Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Quyển 1
Unknown
Chương 21: Không gian trùng điệp ( 2 )
Cũng giống lần đầu. Một cú va đập mạnh mẽ khiến cả cánh cửa bị lõm ra ngoài. Nhưng lần này cậu có kinh nghiệm lên nhanh chóng đẩy vết lõm vào trong.
Khi xong xuôi. Bên trong lại im lặng lần nữa.
Thở phào nhẹ nhõm. Cậu ngồi tạm trước cửa. Chờ đợi đợt t·ấn c·ông tiếp theo.
____ 1 tháng trôi qua.
Cậu cảm thấy như muốn phát điên lên vậy. Con quái vật hàng ngày vẫn chào cậu bằng những cú đập cửa. Cậu thì chào lại bằng cách ngăn cửa.
Càng ngày công phu ngăn cửa của cậu càng tiến bộ. Giờ đây cậu có thể ngăn lại cú va đập vào cửa của con quái vật mà để cửa không hề bị lõm ra ngoài.
Nhưng cứ thế mọi việc sẽ chẳng đi về đâu.
Cậu đang cảm thấy đói bụng lẫn mệt mỏi. Số thức ăn cậu chuẩn bị, trong một tháng trời cậu đã chính thức tiêu hết. Xung quanh đây không hề có một cái gì trông có vẻ ăn được cả.
" C·hết đói mất thôi!! " Ngồi trước cửa cậu kêu lên đầy đau khổ.
" Cứ kiểu này là không ổn. Đợi cả tháng trời vậy mà vẫn không ra được nơi c·hết tiệt này. "
" Nhưng may còn có hi vọng." Cậu thì thầm trong khi nhìn vào quyển sách trong lòng bàn tay.
Đó là quyển sách ban đầu cậu phát hiện. Giờ đây nó đã mở ra được gần hết. Theo như đà này hôm nay sẽ mở ra hoàn toàn.
Cậu mong sao trong đó sẽ có lời giải để thoát ra [ Không gian trùng điệp ] này.
Sau vài lần ngăn cản sự đột phá của con quái vật. Một ngày lại trôi qua.
Những giây phút cuối cùng của một ngày vừa hết. Ngày mới bắt đầu.
Cùng lúc. Từ lòng bàn tay cậu ánh sáng tỏa ra, quyển sách dần dần mở ra hai bên tiến gần đến mở ra toàn bộ.
Hô hấp cậu dần chậm lại. Đầy hồi hộp lẫn chờ mong khoảng khắc hi vọng này.
Đang lúc cậu tập trung vào lòng bàn tay. Từ phía sau đột ngột nổi lên tiếng gào thét dữ dội của con quái vật. Nó như phát cuồng lên mà đập ầm ầm vào cửa.
" C·hết tiệt. Sao lại vào lúc này? " Cậu đứng lên chặn cửa, miệng không quên chửi rủa.
Lần này lực đạo mạnh hơn rất nhiều lần trước. Trông có vẻ việc mở ra quyển sách trên tay đã tác động gì đó. Khiến con quái vật trở lên điên cuồng. Nhưng với ngần này vẫn chưa đủ phá được phòng thủ của cậu.
Vừa chú ý tới hành động của con quái vật. Cậu vừa chú ý tới quyển sách trên tay.
Quyển sách đã mở ra hoàn toàn. Rồi tan nát dần trong sự ngỡ ngàng của cậu.
May sau đó những mảnh vỡ léo sáng lên rồi bay vào dãy số trên cánh tay của cậu.
Bên cạnh, cậu cũng cảm nhận được một số dòng thông tin xuất hiện trong đầu.
Sau khi đọc lại nhiều lần cậu tổng kết ra được.
[ Không gian trùng điệp ] mang tính chất [vô hạn]. Từ cấp 0 lên cấp 1 cần đánh bại số quái vật từ cửa chui ra. Còn từ cấp cao hơn thì tùy thuộc vào tình hình mà chiến đấu. Nhưng tất cả đều sẽ được giải quyết bằng cách tiêu diệt đối phương.
Đó là cách duy nhất thoát ra nơi đây.
Cậu cũng hơi nghi vấn vì trong nội dung có từ chú ý [ Vô hạn NL ].
Vô hạn cậu hiểu. Nhưng cậu nghĩ mãi không ra ( NL ) là cái quái gì.
Suy nghĩ thêm một lúc cậu cũng bỏ qua luôn. Khi đã hiểu rõ cách thoát ra. Mục tiêu trước hết tiêu diệt con quái vật trong cửa đã.
Tập trung tinh thần. Cậu dần dần lấy đà ở hai chân. Căn chuẩn lúc con quái vật va vào cửa. Mượn lực cậu đạp lên cánh cửa, lộn một vòng trên cao, đáp xuống mặt đất một khoảng cách an toàn với cánh cửa.
Từ cú va đập, không còn ngăn cản. Con quái vật dễ dàng mở cánh cửa ra. Cậu mới nhìn thấy hình dạng thật của nó.
Với thân hình gầy gò, chỉ còn da bọc xương. Khuôn mặt có hai mắt to, bên trong mắt không có gì ngoài một hốc tối đen ngòm sâu thẳm. Kết hợp cùng cái miệng há to ra mọc đầy mủ.
Hai cánh tay có những phần xương nhô lên đầy sắc bén. Mỗi bàn tay có năm chiếc móng dài sắc nhọn.
Tạo hình khiến cậu phải suy nghĩ lại về tốc độ của nó.
Vừa mất tập trung. Hình bóng con quái vật đã biến mất. Chỉ còn lại cánh cửa mở ra bên trong là một không gian đỏ rực.
Tuy mất bóng con quái vật. Nhưng may sao với cảm nhận vượt trội qua rèn luyện của cậu. Cậu nhận ra con quái vật đang di chuyển vòng quanh cậu thông qua những ánh nhìn đằng đằng sát ý lẫn tham lam của nó.
Hai tay cầm hai cây đao cậu đã sẵn sàng vào cuộc chiến.
Qua vài phút cậu đề phòng, từ phía sau lưng ánh nhìn dừng lại.
Nhờ đó cậu biết chắc nó sẽ t·ấn c·ông phía sau.
" Lần này mình sẽ cho nó học một khóa. Tiện thể thám thính thêm thông tin. " Cậu suy nghĩ khi vận sức chờ đợt.
Đúng như theo cảm nhận. Từ phía sau lưng. Trong lớp sương đen chui ra năm chiếc móng vuốt sắc nhọn nắm thẳng đến cổ cậu.
Chỉ chờ có thế. Cậu nghiên người ra một bên, né tầm đánh. Theo đà con quái vật vồ xuyên qua cậu.
Chớp thời cơ. Cậu đưa hai cây đao lên rồi bổ mạnh vào thân hình đang bay của nó.
Nhận cú bổ của cậu. Thân hình lơ lửng của con quái vật cong lại thành hình chữ V rồi bị cậu dí xuống mặt đất.
Nó vùng vẫy chống trả ác liệt. Khiến cậu cũng phải thụt lùi ra xa.
Điều đó làm bóng dáng nó lại biến mất trong làn sương đen.
" Không nổi một viết xước. " Cậu nhẩm bẩm khi hồi tưởng lại cú bổ vừa rồi.
Qua cuộc v·a c·hạm nhỏ kia. Cậu nhận ra con này đúng là có cơ thể cứng cáp vượt mức bình thường còn cộng thêm tốc độ rất nhanh. Còn lại điều rất kém. Ví như tốc độ phản ứng.
" Vậy phải đổi chiến thuật. Lợi dụng thế yếu của nó." Ngay khi nhận ra điểm yếu của quái vật. Cậu nhanh chóng thực hiện kế hoạch của mình.
Cậu đọc chú cấm khai mở. Rồi triệu hồi từng bóng dáng phân thân và triển khai chiến thuật mà cậu dùng trong trận đánh với bọn Dai Cạp.
Khi xong xuôi. Cậu nghĩ: " Lần này xử lý nhanh. Không có thể sẽ xảy ra biến cố. Mình cỏ thể cảm thấy sự bất an đang kéo cao lên dần theo thời gian. "
Vừa định tản ra tìm kiếm con quái vật. Nhưng bỗng nhiên một tiếng gào lên đầy sự điên cuồng lẫn tham lam của con quái vật nổi lên.
Kéo theo đó từ trong làn sương con quái vật nhảy ra. Với một hình dáng kinh khủng hơn. Hai cánh tay dài ra gấp đôi. Đôi móng vuốt ánh lên quang trạch màu đen. Cùng thân hình đã phổng phao hơn trước.
Điểm đặc biệt. Phần giữa của cái bụng, bị rách ra hai bên trên và dưới. Tạo lên một hình thù cái miệng. Từ bên trong là một cái lưỡi thò lòi ra vung vẫy trong không khí như đang tìm kiếm kẻ địch hòng ăn sống nuốt tươi chúng.
Phần đầu của nó cũng mọc thêm hai cặp sừng trâu lớn làm bằng xương.
Thu hồi tầm mắt. Cậu cũng phải ngạc nhiên trước hình dạng mới của nó. Cùng với đó là lòng tin chiến thắng của cậu cũng giảm đi rất nhiều.
Nhưng trong khi cậu lo lắng. Thì nghe cái bùng. Nhìn lại cậu nhận ra một phân thân của cậu đã bị ăn mất nửa người dưới bởi chiếc miệng của con quái vật.
Nhanh chóng phản ứng kịp. Cậu tập hợp đám phân thân còn lại lao vào bao vây con quái vật.
Trước đội quân lên tới trăm đứa. Con quái vật đưa con mắt đen ngòm của nó lên. Mở cái miệng đầy mủ của nó mà gào thét lên.
Tiếp theo nó không ngần lại lao vào giữa đám phân thân. Triển khai từng chiêu t·ấn c·ông đầy uy lực của nó.
Đứng ở ngoài rìa. Cậu không dám manh động. Thực sự là không phải sợ. Mà là quá sợ đi.
Con này tung ra đòn nào cũng hiểm ác. Nào là dùng sừng xuyên qua đầu. Cái miệng ở giữa cạp vào phần đũng quần..v.vv.
Dù chỉ tác động vào phân thân không ảnh hưởng gì đến cậu. Nhưng nhìn thôi mà đã buốt hết cả trứng.