Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 11: Bò Thối Ứng Cứu.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Bò Thối Ứng Cứu.


“Nhưng mà bạn Ngọc Thụy, có thể giúp tôi tháo những vòng tay, vòng chân này không?”

“Cút nhanh!!!”

Một con dao được Ngọc Thụy ném tới, rơi ngay xuống chân của Long. Hắn hết cách chỉ có thể bước ra bên ngoài phòng.

Vừa mới ra ngoài, một tên lính gác gấp gáp chạy đến, hơi cúi người, hòa nhã nói: “Anh muốn đi về phía bắc đúng không, em có thể dẫn anh đi.”

Nhưng việc đó phải để sau này, hắn đã mất quá lâu ở đây rồi, vả lại nếu gặp lại, chưa chắc Ngọc Thụy sẽ tha cho hắn.

Long nghe được giọng quen thuộc, bừng tỉnh, ngoáy đầu nhìn lên.

“Chẳng lẽ suốt mấy năm qua, tụi mày chỉ kiếm được 20 triệu.”

Cả hai liền lao vào chiến đấu.

Long thoái thác: “Không cần đâu anh, tôi có thể tự…”

Nơi đây đã thoát khỏi địa phận khu rác, có thể nói rằng chính là lãnh thổ thực sự của Đô Thành.

Hết Chương!!!

Xe vẫn đang di chuyển với tốc độ 80km/h, ngay khi nhìn thấy một đám cỏ khô đằng trước, Long canh thời điểm, nhảy ập ra khỏi xe, đáp xuống bụi cỏ.

“Ý gì là ý gì hả thằng ngu, tất nhiên là tới chỗ của bọn mày, tận vét rồi?”

Khi mà hắn dần ngất lịm, một giọng nói vang lên: “Để cho nó yên!”

Cú húc gối làm cho Bò Thối bay về sau, máu mũi, miệng sựt ra, bay lả tả.

Hắn không hề biết chỉ trong ít phút, tin tức hắn nhìn thấy những thứ không nên thấy của đại tỷ Ngọc Thụy đã lan ra khắp nhóm trại.

Nhưng nắm đấm toàn lực đấy bị đối phương dễ dàng dùng một tay tóm lấy, gã hướng xuống chân của Bò Thối, cười nhạo: “Chân đang bị thương nên không thể dùng hết lực sao?”

Hắc Khuyển cười lớn đáp: “Cậu kỹ càng quá, ở đây không ai dám mạo danh tôi. Bò gà heo trùng, biệt hiệu đúng rồi phải không?”

Chúng ta có quan hệ gì? Nhìn trộm tắm cũng thành quann hệ sao! Xem ra hắn vẫn chưa đủ hiểu biết về đất nước này.

Khoảng cách giữa hai địa điểm chỉ hơn 60km nên việc đi bằng xe máy rất nhanh, chỉ mới nửa tiếng, những bãi rác thân yêu đã lại hiện hình.

Bụp!!! Lại một cú đá nữa giáng xuống, khiến Long mất toàn bộ sức lực và lí trí, nằm bẹp xuống đất.

Hai tên đó thấy thế thì cực kỳ giật mình, vội vàng thắng xe. Tên phía trước do thắng gấp mà ngã sắp mặt. Tên còn lại quát: “Mày ở lại giữ xe, tao đuổi theo nó.”

Long xác nhận đúng, từ từ móc ra từ trong túi sấp tiền 20 triệu đưa cho đối phương.

Hơn hai mươi phút sau, có ba người chạy trên ba chiếc xe wave đến. Cả ba mặc áo khoác da đen, đầu tóc nhuộm vàng, nhuộm đỏ.

Ý nghĩ của Long vừa ra đã bị đánh tan, hắn làm gì biết giấu ở đâu? Tạm thời cứ cất trong quần lót trong vậy.

Long nhíu mày, hỏi: “Anh có ý gì?”

“Có nên giấu bớt không!”

Tên kia rất nhanh đã đuổi tới, thấy Long cạn sức liền cười trừ, chậm rãi đi tới, sau đó vung chân lên cao dậm xuống với gót bàn chân.

Long dù đã đáp lên đống cỏ, nhưng tốc độ xe quá cao, hắn bị thương bầm dập, không ít chỗ chảy máu. Nhưng rồi cảm giác ấy lại xuất hiện.

Nhưng Long không dừng lại, hắn vẫn cố bò về phía trước. Hắn không muốn c·h·ế·t, nhưng càng không muốn bỏ mặc anh em.

Vừa nhìn người ta tắm, vừa lấy tiền, rất có cảm giác đê tiện!

“Anh… anh Bò.”

“Hả, ý của anh là sao?” Long sờ vào trong quần, chẳng lẽ đối phương đã phát hiện rằng hắn còn 30 triệu, c·h·ế·t tiệt!

Nhưng chưa hết lời, Hắc Khuyển đã nói: “Cậu là khách hàng của tôi, sao có thể để cậu về một mình vậy, cứ như thế đi.”

Người bên đầu dây nói rằng đã biết chỗ Long đứng, yêu cầu hắn đợi yên ở đó.

Ngay lúc đó, Bò Thối đã lao tới, một cước đá văng tên kia về sau.

Long bừng tỉnh, mẹ nó! Thì ra là như vậy, đất nước này làm gì có nhiều người tốt đến thế.

Hết câu, đối phương đã quay lưng rời đi, để lại hai lính canh đang nhìn Long chằm chằm.

Nhờ đó, hắn đứng dậy được, hai chân, bốn cẳng chạy đi.

Long lấy điện thoại lên, gọi cho số điện thoại mà anh Gà cho.

Long phát hiện thấy điều kì lạ. Đối phương tại sao lại gọi là anh Gà?

Người lính gác lắc đầu, đáp: “Không anh ạ! Đây là cách mà đại tỷ trừng phạt những kẻ dám cả gan xâm phạm vào nơi đây, chỉ có duy nhất nhị tỷ Phi Điểu giữ chìa khóa. Những chiếc vòng này cũng được làm từ kẽm với thiết kế ổ khóa giấu trong, nếu như không có khóa, e rằng cả đời không thể tháo ra được.”

Long hơi nhăn mặt, chuyện quái quỷ gì thế này? Anh! Tên này ít nhất cũng phải hơn hắn 5 tuổi mà gọi hắn bằng anh! Với lại giọng điệu lúc này là sao đây?

“Thôi được rồi, chuyện lớn quan trọng hơn!” Long thì thào, sau đó vỗ vai tên lính gác, cười nói: “Tôi cần anh dẫn đến một chỗ trước khi đi đến phía bắc.”

Tuy nhiên những chiếc vòng nặng nhanh chóng phát huy tác hại, mới chạy được 500m, năng lượng kì lạ trong cơ thể hắn không còn. Hắn thở gấp, mặt hắn không còn chút máu, khụy xuống, không thể đứng vững được nữa.

Nhưng khi gần tới nơi, người chở Long bắt đầu hỏi những câu kì hoặc.

Nhưng không quá để tâm, Long hỏi: “Vậy anh là Hắc Khuyển?”

Hắc Khuyển nhận số tiền bỏ vào trong người, không cần đếm mà nói: “Đường xá xa xôi, hai tên đàn em này của tôi sẽ đưa cậu về.”

Long nghe đến đấy thì hoảng rồi! Phi Điểu chính là con nhỏ hung dữ, mặt như chim xử lý hắn chỉ với một nhát, còn chiếc vòng tay bằng kẽm thì muốn chặt bỏ chắc chắn không được, e rằng tay của hắn sẽ bị chặt lìa trước.

“20 triệu không phải là tất cả phải không?”

“Alo, em mang đến đồ rồi đây ạ. Nơi em đang đứng là một bãi đất trống, có một ngã ba đường mòn… à phía trước có một cái hồ nhỏ, bên cạnh là một cây bàn lớn.”

Bò Thối muốn dùng thế thượng phong của cước đầu, hướng thân người tới, tung một đấm phải hết sức.

Binh!!

Cứ thế, nhờ có người dẫn đường, đến tờ mờ sáng, Long đã ra ngoài được khu rừng đi về phía bắc.

Ăn đòn vào điểm yếu, Bò Thối ngã khụy gối xuống, gã kia liền lên gối thẳng vào đầu của y.

“Vậy thì xin phiền anh, nhưng mà anh cho tôi hỏi, có cách nào để tháo những chiếc vòng tay, vòng chân này không?”

Sau đó, tên lính gác ngoan ngoãn đưa Long lấy điện thoại đã bị thu khi trước, sau đó là đi đến chỗ hộc cây ban đầu để lấy toàn bộ số tiền. Để tránh lòng tham, Long đã yêu cầu gã đứng ở một đoạn xa.

“Cậu là Long, đàn em của anh Gà?”

Nói xong, gã đá quét vào chân bị thương của Bò Thối.

Ăn trọn cú đá vào giữa xương sống khiến cho cả người Long như tê liệt, ngã xuống, miệng sùi cả nước bọt, mắt đầy tơ máu.

Hết cách, Long phải ngồi trên xe của một trong hai tên, bắt đầu hành trình về lại nhà.

Long tất nhiên không hề lay động, hắn không cam tâm, nắm một nắm đất, cát ném ra sau. Nhưng đối phương chỉ cần hơi lùi, đã né được mớ cát.

Người ở giữa đi trước, giống như đầu đàn, mắt dán chặt vào Long như rất tò mò… Đặc biệt là khi thấy những chiếc vòng tay, vòng chân kia.

Long: “???”

Long có phần lo lắng, mặc dù anh Gà nói đối phương rất uy tín nhưng hắn vẫn không thể an tâm được, đặc biệt là khi bản thân có đến 50 triệu nguyên tệ.

“Có thể đọc ám hiệu không?”

Mỗi khi cơ thể thương tổn, lại có một nguồn năng lượng nóng lan dọc khắp thân thể của hắn.

Tên lính gác nhìn xung quanh, sau đó nhỏ nói: “Nhưng em tin với quan hệ của anh và Ngọc Thụy đại tỷ có thể tháo nó ra tùy ý mà.”

“Đúng!”

Với việc làm này, Long đã mang trên người tới 50 triệu nguyên tệ. Tuy nhiên hắn cảm thấy không hay lắm, vẫn nên phải trả cho người tên Ngọc Thụy kia.

“Mày gan dạ đấy, nhưng mấy đứa như mày ở đây chỉ có thể c·h·ế·t.”

“Giờ nói cho tao biết nơi ở của đại ca mày, tao sẽ tha cho mày một mạng!”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Bò Thối Ứng Cứu.