Quyển 1
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 39: Thông tin
Lão đại suy nghĩ trong chốc lát, rồi trả lời
Hai ngày sau.
Dùng một tay bao bọc trong lớp hỏa diễm ánh kim đánh vào miếng đá.
Cả đám bị đập xong, mặt sưng như đầu heo cũng im lặng. Tất cả nhìn lão đại với ánh mắt khó hiểu, oán hận.
Và tin cuối cùng đảo MUSUKI vừa thông báo, định cấp lại cho một di tích cấp 3, hư thực thành cấp 7 trở lên. "
" Đứa bé đó lai lịch không tầm thường. Vậy cái này huynh cần giữ lại nghiên cứu chút. " Sà Lan dùng tốc độ siêu nhanh bỏ miếng đá vào túi.
" Các ngươi thu xếp đi, ngày mai lên đường tiến thẳng đến trạm dịch chuyển gần nhất. Bây giờ, ngươi có thể lui ra. "
" Nhưng hôm nay tâm trạng ta khá tốt. Nếu đám các người hoàn thành được hai yêu cầu của ta. Ta sẽ cân nhắc tha mạng c·h·ó của đám các ngươi. "
Ở trên sa mạc.
Tất cả tung người lên lao v·út đi.
Bước vào trong, hắn thấy vị đại nhân đang đứng quay lưng về phía hắn. Hắn sắp xếp lại từ ngữ cẩn thận dò hỏi.
". Đại nhân tha mạng a." Một gã đàn ông cao to quỳ xuống đất gào khóc van xin.
Lần này Nhất ghé vào tai hắn nói: " Các ngươi phải c·hết. " Gã thủ lĩnh nghe từ " C·hết " cơ thể vô thức rung lên, chân như nhũng ra.
Vị đại nhân vẫn giữ nguyên tư thế, lạnh giọng ra lệnh.
Lão nhị nói với thủ lĩnh cũng chính là lão đại: " Lão đại đang làm gì vậy. Ngươi có biết đang ngăn chúng ta cơ hội sống không. Nếu chậm trễ, vị đại nhân đổi ý thì toang. Lão đại ngươi đây là. A ui... "
Thế cả đám tụ lại nghị sự, có thông tin là ghi hết vào giấy.
" Lấy giấy bút ra ghi, vừa tránh bị trùng lặp thông tin hai là đưa cho đại nhân mới có thành ý. " (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhất nhìn đống rương vẻ mặt không thay đổi. Lại nhìn về đám đạo tặc trước mắt suy nghĩ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thủ lĩnh nghe xong, chạy vội đến chiếc lều to hoành tráng ở giữa doanh trại.
Cả đám tiểu đệ phía sau thấy có hi vọng cũng nhao nhao bầy tỏ lòng trung thành.
Sà Lan đầy đầu thắc mắc nhưng vẫn làm theo.
" Lấy hết kho báu ra. "
" Thưa đại nhân. Đây là tất cả thông tin mà đám tiểu nhân biết. "
Võ Hạo cười.
" Hoàng Huy Quốc đang c·hiến t·ranh cùng Nhật Cựu Đăng, hai bên thế lực chính của hai đảo Omaki và Nakasa xảy ra t·ranh c·hấp quyền khai thác của một di tích cấp 8. "
Gã cố gắng ngượng dậy. Lau máu trào từ miệng, một mặt biết lỗi chạy về lại.
Võ Hạo cười nói: " Huynh thấy thế nào. " (đọc tại Qidian-VP.com)
Võ Hạo kéo theo đội ngũ dần dần đi xa khỏi thôn. Lần này đi theo đội còn có thêm bảy thanh thiếu niên trẻ tuổi của thôn đi cùng.
Thủ lĩnh nghe xong, vẻ mặt bất chợt lóe lên vẻ vui vẻ nhưng vội vàng thu trở lại vẻ mặt sợ hãi, e rè đáp: " Thuộc hạ sẽ chuẩn bị chu toàn. " Rồi từ từ lui ra khỏi lều.
Nhất nhìn thấy rất thuận lợi. Đúng là cách hiệu quả nhất để kiểm soát là mạng sống.
Lão nhị chưa kịp nói tiếp đã ăn thêm một đòn của lão đại.
Đám c·ướp SADO đang sinh sống trong cảnh lo sợ bất an. Giọng Nhất vang lên.
Có hai cổng dịch chuyển thiết lập ở phía Bắc dùng cho giao thương. Mục tiêu của thuộc hạ là chiếm lĩnh một cổng làm căn cứ mới. "
" Cái tên đệ đệ này. "
.....
Mấy người đang cảm thấy uất ức, nhất là lão nhị. Nhưng nghe xong như bị dội nước lạnh, đầu óc tỉnh táo lại. Nghĩ lại mà thấy nguy hiểm. Thế cả đám tụ lại xin lỗi lão đại.
" Đại nhân, ngài có gì phân phó. Thuộc hạ nhất định hoàn thành. "
Nhất mới thu hồi công việc. Quay sang cầm lấy một cuộn giấy lớn.
Sà Lan cầm lấy miếng đá trả lời: " Trấn. Pháp tắc trấn áp mọi vật. Huynh chắc chắn không quên được. Pháp tắc trên cả cực phẩm, là đạo tắc. Tuy chỉ có được sơ ý ban đầu. nhưng cũng đủ để cảm ngộ. Cái này đệ lấy ở đâu. "
Sà Lan cùng mọi người trong thôn chào tạm biệt cho tới khi cả đoàn khuất khỏi tầm mắt. Mọi người từ từ trở về. Chỉ còn Sà Lan nắm trên tay hòn đá hình dạng con lợn. Trán nổi gân xanh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cậu hào hứng, đây mới là thứ cậu cần. Cậu vội lướt xuống dưới.
Chương 39: Thông tin
Năm ngày sau.
Không bao lâu, khi cậu đang đếm số phiến đồng và bạc trong rương. Tiếng lão đại vang lên sau lưng với giọng cung kính.
........ .........
Ở những thông tin gần cuối cậu tìm thấy thứ mình cần.
Lão đại hét lên vào tai lão nhị với sự tức giận: " Các ngươi muốn c·hết à. Cả đám nhao nhao vậy, làm ồn đến đại nhân, khiến đại nhân khó chịu. May ta ngăn kịp, không giờ này năm sau là ngày dỗ của đám chúng ta rồi. Các ngươi chỉ toàn khối cơ bắp, dụng não tí đi. " (đọc tại Qidian-VP.com)
" Chúng đệ tử xin cùng sư phụ g·iết đến đầu rơi máu chảy. "
' Đám này đã làm đạo tặc, sát nghiệt còn nhiều thế kia, tha cho chúng là có lỗi với bản thân. Nhưng trước đó phải lợi dụng xong đã. '
Võ Hạo trong ánh mắt đầy phức tạp của Sà Lan phất tay rời đi.
Võ Hạo hồi phục lại, " Đệ được đứa trẻ đó cho."
Gã đầu lĩnh vội vàng quỳ xuống, " Ngài có yêu cầu gì, đám tiểu nhân dù có c·hết cũng hoàn thành cho ngài. "
.....
Vừa đi xa, vẻ mặt hắn không kìm được vẻ đắc ý: " Hahaha..để xem ngươi đắc ý được bao lâu. " Rồi mang vẻ mặt đầy âm mưu tiến tới chỗ các anh em trong băng.
Sau một lúc, tên đầu lĩnh như quyết tâm, quay sang nói với đám đàn em.
Tên đầu lĩnh quỳ xuống: " Đám tiểu nhân có một ít quà biếu cho đại nhân ngài. Mong ngài thương xót tha cho chúng tiểu nhân một mạng."
Bên cạnh còn vài chục tên cũng đang quỳ lạy, cơ thể rung lẩy bẩy.
Nhất đứng đó vẫn không nói gì.
Sà Lan ngẫm nghĩ một lúc lâu.
Nhất gọi thủ lĩnh đạo tặc đến trước người.
Nhưng cố gắng chấn an bản thân, tiếp tục đọc. Nhưng càng đọc cậu càng hối hận khi đọc tiếp. Tin tức thật hỗn độn, độc hại cho tâm hồn tinh khiết, đầy là những truyện " Lý thú ". May sao cậu vẫn cố nhịn đọc hết.
Nhất dùng tay chưởng về phía gã đầu lĩnh. Một chưởng khí như vô hình đẩy bay gã bay xa mấy chục mét.
" Thôi vậy. Giờ nên giải quyết đám ròi bọ ăn mòn thôn rồi. " Theo tiếng Sà Lan, từng người mặc áo choàng đen che kín mít xếp hàng gọn gàng phía sau, cùng quỳ xuống.
.......... .......
Đám đạo tặc lập tức nhao nhao phát biểu, Nhất lập tức thấy ồn, nhăn mặt.
Phẩy tay ra hiệu cho lão đại lui xuống. Cậu bắt đầu mở ra đọc.
" Xuất hiện hiện tượng của thủy triều diệt thế, các đảo đang gấp rút chuẩn bị ứng phó.
Một thành viên nói: " Lão đại vậy giờ chúng ta làm như nào. "
Cũng chậm chậm đưa ra yêu cầu thứ nhất.
.....
Từ cơ thể Sà Lan uy áp bắt đầu lan tỏa, kèm đó là sát ý ngút trời, gằn giọng: " Đi, g·iết đến chúng chín đời sau cũng không dám đụng tay lung tung. Nhất là lão rùa đáng ghét kia. "
Nhất quát lớn: " Đứng lên qua đây. Ta chưa nói xong hết, ai cho ngươi ngắt lời. Đây là cảnh cáo, lần sau không dễ dàng qua đâu. "
Nhìn thế Võ Hạo lắc đầu ngao ngán: " Huynh.. haiz cần gì. Cho huynh đó, đệ còn nhiều lắm. Tạm biệt "
" Thủ lĩnh đâu. "
Sau khi ghi nhớ hết nội dung, thiêu hủy cuộn giấy. Cậu bắt đầu trù tính bước tiếp theo.
" Các ngươi kể hết những gì mình biết cho ta, không giới hạn nội dung. Nếu các ngươi cung cấp được thông tin khiến ta hợp ý. Coi như các ngươi qua. "
Nhưng nghe tiếp lời, gã như lắm lấy cây cỏ cứu mạng vẻ mặt có sức sống lại.
" Đảo hiện tại là đảo Omaki. Băng c·ướp SADO của thuộc hạ bị truy nã gắt gao, tạm thời lánh nạn về phía Bắc, chờ đợi.
" Ở thôn Ba Chi Co phu nhân thứ hai đến thứ tám của trưởng thôn Mogai, hàng đêm luôn lén tụ tập chơi tập thể với người hầu. " Cậu đọc dòng chữ đầu tiên mà ngỡ ngàng, tiếng ngạc nhiên lóe lên trong đầu ' Cái méo gì đây '
Ngay lập tức, mấy tên to con tranh nhau lôi từ xe hàng ra những rương lớn mang đến trước mặt Nhất.
Theo đó một gợi sóng từ đó tràn ra trong thoáng chốc.
Thủ lĩnh nghe xong mặt tái mét lại, lập tức quỳ xuống: " Đại nhân ngài, chúng tiểu nhân nguyện làm trâu làm ngựa phục dịch, xông pha nguy hiểm giúp đại nhân cũng được. Mong đại nhân tha cho một mạng. "
Trong lều, " vị đại nhân " quay mặt sang, nở nụ cười nham hiểm.
Thủ lĩnh tiến đến, cậu ghé vào tai hắn nói: " Các ngươi phải c·hết. "
" Cái này mới kinh khủng. Huynh thử dùng năng lượng tác động vào đi. "
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.