Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Quyển 1
Unknown
Chương 27: Hối hận?
Tỉnh dậy thấy bản thân đang ở trên một mặt đường lát đá đen tuyền. Cậu mới gật đầu tán thưởng.
" Đúng như truyền thừa nói. Lại phải đánh lại. "
Nhất nhìn về một hướng lao đi nhanh chóng. Do có kinh nghiệm lên chỉ vòng vèo qua mấy con đường, Nhất đã xuất hiện trước một cánh cổng làm bằng chất liệu màu đen lớn. Hai bên cổng là vách tường cao trải dài về hai phía.
Vẻ mặt trở lên nghiêm túc. Lấy v·ũ k·hí, nhẹ nhàng đẩy hai cánh cửa vào trong.
' Coi nào, liệu sẽ giữ lại hay thay đổi đây. Thật chờ mong lẫn thú vị. "
........ .......
Từ bên trong với vẻ mặt méo mó, răng bay mất mấy cái. Thân hình thì dùng tốc độ nhanh bay ngược ra khỏi cổng.
Lăn nóc ra mặt đường vậy vòng. Cậu mới giữ được cân bằng mà khó khăn đứng dậy.
Còn phía cánh cổng. Một bàn tay to lớn vươn ra kéo cánh cửa vào trong. Hé lộ ra thân hình đầy lực lưỡng của nó. Bắp thịt cứng cáp hoàn hảo.
Không hoàn hảo vì trên ngực nó là một v·ết t·hương nặng rất sâu, có thể nhìn thấy trái tim đang nhảy trong đó. Nhưng máu thịt đang ngọ nguậy chữa trị. Chắc vài phút sau sẽ lành lại.
Bề ngoài mang hình dáng như gấu. Đứng bằng hai chân. Trên đầu là hai cặp tay của mèo.
Lau máu ở khóe miệng. Cậu từ từ đứng dậy. Đôi tay bị gãy xương đã lành lại, răng bị đập nát cũng đã khôi phục.
" Khá lắm. Còn mạnh hơn con c·h·ó đợt trước. Nhưng chỉ đến thế. " Nhất vẩy tay khiêu khích.
Nhưng con quái vật này trông vẫn như thường. Nó bắt đầu đi ra khỏi cổng, từ từ tiến lại chỗ cậu.
Lúc cậu đang chuẩn bị triệu hồi ảnh phân thân bổ sung cho đợt trước.
Thì một luồng gió mang đậm sát khí tiếp cận.
Nghiêng người về bên. Chỉ thấy thoát chốc nửa thân hình đã xuất hiện trên tay con quái vật.
Quái vật thấy không đắc thủ được, xoay người lại thân hình biến mất.
Cậu nhận ra con quái vật này dấu dốt. Lúc đầu đánh cậu, không hề thấy nó dùng thủ đoạn kì lạ này.
Trong lúc nghĩ ngợi. Chiếc phân thân đã hoàn thiện và có thực thể. Nó vừa xuất hiện đã mang nửa thân còn lại của cậu chạy ra xa.
Chỉ vừa kịp hai giây sau. Chỗ ban đầu mặt đá nổ tung lên tạo thành một cái lỗ lớn. Con quái vật từ đó đứng dậy nhìn về hướng cậu thoát đi, thân hình biến mất.
Cậu cũng đâu ăn chay. Nhất tâm nhị dụng, một bên hồi phục lại nửa thân dưới, một bên cụ hiện thêm phân thân thứ hai và ba.
Tuy hơi đường đột tạo dựng nên phân thân thứ ba hơi yếu chút. Khi đối mặt với quái vật bị ăn đòn liên tục. Phân thân thứ hai thì ra sức quấn lấy quái vật nện liên tục vào chỗ v·ết t·hương cũ. Khiến bước tiến của quái vật không thể không ngừng lại đối phó với hai thứ phiền phức.
Tuy tạm thời cản được. Nhưng cậu biết thời gian là không nhiều. Sau gần hai mười giờ đại chiến trong lôi đài khép kín sau cổng. Có thể tổng kết ra muốn hạ gục nó phải dùng một đòn thật mạnh và chí mạng vào phần đầu hoặc tim.
Nhưng nhục thân của nó quá mạnh mẽ. Vũ khí trên tay có thể đả thương được nó, nhưng thân pháp và kinh nghiệm của quái vật không hề kém hơn cậu. Nên suốt cuộc chiến chỉ duy nhất một lần cậu khiến nó b·ị t·hương.
Nhưng trông có vẻ v·ết t·hương ngoài không ảnh hưởng đến nó mấy và lành vũng rất nhanh. Cậu chịu không nổi, dùng chiêu hiểm đổi thương với nó để tạo cơ hội. Cuối cùng đổi lấy việc bị đá bay ra ngoài, cậu đã tạo một v·ết t·hương lớn ở ngực. Tiếc thay thiếu chút nên chưa phá được trái tim.
Nhìn v·ũ k·hí trên tay. Một số ý tưởng đã nảy sinh trong đầu cậu.
Nhảy xuống hoạt động. Phần thân dưới cậu mới tạo không có cảm giác khó chịu. Cậu gật đầu, quay sang đưa v·ũ k·hí cho phân thân, dặn dò phân thân trốn thật kĩ.
Cậu thì rẽ sang hướng đối diện chạy như bay.
Không lâu sau đó. Chỗ cậu và phân thân chia nhau ra. Thân hình quái vật cầm trên tay hai cái xác bị nện nát bét tiến lại. Sau khi đánh giá xung quanh, nó nhìn về hướng cậu chạy trốn, thân hình biến mất.
Ở phía xa. Khi đang chạy, một cảm giác bị dòm ngó làm cậu lạnh cả sống lưng.
Biết là quái vật đã đuổi theo cậu. Cậu không chỉ không sợ, miệng còn nhếch lên.
" Thứ ngu dốt. Coi ngươi đắc ý được bao lâu."
" Kế hoạch bước đầu đã thành công. Kế tiếp phải cầu mong thứ đó không quá phức tạp. Nếu không việc cầm cự sẽ rất nguy hiểm. "
Tiếp tục chạy. Cậu thỉnh thoảng còn tiện thể chế tạo vài hình nhân mang hơi thở giống cậu che dấu vào từng chiếc hộp với ý định làm chậm bước chân quái vật.
Nhưng cậu không biết, cậu làm việc thừa. Vì quái vật đi qua những chiếc hộp. Đôi tay mèo trên đầu sẽ rung động vài cái. Tiếp đó quái vật không ngừng dù một tẹo đi qua.
Khi còn vài giây nữa thôi là qua hai mươi tư giờ. Cậu sẽ mất đi con ác chủ bài " năng lượng vô hạn.".
Gương mặt cậu chỉ có chút nhăn lại rồi cậu thả lỏng ra. Nhìn chiếc cổng quen thuộc trước mặt, không ngần ngại bước vào. Khi vào trong cậu nhanh chóng đóng chặt cửa và gia cố kín mít bằng những núi đá lớn cứng cáp nhất cậu biết.
Ngồi trên đống xác giống y trang cậu. Cậu thở dài. Rồi nằm xuống, trong giây lát cậu đã có chút hối hận về việc làm trước đó. Nhưng nhanh chóng bóp tắc nó.
Giờ đây thành hay bài đợt này là tùy vào cậu có cầm cự đủ qua đợt t·ấn c·ông này của quái vật không.
...... .....
Sau vài phút từ lúc cậu, vị khách đầu tiên tiến vào cổng. Cuối cùng ngoài cổng đã xuất hiện vị khách thứ hai. Đôi tay mèo trên đầu quái vật rung động liên tục. Quái vật như nhờ đó đoán được cậu ở bên trong. Nó bắt đầu hành động.
Dùng hành động giống con người. Hai thân dạng ra làm trụ. Một tay kéo về sau hết mức. Tay còn lại nắm tay kia.
Tiếp đó chỉ thấy chớp nhoáng một cái, kèm theo tiếng động như núi nở, đ·ộng đ·ất. Cánh cổng kín đáo như bức đá nguyên khối. Giờ đây ở vị trí chính giữa đã bị tách ra một khe hở nhỏ.
Từ bên trong. Tiếng động làm Nhất tỉnh dậy. Trước tiên nhìn về đống đá chặn cửa. Có thể thấy bằng mắt trần từng vết nứt lớn cùng nhiều vụn đá bay tung tóe. Theo kiểu này, cậu đoán chỉ chịu được chín cú.. à không chỉ năm cú đấm mạnh như vừa nãy nữa thôi.
Nắm chặt tay. Nhìn hai phân thân mà cậu tạo trước khi hết " vô hạn năng lượng" . Lòng cậu cảm thấy thêm chút niềm tin. Tiếp đó dùng năng lượng một cách tiết kiệm chữa lành vết nứt, cố gắng kéo dài thời gian phá cổng lâu nhất có thể.
Ở ngoài, sau cú đấm không thành công. Con quái vật chỉ ngừng lại một tẹo như thắc mắc, xong rồi lại tiếp tục tụ lực tung ra cú thứ hai.
Mỗi một lần đấm là khe hở trung tâm càng ngày càng lớn.
Cứ cách ba phút lại một đấm.
Đến cú đấm thứ năm. Không như dự đoán, lực đạo trông yếu đi chút. Vì thế vẫn thiếu chút để thành công. Trông có vẻ việc ra đòn liên tục đã tốn kha khá sức của quái vật.
Lần này quái vật tụ càng lâu. Mất năm phút, cú đấm thứ sáu chính thức tung ra.
Lực đạo đủ hơn bao giờ hết. Khe hở không chỉ mở ra thành công mà còn siêu thành công.
Lớp đá chặn bị đập nát vụn bay tứ tung, bụi đất bay đầy không gian. Hai cánh cửa cũng bị đẩy vào trong hết cỡ.
Lối vào giờ đây rộng lớn vô cùng như mời chào mọi vị khách vào thăm dò.
Nhưng vị khách lần này không thích khám phá. Nó chuyển động cái đầu, hai đôi tay mèo rung động theo.
Rồi khi nó hướng về một góc. Ánh mắt nó khóa chặt lại kèm đó thân hình không một tiếng động biến mất.
Bên trong, cậu nhờ con chuột thả ra từ trước ngoài cổng, đã biết quái vật tìm được cậu nhờ đôi tay mèo. Không một giây lãng phí, cậu điều động hai phân thân vào vị trí tác chiến. Cậu thì lao thẳng vô màn bụi mù.
Tiếp đó lấy tốc độ nhanh hơn lúc lao vào bay ngược trở lại. Cơ thể xoay tròn trên khung, mãi đến vách tường mới kịp ổn định lại. Cảm giác nguy hiểm ấy lại đến. Không do dự cậu hét lớn.
" Lên!!! "
Từ hai bên tường. Hai phân thân tháo nguy trang vươn đao nhắm thẳng vào không khí trước người cậu cứ thế chém xuống.
Vừa lúc thân hình quái vật xuất hiện, hai tay mèo nằm ngay lưỡi đao, hai cái tay mèo b·ị c·hém lìa bay vào lớp bụi biến mất.
Cảnh tượng ấy như con quái vật tự nguyện đưa tay mèo ra để bị phân thân của cậu chém đứt vậy.