Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 23: Thâm hiểm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23: Thâm hiểm


-" Sakura tao không để mày có được Syaoran đâu, người đàn ông mà tao không thể có thì mày cũng đừng hòng, tao nhất định sẽ cho con đ**m non như mày biến mất khỏi thế gian này, mày cứ chờ đó mà xem "

Chương 23: Thâm hiểm (đọc tại Qidian-VP.com)

-" Syaoran........em sợ lắm " (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngay ngày hôm sau, Sasaki đi theo Syaoran từ lúc chàng tan ca cho đến khi chàng về đến nhà, nhưng cô ta lại không gặp may vì hôm nay chàng đã xin cho Sakura nghỉ ốm, lần đầu không thuận lợi tuy vậy cô ta nhất quyết không bỏ cuộc, cô ta tiếp tục theo chân chàng đến tận mấy ngày sau.

------------------------------

-" Em còn đau chỗ nào không ? "

Syaoran cố cầm chân bọn giang hồ để Sakura chạy trốn nhưng nàng vì quá hoảng sợ nên chẳng thể nào di chuyển được, tâm trí thì muốn chạy mà chân chẳng chịu nghe lời nàng cứ chôn chân tại chỗ tay nắm chặt áo của chàng không dám buông, Syaoran cũng không để mất thời gian chàng tấn công liên tục khiến bọn giang hồ chóng mặt, khi đã nắm được thời cơ thuận lợi chàng liền nắm tay nàng lao ra khỏi vòng vây chạy thật nhanh ra đường lớn, bọn giang hồ cũng đuổi sát phía sau, cả 2 chạy được 1 đoạn thì nàng bị vấp ngã sướt cả đầu gối làm mắt kính và khẩu trang rơi ra, chàng vội đỡ nàng lên nhưng bọn giang hồ đã đuổi kịp 1 tên trong bọn tóm được tay Sakura kéo mạnh nàng ra khỏi Syaoran, đám còn lại nhân cơ hội nhào vào đánh hội đồng chàng để trả thù việc khi nãy bị chàng đánh, nàng cố vùng khỏi tên đang giữ mình còn hắn được dịp ép nàng vào 1 góc giở trò xàm sở.

-" Sao cô muốn bọn tôi làm gì nữa đây ? " (đọc tại Qidian-VP.com)

-" Anh không sao, chỉ là mấy vết xước ngoài da thôi anh tự bôi thuốc được, em đừng lo thôi em mau về phòng thay đồ đi để anh vào bếp nấu chút gì đó cho em "

Nói rồi Sayoran dìu Sakura về phòng còn chàng cũng tự mình sơ cứu các vết thương rồi thay 1 bộ quần áo khác và bắt đầu nấu bữa tối cho cả 2.

-" Đừng khóc, ngoan nào, em an toàn rồi "

Syaoran nhìn thấy máu nóng liền sục sôi, chàng không khoan nhượng nữa thẳng tay đánh trả, nhưng chàng chỉ có 1 mình mà bọn giang hồ lại đông người, chàng dần đuối sức nên cũng không tránh khỏi việc dính vài đòn của bọn chúng, trong khi chàng nằm trong vòng vây thì Sakura cũng đang gặp nguy hiểm, tên giang hồ khóa tay nàng rồi mặc sức cưỡng hôn và bàn tay của hắn không yên phận sờ xoạn lên cơ thể của nàng, hắn ta mạnh bạo xé rách 1 mảng áo của nàng để lộ ra đôi vai trần cùng 1 phần khuôn ngực trắng ngần, Sakura cảm thấy kinh hãi nước mắt đã tuôn rơi nàng hét lên cầu cứu.

-" Em tự đi được mà, em không sao đâu "

Sasaki để lên bàn 1 phong bì rồi đẩy sang phía đối diện cho tên giang hồ, hắn ta cầm lên mở ra kiểm tra sau đó cũng đưa 1 xấp hình ra, Sasaki nhìn mấy tấm hình tỏ ra hài lòng đưa tay lấy rồi bỏ vào túi xách đứng lên rời khỏi quán cà phê, tối hôm đó cô ta ở trong phòng xem những tấm hình kia, khi đã xác nhận được người con gái trong hình là ai thì cô ta rất kinh ngạc.

-" SYAORAN, CỨU EM VỚI "

-" Anh bảo em leo lên, đừng bướng nữa nhanh lên nào " (đọc tại Qidian-VP.com)

-" Em leo lên đi, anh cõng em về "

Sasaki cứ như người bị á khẩu khi nhìn thấy Syaoran tình tứ với Sakura, chàng đưa tay vén tóc nàng ánh mắt chàng chứa đầy sự yêu thương dành cho nàng, còn nàng thì mỉm cười hạnh phúc khoác tay chàng dựa đầu vào vai chàng, cả 2 như đang chìm đắm trong thế giới riêng của mình, Sasaki đứng c·h·ế·t trân hướng ánh nhìn mang đầy sự phẩn nộ lẫn cả kinh về phía Syaoran và Sakura cho đến khi cả 2 khuất bóng sau cánh cửa thang máy.

-" Con nhỏ này quả thật là Sakura sao, không thể nào mình nhớ nó chỉ là 1 con nhóc cao chưa qua khỏi 1m thôi mà, không lẽ người giống người, mình cần phải làm rõ chuyện này mới được "

-" Đợi đã chỉ b·ắ·t· ·c·ó·c nó thôi không được động vào nó khi chưa có lệnh của tôi hiểu chưa ? "

-" Được, tôi rất sòng phẳng, đây là phần tiền tôi đã hứa, còn chỗ này thì thưởng thêm cho các anh"

Syaoran nổi trận lôi đình khi biết Sasaki bám đuôi theo dõi mình lại còn giở giọng nói này nói nọ về mối quan hệ giữa chàng và Sakura, chàng chỉ thẳng mặt cô ta phản pháo rồi vừa dứt lời thì lập tức rời đi không để cô ta có cơ hội chất vấn thêm, Sasaki muốn lên tiếng nhưng lại cứng họng trước những lời đanh thép của chàng, lòng tràn đầy căm phẩn cô ta nghiến răng nghiến lợi buông ra lời độc địa nguyền rủa Sakura.

-" Cô hỏi làm gì ? Đúng thì sao mà không đúng thì sao ? Cô lấy tư cách gì để quản việc riêng của tôi ? "

-" LŨ KHỐN, KHÔNG ĐƯỢC ĐỤNG ĐẾN CÔ ẤY '

Hôm nay đã qua 5 ngày Sasaki tự mình làm thám tử theo dõi Syaoran, cô ta thấy chàng về chung cư mà vẫn chưa nhìn thấy người mà cô ta cần thấy, đang định bỏ về thì cô ta bắt gặp chàng đang leo lên 1 chiếc taxi đi đâu đó, cô ta không để mất dấu cũng leo lên 1 chiếc taxi khác đuổi theo, qua vài đoạn đường thì xe taxi của chàng dừng lại tại 1 nhà hàng sang trọng, Sasaki bảo tài xế đậu bên đường chờ đợi.

-" Được, sẽ theo ý cô nhưng còn tiền công thì sao ? "

Sasaki không tin vào mắt mình khi nhìn thấy mấy tấm hình, cô ta bán tín bán nghi suy diễn đủ thứ cuối cùng cô ta quyết định sẽ tự mình theo dõi Syaoran, cô ta muốn thấy tận mắt cô gái mà chàng nói là người yêu của chàng.

Sakura có chút ngần ngại khi thấy Syaoran đang bị thương mà cứ đòi cõng mình, nàng cứ lưỡng lự cho đến khi chàng nghiêm giọng ra lệnh nàng mới chịu để cho chàng cõng, Syaoran định đưa nàng đến bệnh viện kiểm tra nhưng nàng nhất quyết không chịu vì sợ đến đó sẽ gặp phiền phức nếu ai đó phát hiện ra nàng là người nổi tiếng vậy là chàng đành đưa nàng về nhà.

Sasaki không cam tâm nên ngày hôm sau khi thấy Syaoran vừa vào làm cô ta đã kéo chàng lên sân thượng công ty nói chuyện, chàng bị lôi kéo tỏ ra vô cùng khó chịu nên dằn tay ra rồi bực bội lên tiếng . (đọc tại Qidian-VP.com)

-" Dạ không, Syaoran anh cũng bị thương kìa để em xử lý vết thương cho anh nhé "

------------------------------------

-" Anh nói vậy có nghĩa là những gì tôi nói là đúng ? Không ngờ anh là 1 tên đốn mạt dám làm ra chuyện trái luân thường đạo lý lσạи ɭυâи như vậy ? Đồ tiểu nhân "

-" Tôi có làm trái đạo lý hay không cũng không đến lượt cô giáo huấn, 1 kẻ đi rình mò theo dõi người khác không có quyền lên án tôi , còn nữa tôi nói cho cô biết Li Syaoran tôi không bao giờ làm những chuyện lσạи ɭυâи như cô nói đâu, Sakura chỉ là em gái nuôi của tôi và tình cảm của chúng tôi là trong sáng, cô đừng suy bụng ta ra bụng người, tôi khinh "

-" Syaoran cô gái đi cùng anh tối hôm qua có phải là Sakura, nó chính là con nhóc anh từng đưa đến trường đại học 2 năm trước và tự nhận nó là em gái anh đúng không ? "

-" Gấp đôi lần trước ok không ? "

Về đến nhà chàng liền chạy vào phòng lấy hộp y tế sơ cứu vết thương ở đầu gối cho nàng, khi sát trùng vết thương rất đau rát khiến nàng cau mày nhăn nhó, chàng ân cần thổi nhè nhẹ để nàng bớt đau, sau khi đã băng bó xong chàng còn cẩn thận kiểm tra xem nàng còn bị thương ở đâu không, khi thấy nàng không sao thì chàng mới thở phào nhẹ nhõm và yêu chiều hỏi.

-" Bọn tôi đã làm đúng như lời dặn của cô rồi, giờ cô thanh toán phần thù lao còn lại cho bọn tôi đi, để bọn tôi còn có tiền mà mua thuốc nữa "

-" Hiểu rồi cô cứ yên tâm chờ tin tôi "

-" Ok "

Sakura cũng ôm chặt lấy Syaoran nức nở trong lòng chàng mãi không thôi, chàng dịu dàng đưa tay xoa nhẹ tấm lưng nhỏ giúp nàng bình tâm lại, 1 lúc sau chàng cởϊ áσ khoác ngoài choàng lên người nàng và dìu nàng đứng dậy, nhặt lại balo chàng đeo ra trước ngực rồi cúi người xuống lên tiếng nói.

-" B·ắ·t· ·c·ó·c con nhỏ tên Sakura lần trước cho tôi, nhớ làm cẩn thận đừng để động cảnh sát, bắt được nó rồi thì báo cho tôi biết "

-" Vậy cũng coi như là cô biết điều, hình mà cô cần đây, tạm biệt "

Syaoran xuống xe đứng chờ bên ngoài, vài phút sau từ trong nhà hàng 1 cô gái có mái tóc ngắn màu nâu trà che kín mặt chạy đến chỗ chàng rồi cả 2 cùng lên xe quay về đường cũ, Sasaki ra hiệu cho tài xế chạy theo xe của cả 2 về đến tận chung cư, khi cả 2 xuống xe đi vào trong cô ta nhanh chóng thanh toán và đi theo, cả 2 đứng chờ thang máy thì cô ta nấp vào 1 góc để quan sát, cả 2 không biết có người theo dõi nên cứ tự nhiên trò chuyện và cô gái bắt đầu cởi bỏ khẩu trang cùng mắt kính xuống, chính lúc này Sasaki mới há hốc mồm khẳng định cô gái kia là Sakura.

-" Cô làm cái gì vậy hả? Tôi không có thời gian tán gẫu với cô đâu "

Sasaki tự nói 1 mình rồi lôi điện thoại ra gọi cho tên giang hồ lần trước hẹn gặp mặt, buổi tối cô ta lái xe đến chỗ hẹn thì hắn đã chờ sẵn ở đó, vừa thấy cô ta hắn vào thẳng vấn đề luôn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23: Thâm hiểm