Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Quyển 1
Unknown
Chương 30: Nụ hoa quái
Nhìn thấy thủ đoạn kì diệu này. Cậu cảm thấy nếu đánh nhau sẽ không giành được lợi thế. Nên cậu cần nhanh chóng mạnh mẽ hơn để ứng phó nếu đụng độ với đối thủ ở cấp độ này.
Đi được một chút, khi đang trò chuyện với cậu, Ngô Tụ vẻ mặt biến đổi.
Vừa kéo theo cậu chạy gấp vừa nói: " Kì lạ, tính hiệu cho thấy vị trí tách rời của ba thành viên đang có dấu hiệu tiến lại với nhau cùng một hướng. Điều này không bình thường chút nào. "
Cậu cố gắng bám lấy tay Ngô Tụ. Theo đó cảnh quang ngày càng trôi qua cậu nhanh chóng. Khi dừng lại đã chẳng biết cách chỗ ban đầu bao xa.
Vẻ mặt nghiêm trọng, Ngô Tụ quay sang nói với cậu.
" Có nghe thấy tiếng gọi gì không? "
Ban đầu cậu còn ngu ngơ, nhưng sau khi trầm tĩnh lắng nghe, cậu lại cảm giác được thật sự có tiếng gọi thúc giục cậu tiến về một hướng nào đó.
Cậu mới nhìn sang Ngô Tụ, Ngô Tụ không giải thích chỉ gật đầu.
Cậu mới suy tư. Đến cả Ngô Tụ còn trúng chiêu, chủ nhân của tiếng gọi này tu vi không đơn giản.
Con đường tiếp theo, Ngô Tụ nói vì lý do an toàn, lên di chuyển chậm lại. Nhưng đi được vài đoạn, chỉ nghe tiếng phá tường rất lớn phía trước.
Ngô Tụ và cậu vẻ mặt căng thẳng lại. Điều đồng loạt suy nghĩ có phải thứ gì vừa xâm nhập vào hành lang không.
Mang theo suy nghĩ đó, cả hai với vẻ cảnh giác cao độ đi tới nơi phát ra tiếng động.
Gần đến nơi, phía trên hành lang đang lan tràn một đám khói đen lớn, theo cậu nghĩ giống khói tạo ra khi thứ gì bị lửa đốt.
Không biết sao, khi thấy đám khói đen đó. Ngô Tụ lại tăng nhanh tốc độ. Cậu chỉ đành tăng tốc theo.
Đến chỗ mục tiêu, khung cảnh cậu nhìn thấy là đất đá vỡ ra, xung quanh đang có lửa b·ốc c·háy. Bên cạnh đ·ám c·háy là Ngô Tụ với một người phụ nữ đang trao đổi gì đó. Phía sau người phụ nữ là hai người nữa, là một nam một nữ.
Thấy cậu xuất hiện, người phụ nữ ngay lập tức phát hiện, nhìn về phía cậu. Trong ánh mắt đầy lạnh lẽo xen lẫn là sát khí kinh khủng. Hai người theo sau mới kịp phản ứng, nữ thì nắm kiếm chỉ về phía cậu, nam thì nắm cây rìu lớn ánh mắt hung hãn nhìn cậu.
Chưa kịp phản ứng, chỉ nghe tiếng Ngô Tụ hét lớn.
" Dừng lại, là người cùng nhà. "
Nghe thấy là người vùng nhà. Người phụ nữ mới thu hồi ánh mắt, hai người phía sau cũng thu hồi v·ũ k·hí.
Cậu thấy thế, mới từ từ tiến đến.
Đứng bên cạnh Ngô Tụ cậu đánh giá ba người. Người phụ nữ thì đẹp như tiên tử, thanh cao. Hai người còn lại nhìn tư sắc cũng cao, dựa trên khí thế có thể đoán cảnh giới cũng không kém.
Cùng lúc ba người cũng xem cậu. Người phụ nữ cầm đầu chỉ nhìn sơ qua rồi thôi, hai người sau thì nhìn cậu với ánh mắt đạm bạc.
Cảm thán, đúng là người có kinh nghiệm, khí thế lẫn tác phong rất chuyên nghiệp.
Ngô Tụ mới nói: " Đây là Nhất kém ta một tuổi, lần đầu vào liền bị truyền tới di tích. "
Theo lời nói, cậu lại cảm giác trong ánh mắt của hai người phía sau, nhìn cậu có thêm chút đồng cảm.
Mặc kệ nó, cậu nghe tiếp. Chỉ thấy Ngô Tụ đưa cho người phụ nữ một cái la bàn. Dùng giọng nghiêm trọng.
" Như đã trao đổi. Kế hoạch là hai đội trưởng là chúng ta sẽ mở đường. Khi đến nơi, Mai Cốc đội trưởng sẽ cùng các thành viên khác cứu người, ta đây sẽ cầm chân.
Cứu người xong thì hợp lực cùng rút lui. Mai Cốc đội trưởng thấy phù hợp chưa. "
Chỉ thấy Mai Cốc đội trưởng nhíu mày suy nghĩ chốc lát, rồi gật đầu.
Ngô Tụ mới quay sang nói với cậu, " Tình hình hiện tại rắc rối, xin nhờ đệ giúp đỡ ít. "
Cậu gật đầu coi như đồng ý. Tiếp đó mỗi người làm sơ chuẩn bị. Trước khi xuất phát, Ngô Tụ đưa la bàn trên tay cho Mai Cốc.
Nghe hai đội trưởng hô lớn: " Đi "
Cả đoàn người bắt đầu di chuyển. Khi tiếng gọi đã vang lớn đến nổi như thật sự có người đang thì thầm bên người. Ngô Tụ và Mai Cốc đã nhíu mày, còn cậu và hai người sau thì cảm giác hồn muốn bị câu đi vậy.
Nhưng cuối cùng đã đến mục tiêu. Sau hành lang là một hang động lớn.
Mọi người nhìn xuống chỉ thấy trung tâm phần đáy là một nụ hoa lớn màu tím đầy mê ảo. Cảm giác mỗi lần nó đung đưa là tiên tử đang câu hồn đoạt phách vậy. Trên vách đá là những chiếc hang, mỗi cửa hang là lấy từng sợi rễ to là lối đi chỉ tới trung tâm. Có thể thấy quái vật đông cực kì đang di động dưới đó.
Lắc lắc đầu. Cậu cố chấn tỉnh bản thân.
Bên tai vang lên tiếng Ngô Tụ: " Cẩn thận, quái vật này chuyên t·ấn c·ông tinh thần. Cẩn thủ tinh thần. Ta sẽ lên trước, mọi người theo sau. "
Rồi Ngô Tụ nhảy xuống, hướng đến trung tâm nụ hoa.
Mai Cốc nhảy theo sau một đoạn, cậu và hai người nhảy cuối.
Độ rộng lẫn độ dài của cái hang thật kinh khủng. Mất tận bảy phút cậu mới đáp xuống được mặt đất. Ngô Tụ đang giao chiến với một đáp người cây. Chỉ thấy Ngô Tụ phẩy tay, một nắm cát lớn kéo lên tạo thành một bãi cát lún cầm chân quái vật.
Bên này. Chỉ thấy Mai Cốc một tay bốc hỏa ném thẳng vào một chiếc bọc lớn treo trên một sợi rễ. Vụ nổ từ ngọn lửa thiêu đốt đám rễ cây xung quanh. Theo đó hai thành viên ở hai bên như chờ đợi sẵn nhảy vào cái bọc. Sau ít giây lúc nhảy ra trên tay ôm một người đang nôn sặc sụa.
Cậu cũng gia nhập vào. Làm nhiệm vụ yểm trợ phía sau.
Khi đám quái vật cây bắt đầu đông dần. Bên Mai Cốc cũng hoàn thành việc cứu người.
Những người đi lại được hỗ trợ người không đi được. Mọi người cùng nhau phá vòng vây đến chỗ Ngô Tụ.
Mai Cốc bóp một cây giáo bằng lửa, tung thẳng về phía trước. Theo đường giáo bay, mọi quái vật điều bị đốt thành tro tàn.
Mọi người thừa cơ vượt lên. Đến nơi Ngô Tụ người đang điều khiển cát một mình cầm chân hàng nghìn con quái vật, quay sang nhìn về phía này.
Một cây đao cát cũng theo đó phi đến. Mai Cốc tiện thể đập nát bằng nắm đấm phụ lửa.
Ngô Tụ mới nhận ra là đội nhà. Chỉ thấy hai người như trao đổi bằng ánh mắt. Ngô Tụ gật đầu. Mai Cốc cũng mang mọi người hướng về vách hang đi.
Theo đó lỗ hổng lại lấp kín lại bằng vô số người cây.
Cậu khá lo lắng cho Ngô Tụ, dù sao mạnh mẽ cũng không phải vô địch, huống chi còn một mình cầm chân nhiều quái vật như vậy.
Nhưng trông những người còn lại không hề có sự lo lắng nào. Nên cậu cũng cố gắng giấu vẻ lo lắng theo sau.
Khi đến gần vách hang. Mai Cốc ra lệnh mọi người đứng tụ lại. Tiếp đó một tia lửa lớn đỏ như máu đem mọi người bao quanh vào bảo vệ. Cậu lúc đó còn thấy trên tay Mai Cốc ẩn ẩn ba chiếc vòng tròn sáng lên.
Ngọn lửa này đúng uy lực cực kỳ. Tất cả quái vật bén mãn đến đều tan thành tro bụi.
Tạm thời mọi người được đảm bảo. Cậu lại lo lắng nhìn về phía Ngô Tụ. Nhưng tiếp đó, trong tiếng ầm ĩ của quái vật, một giọng nói quen thuộc vang lên.
" Sa Thổ Vương Triều. "
Tiếp đó một màn cực kì kinh người. Một trụ cát lớn nhô lên cao, rồi đổ sập xuống. Cát như trở thành từng cỗ máy cắt vậy. Đi đến đâu quái vật bị nhấn chìm, tan thành nhiều phần. Từ đống cát chảy, Ngô Tụ lướt trên cát trở về.
Vòng lửa mở ra một lối đi. Ngô Tụ theo đó đi vào.
" Đi thôi. Kinh động lớn thế. Con quái vật nụ hoa kia sẽ sớm tỉnh lại thôi. " Ngô Tụ hai tay tạo thế nâng lên.
Một trụ cát bao lấy mọi người đi lên. Vừa di chuyển được vài phút.
Chỉ nghe tiếng gầm lớn. Lỗ tai của cậu như muốn bị tiếng gầm chấn cho điếc vậy.
Rồi theo đó một tiếng đập to lớn. Nghe như thứ gì v·a c·hạm vào lớp cát bên ngoài. Lớp cát bị đập tung ra một lỗ hổng lớn.
Từ đây cậu nhìn được một nhánh dây leo đang đung đưa bên ngoài.
Nó chuẩn bị chui vào t·ấn c·ông tiếp, ngọn lửa đã đi trước nó xông ra. Hai thứ v·a c·hạm, nhất thời làm cho mọi người bay đập vào vách đá phía sau.