Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Rể Quý Trời Cho

Quỷ Thượng Nhân

Chương 338: Tiểu nhân

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 338: Tiểu nhân


"Hơn nữa, trong lòng em chỉ có anh, vừa rồi em đã giúp anh hỏi, tên khốn nạn Khải ca kia căn bản là không chuẩn bị đề bạt anh!"

Tất Hải dặn dò vài anh em một số chuyện cần làm ngày mai, vốn muốn để cho bọn họ uống vài chén, nhưng gần đây hắn đang thiếu tiền, vì thế đi đến phòng của Cát Hân Dao.

Tất Hải nén giận, làm ra vẻ bình thường một chút, đẩy cửa vào phòng Cát Hân Dao, sau đó khóa cửa phòng lại!

Cát Hân Dao bắt đầu rên rĩ, nhưng chẳng qua trong lòng có chút khinh bỉ, Tất Hải còn tốt hơn mày nhiều, mày cũng chẳng làm gì được, nhìn được mà không dùng được.

"Thế nào, có mạnh hơn tên Tất Hải kia không?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngô Tân Khải nói.

Ngô Tất Khải đang quá phê, cũng chẳng đề phòng gì, trực tiếp nói:

"Đúng, chúng ta đi giáo huấn thằng c·h·ó Dương đó!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Mỗi ngành sản xuất, đều có quy tắc của nó! Hắc đạo cũng như vậy, hơn nữa, quy tắc của hắc đạo còn nghiêm khắc hơn nhiều! Làm bậy với đàn bà của anh em, đây là điều tối kỵ! Đương nhiên, dân không cử thì quan cũng không củ, loại chuyện này phát sinh không ít ở nhiều bang phía, nhưng ngầm vẫn là ngầm, còn móc ra chứng cứ thì là một chuyện khác!

"A!"

"Anh Hải, về sau anh làm chức lớn rồi, có còn muốn em không?"

"Dạ. Khải ca. nhanh lên một chút. người ta không được."

Cát Hân Dao mừng rỡ kêu lên, liền ôm lấy Tất Hải:

Cát Hân Dao quả nhiên là d·â·m phụ, lập tức biết được suy nghĩ của Tất Hải:

Cát Hân Dao tuy rằng bị Ngô Tân Khải làm cho hưng phấn, nhưng chỉ là phát tiết d*c v*ng thôi, nàng vẫn biết về sau vẫn sẽ cùng với Tất Hải, cho nên không thể không suy nghĩ vì Tất Hải.

Do dự một chút, Tất Hải cắn răng nhịn, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, tên Ngô Tân Khải này đủ bá đạo rồi,

"A, anh Hải, mau tới đây!"

"Được, em đi trước đây Khải ca!"

"Cái thứ mềm nhũn của Ngô Tân Khải có hầu hạ em tốt không? Tiểu d·â·m phụ, đến đây, để lão tử thưởng cho em!"

Cát Hân Dao nói:

Ngô Tân Khải cũng quên mất tiêu Dương Minh gọi là gì.

"Tất Hải, đến đây, em chờ anh đã lâu rồi!"

Cát Hân Dao cầm lấy điện thoại, thấy được những tấm hình và đoạn phim kia, sắc mặt có chút hổ thẹn, sau đó cắn chặt răng kiên quyết nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

"A con đ* mẹ mày chứ a!"

Tất Hái thật muốn đạp cửa xông vào, bắt lấy đôi gian phu d·â·m phụ này, nhưng hắn là một người thông minh, không phải thằng ngu, biết mình làm như vậy thì hậu quả sẽ là gây ầm ĩ với Ngô Tân Khải, vậy thì tối nay chắc chắn phải rời khỏi quán bar rồi!

Sáng hôm nay Dương Minh rất cao hứng, tối hôm qua đã ngủ một giấc rất ngon, sáng nay chuẩn bị đi tìm Trần Mộng Nghiên giảng hòa.

Cát Hân Dao bị Ngô Tân Khải làm cho nửa vời, đang bị d*c v*ng thiêu đốt người!

Quả nhiên, lúc Tất Hải trở về, Ngô Tân Khải đã sớm đi ra, nhìn thấy Tất Hải, cao hứng vỗ vỗ vai hắn, còn cho rằng Tất Hải chưa biết gì, nói:

Tao dẫn mối cho mày, tìm gái cho mày, không đủ hay sao? Còn giúp mày bày mưu tính kế, mà thằng c·h·ó như mày, lại ngủ với con đàn bà của tao? Nếu đã như vậy, thì cũng đừng trách tao! Mặc dù không để ý đến Cát Hân Dao, nhưng hắc đạo để ý nhất là cái gì? Chính là mặt mũi nha!

Ba tên tiểu đệ vội vàng phụ họa.

Là mày bất lực, không thể làm cho nàng thoải mãn sao? Tất Hải khinh bỉ nhìn Ngô Tân Khải, chẳng qua trên mặt không chút biểu tình: (đọc tại Qidian-VP.com)

Cát Hân Dao sửng sốt, d·ụ·c hỏa trên mặt nhanh chóng biến mất. Tất Hải cũng biết?

"Khải ca, chúng ta bây giờ đi chưa?"

Chương 338: Tiểu nhân

Tất Hải móc cái N98 mà Cát Hân Dao mới mua cho mình ra, nhanh chóng ghi hình lại, chụp vài pha hành động của Cát Hân Dao và Ngô Tân Khải, còn quay luôn một đoạn phim ngắn, sau đó mới đóng cửa rời đi!

"Đi, chúng ta cùng đi tìm cái thằng Dương. Dương gì đó, con mẹ nó, kêu đại là c·h·ó Dương đi!"

Tất Hải vừa lòng gật đầu:

"Yên tâm đi Khải ca, ngày mai sẽ đi làm c·h·ế·t thằng c·h·ó kia!"

"Tự mình xem đi!"

"Khải ca, anh giỏi quá!"

Hay là cô nàng này tự sờ? Chẳng qua, ngay sau đó Tất Hải liền nghe một giọng nói đàn ông: Thế nào, có mạnh hơn tên Tất Hải kia không?

Tất Hải nói.

"Được lắm! Đúng rồi, em dâu còn đang đợi trong phòng kia, nhanh chóng vào đi, đừng để cho nàng ta chờ sốt ruột!"

"Vào hắc đạo còn để ý mấy cái này sao, em đã tắm qua rồi, hơn nữa, hắn còn kém anh rất nhiều!"

"A!?"

Tất Hải thật sự phẫn nộ, mày dám chơi trên đầu tao sao? Con mẹ mày nếu đã không thể nói, còn làm đủ trò làm cái c·h·ó gì?

Một kế hoạch độc ác nảy sinh trong đầu Tất Hải, bộ phim [Cổ hoặc tử] ngày trước, bắt đầu tái hiện trong đầu Tất Hải.

"Tốt, Tất Hải, em đứng về phía anh!"

Ngô Tân Khai thầm nghĩ, con nhỏ này cũng thật d*m đ*ng, ra vẻ thuần khiết, nhưng kì thật rất d*m đ*ng!

Tất Hải cắn răng, có nén đau thương thành xúc động, đi về phòng vệ sinh, hắn không thể đứng ở đây lâu, bằng không sẽ khiến cho người khác nghi ngờ. Chẳng qua con đ* Cát Hân Dao này còn biết suy nghĩ, lúc này còn biết nói lời khách sáo giúp mình, cũng coi như không làm cho mình thất vọng! Một con đ* thì nói gì đến tam tòng tứ đức chứ, bớt giỡn đi! Cho nên Tất Hải cũng không để ý đếnn nữa, chỉ là tức giận về thái độ của Ngô Tân Khải đối với mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Rút một điếu thuốc ra hút, thấy thời gian không sai biệt lắm, Tất Hải mới ra khỏi phòng vệ sinh, Ngô Tân Khải làm được bao lâu Tất Hải đều biết, vừa đưa vào là đã phun ra hết mẹ rồi, còn làm được cái c·h·ó gì.

"Khải ca, sau khi anh"

Ngô Tân Khải đắc ý nói.

Tất Hải đột nhiên nói.

Tất Hải lạnh lùng nói:

Đúng vậy, Tất Hải đã nghĩ như thế! Hắn là một tiểu nhân, là một tiểu nhân không hơn không kém, vì địa vị mà không từ thủ đoạn! Nhưng hắn cũng không phải loại tiểu nhân chỉ mong kiếm lợi, mày bất nhân, thì tao bất nghĩa, đây là quy tắc làm người của Tất Hải. Hơn nữa, hắn cảm thấy bản thân không thua thiệt Ngô Tân Khải chổ nào, hắn đã hết lòng, ít nhất, trước đó, hắn chưa từng nghĩ sẽ đạp lên đầu của Ngô Tân Khải!

"Anh Hải, dù sao Khải. tên Ngô Tân Khải chỉ là thứ bất lực, bị hắn làm một chút cũng không có gì, anh sẽ không để ý chứ?"

Tất Hải đi đến, nhìn chằm chằm Cát Hân Dao nói.

"Đi đi!"

"Mọi chuyện chuẩn bị tốt chưa?"

Ngô Tân Khải làm như vậy, chính là không nể mặt của Tất Hải!

"Anh muốn dùng chuyện này đối phó với Ngô Tân Khải sao? Nhưng lỡ hắn không thừa nhận thì sao?"

Tất Hải hung tợn nói.

Đây là Ngô Tân Khải! Trong lòng Tất Hải đầy lửa giận, đúng vậy, tuy rằng hắn không để ý đến cô nàng Cát Hân Dao này nhiều, hơn nửa, trước kia Cát Hân Dao cũng chẳng có quan hệ gì với hắn, nhưng mà, bây giờ dù sao nàng ta cũng là người của mình, làm trò sau lưng mình, cắm cho mình hai cái sừng, làm một thằng đàn ông sao có thể tha thứ dễ dàng như vậy được!

"Nói nhảm, em chính là công thần, hơn nữa, em còn đ**m thúi hơn anh, anh phải lưu em lại bên cạnh, giúp anh đối phó kẻ địch!"

"Ha, làm sao có thể! Báo ca có thể nghe lời anh sao? Anh chỉ là một lão đại của một quán bar nhỏ, sao có thể khiến cho Báo ca an bài người? Tưởng hắn là ai chứ?"

Cát Hân Dao sảng khoái hét to một tiếng:

Cát Hân Dao nhíu nhíu mày, chẳng qua vẫn tiếp tục rên rĩ để phối hợp.

"Con mẹ mày, Ngô Tân Khải!"

Sáng hôm sau, Cát Hân dao và Tất Hải giống như không có việc gì, gặp Ngô Tân Khải lập tức chào hỏi:

"Đừng gọi nó là Khải ca, nó không xứng!"

"Anh Hải, xin lỗi. tình huống lúc đó, em cũng không có biện pháp!"

"Cát hân dao, tao nói cho mày biết, chuyện vừa rồi là do Ngô Tân Khải cưỡng gian mày, biết chưa?"

" mần ăn"

"Không tồi, không uổng công anh bình thường đối xử tốt với em!"

Ngô Tân Khải còn chưa biết mình đã bị tính kế, thoải mái nằm trên giường hút thuốc, hưởng thụ sự mát xa, hắn không biết sự trừng phạt đối với hắn nghiêm khắc cỡ nào.

Haha, chỉ cần hầu hạ cô nàng này tốt, thì tiền chẳng phải sẽ vào túi mình sao! Nghĩ đến đây, Tất Hải nhắc chân đi đến phòng, chẳng qua, đi đến cửa, Tất Hải cảm thấy không thích hợp, bên trong truyền ra tiếng rên của đàn bà, mà hắn lại rất quen thuộc! Là âm thanh của Cát Hân Dao!

đàn bà của anh em mà cũng không khóa cửa!

"Ha ha, có phải tên Ngô Tân Khải chơi mày không đã hay không?"

Cát Hân Dao lắc đầu nói:

" Lâm Chỉ Vận, có thật sự đề cử Tất Hải lên làm lão đại không?"

"Cưỡng gian? Anh Hải. ý của anh là."

Trong phòng, lại bắt đầu truyền ra tiếng rên rĩ.

Tất Hải móc điện thoại ném lên giường:

"Hừ, nếu tao không nghe được những lời này của mày, mày nghĩ rằng tao còn giữ mày lại sao? Cũng hay, để cho tao nhìn thấy được bản chất của thằng c·h·ó Ngô Tân Khải đó!"

"Nói nhảm, không thừa nhận?"

Tất Hải lạnh lùng nói.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 338: Tiểu nhân