Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Rừng Thép

Khí Ngô Câu

Chương 25: Chương 25

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: Chương 25


“Anh Thành, có chuyện gì vậy?”

Không ai chiếm được lợi thế, Tưởng Thành bò dậy từ trên mặt đất, cả hai người đều dính đấy bùn đất, vô cùng thảm hại.

Tính cách đó của Chu Cẩn, không chỉ riêng với Giang Hàn Thanh mà đối với ai cũng đều không có cách nào bỏ mặc không quan tâm được.

Tưởng Thành cởi áo khoác, thuận tay ném đi, anh ta giống như một con sói mạnh mẽ, lao tới nhanh như chớp.

Trên ngón áp út trái của anh có một tia sáng yếu ớt, Tưởng Thành có thể nhìn rõ, đó là một chiếc nhẫn cưới có kiểu dáng cực kỳ đơn giản.

Anh ta nhìn thẳng vào Giang Hàn Thanh, trong tâm trí chợt lóe lên mảnh ký ức về khoảnh khắc đó – chiếc cặp rách nát, đứa trẻ bị nhốt ở ngoài cửa, và câu nói của Chu Cẩn: “Nhớ kỹ tên em, sau này sẽ không ai dám bắt nạt anh nữa…”

Khi chuỗi bằng chứng hoàn hảo được đặt trước mặt Lại Chính Thiên, hắn ta tức giận đến mức mặt mũi biến sắc, dựa vào tường trong phòng thẩm vấn mà điên cuồng gào thét: “Hoàng Mao, mày vậy mà dám bán đứng tao! Mày dám phản bội tao!”

Chỉ cần một phát s·ú·n·g, đã có thể làm gián đoạn cuộc sống của anh ấy, dễ dàng cướp đi sinh mạng của một người quan trọng như vậy.

Giang Hàn Thanh dùng tay áo lau vết máu trên khóe miệng, không hung tợn như Tưởng Thành, vẫn bình tĩnh như cũ, thấp giọng nói: “Vẫn luôn là cô ấy.”

Nước mưa lạnh băng hắt vào mũi Tưởng Thành, nhưng ánh mắt anh ta còn lạnh lẽo hơn.

Đôi mắt đen láy của Giang Hàn Thanh khẽ lay động, rất nhanh anh gật đầu.

Giang Hàn Thanh nắm cánh tay phải đang run rẩy của mình, đáp: “Là anh không cần cô ấy.”

Tất nhiên Tưởng Thành sẽ không tin.

“Rầm” một tiếng, Đàm Sử Minh siết chặt tay đập xuống bàn, hét lớn: “Lại Chính Thiên! Cậu không có nhiều cơ hội như vậy đâu, tốt hơn hết là cậu nên suy nghĩ cho kỹ!”

Một người che ô cho Tưởng Thành, đồng thời nhìn chằm chằm Giang Hàn Thanh cách đó không xa.

Giang Hàn Thanh vô thức đưa tay lên nắm lấy cánh tay của anh ta, nhưng trong một hai giây, Tưởng Thành không biết đã nhìn thấy cái gì, đột nhiên buông lỏng tay ra.

Phẫn nộ, là bởi vì những sự thật đã được bày ra trước mắt anh ta; nực cười, là bởi vì trong mắt anh ta, những lý do như vậy quá hoang đường.

Lúc đánh nhau, hai người lăn lộn trên mặt đất, Tưởng Thành biết anh vừa mới bị thương, nên cứ nhắm vào cánh tay phải của Giang Hàn Thanh mà đánh.

Cơn đau ập đến dữ dội khiến Giang Hàn Thanh mất khả năng hành động trong thời gian ngắn, anh nghiến răng, định đứng dậy.

Tuy nhiên, trên bức tường ở đầu giường của Quan Linh, cô phát hiện thấy hai dòng chữ nhỏ.

Thế nên Tưởng Thành không bao giờ để ý tới điều nhỏ nhặt này.

Anh ta hung hăng phun ra một bãi nước bọt đẫm máu, khuôn mặt tuấn tú rất dữ tợn, nhìn chằm chằm vào Giang Hàn Thanh: “Sao mày lại nhắm vào Chu Cẩn?”

Lại Chính Thiên chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn Đàm Sử Minh.

Lại Chính Thiên chọn cách im lặng.

Chu Cẩn đứng dậy, nhanh chóng khôi phục lại như thường: “Đi thôi.”

Giang Hàn Thanh còn chưa kịp phản ứng, ầm một tiếng đã ngã xuống giữa trời mưa, hạt mưa mang theo bùn đất văng tung tóe.

Tưởng Thành vén mái tóc ướt đẫm trước mắt sang một bên, lộ ra vầng trán ướt nóng mồ hôi, đáy mắt sắc bén không thèm che giấu, càng trở nên bén nhọn hơn.

Mặt còn lại của kính một chiều. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong lúc thở mạnh như một thú hoang, Giang Hàn Thanh lại nói: “Anh không đủ tư cách.”

Tưởng Thành bị phản kích bất ngờ nằm rạp trên mặt đất.

“Fu.ck.” Từ miệng Tưởng Thành phát ra tiếng mắng chửi, vừa phẫn nộ, cũng vừa thấy buồn cười.

“…”

Cuối cùng, hắn nói: “Tôi không biết đó là s·ú·n·g của cảnh sát.” Lại Chính Thiên bóp tàn thuốc, ngả người ra sau, trong giọng nói không còn chút sức lực nào: “S·ú·n·g đó là tôi nhặt được”. (đọc tại Qidian-VP.com)

Anh ta nắm lấy cổ áo của Giang Hàn Thanh, vung nắm đấm mạnh mẽ giáng xuống mặt anh, anh ta chửi rủa: “Thằng c·h·ó c·h·ế·t, có phải mày không hiểu lời tao nói hay không!”

Chương 25: Chương 25

Lúc này, phía sau Tưởng Thành có tiếng còi vang lên, ba bốn người từ trên chiếc xe màu đen bước xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)

Triệu Bình nói: “Phải dẫn Hoàng Tùng đến xác nhận hiện trường.”

Chu Cẩn v**t v* hai hàng chữ này, rồi dường như bất đắc dĩ thở dài.

Trong nháy mắt, Tưởng Thành lập tức nhận ra Giang Hàn Thanh nhất định đã được huấn luyện chiến đấu, quả nhiên, đôi mắt đen của anh nhíu chặt lại, lợi dụng Tưởng Thành không chuẩn bị sẵn sàng, mạnh mẽ nện xuống.

Giang Hàn Thanh nhanh chóng phản ứng lại, giữ chặt anh ta lại, bắt lấy cánh tay rồi hung hăng làm một cú quăng ngã qua vai với Tưởng Thành.

Người nằm trên giường, lật người là có thể nhìn thấy- “Chỉ cần có lòng quyết tâm, không quan trọng là muộn bao lâu, con người có thể bắt đầu lại từ đầu.”

Giang Hàn Thanh nắm chặt tay, không hề do dự trả lại cho Tưởng Thành hai cú đấm.

Đến nơi ở của Quan Linh để kiểm tra, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không tìm được bất kì manh mối hữu ích nào mà có thể chỉ ra cái gọi là “điểm yếu” của Lại Chính Thiên.

Bây giờ, nhìn khuôn mặt tuấn tú không chút biểu cảm của Giang Hàn Thanh, trong lòng Tưởng Thành không ngừng chất vấn chính mình, sao anh lại có thể không để tâm đến chứ?

Hai người đánh nhau kịch liệt dưới mưa, từng quyền chạm đến da thịt, tiếng va đập vào thân thể vừa nhanh vừa dứt khoát, nghe đến rợn người.

Tưởng Thành nghiến răng, đưa ra một suy đoán: “Bởi vì cô ấy tốt với mày?”

Lăn lộn lâu như vậy, manh mối của vụ án “8.17” lại lần nữa bị chặt đứt..

Anh ta nói: “Mày có bản lĩnh đấy, chúng ta cùng chờ xem.”

Đàm Sử Minh gõ bàn, nhắc nhở: “Lại Chính Thiên, hiện tại cậu vẫn còn có cơ hội lập công.”

Giang Hàn Thanh không may chịu hai đấm của Tưởng Thành, giây tiếp theo anh luồn chiếc ô của mình vào dưới nách anh ta, lấy sức chống cự mãnh liệt.

***

Trans: Hoàng Anh + Beta: Quinn

Anh trai Chu Xuyên của cô không phải cũng thế sao? Rõ ràng là anh ấy sắp kết hôn, hướng tới hành trình tiếp theo của cuộc đời.

Một chút tốt bụng đó thì tính là gì chứ?

Giang Hàn Thanh vô cùng đau đớn, không nhịn được khẽ kêu ra tiếng, tay phải gần như không còn sức lực.

Bởi vì đối với Tưởng Thành mà nói, việc Chu Cẩn đối tốt với Giang Hàn Thanh, anh ta đã sớm quen với điều đó, cái này trong mắt anh ta chẳng là gì cả.

Đôi mắt hắn ta đỏ ngầu, thời gian dài kháng cự và kiên trì của hắn, lúc này đã hoàn toàn sụp đổ trong nháy mắt.

Cô nghĩ, vốn dĩ cuộc đời của Quan Linh có thể hồi sinh để làm lại từ đầu, nhưng nó lại đột ngột kết thúc trong phát s·ú·n·g hôm đó.

Trái tim Chu Cẩn chợt chùng xuống, cô tuyệt vọng nhắm mắt lại.

Trên nửa cánh tay của Tưởng Thành nổi lên đường gân xanh mạnh mẽ, lợi dụng tình thế vòng qua phía sau, gắt gao bóp cổ Giang Hàn Thanh.

Hai cảnh sát rất nhanh đã khống chế được Lại Chính Thiên.

“Trả lời tôi, cậu giấu s·ú·n·g của cảnh sát ở đâu? Mua s·ú·n·g này ở đâu? Liên hệ như thế nào? Chỉ cần cậu sẵn sàng hợp tác, giúp đỡ cảnh sát điều tra thêm, sau này khi xét xử trước tòa, cũng sẽ đưa ra quyết định phán xét dựa vào biểu hiện của cậu.”

Tưởng Thành: “Mẹ kiếp mày thì hiểu cái quái gì! Đây là chuyện giữa tao với cô ấy!”

Chu Cẩn thuận tay lau nước mắt, ngồi dậy trên giường.

Vào ngày hôm đó Chu Cẩn đến nhà Hoàng Mao trước, trên tủ quần áo tìm thấy vali của Quan Linh, trong vali chỉ là một số quần áo bình thường, không có gì bất thường. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tưởng Thành có chút tuyệt vọng cùng tức giận. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Lại Chính Thiên muốn một điếu thuốc, Đàm Sử Minh nhanh chóng đáp ứng yêu cầu của hắn, chờ hắn hút xong điếu thuốc trong im lặng.

Không quá rõ ràng, nhưng cũng khá đủ rồi.

Hoàng Tùng cũng đã đào ra chiếc hộp đựng đ·ạ·n mà cậu ta đã chôn trước đó, sau khi đối chiếu với bộ phận giám định, khẳng định đó là s·ú·n·g của cảnh sát.

Mặt ô đen như mực lại xoay tròn, đột nhiên anh ta đá mạnh vào bụng Giang Hàn Thanh.

Triệu Bình lững thững đi tới, thấy mắt cô hơi đỏ, thấp giọng hỏi: “Đàn chị, chị không sao chứ?”

Chu Cẩn siết chặt ngón tay, nín thở.

Chu Cẩn lắc đầu.

Đội trọng án mang Hoàng Mao đến xác nhận hiện trường gây án đầu tiên.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: Chương 25