Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 18: Hôi y bảng xếp hạng

Chương 18: Hôi y bảng xếp hạng


Chốc cũng đã đến cuối năm, đây là khoảng thời gian tất bật cho công cuộc tranh giành vị trí xếp hạng. Ba hạng đầu chẳng ai dám tranh vì có Đoàn Bình An, Hiếu và Lý Sơn thống trị, từ hạng bốn trở xuống đương nhiên trở thành miếng mồi ngon béo bở cho những học viên tranh giành.

"Ào ào ào" tiếng thác nước chảy, Đoàn Bình An đang ngồi dưới dùng thác nước chảy xuống, đổ hết tất cả vào người của hắn. Nước vốn nhẹ nhàng uyển chuyển nhưng với tốc độ cao thì không chắc, có thể dễ dàng xuyên thủng những thứ kiên cố. Đoàn Bình An lúc đầu còn khá khó nhưng dần dần hắn đã quen, lúc đầu chỉ được có vài hơi thở đã bị nước chảy đè cho văng ra, bây giờ có thể ngồi đó ba canh giờ.

- Tâm tĩnh, tĩnh như mặt hồ nước, không gợn sóng.

Đoàn Bình An cởi trần, hai tay chắp lại, gồng cơ lên đỡ lấy nước đang ào ào đổ xuống. Áp lực trên từng thớ thịt thấy rõ nhưng Đoàn Bình An làm như chẳng biết mà tiếp tục.

Tu sĩ ở thế giới này chú trọng thân pháp, trời đã sinh có Tiên Khí trong người, bộc phát tiềm năng lớn nhất là cơ thể, chỉ khi đạt đến Chuẩn Đế thì mới có thể từ xa nhất kích tất sát, đến khi đúc thành Tiên Thân thì võ đạo coi như hoàn tất.

Đoàn Bình An hiện tại đã đạt đến Luyện Khí trung kỳ tầng sáu, tấn thăng hậu kỳ rất khó nhưng hiện tại là những ngày tranh đấu bảng xếp hạng nên hắn vùi đầu vào tu luyện. Mỗi tuần có sáu viên riêng Đoàn Bình An được bảy viên do là hạt giống bồi dưỡng. Từ tầng sáu đến tầng bảy là sáu viên Linh Thạch đến bảy viên Linh Thạch, con số lệch không nhiều nhưng là xa vời đối với tu sĩ.

Sau khi Luyện Khí đại viên mãn sẽ đến Khai Thiên, trời ưu ái cho Tiên Khí nên cũng ưu ái chỉ ra phương trời của bản thân, bản thân tu sĩ lấy Kim Đan làm một thế giới nhỏ của bản thân, trái tim có thể b·ị t·hương nhưng Kim Đan mà xuất hiện vết nứt thì rất khó hồi phục. Tiểu thế giới trong Kim Đan lớn nhỏ tùy vào tu vi của mỗi người, trong thế giới nhỏ sẽ chứa các mảnh pháp tắc thiên địa, ngộ ra được sẽ thăng tiến tu vi nhanh hơn nhưng từ đại viên mãn tiến thăng Khai Thiên rất khó.

Tu sĩ Luyện Khí thọ nguyên được một trăm năm mươi năm, thọ nguyên cạn thì sự sống cạn. Về lý mà nói thì linh hồn là bất diệt nhưng linh hồn không thể chứa Tiên Khí, tức là không thể tu luyện tiếp nữa, phải đoạt xá trùng sinh tiếp tục con đường nhưng cảnh giới sẽ giảm xuống tùy vào cơ thể đoạt xá với lại linh hồn không thể tồn tại lâu dài, lâu nhất là một canh giờ bên ngoài rồi tan đi.

- Phù...

Đoàn Bình An thở ra một hơi, thả lỏng bản thân, thân thể theo dòng nước mà rơi xuống hồ nước phía dưới, lặng dưới nước hồi lâu mới ngoi lên.

Thân thể rắn chắc từng cơ thịt lộ ra, Đoàn Bình An chăm chỉ luyện thể, luyện kiếm, lấy thân làm khiên, bây giờ có thể miễn cưỡng tay không bắt kiếm.

Lên bờ, cơ thể bỗng uể oải đi, gồng mình trước sức đè của nước, thả lỏng trước sức đè của nước, gồng mình rồi thả lỏng, cơ thể thông thường khó có thể chịu đựng được.

Ngồi bên đống lửa đã chuẩn bị sẵn, y phục cũng có sẵn, Đoàn Bình An lấy ra vài xiên cá ra nướng, đây là cá mà hắn đã bắt được quanh đây.

"Xoạc" âm thanh vung cỏ vang lên, tai của Đoàn Bình An nghe được, tay theo ý nghĩ mà phóng ra xiên gỗ lao về phía âm thanh phát ra.

- Đoàn Bình An, ngươi thật không nể nang ai cả.

Từ trong bụi cỏ, Hiếu bước ra.

- Đến làm gì? Chẳng phải ngươi với thầy Mạnh đang ở chế độ tập luyện địa ngục của thầy ấy sao?

Đoàn Bình An nói.

- Hahaha, ta trốn đấy, chỗ đấy đúng là địa ngục, à không, phải là hơn cả địa ngục.

Hiếu cười lớn đáp.

- Ngươi thời gian này cũng không dễ chịu ha? Luôn tiến bộ.

Hiếu đánh giá.

- Ai mà chẳng tiến bộ? Từ lúc đến học viện đến nay ai ai cũng tiến bộ cả, ngươi, ta và những bạn học cùng trấn khác đều tiến bộ.

Đoàn Bình An tay cầm xiên cá nướng, nói.

Hiếu ngồi xuống, tay lấy một xiên cá, cầm lên, xiên cá nướng vừa chín, y đưa lên miệng cắn lấy một mảng.

- Ôi mỹ vị! Địa ngục giới hạn thức ăn, chỉ là rau và hoa quả, đến giờ ta mới chạm vào thịt đấy.

Hiếu như là bỏ đói mà ăn liên tục.

Một lúc sau, mười con cá đã bị hai người ăn sạch, Đoàn Bình An dọn dẹp lại chỗ hai người vừa ăn.

- Ngươi không sợ thầy Mạnh biết sao?

Đoàn Bình An hỏi.

- Ôi lo gì, ta mới biết thầy ấy thích rượu, chuốc thầy ấy say rồi ta mới trốn đấy.

Hiếu đáp.

- Ừ, à mà ta nói này. Thầy Mạnh rất ít khi say.

Đoàn Bình An nói xong liền vội rời đi, để lại Hiếu còn đứng đấy.

- Hả?

Hiếu ngộ ra nhưng đã muộn, một cái thân ảnh xuất hiện, kéo y đi.

- Sư phụ đại từ đại bi tha cho, con không tái phạm.

Hiếu hai chân đứng trên hai cái vách đá, phần hông cột một cái tảng đá lớn, giữa hai cái vách đá là vực sâu.

- Tha cho mà, chút nữa chạy với ba trăm cân đá là có thể nghỉ.

Thầy Mạnh chân đạp trên không khoanh tay quan sát.

- Hộc...hộc...địa ngục c·hết tiệt, sau này xuống địa ngục mà ta còn sức mạnh đi, ta quét sạch chỗ đấy!

Hiếu toàn thân bị áp chế, thân thể ba trăm cân đang hì hục chạy. Thần Lôi Quyết đạt đến cực hạn đang phát động.

Chỉ còn vài ngày nữa là hôi y bảng sẽ tổ chức cuộc thi so tài, đến lúc đó thực lực của mỗi học viên sẽ phô diễn ra hết thảy để cạnh tranh thứ hạng của bản thân, tất cả các học viên đều chú tâm tu luyện, không bỏ sót một giây.

- Tiểu thư, phía Lý gia ở trấn Đại Hòa đã đưa thư đến.

Lý Sơn hai tay cung kính đưa ra bức thư.

Lý Thiên Thanh xé phong thư, đọc nội dung. Ngẫm nghĩ một lúc sau đưa vào ngọn nến đốt đi.

- Tiểu thư...

Lý Sơn định nói gì đó.

- Không có gì đâu, chỉ là phía Lý gia ở kinh đô đang tích cực gây sức ép mà thôi, cha ta đã lo liệu rồi.

Lý Thiên Thanh nhìn ra khung cửa sổ mà nói.

- Vâng.

Lý Sơn cung kính cúi người rồi đi ra bên ngoài.

- Lý gia, đuổi cha con ta ra khỏi họ là dễ sao? Lý Thiên Thanh ta nhất định sẽ chiếm lấy.

Gió bất ngờ thổi vào cửa sổ, gió mùa đông rất lạnh, Lý Thiên Thanh đóng cửa sổ lại.

Hôi y bảng hiện đang là chủ đề nóng nhất lúc này, đặc biệt là ba hạng đầu trên bảng, nhiều vụ cá cược diễn ra, số lượng người tham gia rất nhiều.

- Đoàn Bình An chắc chắn sẽ giành hạng nhất rồi.

- Không, ta thấy Lý Sơn sẽ có cơ hội.

- Ngu à, ngươi nhớ năm ngoái không? Lý Sơn bị hạ sau gần ba mươi hiệp.

- Ta thấy hắn rất chăm chỉ tu luyện, lần này ta tin tưởng hắn, đừng cản ta, ta đặt vào Lý Sơn.

- Ngươi tự đi mà đặt, ta đặt Đoàn Bình An.

- Ta đặt vài Hiếu, hắn dạo gần đâu đã mạnh hơn, rất có triển vọng.

-...

Nhanh chóng những cuộc bàn tán diễn ra khắp nơi, đa số là phỏng đoán ai sẽ đứng nhất. Câu chuyện này nóng đến mức đến cả hoàng kim y cũng bàn luận.

- Nguyệt Anh, ngươi nghe về hôi y bảng xếp hạng chưa.

Một nữ nhân nói với Nguyệt Anh.

- Biết rồi, ta đang quan sát đây.

Nguyệt Anh đứng trên lầu cao mà nhìn xuống cảnh vật xung quanh.

- Hoàng kim y bảng xếp hạng ngươi không quan tâm sao?

Nữ nhân kia thắc mắc hỏi.

- Quá vô vị, ta chắc chắn sẽ giành được nhất hạng, ngươi thì đã nắm chắc nhì hạng, quan tâm làm gì?

Nguyệt Anh hướng mắt về nơi chân trời mà nói.

- Chẳng phải ngươi để ý tiểu bối nào rồi hả?

- Gì? Gì? Làm gì có chuyện...

Nguyệt Anh nghe được như đã b·ị đ·âm trúng tim đen.

- Trời xanh, mây trắng, nắng chói chang, mệt thật.

Hiếu ngửa lên trời, toàn thân tê dại mà nằm trên một bãi đất.

- Mới nhiêu đó đã mệt rồi sao?

Thầy Mạnh đứng kế, hỏi.

- Mệt, rất mệt, sư phụ, huấn luyện kiểu này như là muốn đẩy người ta vào chỗ c·hết.

Hiếu uể oải nói.

- Trước cửa tử mới bộc phát hết tiềm năng, vi sư lúc trước cũng từ cửa tử mà mạnh lên, vô số lần gặp nguy, bao lần muốn c·hết mới mạnh đến bây giờ.

Thầy Mạnh đứng khoang tay, bộ dáng tự hào.

- Vậy sư phụ cảnh giới gì rồi?

Hiếu hỏi.

- Học viện nghiêm cấm tiết lộ, không nói đâu.

Thầy Mạnh cười nói.

- Lần tập này sẽ trực tiếp làm bộc phát toàn bộ sức mạnh của Thần Lôi Quyết, chịu đựng nha.

Thầy Mạnh nhẹ giọng nói nhưng Hiếu lại cảm thấy như trời đất muốn sập xuống.

Cái gì mà địa ngục? Cái gì mà thiên đàng? Chỉ là con người sợ hãi c·ái c·hết mà tưởng tượng ra, bản thân kiếp này sống được bao nhiêu mà lại mơ tưởng kiếp sau, vạn vật suy cho cùng là thể linh bị trói buộc trong thể vật lý, bộc phát thể vật lý đến cực hạn mới hoàn toàn giải phóng được thể linh đang bị kìm hãm.

- Sống không nổi nữa rồi, kết thúc đi...

Hiếu toàn thân đã đạt đến cực hạn, Thần Lôi Quyết đã bộc phát hết thảy, linh lực trong Kim Đan đã cạn kiệt, bây giờ đang nằm mà thờ thẫn.

- Tới đây là giới hạn rồi, con xem lại Kim Đan của bản thân đi.

Thầy Mạnh nói xong quăng cho một cái túi Linh Thạch, bên trong có sáu viên.

- Ô....Ô, tầng năm, tầng năm!

Hiếu nhảy lên, mệt mỏi như tan biến.

Y từ tầng bốn lên tầng năm chỉ hơn một tháng.

- Không. Là tầng sáu.

Thầy Mạnh nói.

- Tầng sáu? Rõ ràng con cảm nhận được là tầng năm mà!

Hiếu thắc mắc.

- Thực lực tầng sáu, tu vi tầng năm, đây là vượt cấp đánh.

Thầy Mạnh nói.

- Đánh...đánh vượt cấp.

Hiếu hưng phấn. Những khổ lực thời gian qua như là đã có đền đáp.

"Ào ào ào" biển linh lực chuyển động, cọ vào thành Kim Đan, nước không ngừng dân lên rồi lại hạ xuống, như vậy đến một khắc sau, biển linh lực đã gần như cạn. Ở giữ Kim Đan là một tia ý thức tinh thần, hình dáng là của Đoàn Bình An, chốc một cái thác nước linh lực đổ ào xuống, lấp đầy Kim Đan. Hoạt động phá rồi lại hao rồi lại khôi phục rồi tiếp tục phá, dung tích Kim Đan của Đoàn Bình An đã có thể chứa sáu phần linh lực, để đột phá bảy phần còn một bước ngắn nữa nhưng lại rất xa vời.

- Tầng bảy, tám, chín rồi đại viên mãn mười phần, thật khó quá đi.

Đoàn Bình An mở mắt, thở dài.

Chương 18: Hôi y bảng xếp hạng