Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Sanctuary

Unknown

Chương 18: Thẩm Vấn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Thẩm Vấn


"Cảm ơn ngài, cảm ơn sự công chính của các vị," Henry quay sang nói với Ragley và Brena.

Henry dừng lại một chút, điều chỉnh cảm xúc rồi nói tiếp một cách dõng dạc: "Chính các vị là những người đã theo dõi và điều tra tôi suốt thời gian qua. Các vị chắc chắn biết được rằng tôi không hề nhắc đến điều này trước đây. Đây là lần đầu tiên tôi nói ra những gì mình đã nghe được. Tôi mong muốn thông tin quan trọng này phải được biết bởi những người có thẩm quyền cao cấp và đánh giá đúng tính quan trọng của nó. Đó là lý do tôi chọn buổi thẩm vấn này để nói ra tất cả."

"Henry và Sophia, cả hai chỉ mới hai mươi hai tuổi nhưng đã tìm được tình yêu cho đời mình rồi ư, thật đáng ngưỡng mộ." Brena nhỏ giọng tự nói với bản thân, ánh mắt cô nhìn xuống, xoa nhẹ cây thánh giá có đính một viên đá phép thuật nhỏ trên cổ, dường như đang nghĩ về một điều gì đó xa xăm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Henry cảm thấy mí mắt nặng trĩu rồi từ từ khép lại, mọi thứ xung quanh chìm vào bóng tối tĩnh mịch. Một lúc sau, Tổng Giám Mục Ralph nhẹ nhàng lay hắn dậy, mỉm cười nói: "Một giấc ngủ ngắn buổi trưa rất có lợi cho sức khỏe. Cậu đã thấy tỉnh táo hơn chưa?"

"Cậu ta có người yêu, quan hệ rất thân thiết, cũng hay lui tới giáo đường này phải không?" Ragley quay sang hỏi vị mục sư.

Ragley tiến xuống chỗ Henry, cúi người xuống khi hắn đứng dậy và nói nhỏ vào tai vị Ranker này. Khuôn mặt nghiêm nghị của Ragley bỗng giãn ra, nở một nụ cười thông cảm. Ông vỗ nhẹ vào vai Henry và nói: "Hahaha, cậu không cần lo lắng về chuyện đó. Chúng tôi có quy tắc và chừng mực của mình."

"Đúng là cơ thể thoải mái hơn nhiều," Henry cười vui vẻ đáp lại. "Chắc sau này con cũng sẽ dành một ít thời gian để nghỉ ngơi buổi trưa như thế này."

"Chào binh sĩ Henry Strike," người đàn ông ngồi đầu bàn bên trái, trạc gần bốn mươi tuổi với gương mặt nghiêm nghị và đôi mắt sắc bén, lên tiếng phá vỡ sự im lặng. "Xin tự giới thiệu, tôi là Ragley, thành viên của Cục Điều Tra Zephyros. Các vị ngồi cùng tôi lần lượt là Ngài Cole, ngài Dash, Tổng Giám Mục Ralph, và quý cô Brena." Ragley giới thiệu từng người một, từ trái sang phải, giọng nói dứt khoát và đầy uy quyền. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Hahaha, tình yêu của tuổi trẻ chẳng phải luôn mãnh liệt thế sao? Đã rơi vào tình huống này mà vẫn nghĩ đến người yêu, đúng là chàng trai thú vị," Ragley nói với giọng điệu đầy hứng thú. "Thật sự nếu cậu ta phát triển tốt, tôi rất muốn cho cậu ấy làm việc dưới trướng mình. Chính trực, trung thành, thông minh, kiểu người này ai lại không muốn trọng dụng chứ."

"Điều gì khiến cô nghĩ đó phải là cấp độ bán thần?" Dash trực tiếp hỏi Brena, vẻ mặt đầy nghi ngờ. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Nhưng mà… tôi có một điều muốn nói riêng với ngài," Henry bỗng ngập ngừng, ánh mắt có chút bối rối. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đúng là vô lý thật," Cole xem lại những ghi chép của mình. "Những ngày qua chúng ta liên tục theo dõi và cậu ta không tiếp xúc với bất kỳ ai bất thường cả. Tất cả đều là sinh hoạt bình thường."

"Vì lúc đó tôi chỉ mới hồi phục sức khỏe, và tôi cũng không chắc chắn về những gì mình đã nghe được," Henry giải thích. "Nếu tôi để lộ ra ngoài thành tin đồn thất thiệt thì tội trạng của tôi sẽ nặng hơn rất nhiều. Sau khi thăng cấp và tích lũy thêm một lượng lớn năng lượng, tôi cũng được biết mình sẽ phải trải qua một cuộc điều tra, thẩm vấn. Vậy việc tôi nói ra những điều này vào lúc đó sẽ càng nguy hiểm, vì tin đồn tận thế năm chín trăm chín mươi chín là sự thật sẽ càng khiến nhiều người hoang mang hơn."

Brena chỉnh lại chiếc kính trên sống mũi rồi tiếp tục phân tích: "Tôi không chắc là do lần b·ị t·hương khiến thần trí cậu ấy như vậy hay những gì cậu ấy trải qua quá huyền bí, cao thâm, vượt quá sự thấu hiểu và chịu đựng của tinh thần. Còn một trường hợp khác, nhưng điều đó rất vô lý."

Chương 18: Thẩm Vấn

"Tốt," Ragley tán dương. "Tôi vẫn luôn tin tưởng vào tính cách tốt đẹp của những người lính Zephyros."

"Tôi đã làm theo lời ngài," Brena đỏ mặt trả lời. "Tôi cũng không thích xem đời tư của người khác."

"Tôi đã dùng phép thuật kiểm tra cao cấp của Zephyros," Brena giải thích. "Nếu đó là Rank 6 trở xuống, chắc chắn sẽ lưu lại dấu vết phong ấn. Tâm trí cậu ta rất sạch sẽ, nên có thể kết luận là cậu ta trong sạch hoặc có bán thần hỗ trợ."

Tại sảnh lớn của giáo đường, một khung cảnh trang nghiêm nhưng không kém phần căng thẳng hiện ra trước mắt Henry. Năm người đã ngồi đợi sẵn sau một chiếc bàn dài bằng gỗ sồi chạm trổ tinh xảo. Tổng Giám Mục Ralph ngồi ở vị trí trung tâm, vẻ mặt hiền từ nhưng ẩn chứa sự trang trọng. Hai bên ông là bốn người khác, tất cả đều mặc đồ vải đen tuyền, khoác thêm những chiếc áo choàng đen dài phủ ngang lưng, tạo nên một bầu không khí có phần áp lực.

Ragley, sau khi ghi chú vài điều vào tờ giấy trước mặt, nhìn thẳng vào Henry và tiếp tục: "Chúng tôi ghi nhận cậu có những biểu hiện dị thường kể từ sau nhiệm vụ ở hồ Loknezt. Cậu có thể tường thuật lại cho chúng tôi biết chính xác những gì đã xảy ra sau khi cậu bị con thủy quái t·ấn c·ông không?"

"Không hẳn, thứ này chỉ được ghi chú đính kèm thôi," Ragley cười nhẹ. "Lúc nãy, cậu ta có một chuyện nhờ tôi giúp đỡ. Nếu có kiểm tra ký ức cậu ấy, thì lướt qua những ký ức thân mật của hai người, cậu ấy ngại và không muốn làm mất hình ảnh của người yêu." Ragley cười vô cùng sảng khoái trước sự ngượng ngùng của chàng lính trẻ.

"Nghe giống như tiếng của một sinh vật khác đang cố gắng giao tiếp với chúng ta chứ không phải con người," Henry cố gắng miêu tả một cách mơ hồ. "Tôi chỉ mơ hồ thấy được đó là một quả cầu ánh sáng trắng, không có hình dạng cụ thể." Hắn tiếp tục nói về hình ảnh Will, nhưng không đi sâu vào chi tiết cuộc trò chuyện. "Sau đó, tôi có nghe giọng nói đó thêm một lần nữa. Lần này, tôi lại biết rằng tận thế năm chín trăm chín mươi chín là một Thiên Khải, không thể trốn tránh." Henry cúi đầu xuống, cố gắng thể hiện sự đau khổ và bất lực. "Nhưng tôi chỉ biết có vậy thôi. Tôi chỉ là một người lính cấp thấp, tôi có thể làm được gì chứ? Dù có tận thế thì cũng chưa đến lượt tôi phải lo lắng. Tôi cùng lắm chỉ là một tên lính, bảo vệ trị an, chăm sóc cho gia đình. Đó là tất cả những gì tôi phải làm." Giọng Henry trở nên nghẹn lại, đầy vẻ xúc động.

"Tôi hiểu đây là trình tự bắt buộc," Henry đáp lại với vẻ bình tĩnh cố gắng. "Tôi rất sẵn lòng tham gia vào bài kiểm tra này để chứng minh lòng trung thành của mình đối với Zephyros."

"Vẫn như vậy," Henry khẳng khái đáp. "Tôi rất sẵn lòng hỗ trợ quá trình điều tra của các vị. Đây là sự trung thành và chính trực của tôi đối với Zephyros."

"Đúng vậy, cô gái ấy là Sophia, cùng tiểu đội với Henry. Anh điều tra cả chuyện này sao?" Tổng Giám Mục Ralph hơi ngạc nhiên.

"Tôi bị trúng đòn Aqua Pump, bị ép vào thành hồ và văng vào một hang động ngầm bên cạnh hồ Loknezt," Henry bắt đầu kể lại một cách chi tiết. "Lúc đó, tôi chỉ cố gắng kích hoạt viên đá bọt khí để nhanh chóng tìm được nơi có không khí. Tôi có tiếp xúc với một dòng nước sáng màu kỳ lạ, nhưng tôi không quá để tâm vì lúc đó tôi chỉ muốn thoát ra khỏi đó càng nhanh càng tốt. Sau khi lên bờ, tôi gần như kiệt sức và ngất xỉu bên một hồ nhỏ gần đó, sau đó được đội cứu hộ tìm thấy như các ngài đã biết."

Henry hơi ngập ngừng một chút rồi nói: "Tôi nhớ trong khoảng thời gian ở dưới nước, tôi có nghe được một giọng nói kỳ lạ về việc năm chín trăm chín mươi chín là năm tận thế, rằng những kẻ vĩ đại sẽ giáng trần và lịch sử thế giới Tehra sẽ thay đổi mãi mãi." Hắn chỉ kể những gì liên quan đến Zephyros, cố tình bỏ qua những chi tiết về hội Sanctuary.

"Tại sao anh không báo cáo cho cấp trên hay Tổng Giám Mục Ralph biết sớm hơn về những điều này?" Ragley tiếp tục truy vấn, ánh mắt vẫn không rời khỏi khuôn mặt Henry.

"Tôi đã dùng phép thuật kiểm tra tính chân thực dựa trên cảm xúc," Brena đáp, giọng điệu chuyên nghiệp. "Tất cả những gì anh ta nói trong buổi thẩm vấn đều là sự thật. Có lẽ chỉ là một cơ duyên vô tình có được. Lúc nãy tôi cũng đã kiểm tra ký ức của anh ấy, mọi thứ trùng khớp, không hề mâu thuẫn với lời nói. Nhưng chỉ là có rất nhiều mảng ký ức mơ hồ, không rõ ràng."

Tổng Giám Mục Ralph, nhận thấy sự căng thẳng trên khuôn mặt Henry, nhẹ nhàng lên tiếng trấn an. "Ta biết cậu, Henry. Chúng ta không hề nghi ngờ về năng lực hay lòng trung thành của cậu. Nhưng ta mong cậu hiểu cho công việc của chúng ta. Đây là một quá trình kiểm tra bắt buộc khi một binh sĩ có những biểu hiện dị thường. Việc này nhằm đảm bảo an toàn cho chính cậu và cho cả Zephyros."

Henry được dẫn vào một căn phòng kín đáo hơn, bên trong chỉ có Tổng Giám Mục Ralph, Ragley và quý cô Brena. Hắn nằm xuống một chiếc giường đơn giản. Brena ngồi phía trên, dùng hai ngón tay ấn nhẹ vào thái dương hắn. "Cậu cứ thả lỏng đi," giọng cô dịu dàng như một lời ru. "Đây chỉ là quy trình kiểm tra bình thường thôi. Nghỉ ngơi một chút, tỉnh dậy sẽ ổn thôi."

Cole và Dash, hai người đàn ông ngồi bên trái Ragley, lướt nhanh qua những tập tài liệu dày cộp trên bàn, thỉnh thoảng ghi chú thêm vài thông tin. Mục sư Dash, người ngồi giữa Cole và Tổng Giám Mục Ralph, chỉ đơn giản nắm hai bàn tay đặt lên mặt bàn trước mặt, vẻ mặt trầm tư.

"Đó là một giọng nói như thế nào? Làm sao cậu nghe được? Từ sau hôm đó cậu còn nghe thấy giọng nói đó nữa không?" Dash nhanh chóng truy hỏi.

"Mọi thứ đã xong rồi," Tổng Giám Mục Ralph vỗ vai Henry. "Con hãy đi theo hai vị này ra ngoài. Nếu có gì không ổn, hãy báo lại với ta."

"Trường hợp gì?" Ragley ngạc nhiên hỏi.

"Đó là toàn bộ quá trình sao?" Cole chất vấn, giọng điệu sắc bén. "Không có gì khác lạ? Hay cậu có bỏ sót chi tiết nào không?"

Sáng hôm sau, Henry vẫn thực hiện những công việc thường nhật của một người lính, luyện tập không ngừng nghỉ rồi đi tuần tra khắp các ngõ ngách Aerion. Vừa trở về trại nghỉ sau một ngày rã rời, một người lính thông báo có lệnh triệu tập hắn đến giáo đường Estath để trao đổi một vài việc quan trọng. "Rốt cuộc thì ngày này cũng đến." Henry thầm nghĩ, một dự cảm không lành len lỏi trong tâm trí. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đợi Henry được Cole và Dash dẫn ra ngoài, Ragley mới quay sang hỏi Brena: "Cô xác định chắc chắn những gì anh ta nói đều là sự thật chứ?"

"Tôi nghĩ việc những thông tin huyền bí kia chứa đựng lượng thông tin quá khủng kh·iếp khiến tinh thần cậu ấy bị quá tải, không chịu đựng được mới sinh ra sự vặn vẹo ký ức như vậy." Ragley đưa ra suy đoán của bản thân, cố gắng tìm một lời giải thích hợp lý hơn.

Quý cô Brena, người ngồi ngoài cùng bên phải, tuổi chừng hai lăm đến hai tám, đeo một cặp kính gọng vàng nhỏ nhắn trên sống mũi cao thanh tú. Gương mặt xinh đẹp của cô không biểu lộ cảm xúc gì đặc biệt. Cô không mang theo bất kỳ giấy bút nào, chỉ chăm chú lắng nghe cuộc trò chuyện, một tay chống cằm, tay còn lại đặt hờ hững trên mép bàn.

Tổng Giám Mục Ralph vẫn giữ im lặng, ánh mắt hiền từ của ông vẫn thể hiện một sự tin tưởng nhất định đối với người lính trẻ này. Ragley quay sang nói nhỏ với Brena ngồi bên cạnh, dường như đang xác minh một số thông tin. Sau đó, ông nhìn Henry và nói với giọng ôn tồn: "Tôi đánh giá cao sự nhạy bén, khả năng suy nghĩ thấu đáo và chu toàn của cậu. Chúng tôi muốn kiểm tra ký ức và cơ thể cậu để chắc chắn không có gì bất thường. Hy vọng cậu sẽ hợp tác."

"Đó là có một vị pháp sư cấp độ bán thần đã phong ấn ký ức của cậu ta. Nhưng điều quan trọng nhất, nếu cần kiểm tra hay phong ấn ký ức đều phải tiếp xúc trực tiếp." Brena đưa ra một giả thuyết táo bạo.

Henry được chỉ định ngồi ở một chiếc bàn nhỏ hơn đặt phía dưới, đối diện với năm người kia. Khung cảnh này gợi cho hắn cảm giác như đang đứng trước một phiên tòa hơn là một buổi thẩm vấn thông thường. Hắn cảm thấy mình giống như một bị cáo đang cố gắng biện hộ để tránh khỏi một bản án nặng nề hơn là một người lính trả lời những câu hỏi của cấp trên. "Sao cũng được," Henry tặc lưỡi trong lòng, cố gắng giữ vẻ bình tĩnh. "Chỉ cần mọi chuyện sớm kết thúc là ổn."

"Tôi vẫn tin vào sự chính trực của chàng lính trẻ này." Tổng Giám Mục Ralph cuối cùng cũng lên tiếng, giọng nói đầy sự tin tưởng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Thẩm Vấn