lại thêm tâm trạng lo lắng,Mễ Kiều làm sao quản được nhiều như vậy, côđánh bạo xông tới, giành trước mở miệngtự giới thiệu.

“Hiện hiệutrưởng đang nghỉ trưa, có phân phó bất luận ai cũngkhông được quấy rầy.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Lỡ như ôngngoại cố tình bắt anh làm khổ công thì cô phảilàm sao bây giờ?

Anh đang trách cô sao? Trách cô không nói cho anh biết cô là cháu ngoại của hiệu trưởng Trầm Mạtsao? Hiện tại, anh bị điều đếnquân đoàn, nhậm chức gì cònkhông rõ, là tạicô nên ôngngoại mới giận c·h·ó đánh mèo anh, đưa anh đi sung quân sao!

“Cho nóvào!”

Hai tròng mắt Trầm Mạt tràn đầy phẫn nộ, tay quơ lấy một tập hồ sơ, nện thẳng lên bàncông tác. Ông đã rất tậnlực khắc chế cảm xúc mới không nện thẳng vào người Mễ Kiều!

Mễ Kiều vừakhóc nức nở vừa nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trầm Mạt im lặng ngồi, ánh mắt sắc bén nhìn Mễ Kiều, chậm chạp không nói.

Như một chú bò húc Tây Ban Nha, cửa vừa mở làMễ Kiều lao đầu vào ngay, tinh thần hăng hái mở miệng trách cứ,“Ông…”ngoại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 39: Nhận lỗi