Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Rể Quý Trời Cho

Quỷ Thượng Nhân

Chương 302: Ngoài ý muốn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 302: Ngoài ý muốn


Tiếu Tình nói.

"Hoàng Hữu Tài bị tai nạn xe, bị chấn thương tay chân"

Sáng hôm sau, Dương Minh cố ý đọc báo, quả nhiên trên báo có nói tối qua ở đường Thanh Hoạt xảy ra vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng.

"Hắc hắc, tao và Triệu Tư Tư đều thích chơi trò đoán này"

Dương Minh cười nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chẳng qua bây giờ nghe Trương Tân nói, tình cảm hai người khá tốt. Có lẽ Trần Mộng Nghiên còn chưa biết gì, hoặc là Triệu Oánh không nhắc đến chuyện trước kia nữa. Nghĩ đến lần trước gặp Triệu Oánh đi cùng Kim Cương, Dương Minh không khỏi lắc đầu. Có lẽ Triệu Oánh đã sớm quên mình rồi. Bây giờ thân với Trần Mộng Nghiên, hoàn toàn là do quan hệ trước kia.

Dương Minh hỏi lại.

Chương 302: Ngoài ý muốn

"Cái gì mà đàn ông. Mẹ nó, là Triệu Oánh" (đọc tại Qidian-VP.com)

Dương Minh lắc đầu. Ý của hắn vốn là để Hoàng Hữu Tài đâm vào tường hoặc rơi xuống cống, không ngờ rằng lại đâm vào hông xe tải. Tình huống này cũng gặp, Dương Minh không có gì để nói, chỉ có thể nói Hoàng Hữu Tài quá xui xẻo.

"Đúng thế, lúc ấy tao rất kinh ngạc. Trong phòng ăn, hai người Trần Mộng Nghiên và Triệu Oánh vừa cười vừa nói với nhau"

Dương Minh nhìn thấy là số máy của Tiếu Tình, biết nàng có thể nghe thấy tin kia. Chẳng qua hắn ra vẻ không biết có chuyện gì, giọng rất bình tĩnh.

Chẳng qua tất cả phải đợi đến ngày mai. Bây giờ Hoàng Hữu Tài sống c·h·ế·t không rõ, Dương Minh không dễ tính bước tiếp theo.

Trương Tân gật đầu nói.

Dương Minh nhìn vẻ d*m đ*ng của thằng ranh Trương Tân, nói:

Dương Minh ra vẻ khó hiểu nói.

Tiếu Tình nói.

"Ha ha, đó không phải bị đâm xe sao? Có quan hệ gì với em chứ"

"Đọc báo? Không có, sáng ra em ít khi đọc báo lắm"

Dương Minh nói.

Trương Tân đột nhiên nói:

Dương Minh thanh toán rồi rời khỏi quán cafe. Mọi người trong quán đều chú ý đến vụ tai nạn, căn bản không có ai chú ý đến Dương Minh. Dương Minh trực tiếp bắt xe taxi quay về trường. Về phần tình huống của Hoàng Hữu Tài, ngày mai đọc báo là biết. Thấy Dương Minh muộn như vậy mới về, Trương Tân mập mờ cười nói:

Hoàng Hữu Tài đắc ý, hừ, xe tải mà cũng đòi đú với tao? Dám lao tới, tao đâm c·h·ế·t mày.

"Này, anh lập tức sẽ tới, đừng gấp, cưng, tắm rửa, nằm trên giường đợi anh"

Dương Minh cười nói.

Dương Minh đổi chủ đề.

Trương Tân gật đầu nói.

Dương Minh nhìn Hoàng Hữu Tài đi về phía xe Buick, cười lạnh một tiếng.

Hoàng Hữu Tài chờ mãi nhưng không thấy thằng Mã Tiểu Ngũ đến, thầm mắng một câu, thằng c·h·ó đó có phải lấy mình ra đùa không? Sao vẫn không đến? Mẹ kiếp, tối nay còn có tiết mục. Vừa nãy Hoàng Hữu Tài mới nhận được điện thoại, bảo tối hắn tới. Hoàng Hữu Tài nhìn đồng hồ, quyết định không đợi nữa, gọi nhân viên phục vụ thanh toán, sau đó ra khỏi quán.

"Có chuyện nói mau, tao không thích đoán"

"Rầm"

Tiếu Tình sáng sớm đã đọc thấy tin này. Khi nàng thấy Hoàng Hữu Tài bị như vậy, tim thắt lại. Không khỏi nghĩ đến lời Dương Minh nói với mình tối qua.

Thực ra bên cảnh sát giao thông rất nhanh đã tra ra nguyên nhân sự cố. Hệ thống phanh của xe Buick bị phá hỏng, nhưng cảnh sát hỏi Hoàng Hữu Tài có đắc tội với ai không thì hắn và tập đoàn Hùng Phong đều im miệng.

"Chính là Hoàng Hữu Tài bị tai nạn xe đó"

"Tao đã nói rồi, giữa bọn tao không có quan hệ đặc biệt"

"Đúng rồi, đúng rồi, bây giờ không có, sau này nhất định có"

Nghĩ đến cô bồ quyến rũ đang nằm trên giường đợi mình, Hoàng Hữu Tài vừa đi vừa lẩm bẩm hát, lửa cháy trong lòng. Khởi động xe, Hoàng Hữu Tài ấn mạnh chân ga. Hắn lái xe đều như vậy cả, làm cho bà lão trước mặt hoảng sợ. Hoàng Hữu Tài không thèm nhìn bà ta, trực tiếp chạy đi.

Ngã rẽ phía trước có một xe tải đang ngoặt, Hoàng Hữu Tài không thèm nhìn đến nó, trực tiếp tăng tốc vọt qua. Xe tải tự biết không phải đối thủ của Buick, đành phải vội vàng phanh gấp dừng lại ven đường.

"Ồ? Hắn gặp tai nạn xe? Đúng là ác giả ác báo. Ha ha. Chị Tiếu Tình, ngay cả ông trời cũng giúp chị"

Chiếc xe tải to đó ấn còi ra hiệu cho Hoàng Hữu Tài dừng xe, nhưng Hoàng Hữu Tài không phải không muốn dừng xe. Nhưng giờ phút này hắn đột nhiên phát hiện phanh không ăn.

Lái xe tải không có chuyện gì, nhưng lái xe Buick bị thương nặng, tay chân bị gãy, lúc này mới hết nguy hiểm, đang ở trong bệnh viện quan sát, điều trị, nguyên nhân tai nạn đang được cảnh sát điều tra.

Hoàng Hữu Tài bình thường đắc tội với người, dùng thủ đoạn hèn hạ để triệt đối thủ, đả kích báo thù đối thủ trên thương trường vì vậy rất nhiều kẻ thù. Nếu hắn nói ra những chuyện bẩn thỉu trước đây, vậy vào tù mười năm còn không hết. Vì thế Hoàng Hữu Tài không nói. Cho dù hắn muốn nói, Vương Tích Phạm cũng không thể cho hắn nói. Ngược lại bây giờ Vương Tích Phạm đã hứa cho hắn một món tiền, vì thế Hoàng Hữu Tài càng không thể mở miệng nói. Người gặp nạn im miệng, chuyện này không giải quyết được rồi.

"Dương Minh. Em đọc báo mới chưa?"

Không thể nào? Dương Minh có chút ngạc nhiên. Trần Mộng Nghiên sao lại gặp Triệu Oánh chứ? Không phải là, Dương Minh đột nhiên nhớ đến quan hệ mập mờ giữa mình và Triệu Oánh trước kia, cảm thấy đau đầu. Chẳng may bị Trần Mộng Nghiên biết, vậy hai người này thực sự không thể nào thân thiện như vậy.

"Chuyện này có phải em làm không?"

"Cái gì?"

"Mày nói cô ấy và Triệu Oánh gặp nhau?"

Người đàn ông của chị mạnh hơn trong suy nghĩ của chị nhiều. Cùng với vẻ mặt tự tin của Dương Minh, hắn nói với mình, chuyện này giao cho hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Trương Tân, mày sao thích chơi cái trò ú tim thế?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiếu Tình vốn chỉ nghĩ Dương Minh nói vậy mà thôi, dù ra tay cũng không nhanh như vậy. Hơn nữa cũng không dùng thủ đoạn cực đoan như vậy. Nhưng giờ phút này Tiếu Tình lại cảm thấy tay mình run lên. Nàng run rẩy cầm điện thoại, gọi cho Dương Minh.

Sau khi làm xong mọi việc, Dương Minh lập tức rời khỏi nơi này. Sửa xe thì không biết, nhưng phá xe căn bản lại không cần kỹ thuật gì, nhất là mạnh mẽ phá hỏng, dựa vào sức khỏe, Dương Minh đập loạn một lát, xe này muốn sửa chắc cũng khá tốn.

Dương Minh trừng mắt nói:

Đương nhiên Dương Minh cảm thấy mình đã quá nhân từ, không cho Hoàng Hữu Tài một quả lựu đ·ạ·n đã là quá nhẹ. Nếu không ném lựu đ·ạ·n ở quán bar Bomb, đúng là một tin hay.

"Đàn ông à?"

một tiếng, xe Buick đâm mạnh vào xe tải. Mặc dù xe tải đã chậm lại, nhưng xe Buick không giảm tốc độ. Kết quả có thể nghĩ, xe Bucik đâm vào một bên xe tải, sau đó lật xuống, lăn ra ngoài.

"Sao. an ủi chị nuôi thế nào rồi?"

Dương Minh cả kinh há hốc mồm nói:

"Alo, chị Tiếu Tình, sớm như vậy đã nhớ em à?"

Chẳng qua Hoàng Hữu Tài đúng là không nghĩ đến chuyện này lại do người bên cạnh Tiếu Tình làm. Bởi vì hắn cảm thấy Tiếu Tình không thể nào làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy.

"Đúng là không làm gì được mày. Được rồi, nhiệm vụ tao giao đến đâu rồi?"

Dương Minh nghĩ là giáo viên khoa bọn họ, vì thế nhíu mày nói:

Nhưng Hoàng Hữu Tài đắc ý chưa đến một giây, trước mặt hắn có một xe tải rất lớn đang đi tới. Hoàng Hữu Tài giật mình, xe này mình không dám trêu chọc.

Trương Tân gãi đầu nói:

"Nhiệm vụ? Nhiệm vụ gì?"

"Chập tối xảy ra chuyện nên tao quên không nói với mày. Giữa trưa tao thấy Trần Mộng Nghiên, cô ấy đúng là đi gặp một người, mày đoán là ai?"

Xem đến đây Dương Minh không tiếp tục xem nữa. Hắn căn bản không cần xác định tình tình. Tình huống như thế này Hoàng Hữu Tài không c·h·ế·t cũng bị thương nặng.

Cảm giác báo thù thích thật, đêm đó Dương Minh ngủ rất ngon. Chẳng qua bên phía Vương Tích Phạm không biết có chịu nhận bài học này không. Nếu không Dương Minh chỉ có thể tiếp tục cảnh cáo.

"Chuyện gì?"

"Trưa nay Trần Mộng Nghiên đi gặp cô giáo Triệu"

Trương Tân nói.

Trương Tân sửng sốt.

Dương Minh cười cười, không c·h·ế·t à, không c·h·ế·t là tốt. Hắn đúng là sợ Hoàng Hữu Tài c·h·ế·t. Nếu đối phương c·h·ế·t, vậy uy h**p đúng là không có tác dụng rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dương Minh đi đến quán cafe đối diện, tìm một vị trí gần cửa sổ mà ngồi, gọi một cốc cafe và đĩa hạt dưa, lẳng lặng quan sát động tĩnh bên kia.

Dù như thế nào, Dương Minh cũng cảm thấy mình nên tìm Triệu Oánh nói chuyện một lần. Dương Minh rất mâu thuẫn, hắn vừa không hy vọng Trần Mộng Nghiên biết quan hệ giữa hắn và Triệu Oánh, về phương diện khác lại không hy vọng Triệu Oánh ở bên người khác.

"Đúng"

"Mẹ nói, bạn thân, không phản mày quên rồi chứ? Bảo mày theo dõi Trần Mộng Nghiên giúp tao đó"

Hoàng Hữu Tài lại bị gọi điện giục, hắn nói một câu rồi bước nhanh lên xe.

"Cô Triệu? Cô Triệu nào?"

Tiếu Tình đột nhiên hạ giọng hỏi.

Tiếu Tình vội vàng hỏi, giọng của nàng hơi run lên.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 302: Ngoài ý muốn