Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Sanctuary

Unknown

Chương 16: Tấn Thăng Tank

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Tấn Thăng Tank


"Không ngại cho ta kiểm tra con một chút chứ, Henry?" Tổng Giám Mục Ralph tiến đến gần hắn, ánh mắt hiền từ nhưng ẩn chứa sự quan tâm sâu sắc.

Nhưng sau khi trở về từ nhiệm vụ nguy hiểm vừa rồi, Henry đã chủ động hơn rất nhiều, dường như hắn không còn ngại ngùng việc thể hiện tình yêu với cô trước mặt mọi người nữa. Sophia liên tục mỉm cười tủm tỉm mỗi khi được Henry nắm tay, một nụ cười hạnh phúc và mãn nguyện. Có lẽ, tình cảm của hai người đã có thêm một bước tiến dài, sâu sắc và bền chặt hơn.

Thỉnh thoảng, Henry lại chủ động nắm nhẹ lấy bàn tay của Sophia. Chỉ là những khoảnh khắc rất ngắn ngủi, nhưng hắn luôn tìm cơ hội để làm như vậy. Sophia cũng nhận ra sự thay đổi nhỏ này.

Sau cuộc trò chuyện với Tổng Giám Mục Ralph, Henry ra về cùng Sophia. Họ đã có hẹn với các thành viên còn lại của tiểu đội tại quán rượu Dunlyr, một buổi tiệc nhỏ mừng cả hai người đã thăng cấp thành công. Tạm gác lại những rối rắm vừa mới xảy ra, Henry cố gắng hòa mình vào không khí vui vẻ của buổi tiệc.

Và điều thú vị hơn cả, hắn nhận ra rằng những nhóm người khác nhau đứng trong những trận pháp tương tự ở xung quanh cũng có sự khác biệt rõ rệt trong các nguyên liệu được sử dụng. Có nhóm sử dụng nhiều loại khoáng thạch lấp lánh, có nhóm lại tập trung vào những bộ phận cơ thể quái thú kỳ lạ, và có nhóm lại ưu tiên những loại thảo dược quý hiếm. Henry cảm nhận được rằng nghi thức tấn thăng Rank này không phải là một công thức cố định, mà sẽ có sự điều chỉnh tinh tế để phù hợp với đặc điểm và tiềm năng của từng nhóm người. Một sự chuẩn bị tỉ mỉ và đầy tính cá nhân hóa, điều này khiến Henry không khỏi cảm thấy hứng thú và tò mò.

"Thật kỳ lạ," ông nhận xét, giọng trầm ngâm, "Lượng aether trong người con mạnh hơn rất nhiều so với một người vừa mới thăng Rank."

Việc Henry suýt m·ất m·ạng trong nhiệm vụ vừa qua như một hồi chuông cảnh tỉnh cho tất cả mọi người. Họ bắt đầu nhận ra rằng nguy hiểm luôn rình rập và c·ái c·hết có thể đến với bất kỳ ai, bất kỳ lúc nào. Trong tiểu đội này, có lẽ Jacobs là người thấu hiểu cảm giác này nhất.

Ánh sáng trận pháp dưới chân Henry dường như có một sức hút kỳ lạ, nó hấp thụ toàn bộ tinh túy của những nguyên liệu quý giá, rồi từ từ truyền dẫn nguồn năng lượng đó vào sâu bên trong cơ thể hắn, một dòng chảy ấm áp và mạnh mẽ lan tỏa khắp các mạch máu. Henry nhắm mắt lại, cảm nhận rõ ràng sự thay đổi đang diễn ra bên trong, một sự thức tỉnh của tiềm năng đang ngủ say.

Chương 16: Tấn Thăng Tank (đọc tại Qidian-VP.com)

Henry đứng sừng sững giữa trung tâm một trận pháp phức tạp, được vẽ chuẩn chỉ trên nền đá lạnh lẽo bằng một thứ bột màu tím than kỳ dị. Ánh mắt hắn quét qua vô số những vật phẩm được sắp xếp tỉ mỉ xung quanh, mỗi thứ tỏa ra một thứ năng lượng và mùi hương riêng biệt, tạo nên một bầu không khí vừa huyền bí vừa có chút kỳ lạ.

Melly và Torsan cũng rụt rè đến xin lỗi vì sự yếu kém của bản thân, vì họ đã không đủ mạnh mẽ để hỗ trợ đội trong nhiệm vụ nguy hiểm đó. Dù tiểu đội đang hoạt động ở thủ đô Aerion, nơi công việc thường có những khó khăn nhất định, nhưng họ luôn cố gắng tránh v·a c·hạm với những tình huống nguy hiểm đến tính mạng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Từ một người lính bình thường, anh đã từng bước thăng tiến, trải qua mười bảy năm chinh chiến và thực hiện vô số nhiệm vụ. Anh đã tận mắt chứng kiến không ít đồng đội ngã xuống, chính tay anh đã chôn cất những người chiến hữu t·ử n·ạn, và anh đã tham dự vô số đám tang của những người cùng tổ đội.

Khoảng mười lăm phút sau, toàn bộ thành viên tiểu đội đã tề tựu đầy đủ. Mọi người đều vui vẻ, chủ động đến hỏi thăm sức khỏe của Henry sau sự cố vừa rồi.

Trong suốt ba năm dẫn dắt đội, Jacobs luôn giữ chừng mực trong việc tiếp nhận nhiệm vụ và hành động, đặt sự an toàn của toàn tiểu đội lên hàng đầu. Vì lẽ đó, năng suất giải quyết công việc của anh có thể thấp hơn so với trước đây, nhưng bù lại, các thành viên trong tiểu đội hiếm khi nào phải tự mình đối mặt với nguy hiểm.

Sau một tuần tịnh dưỡng, Henry đã hoàn toàn hồi phục. Với thành tích trong những năm qua, hắn đã đạt đủ điểm cống hiến để xin thăng cấp. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Mạnh hơn nhiều?" Henry kinh ngạc thốt lên, không giấu được sự bất ngờ.

Henry cảm nhận rõ ràng một nguồn năng lượng aether dồi dào, mạnh mẽ hơn bao giờ hết, đang chảy cuộn trong cơ thể. Khả năng Mystic Sense của hắn tự động mở rộng phạm vi, bao trùm đến tận ba mươi mét xung quanh. Thế giới dường như trở nên rõ ràng và sắc nét hơn, các giác quan của hắn nhạy bén đến kinh ngạc. Hắn vẫn đinh ninh rằng đây là sức mạnh tự nhiên có được khi đạt đến cấp bậc mới. Nhưng một giọng nói trầm ấm đã kéo hắn trở về thực tại.

"Quá ổn rồi anh Jacobs," Henry cười đáp lại, "nhưng anh hỏi giùm em chủ quán có thuê người ở lại rửa chén đĩa và dọn dẹp không nhé, như thế em mới đủ trả cho bữa tiệc này."

Sophia, người đồng hành luôn sát cánh bên hắn, cũng được tấn thăng cùng đợt này. Nghi thức thăng cấp được tổ chức trang trọng tại giáo đường Estath, dưới sự chủ trì của Tổng Giám Mục Ralph. Lần này có hơn mười người cùng tề tựu, chờ đợi khoảnh khắc được công nhận sự tiến bộ của bản thân. Henry là người cuối cùng thực hiện nghi lễ, bước lên bục với trái tim tràn đầy hy vọng và một chút hồi hộp.

Tổng Giám Mục Ralph nhẹ nhàng đặt tay lên trán Henry, dòng aether tinh thuần của ông chậm rãi lan tỏa, bao trùm lấy cơ thể hắn, quét qua từng mạch máu, từng tế bào. Henry cảm nhận được một sự ấm áp dễ chịu lan tỏa khắp người. Một lúc sau, Tổng Giám Mục Ralph thu tay lại, đôi mày khẽ cau lại, vẻ mặt có chút suy tư.

Jacobs đã chu đáo đặt tiệc trước theo lời nhờ của Henry. Khi hắn và Sophia đến, mọi thứ đã sẵn sàng. Hương thơm nồng nàn của đồ ăn lan tỏa khắp không gian, kích thích vị giác của bất kỳ ai. Trên bàn bày biện đủ loại món ngon: sườn cừu nướng thảo mộc ăn kèm sốt kem sữa chua béo ngậy, bò hầm rượu vang đậm đà dùng chung với hành tây ngâm chua ngọt, khoai tây nướng vàng ruộm. Đặc biệt là một chiếc đùi heo nướng trên than hồng, được cắt lát nóng hổi đến đâu ăn đến đó, giữ trọn vẹn hương vị tươi ngon.

Tổng Giám Mục Ralph ngừng lại một chút, ánh mắt nhìn sâu vào Henry. "Hiện tại, ta sẽ phải báo cáo tình trạng thực tế này của con cho giáo hội và q·uân đ·ội. Chắc chắn con sẽ phải trải qua một đợt điều tra và thẩm vấn kỹ lưỡng, vì biểu hiện này của con thực sự rất không bình thường. Tuy nhiên, ta tin tưởng vào con, Henry, và ta cũng rất kỳ vọng con sẽ vượt qua được những bài kiểm tra này."

Những khó khăn trong nhiệm vụ đều được Jacobs khéo léo dàn trải cho mọi người, và mức độ nguy hiểm luôn được kiểm soát ở mức cho phép. Sự kiện Henry suýt m·ất m·ạng vừa rồi là lần đầu tiên họ phải đối mặt với nguy hiểm cận kề c·ái c·hết, nhưng dù sao, đây cũng là một trải nghiệm quý giá để họ trưởng thành hơn.

"Chủ nhân bữa tiệc cuối cùng cũng đến rồi đây," Jacobs cười tươi rói khi nhìn thấy Henry và Sophia bước vào. "Thấy tôi chuẩn bị giúp hai người có ổn thỏa không?"

Cô biết Henry rất yêu thương cô, nhưng hắn hiếm khi thể hiện điều đó ở nơi đông người. Chỉ khi cả hai ở riêng với nhau, hắn mới dám bộc lộ tình cảm một cách tự nhiên như vậy.

Buổi tiệc diễn ra trong không khí vui vẻ và ấm áp. Mọi người cùng nhau chúc mừng Henry đã bình phục, mừng hắn và Sophia cùng thăng cấp thành công. Mỗi khó khăn vượt qua đều giúp họ trưởng thành hơn, tình đoàn kết trong tổ đội thêm khăng khít, và tình cảm của những người yêu thương họ cũng trở nên sâu đậm hơn.

Bên cạnh đó còn có vô số salad tươi mát, bánh mì trắng mềm mại, bánh mì ngọt thơm lừng, bơ lạt béo ngậy, cùng với rượu vang đỏ sóng sánh và bia vàng mát lạnh, thêm cả vài loại bia trái cây ngọt ngào. Quả thật là một bữa tiệc vô cùng thịnh soạn.

Henry để ý kỹ hơn đến sự sắp xếp của các nguyên liệu. Chúng không được đặt một cách ngẫu nhiên mà tuân theo một trật tự nhất định, tạo thành những hình vẽ phức tạp bên trong trận pháp.

"Đúng vậy," Tổng Giám Mục Ralph giải thích, "Một người bình thường cần ít nhất hai đến ba năm tích lũy chăm chỉ mới có thể đạt được mức năng lượng aether dồi dào như con hiện tại. Nhưng vì trước giờ con chưa từng được ghi nhận nằm trong nhóm những thiên tài bẩm sinh hay có tiềm năng đặc biệt, nên trường hợp này có thể xem là một dị biến." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Vâng, con hiểu rồi, thưa ngài," Henry đáp, giọng điềm tĩnh nhưng trong lòng không khỏi dấy lên một chút lo lắng. "Đây là điều tất yếu phải làm."

"Vâng ạ, thưa ngài. Ngài có thể làm bất cứ điều gì cần thiết," Henry đáp lời, hoàn toàn thả lỏng cơ thể, phối hợp với mục sư.

Có khi đó là những đàn em mà anh trực tiếp dẫn dắt. Dù đã trải qua biết bao nhiêu lần, Jacobs vẫn không thể nào làm quen được với cảm giác mất mát này. Anh vẫn tự nguyện gánh chịu nỗi đau, dằn vặt khi có một người thân quen ngã xuống. Anh không muốn bản thân mình dần trở nên vô cảm trước sự ra đi của đồng đội. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi nghi thức kết thúc, Henry và Sophia chính thức đạt Rank 3. Jacobs, người dẫn dắt tận tâm của họ, cũng được thăng lên Rank 4, một dấu mốc quan trọng trong sự nghiệp của một người lính.

Đây là nhóm lính trẻ nhất mà Jacobs từng quản lý: Daniel hai mươi ba tuổi, Lumos hai mươi mốt tuổi, Henry và Sophia hai mươi hai tuổi, Torsan 18 tuổi, và Melly mười bảy tuổi.

Trước mặt hắn, những chiếc bình nhỏ bằng thủy tinh đen chứa đựng thứ dung dịch sền sệt, ánh lên những vệt sáng màu đỏ sẫm như máu đông. Chúng tỏa ra một mùi hương kim loại nồng nặc, lẫn chút vị chua cay khó tả, khiến khứu giác Henry hơi khó chịu. Bên cạnh đó, những chén đĩa bằng gốm thô chứa đầy loại bột mịn màu trắng xám, nghiền từ xương và sừng của những loài quái thú mà Henry chưa từng thấy. Bột tỏa ra một mùi tanh nồng, pha lẫn chút hương đất ẩm mốc, gợi lên hình ảnh những sinh vật hung dữ đã ngã xuống.

Hiện tại, hắn đã đạt Rank 3, đồng nghĩa với việc mức lương tương ứng sẽ tăng lên thành một trăm crow một tháng, một khoản tiền không nhỏ. Sophia cũng vậy. Tình hình tài chính của cả hai chắc chắn sẽ ổn định hơn rất nhiều trong thời gian tới. Tận hưởng một chút niềm vui trong hiện tại cũng không có gì là sai trái.

Bất chợt, một luồng sáng dịu nhẹ màu trắng bạc tỏa ra từ những đường vẽ phức tạp dưới chân Henry. Mặt đất rung nhẹ, và những vật phẩm nguyên liệu được sắp xếp xung quanh bắt đầu rung lên, rồi từ từ tan biến vào trong ánh sáng huyền ảo. Những chiếc bình thủy tinh vỡ vụn thành những hạt bụi lấp lánh, tan chảy vào luồng sáng. Bột xương và sừng quái thú hòa tan như sương khói. Những ống máu màu hổ phách cũng mất đi hình dạng, trở thành những vệt sáng ấm áp. Cả những loại thảo dược kỳ lạ cũng dần biến mất, hòa quyện vào luồng năng lượng đang lan tỏa.

Đặc biệt thu hút sự chú ý của Henry là những ống thủy tinh lớn hơn, chứa đầy chất lỏng màu hổ phách óng ánh, tỏa ra một mùi hương ngọt ngào đến nồng nàn, quyện với chút xạ hương kích thích. Henry đoán đó là máu của một loài quái thú cấp cao, thứ nguyên liệu quý hiếm và đầy năng lượng. Xen lẫn giữa những vật phẩm quen thuộc, hắn còn nhận ra những loại thảo dược kỳ lạ với hình dáng và màu sắc khác thường. Có loại lá màu xanh lam óng ánh như ngọc bích, tỏa ra một mùi hương the mát như bạc hà. Có loại hoa màu đen tuyền, cánh mỏng tang như lụa, lại phảng phất một mùi hương ngọt ngào lạ thường.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Tấn Thăng Tank