Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 196: Nghe nhìn lẫn lộn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 196: Nghe nhìn lẫn lộn


Phó Dĩ Lam dường như tức không nhẹ, quay đầu nhìn thoáng qua Quách La Ngưng Giai sau lưng, mở miệng nói với Thanh Từ ở một bên:

" Thì ra là Thái Tử Phi nương nương." Nữ tử áo tím dẫn đầu mở miệng chào hỏi Mộc Tịch Bắc.

Phó Dĩ Lam đá một cước vào trên bậc thang, phát ra tiếng vang không nhỏ.

Mộc Tịch Bắc mắt hiện ánh sáng lạnh, hay cho một cẩu nữ nhân danh môn vọng tộc!

Bầu không khí muốn bao nhiêu quỷ dị liền có bấy nhiêu quỷ dị, nhưng ai cũng không nói rõ được là không đúng ở chỗ nào.

Không bao lâu, không biết từ chỗ nào đi đến một gã công tử một thân hoa phục hình như có chút quá chén, một cước đạp tên tiểu nhị kia ngã lăn trên mặt đất.

Mộc Tịch Bắc nhíu nhíu mày, cười gật đầu, ông chủ đứng ở phía sau quầy một mặt nhìn chằm chằm Mộc Tịch Bắc mấy lần, một mặt cầm khăn đưa tay chà lau quầy hàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai người đi ra ngoài được một lúc rồi, Sơ Nhị liếc nhìn Phó Dĩ Lam một cái, rồi đem mấy vò rượu còn lại đổ hết vào trong thùng gỗ.

Phó Dĩ Lam dẫn đầu đứng ra ngoài, từ đầu đến chân đánh giá nữ tử kia một lần, hai tay ôm ngực mở miệng nói: " Ngươi là tiểu thiếp nhà ai thế?"

" Tiểu thư, phố Nam bên kia còn có một phường múa không tệ, hình như còn không ít vũ nữ thì phải. " Thanh Từ mở miệng nói.

Một tay kéo ông chủ bên cạnh mở miệng nói: " Ta muốn người kia! Đi, gọi tiểu mỹ nhân kia tới cho ta, hôm nay ta sẽ bỏ qua cho các ngươi!"

" Cái này... Hẳn là không ai dám làm thế đâu, đây chính là tội khi quân, còn nữa, những tiểu thư này đều là nhà quan lớn, sợ là đều tinh thông ca múa, chắc là không nhìn trúng những vũ nương này đâu."

Lúc Mộc Tịch Bắc nhận được tin tức này thì nhíu mày, rốt cuộc Thái hậu và Hoàng đế muốn làm gì?

Sơ Nhất thấy nam nhân đã sắp không được, liếc nhìn Ân Cửu Dạ một cái, khóe miệng Ân Cửu Dạ lộ ra một ý cười tàn nhẫn, quay đầu lại mở miệng nói với Mộc Tịch Bắc:

------ Lời tác giả nói với người xa lạ ------

Lão bản nương mời Mộc Tịch Bắc đến ghế trên, nơi đó đã ngồi mấy vị tiểu thư.

" Tiểu thư mời tới bên này, ta dẫn ngài đi xem vũ nữ."

" Lão bản nương, nhóm người này ta muốn. " Một giọng nữ vang lên.

" Lão nương thật muốn l*t s*ch y phục của nàng ta rồi ném nàng ta tới trên đường cái!"

Lúc mấy người Mộc Tịch Bắc đến ngoài cửa, lại không có ai đi ra chào hỏi.

Ân Cửu Dạ ôm cả Mộc Tịch Bắc ngồi xuống ghế, nam tử trên đất từ đầu đến cuối đều không đứng lên, không ai biết giờ phút này hắn chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng như đã nát bấy, đau đớn lan tràn toàn thân.

Vũ nữ vẫn tiếp tục đi lên, Mộc Tịch Bắc vốn c*̃ng không muốn đoạt thứ nhất, chỉ là muốn xem xem Thái hậu và Hoàng đế rốt cuộc đang muốn chơi trò hề gì thôi.

" Choang! " Chén trà trên bàn đều bị rớt xuống đất.

Mà Quách La Ngưng Giai trước mặt hiển nhiên chính là loại này, nàng không lớn tiếng, không hùng hổ dọa người, không cố ý khiêm tốn, không lấy lòng, cũng không cao ngạo, thế nhưng trong vô hình phần huyết thống cao quý thấm nhuần từ nhỏ, hun đúc từ đại tộc trăm năm lại toát ra ngoài.

Nam nhân bị nhấn một hồi trong vò rượu, liền liều mạng giãy dụa, cho đến khi động tác giãy dụa bắt đầu chậm dần, Sơ Nhất mới đem đầu hắn ra, cũng không chờ hắn th* d*c một hơi, đã tiếp tục bị nhấn vào.

Thanh Từ suy nghĩ một lát, vẻ mặt nghiêm túc mở miệng nói: " Đoán chừng cho dù l*t s*ch y phục của nàng ta, nàng ta vẫn là dáng vẻ này thôi."

Nam nhân liều mạng giãy dụa, thế nhưng hai đùi đều bị giẫm chặt, cả người không thể động đậy lấy một chút, chỉ có thể vừa nôn ra vừa uống vào, rượu vừa vào bụng, liền cảm thấy nóng rát đau đớn, nóng rực tựa như đang đặt hắn ở trên lò lửa vậy.

Mộc Tịch Bắc gật gật đầu: " Vậy chúng ta liền qua đó nhìn xem."

Thu hồi ánh mắt, Mộc Tịch Bắc đi theo bà chủ lên lầu.

Quả thật là một rắn rết khoác da mỹ nhân.

Hay cho một quý nữ danh môn, rộng lượng đoan trang, khiêm tốn giả nhân giả nghĩa, người đầy phong hoa, dơ bẩn đến cùng!

Chương 196: Nghe nhìn lẫn lộn

" Ngươi, ngươi, ngươi nói lắp à ngươi! Tiểu thiếp nhà ai đi ra ngoài còn mang theo một kẻ nói lắp làm tỳ nữ thế. " Phó Dĩ Lam khéo mồm khéo miệng nói nha hoàn kia tức đến nỗi mặt đỏ bừng, run rẩy chỉ vào Phó Dĩ Lam cũng không dám tự tiện tiến lên.

" Khách quan bớt giận, khách quan bớt giận ạ! Không phải tiểu nhân không tìm cho ngài, mà mấy vũ nương đều bị tiểu thư các phủ mượn đi rồi. " Tiểu nhị kia lau vết máu ở khóe miệng, giải thích nói.

Mộc Tịch Bắc nhìn nam nhân tai to mặt lớn trước mặt, ý cười trong mắt càng sâu, nàng xem như hiểu được, hôm nay mình tới phường múa này sợ là mọi chuyện đã được tính kế cả rồi.

" Đừng nhìn."

Phó Dĩ Lam hiển nhiên c*̃ng cảm nhận được bầu không khí vô hình này, hiếm khi thấy tức đến đỏ bừng cả mặt.

" Mang rượu lên."

Bà chủ nhấc lên khuôn mặt tươi cười, dường như thở dài một hơi: " Được ạ, chỉ là tiền bạc..."

Ông chủ nhìn thấy một thân lệ khí làm cho người ta khiếp sợ của Ân Cửu Dạ bị dọa đến hai chân nhũn ra, lộn nhào chạy tới lấy rượu.

Tin tức này vừa rơi xuống, các tiểu thư quan gia trong đế đô liền bắt đầu tranh giành cướp đoạt vũ nữ nổi danh của Đế đô, dù sao chuyện này chính là một vấn đề, phải biết rằng thắng bại của những vũ nữ quan hệ đến vinh nhục của bản thân mình, cho nên trong lúc nhất thời vũ nữ Đế đô ra giá lại tăng lên gấp bội.

Quách La Ngưng Giai mở miệng cười, con ngươi không tránh không né chống lại cặp mắt hắc bạch phân minh của Mộc Tịch Bắc.

Mộc Tịch Bắc hơi giương mắt nhìn sang, lại chỉ nhìn thấy một hán tử trang phục không tệ, đang tiện tay chà lau cái bàn, cũng không có gì không ổn.

Nữ tử áo tím hình như cũng không kinh ngạc khi Mộc Tịch Bắc có thể đoán ra nàng là ai, chỉ đi đến cái ghế một bên đoan trang ngồi xuống, trong lúc giơ tay nhấc chân đều lộ ra phong phạm danh môn, trong vô hình, những tiểu thư trước đó nháy mắt liền cảm thấy chính mình thấp cả một đoạn.

Trên đường rất náo nhiệt, nghị luận ầm ĩ thảo luận không ngừng, ngay cả việc làm ăn của tiệm bán quần áo, quầy son phấn, phường vải vóc đều khấm khá lên.

Nha hoàn bên cạnh Quách La Ngưng Giai cũng không bỏ đá xuống giếng, hoặc là dương dương đắc ý, chỉ quét Phó Dĩ Lam một cái, ngay từ đầu, ngoại trừ lúc Phó Dĩ Lam vũ nhục Quách La Ngưng Giai, nha hoàn này biểu hiện có thể so với tiểu thư đại gia, thì nàng ta đều chưa từng nói ra một từ ngữ mang tính vũ nhục nào, bởi vậy có thể thấy được, Quách La thị tộc là đại tộc trăm năm cây lớn rễ sâu cũng không phải hư danh, giáo dưỡng vô cùng tốt.

Đây chính là chênh lệch, cũng giống như có người cần dùng y phục chân chính quý báu đến phụ trợ thân phận của mình, mà có người thì sẽ dùng thân phận cao quý của họ để làm nổi bật một kiện y phục tầm thường. (đọc tại Qidian-VP.com)

Quý tộc chân chính, khoảng cách mỗi một bước đi đều hoàn toàn giống nhau, gió thổi qua, đều có thể bảo đảm y phục không loạn.

Đáng tiếc, một Phó Dĩ Lam không đánh không thắng rốt cục ăn quả đắng, Quách La Ngưng Giai ngay cả một cái liếc mắt đều không cho Phó Dĩ Lam, giống như Phó Dĩ Lam chỉ là một con c·h·ó không có gia giáo ở nơi đó sủa bậy vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Từng đội vũ nữ lần lượt đi lên biểu diễn, để cho mọi người xem độ dẻo thân thể cùng kiến thức cơ bản của các nàng.

Ông chủ cũng biết Mộc Tịch Bắc thân phận bất phàm, nào dám làm theo, trong lúc nhất thời lâm vào tình thế khó xử.

Thanh Từ nhìn theo ánh mắt Mộc Tịch Bắc, sau đó liền đi theo, chỉ có Phó Dĩ Lam là vẻ mặt không kiên nhẫn, dường như cái gì c*̃ng không phát giác.

" Về thôi."

Bởi vì Mộc Tịch Bắc đột nhiên đến, vốn còn có mấy nữ tử tranh đoạt nhau thấy Mộc Tịch Bắc không mở miệng, trong lúc nhất thời cũng đều không lên tiếng, hình như sợ chính mình chọn phải người Mộc Tịch Bắc nhìn trúng.

Mọi người nhìn theo thanh âm, một nữ tử mặc giáp y màu đỏ tía, phía trên thêu kim tuyến, điểm đầy châu hoa, vừa nhìn liền biết giá trị xa xỉ, lại nhìn mái tóc được chải chuốt cẩn thận tỉ mỉ, cử chỉ đoan trang, vừa nhìn liền biết là xuất từ danh môn.

" Các vị tiểu thư muốn vũ nữ phải không, thật sự là đúng dịp, vũ nữ chỗ ta còn thừa lại mấy nhóm cuối cùng, mặc dù lựa chọn không nhiều, nhưng cũng đều không kém, tuyệt đối không phải loại vớ va vớ vẩn đâu. " Một nữ nhân giống như là bà chủ một thân áo đỏ, thoa môi đỏ, trên mặt trát phấn hoa vàng, sau khi trên dưới đánh giá Mộc Tịch Bắc một phen, mười phần thân thiện mở miệng nói.

Phó Dĩ Lam thì thở hắt một hơi, nàng thật sự rất sợ Ân Cửu Dạ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Có người biết Mộc Tịch Bắc, thấy Mộc Tịch Bắc liền rối rít đứng lên, Mộc Tịch Bắc khẽ gật đầu với các nàng, sau đó liền ngồi xuống.

" Thái Tử Phi c*̃ng chọn trúng nhóm vũ nữ này? "

Ân Cửu Dạ đen mặt nhìn về phía ông chủ:

Một giọng nói âm trầm vang lên, Mộc Tịch Bắc phát hiện mình đã rơi vào một vòng ôm ấm áp, đồng thời ngay lúc đó, tên mập kia đã bay ra ngoài.

Sau khi làm xong, Sơ Nhị đi đến trước mặt Phó Dĩ Lam mở miệng nói:

......

Biểu tình của Mộc Tịch Bắc từ đầu đến cuối vẫn không thay đổi, nhưng làm cho người ta kỳ quái chính là, từ lúc bắt đầu phần mềm mại của nàng nhìn như có thể lấn át, nhưng ở cùng một chỗ với Quách La Ngưng Giai cao quý vẫn bị hạ xuống một phần.

Ngày hôm sau, trong cung lại truyền đến tin tức.

Phó Dĩ Lam mở to hai mắt, sau đó lập tức xoay người.

Lại nhìn động tác Quách La Ngưng Giai nâng chung trà lên nhấp nhẹ, trong nháy mắt liền khiến cho người ta cảm thấy đây không phải là loại trà rẻ tiền trong phường múa, mà là danh phẩm nước khác tiến cống.

Ân Cửu Dạ mắt đầy hung ác nham hiểm phun ra một chữ.

Mộc Tịch Bắc ôn nhu nói: " Lấy đội này đi."

Mộc Tịch Bắc nhíu nhíu mày, ôn nhu nói: " Nếu đã như vậy, thì mấy người này ta sẽ lấy."

" Ngươi! Ngươi! Ngươi nói cái gì! " Nữ tử mặc áo tím trên mặt bình tĩnh vô ba, nhưng nha hoàn bên cạnh thì tức không nhẹ.

" Rót. "

" Vị tiểu thư này, mời tới bên này."

Lặp đi lặp lại mấy lần, hai mắt nam nhân đã mở không ra, lỗ mũi và lỗ tai đều cảm thấy đau rát vô cùng.

Cho đến đội vũ nữ thứ tư đi lên, thì mắt Mộc Tịch Bắc liền dừng lại ở trên người mấy người này, vũ nữ hóa trang rất đậm, chỉ có một vũ nữ cực kì xuất sắc, còn lại phần lớn đều là bình thường, mà thân thể những người này c*̃ng rất dẻo dai.

Vũ nữ lầu hai đều tập trung ở dưới võ đài nhìn lên trên đài, đại khái có sáu bảy đội.

Mộc Tịch Bắc híp lại hai mắt, khóe miệng nhếch lên, ánh mắt lại từ trong gương khán đài đối diện nhìn thấy bà chủ hơi có vẻ khẩn trương nhìn sắc mặt của nàng.

Mộc Tịch Bắc hơi cúi mắt, xem ra Quách La thị tộc thật sự định rời núi, có điều Thái hậu cùng Hoàng đế liên thủ cũng biểu đạt bây giờ tình trạng của hai người đều không ổn, chỉ là vô luận là Mộc Chính Đức hay là Ân Cửu Dạ, muốn leo lên đế vị, đều cần một lý do đủ để khiến thiên hạ tin phục.

" Ta uống cùng ngươi. "

Mộc Tịch Bắc gật đầu, lại liếc nhìn hai người dưới lầu một chút.

Một nhóm ba người đi đến một phường múa nổi danh phố Nam, trong ngày thường những chỗ như thế này sẽ có rất ít nữ tử đến, thế nhưng gần đây người đến lại phần lớn đều là nữ tử, ngược lại bởi vì không có mấy người ra dáng vũ nữ, nên nam tử cũng bớt đi.

Đợi đến khi vò thứ ba được mang đến, Sơ Nhất trong lúc vô tình đối diện với ánh mắt xa lạ của Thanh Từ, lập tức nổi giận, một tay nhấn đầu nam tử vào trong vò rượu.

Quách La Ngưng Giai đứng dậy đưa tiễn, cấp bậc lễ nghĩa chu toàn, khiến người ta tìm không ra một điểm sai lầm, hiển thị rõ phong phạm danh môn.

Chỉ là, năm nay lại không phải để những quan gia tiểu thư tự mình nhảy múa, mà là để các tiểu thư tiến hành thiết kế, tự mình tập luyện ra một màn múa, rồi sau đó dạy cho một số vũ nữ, mà không phải tiểu thư mỗi nhà tự mình chuẩn bị giống như dĩ vãng nữa.

Mộc Tịch Bắc gật gật đầu, không nói gì thêm, hai người ra khỏi phường múa rồi, nhưng người bên trong vẫn không ai dám cử động

Về phần phát sinh những chuyện thật thật giả giả này, chẳng qua là dùng để mê hoặc nàng thôi, khiến nàng không cách nào tìm kiếm dấu vết để lại, không phân rõ rốt cuộc chuyện nào là các nàng có dụng ý an bài, chuyện nào là dùng để nghe nhìn lẫn lộn.

Mộc Tịch Bắc cùng nữ tử mặc áo tím bốn mắt nhìn nhau.

Quách La Ngưng Giai mở miệng nói với bà chủ tên Hồng Di: " Như vậy xin mời tiếp tục đi."

Mà ông chủ ở dưới thì rất nhanh liếc mắt ra hiệu cho một tên tiểu nhị ở một bên, tiểu nhị kia liền gật đầu rời đi.

Tên tai to mặt lớn nhìn thấy Mộc Tịch Bắc muốn ra ngoài, nhất thời nóng vội, lảo đảo đi lên phía trước: " Tiểu mỹ nhân chạy đi đâu vậy? Không bằng bồi ca ca ta uống hai chén đi?"

Hu hu... Ta càng ngày càng sa đọa. Càng ngày càng muộn... Ta đi tự sát đây! Đừng cản ta!

Mộc Tịch Bắc lại ngồi một lát, liền đứng dậy cáo từ.

" Đúng vậy, chỉ không biết Ngưng Giai quận chúa có chịu từ bỏ những thứ yêu thích không. " Mộc Tịch Bắc cũng cười trả lời.

Mộc Tịch Bắc không biết suy nghĩ cái gì, vẫn luôn không mở miệng.

" Nếu như Thái Tử Phi nhắm trúng trước, tất nhiên do Thái Tử Phi định đoạt. " Quách La Ngưng Giai lại mở miệng nói.

Lúc Mộc Tịch Bắc đi xuống bậc thang, Quách La Ngưng Giai đứng ở phía sau nhìn chăm chú.

Sơ Nhất và Sơ Nhị rất nhanh liền chế trụ nam nhân, bóp mở miệng nam nhân, cầm lấy cái muỗng bắt đầu rót vào.

Mộc Tịch Bắc mặt mày mỉm cười: " Ngưng Giai quận chúa."

Hay cho một mỹ nhân rắn rết, mặt mày mỉm cười, giấu giếm đao mang, nét mặt tươi cười như hoa, từng tấc nhuốm máu!

Mọi người không biết hắn muốn làm gì, cũng không dám thở mạnh, chỉ an tĩnh nhìn xem.

" Ta cảm thấy biện pháp lần này rất hay, như vậy mới công bằng, ngươi nghĩ xem, những tiểu thư kia thân gia bối cảnh khác biệt, dung mạo phẩm tính cũng khác biệt, lúc mọi người bình chọn khó tránh khỏi có sai lầm, mà lần này thì lại khác, lần này đều là từ trong đế đô chúng ta tuyển ra vũ nữ, đến lúc đó xáo trộn trình tự, tất cả mọi người đều không biết đây rốt cuộc là tiểu thư nhà ai bố trí, cơ hội chiến thắng không lớn."

Nói xong, nam nhân này làm bộ đánh về phía Mộc Tịch Bắc, cũng không biết là trùng hợp hay là ẩn giấu công phu, vậy mà trời đất xui khiến tránh thoát hai người Thanh Từ cùng Phó Dĩ Lam, trực tiếp hướng đến chỗ Mộc Tịch Bắc.

Sơ Nhất đi theo, chỉ chốc lát, trên hai cái bàn đã bày la liệt sáu cái vò rượu, mỗi một vò đều là hai người khiêng đến, ước chừng cao đến nửa người, miệng vò so với thân cây hai mươi năm còn lớn hơn một chút.

" Cũng thế, nhưng nếu ngươi có bỏ số tiền lớn để vũ nương thiết kế ra vũ đạo, đến lúc đó giành thắng lợi, cái này chẳng phải c*̃ng không công bằng."

Về phần Sơ Nhất cũng không có gì phải lo lắng, bởi vì Thanh Từ đã sớm đi theo Mộc Tịch Bắc rồi.

" Này, ta nói ngươi, nhóm vũ nữ này rõ ràng là Bắc Bắc chúng ta nhìn trúng trước, ngươi có biết tới trước tới sau không vậy, thật sự không biết quy củ. " Phó Dĩ Lam bất mãn nói Quách La Ngưng Giai.

Trên lầu Mộc Tịch Bắc và bà chủ đều bị tiếng cãi vã to lớn này kinh động, bà chủ đứng trên lan can lầu hai nhìn xuống, nhìn thấy một màn này trong mắt lóe lên một tia sáng, lại gọi ông chủ: " Lão đầu, ông thất thần làm cái gì!" (đọc tại Qidian-VP.com)

" Chuyện này... " Lão bản nương hình như có chút khó xử.

Cả phường múa lặng ngắt như tờ, không ai dám mở miệng nói một câu, Quách La Ngưng Giai đứng ở lan can lầu hai nhìn một màn phía dưới, mặt không biểu tình.

Bởi vì ngay từ đầu Mộc Tịch Bắc cũng không gấp gáp, cho nên đợi đến lúc nàng bắt đầu tìm vũ nữ, thì trong Đế đô cơ bản đã không còn quá nhiều lựa chọn.

Mộc Tịch Bắc nhấc lên rèm châu thủy tinh đẹp mắt bước vào, đã thấy bên trong tiếng người ồn ào, rất là náo nhiệt.

Không bao lâu, nam nhân càng bắt đầu liều mạng giãy dụa, hai vò rượu đều bị rót hết, mặc dù có khả năng đã bị đổ mất một nửa, nhưng cũng đã khiến nam nhân trước mặt chịu đủ.

Phải biết rằng, hiện nay đến chọn vũ nữ phần lớn đều là tiểu thư nhà quan lớn, không có một ai là nhân vật đơn giản, nhưng bản thân bà đã nhìn nhiều người như vậy, lại không thấy được người nào có khí độ như nữ tử trước mặt này, cộng thêm một thân trang phục vừa nhìn là biết giá trị không nhỏ, sao bà lại không thân thiện đây.

Nói là bởi vì mấy năm nay cung yến cơ bản đều giống nhau, thật sự có chút buồn tẻ vô vị, cho nên trong cung liền hạ xuống mệnh lệnh, để tất cả những tiểu thư quan gia từ Nhị phẩm trở lên, trong mấy ngày này, gấp rút tập luyện vũ đạo.

" Chê... Chê lão tử không có tiền phải không! Xem lão tử chơi c·h·ế·t ngươi không! " Nói xong gã công tử tai to mặt lớn lại bổ sung mấy cước, nhưng bởi vì chính mình uống quá nhiều, nên lung la lung lay có chút đứng không vững.

Mộc Tịch Bắc quan sát một chút, đi về phía trước mấy bước, lúc này mới có người tiến lên chào hỏi nàng.

Ba người Mộc Tịch Bắc, Thanh Từ còn có Phó Dĩ Lam đi dạo trên đường, dân chúng trên đường đều nghị luận ầm ỹ về chuyện này, dường như đối với cách tổ chức cung yến lần này có hứng thú không nhỏ.

Hồng Di thấy vậy mới thở dài một hơi, vội vàng để nhóm tiếp theo lên biểu diễn, Thanh Từ thanh toán tiền bạc, dặn dò những vũ nữ kia tiến về Mộc phủ.

Hán tử kia liền đi tới trước mặt gã nam tử tai to mặt lớn, áp chế tên kia, lão bản nương nhìn thoáng qua, lúc này mới quay người trở lại, trong mắt còn mang theo tia lo lắng.

Quách La Ngưng Giai nhìn không chớp mắt, cẩn thận xem vũ nữ biểu diễn, lập tức khiến cho người ta cảm thấy nàng ta thực sự rất dụng tâm xem các nàng biểu diễn, nhất thời làm cho mấy vũ nữ này đều ra sức mười phần.

Lúc đi xuống lầu dưới, tên nam tử hoa phục tai to mặt lớn cãi nhau lúc trước nhìn thấy Mộc Tịch Bắc đi xuống lầu, cả người đều sững sờ ở nơi đó, hai con ngươi đảo quanh một vòng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 196: Nghe nhìn lẫn lộn