Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Quyển 1
Unknown
Chương 38: Sóng ngầm
Tiếp đó là thành quả thứ hai, chỉ thấy cậu đứng hình trong chốc lát, lúc mở áo choàng ra. Phía trong bộ quần áo đã đổi mới với chất lượng xịn sò hơn. Mang màu vàng ngọc, họa tiết vảy trang trí đơn sơ.
Nhìn thế thôi chứ nó rất bền và chắc chắn, được tạo nên hoàn toàn cùng chất liệu vảy quái vật Phong Hỏa Tam Giác Giao.
Nắm trong tay cậu một thanh đao với lớp vỏ đen tuyền, mở ra cả lưỡi đao cũng cùng màu với vỏ. Cái này là từ sừng quái vật. Nó còn có khả năng như.
Rút đao ra vung về phía trước, lưỡi đao xé toạt không khí, khi lưỡi đao chạm xuống cát làm một mảnh cát bị tan biến.
Đúng vậy, sau khi nghiên cứu chiếc sừng, cậu nhận ra trong đây còn ẩn chứa một tia pháp tắc. Làm cậu nhớ đến q·uả c·ầu l·ửa kinh khủng đó.
Kết quả đã thành công phục chế. Vừa nãy chỉ là chém chơi, khi sử dụng thật sẽ khốc ngầu hơn nữa.
Nghĩ đến cảnh cầm đao vung vung, quái vật từng con một đi đầu thai, tất cả trở thành chất dinh dưỡng cho cậu thì cậu càng hưng phấn.
Trước khi đi khỏi, cậu không quên quay lại cái hố thu hồi tàn dư của Núi Ấn. Dù cậu đã dùng để tạo bùa bảo vệ cho mọi người, nhưng so với kích thước tàn dư thì chỉ là một hạt cát trong sa mạc. Thật sự nó quá to.
Vẩy tay thu hồi, chỉ thấy mảnh tàn dư dần thu nhỏ lại, trở thành chiếc nhẫn xám xịt đeo lên ngón tay của cậu.
Nhìn cũng thích thú, cậu cho thanh đao cũng hóa thành một chiếc nhẫn đen tuyền cũng đeo lên ngón tay nốt.
Xong việc. Nhất từ túi áo lấy ra bản đồ xem xét một lượt. Rồi lấy la bàn ra dựa theo đánh dấu mà tiến lên.
....... ........
Qua ít lâu từ lúc cậu và chú Hạo chia tay. Thôn Ao Bình nay hiếm hoi tiếp đón một đội thương nhân ghé qua.
Mọi người chăm chú nhìn lên những con vật to lớn lực lưỡng đang kéo theo từng xe hàng.
Người trung niên đi đầu tiến tới chỗ một lão già, chào hỏi: " Á chà dạo này Sài Lan lão có khỏe không. Chúng tôi đến thăm đây. "
Lão Sà Lan cũng tiến tới cười nói: " À là lão đệ Võ Hạo đó à. Sao lâu rồi mới đến ghé thăm. Hay là không nhớ đến lão huynh già còm này. "
Hai người chọc ghẹo nhau một ít. Võ Hạo mặt nghiêm lại: " Lần này đệ đến đây để giao thương. Nhưng trên đường có gặp người của thôn huynh. Không ngờ chỉ không gặp ít lâu mà thôn huynh lại bồi dưỡng được cao thủ như vậy. Đúng là để đệ mở rộng tầm mắt. "
Sà Lan nghe thế mặt mày nở ra, cười: " Không có gì, cũng không giỏi lắm. "
" Mà từ xa đến cùng vào nhà nói chuyện. "
Sà Lan ra dấu, Võ Hạo hiểu ý. Quay sang dặn dò mọi người ít việc rồi nhanh chóng đi theo.
Nhà của trưởng thôn.
Cả hai người ngồi trên hai cái ghế kề nhau. Sà Lan mở miệng trước.
" Lần này lão đệ có thu hoạch ghê gớm nhỉ. Ta thấy khí tức khá mạnh mẽ từ lô hàng của đệ. "
Võ Hạo quay sang.
" Nói đến mới phải cảm ơn. Chính thiếu niên tên Nhất của thôn huynh đã chiếu cố một hai. Đệ mới có thu hoạch nhiều như vậy. "
Sà Lan nhẩm thầm: " Thiếu niên Nhất.. Nhất. Ta có nhớ trong số đệ tử bồi dưỡng có ai vừa còn trẻ như thế, tu vi cao mà tên Nhất đâu. "
Thế mới quay sang hỏi: " Lão đệ à. Thiếu niên tên Nhất mà đệ bảo hình dáng như nào. Đệ có thể miêu tả một hai không."
Võ Hạo bắt đầu thấy có gì đó không thích hợp. Nhưng cũng phối hợp miêu tả lại gương mặt lẫn hình thể.
Nói xong, thấy vẻ mặt trầm ngâm của Sà Lan, Võ Hạo mới hỏi một cách cẩn thận: " Huynh à. Thiếu niên Nhất ấy là từ thôn huynh bồi dưỡng đúng không. "
Sà Lan quay sang, vẻ mặt bất đắc dĩ.
" Ban đầu ta tưởng đệ gặp phải đệ tử ta bồi dưỡng, tu vi của chúng cũng khá được. Nhưng khi đệ nói đến thiếu niên là ta nghi rồi. Đệ tử ta bồi dưỡng không ai còn trẻ như thế mà tu vi cao như vậy cả. "
" Thế nên sau khi hỏi lại đệ. Ta đã biết người đệ gặp đúng là từ thôn ta ra. Nhưng cả hai không liên hệ gì cả. Thiếu niên ấy do m·ất t·ích đợt trước đầu năm lên ta có đọc qua, chứ không chắc cũng không biết. "
Võ Hạo mới cảm thán, " Không liên hệ gì, mà thiếu niên ấy vẫn báo đáp. Thật sự là một đứa trẻ có đạo đức cao. "
Sà Lan nghi ngờ nói: " Là sao? "
Võ Hạo mới kể đầu đuôi câu chuyện ra cho Sà Lan nghe.
Sà Lan thở dài: " Đúng là đứa trẻ tốt. Haiz tiếc là bỏ lỡ thời gian quan trọng. Tính ra đứa trẻ ấy cũng giúp thôn này đại ân. Nhờ có đứa trẻ ấy mà sau bao nhiêu năm nơi này mới có người trở về từ thế giới BAKA. "
" Giúp huynh hoàn thành được mong ước mà muội ấy cho đến cuối đời vẫn tiếc nuối. "
" Huynh bớt đau thương" Võ Hạo an ủi.
" Haiz. Cũng không có gì. Già rồi thỉnh thoảng sẽ gợi lại chuyện xưa, để đệ chê cười. " Sà Lan than thở, vẻ mặt lại trở lại bình thường như trước.
" À mà lần này đệ đến đúng lúc lắm. Huynh muốn đệ mang ít mầm mống tốt đến người quen của huynh ở Hoàng Huy Quốc. " Sà Lan chợt nhớ quay sang nói.
Võ Hạo đáp ứng liền. Rồi cùng Sà Lan tán chuyện về nhiều vấn đề.
Khi mặt trời đã dập tắt, Sà Lan mới kết thúc cuộc trò chuyện.
" Thôi cũng tối rồi. Vậy quyết định vậy đi. Mai đệ dẫn ta ra coi hàng như nào. Nếu được thì chốt luôn. "
" Được. Huynh cứ yên tâm. Đảm bảo làm huynh bất ngờ. "
" Đệ này. Ừm. Thôi về nghỉ ngơi đi. "
" Vậy tạm biệt huynh, mai gặp lại. " Võ Hạo được dẫn xuống phòng nghỉ ngơi.
Sà Lan nhìn ra ngoài bầu trời, phía sau một người bước ra khỏi bóng tối, quỳ trước Sà Lan.
" Bẩm sư phụ. Đệ tử đã điều tra được ai gây ra. Nhưng chưa có lệnh của sư phụ lên không dám tự ý hành động. Đệ tử đến để báo cáo và xin chỉ thị tiếp theo. "
Sà Lan đưa tay về sau. Đệ tử hiểu ý, từ trong ngực lấy ra một tờ giấy bỏ vào tay Sà Lan.
Sà Lan rút tay lại, vừa đọc vừa nói.
" Thật không ngờ là hai người. Đúng là lòng người. " Rồi dùng tay thiêu hủy tờ giấy.
" Tạm thời không cần quan tâm. Ta sẽ tự xử lý. Lui về tu hành chuẩn bị đột phá đi. "
" Vâng, sư phụ." Đệ tử cúi chào rồi lui về lại bóng tối.
....... .........
Sáng sớm, Võ Hạo đã bước ra ngoài, đi cùng là lão Sà Lan. Hai người cùng tiến đến những xe hàng.
Võ Hạo sau khi chào hỏi các thành viên, liền dẫn Sà Lan đến chiếc xe đầu tiên, vẻ mặt thần bí.
" Sà Lan huynh, đây là vảy mà đệ thu mua được. Tí mở ra huynh đừng giật mình. "
Rồi trước ánh mắt bình tĩnh của Sà Lan mở thùng hàng ra.
Ngay vừa mở ra, khi chứng kiến vật bên trong vẻ mặt Sà Lan hơi thay đổi. Tiến sát lại cầm từng cái vảy vàng ngọc lên xem xét rất lâu. Đến lúc Võ Hạo thúc d·ụ·c, Sà Lan mới ngừng xem.
Quay sang hỏi: " Là ấu thể Phong Hỏa Tam Giác Giao ".
Võ Hạo gật đầu.
Sà Lan tấm tắc khen ngợi: " Vậy thì được đấy. Vảy này chắc chắn, cứng cáp dùng để tạo giáp hay làm khiên đều cực phẩm.
À còn vảy đen này đập ra nghiền nát tạo ra độc tính hỏa ăn mòn rất tốt."
Võ Hạo lại hành động tiếp mở từng xe hàng một.
Từ vẻ mặt bình thường, Sà Lan chính thức kinh ngạc.
Sờ tiến sờ lui một đoạn xương phát sáng. Hào hứng kiêu.
" Thượng phẩm pháp tắc phong hỏa. Không thể tin được nhìn thấy loại này. Cái này ít nhất cần g·iết c·hết ấu thể Phong Hỏa Tam Giác Giao cảnh giới Cốt Cách năm trở lên, cộng thêm may mắn thì mới có được. "
Sà Lan lại chạy đến ôm cái sừng đen to hơn bản thân mà nở nụ cười.
" Sừng của Phong Hỏa Tam Giác Giao là nguyên liệu rất được ưa chuộng lại còn mang trong mình ít pháp tắc " Chân Lý Lửa " cực phẩm. Thật là... may mắn nghịch thiên gì đây. "
Võ Hạo thấy Sà Lan như con nít lúc cười lúc hớn hở thì cười.
" Đệ đã bảo rồi. Đệ lúc thấy còn kinh ngạc. Nhưng còn đồ còn xịn sò hơn đống đó nữa. Lại đây đệ cho huynh xem. " Võ Hạo nói xong tiến tới chiếc xe hàng cuối cùng, mở xe hàng ra.
" Thứ này ? ". Sà Lan cầm trên tay một miếng đá nhìn bề ngoài như một con phượng hoàng tung cánh.