Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Quyển 1
Unknown
Chương 26: Nguy cơ.
Vì nhiều xúc tu cùng nhau di chuyển, khiến cho cả đám bụi đất bắt đầu bay tứ tung lên, có thế " bụi mù nghịt trời."
Thấy thế làm cậu cũng đoán ra được đám bụi đất ban đầu cậu nhìn thấy xuất hiện như nào.
Đám chim như là khắc tinh của quái vật thịt. Từng sự phản công của quái vật thịt như sự giãy giụa vô ích. Bụi mù lại bị thổi tan nhanh chóng. Chỉ một con chim trong lúc bất cẩn khi bụi mù che mắt bị xúc tu tóm lại kéo xuống. Nhưng khi bụi mù bị thổi tan chú chim nhanh chóng được đồng đội giải cứu.
Tiếp đó từng đám xung tu dễ dàng bị móng vuốt cắt ra. Rồi bị từng con chim nuốt vào. Vẻ mặt chúng càng thêm phấn khích. Có thể thấy cả giọng hót cũng có vẻ thêm hân hoan.
Khi một con quái vật thịt bị cắt hết xúc tu dùng để t·ấn c·ông. Nó ngay lập tức trở thành bia ngắm bị đám chim chăm sóc.
Chỉ vài phút là một quái vật thịt bị nuốt chửng sạch sẽ bởi đám chim.
Như hiệu ứng dây chuyền. Từng quái vật một thất thủ, nối gót số phận bị chia ăn.
Khi bức tường mà cậu vò đầu tìm cách vượt qua chẳng mấy chốc đã tan hoang. Máu và thịt rải rác, có thể thấy từ xa cũng đang diễn ra cuộc t·hảm s·át nghiên về một hướng.
Nhưng còn chục phút nữa là sang ngày thứ mười một.
Thì đám chim như bị thứ gì đó đe dọa. Con nào con lấy cũng ngừng lại t·ấn c·ông hoặc ngừng lại việc ăn quái vật thịt. Tiếp đó chúng cùng nhau hót lên đầy hữu lực rồi mỗi con gắp một con quái vật thịt bay thẳng lên không. Nhanh chóng mất hút hình bóng.
Chứng kiến khung cảnh đang đông đúc bỗng một giây sau vắng vẻ. Nhất há miệng lớn, đầy sững sờ.
Nhưng chỉ được ít phút. Một cảm giác lạnh sống lưng truyền đến. Kèm đó là sự bất an ngày càng tăng.
Cậu không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì. Nhưng từ phản ứng của đám chim lẫn của bản thân. Cậu biết đó chắc chắn không phải chuyện tốt đẹp gì.
Không ngần ngại, cậu điều động năng lượng của mình tạo ra một vòng đá khá lớn bao quanh bản thân. Tiếp đó tạo ra cái cuốc nhanh chóng đào xuống sâu.
Ban đầu do đất bị hút trước lên dễ. Nhưng khi xuống thêm tí nữa hiệu xuất giảm nhiều do đất ở đây rất cứng. Làm cậu phải vừa hút vừa đào.
Trong lúc đó ở mặt đất đang diễn ra sự thay đổi chóng mặt. Mặt Trời trên cao luôn luôn treo ở góc vuông với mặt đất. Đang theo thời gian bị màu đen che khuất. Chúng che từ từ trông như quái vật bùn nhúc nhích cơ thể ăn con mồi vậy.
Khi thời gian điểm sang ngày mới. Mặt Trời giờ đây bị màu đen bao trùm. Cả vùng đất cũng chìm vào bóng tối sâu thẳm. Cảnh sắc phủ lên một màu đen vô hạn.
Từ trong bóng tối ấy vẫn có thứ gì được sinh ra. Chúng ở trong bóng tối ẩn hiện như chờ đợi con mồi.
......
Ở dưới lòng đất rất sâu. Nhất đang dựa vào chiếc cuốc thở nặng nhọc. Từ lúc bắt đầu đến giờ cậu liên tục đào không ngừng nghỉ. Phải đến lúc cảm giác rợn tóc gáy biến mất. Cậu mới dừng lại.
Nhất nhìn cái hang mới đào trông như là một miệng giếng. Bởi để đạt hiệu suất cao cậu đã mặt kệ mà đào thẳng xuống luôn.
Lên giờ đây muốn lên phải ít nhất tạo lấc thang mới được.
Nghĩ ngợi. Cậu quyết định không vội. Vì đào lúc hút rất dễ nhưng vì vậy đất cũng dễ dàng bị sụp đổ. Chỉ có đào lúc bình thường mới đảm bảo độ an toàn. Nhưng đào bình thường thì muốn một bậc thang là vài ngày chứ đùa.
Với giờ đây đối với việc đi lên cậu vẫn rất kháng cự, cảm thấy bất an và không an toàn. Ai biết cảm giác lạnh sống lưng của cậu là báo động về thứ gì, lỡ may thôi nó báo động cho cậu về quái vật thì giờ cậu mà đi lên có phải là thành dê vào miệng cọp không.
Có quyết định. Cậu bỏ cái cuốc qua một bên. Rồi từ từ dùng khả năng, thu thập năng lượng từ đất bốn bên. Dù sao vừa tiêu hao xong. Là lúc cần bổ sung gấp.
Đến ngày thứ mười ở dưới hang. Cậu vui mừng vì cuối cùng cũng làm xong việc. Trên tay lại có thêm một thủ đoạn bảo mệnh.
Có thể thấy lòng bàn tay cậu hiển hiện chín vòng chín.
" Giờ cũng lên lên thử xem thế nào. Dù sao có là quái vật cũng không nên ở lại một chỗ quá lâu. " Nhất thì thào, tay thì thủ thế giống cầm thứ gì đó.
Ngay sau đó một cái thang làm bằng gỗ đầy chắc chắn xuất hiện. Hai tay cậu cũng vừa lúc giữ hai bên cạnh.
Nhìn lại thấy năng lượng chỉ giảm đi chút xíu cậu mới đưa tay chạm vào đất bên cạnh. Khi rút tay lại năng lượng lại trở lại lúc ban đầu.
Vừa lòng. Nhất để hai chân thang vào vị trí cái lỗ đào từ trước để cố định, rồi nhanh chóng trèo lên.
Càng lên cao cảm giác ấy lại dần trở lại. Lần này còn nghiêm trọng hơn, cái lạnh giá như đóng băng da thịt của cậu.
Run lên dữ dội. Cậu cũng mặc kệ. Dù sao duy trì cảnh giới Man bậc 1 khá tốn năng lượng nên cậu đã không để cho duy trì nữa. Nên giờ cậu đang chỉ là người bình thường, chuyện như này cậu cũng có phần dự đoán trước.
Không chậm trễ, với từng nhịp leo lên khó khăn. Cuối cùng sau vài phút Nhất đã leo ra khỏi cái hang.
Nhìn xung quanh, vẫn đó chỗ ban đầu bị cậu tạo đá bọc kín kẽ. Nhìn không ra có dấu hiệu gì là bị x·âm p·hạm.
Nhoi nhoi người đứng dậy. Cậu từ từ xoa hai tay vào nhau, bởi cơ thể cậu ngày càng cứng nhắc hơn. Nhiệt độ bây giờ phải tầm âm mười mấy độ.
May cậu rèn luyện cơ thể, lên nhiệt độ này vẫn cầm cự được vài ba tiếng. Thời gian đó cũng đủ rồi.
Rón rén tiến lại vách đá mà cậu tạo ngay bên miệng hang. Cậu đưa cái chùy lên dùng phần gai nhọn hoắt chọc thủng một cái lỗ.
Từ đó nhòm ngó ra bên ngoài. Thật sự khi nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài làm cậu không dám thở mạnh sợ dẫn đến thứ gì.
Vì bên ngoài là một vùng tối đen. Độ đen của nó giống việc ánh sáng bị che đi mà được nhân lên gấp gấp nhiều lần. Cảm nhận như đặt mình dưới đáy biển sâu thẳm vậy. Ngoài bóng tối không hề nghe thấy hay nhìn thấy chút gì.
Theo dõi tầm vài phút vẫn không thấy thay đổi gì. Cậu to gan cụ hiện hòn đá nhỏ ném ra ngoài.
Tiếp đó hòn đá như bị bóng tối nuốt chửng, không còn một dấu tích nào. Nhờ vào mối liên kết cậu cảm nhận được hòn đá sau khi ném vào như ở trong tầng tầng lớp lớp chất nhầy. Bị bao vây kín kẽ rồi bị ép nát vụn.
Tất cả diễn ra trong im lặng. Không nhờ khả năng của bản thân cậu còn tưởng hòn đá chỉ bị bóng tối che đi.
Nhưng vội vàng cậu nghĩ lại.
' Cái gì ngoài đó là thứ chất nhầy. Không ổn. '
Cậu coi phản ứng của mình đã nhanh lắm rồi. Nhưng đối thủ còn nhanh hơn. Hàng nghìn hàng triệu hàng tỉ, vô số xúc tu đen như từng cái kim chọt thủng vách đá chui vào.
Chúng chi chít nhau xô vào t·ấn c·ông cậu.
Biết bản thân đã bị phát hiện từ lâu, nhưng may thay cậu đã có đề phòng đường lui.
Cậu ngay lập tức nhít người về sau. Cả cơ thể rơi tuột xuống cái hang. Từng cây xúc tu như dòng nước cuồn cuộn chảy theo xuống. Tuy rơi tự do đã nhanh chóng nhưng cứ đà này cậu sẽ bị đuôi kịp nhanh thôi.
Đám xúc tu như cậu nghĩ, không nó còn nhanh hơn tiếp cận cơ thể của cậu. Cậu nghĩ thầm may mắn.
" May có tầng bảo hiểm thứ hai. Chuẩn bị thêm là không bao giờ thừa. Cũng coi như một công đôi việc. Vừa trốn quái vật vừa thí nghiệm coi trong truyền thừa có đúng không. "
Trước khi xúc tu chạm vào cậu. Cậu cũng hoàn thành việc hút đủ năng lượng. Trên tay cậu con mắt hiển hiện. Màn đêm che phủ tất cả.
Thân hình cậu tiêu biến đi làm đám xúc tu vồ hụt. Bọn chúng cuốn quýt lên lần mò xung quanh, ít có cái dám mò xuống dưới trông có vẻ việc mò xuống sâu hơn chúng rất kháng cự.
Sau thời gian không thu hoạch gì. Xúc tu bão nổi lên vung vẩy phá tan cái hang. Khi đất đá vùi lấp hết bọn chúng mới nguôi ngoai rút lui về bóng tối.
............