Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Sars Game

Unknown

Chương 40: Cuộc đua dưới ánh trăng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 40: Cuộc đua dưới ánh trăng


- Ừ... thế Long muốn gì nào?

---

Khi thấy tôi sắp đuổi tới kịp, Lan tỏ ra khá bất ngờ. Cô liền điều khiển Elise bay lên cao hơn nữa, trốn vào trong một đám mây. Điều đó đâu làm khó tôi và Jade được. Chúng tôi liền lập tức bám theo, quyết không để Elise mất dạng trong đám mây mù ấy. Cả hai cứ thế bám đuổi nhau bay lên cao hơn, cao hơn nữa, thậm chí vượt lên trên cả tầng mây. Nhờ có linh khí của vong mã mà tôi không cảm thấy lạnh và bị khó thở khi ở độ cao như thế này. Khi không còn bị che bởi những đám mây, cả bầu trời đêm như rực sáng bởi những ánh sao và ánh trăng. Mặt trăng hình lưỡi liềm như đang mỉm cười với chúng tôi. Những ngôi sao thì cứ lấp lánh như thể những viên ngọc được gắn lên bầu trời đêm vậy. Khung cảnh thật đẹp và thơ mộng. Cả hai chúng tôi cùng đứng lại trên không trung, chỉ cách nhau chừng vài chục mét. Tôi gọi to:

Lan thản nhiên:

Lan nhéo tay tôi một cái rồi nói tiếp:

Lan mỉm cười:

Jade đưa tôi lao v·út lên bầu trời đầy sao. Cả thân hình Jade sáng rực một khoảng trời. Xa xa là một chùm sáng lấp lánh đang xa dần... đó là Hương Lan cùng Elise. Họ đã bay trước chúng tôi một đoạn khá xa rồi. Tôi thúc giục Jade bay thật nhanh tới đó. Tốc độ của Jade phải nói là rất nhanh. Ở trên cao thế này sức cản của gió thật mạnh. Tôi phải cố gắng giữ chặt lấy cổ Jade trong khi nó đang dồn sức cho màn đua tốc độ với Elise. Khoảng cách giữa tôi và Lan được giảm dần. Tôi không có kỹ thuật điều khiển vong mã tốt như Lan nhưng bù lại thì tốc độ của Jade có phần nhỉnh hơn Elise một chút.

Uỵch...

- Chưa. Với Lan là người đầu tiên đấy. Cả nụ hôn lần trước cũng vậy... Lần trước là nụ hôn trong thế giới thật, còn lần này là trong thế giới ảo...

- Um.. hết rồi.

Tôi cười đáp:

Nói xong câu ấy Lan ngả đầu vào vai tôi. Tôi đưa tay ôm Lan vào lòng, cảm giác thật ấm áp và hạnh phúc. Tôi hôn lên mái tóc Lan và thì thầm:

Sao Lan lại hỏi thế nhỉ? Tôi thật thà đáp:

- Thế bây giờ về ngủ được chưa? (đọc tại Qidian-VP.com)

Tôi mỉm cười:

- Á à...

Lan nhìn tôi, đôi môi cô hơi nhoẻn lên thành một nụ cười hiền dịu:

- Chưa hôn lần nào mà cũng biết đá lưỡi rồi à? Thật không đấy?

- Thì mình xem phim thấy họ làm vậy. Còn thấy nhiều thứ hơn nữa cơ...

- Ừ... được rồi... Nhưng Long ôm mình chặt quá... để người ta thở nữa chứ...

Lan đỏ bừng mặt lên, đôi tay cô định đẩy tôi ra nhưng lại thôi. Lan bối rối:

Lan cũng đáp lại:

Oops!... (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 40: Cuộc đua dưới ánh trăng

Tôi bối rối:

Elise cũng sà xuống và đứng sát gần Jade để canh chừng Lan. Tôi liền thả tay ra và nói:

- Chúng mình xưng hô là anh em có tiện không Lan? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Um... tớ muốn... Lan nhắm mắt lại đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Lan à...

- Thứ gì...?

Lan khẽ gật đầu. Cô vén mái tóc rồi ngẩng mặt lên nhìn tôi:

Cả hai chúng tôi ngã nhào lên lưng Jade khiến nó bị ép xuống đất và cà nhẹ phần bụng xuống. Loạng choạng một lúc thì Jade mới giữ được thăng bằng và đứng được một cách vững vàng. Tôi vẫn ôm chặt Lan trong vòng tay mình và thủ thỉ:

Lan không dám nhìn vào mắt tôi, cô ngập ngừng:

Tôi gật đầu và bám chặt tay vào phần cổ của Jade. Chiếc sừng trên đầu nó phát sáng và đôi cánh của Jade bùng cháy. Với đôi cánh này, Jade tăng tốc một cách mãnh liệt. Tôi cảm thấy sức nóng từ Jade truyền sang có phần dữ dội hơn nhiều. Hai bàn tay tôi có cảm giác bỏng rát khi chạm vào Jade. Quả thực tôi vẫn chưa quen điều khiển Jade nên không thể duy trì trạng thái này lâu được. Phải cố gắng để bắt được Lan càng sớm càng tốt. Lan cũng đang cùng Elise phóng hết tốc lực nhưng dường như tốc độ của họ đã đến giới hạn. Khoảng cách giữa tôi và Lan được rút ngắn rất nhanh. Chỉ còn khoảng 3 mét... chỉ còn khoảng 1 mét... Đầu của Jade đã ngang tới phần cánh của Elise rồi... Cố gắng nữa nào... Áp sát vào đi Jade... Lên cao một chút... Tôi nhổm người dậy chuẩn bị cho một cú phóng người quyết định. Tới khi bóng của Jade trùm lên trên thân hình của Elise thì tôi bật người thật mạnh để lao về phía Lan. Khi Lan kịp nhận ra có thứ gì đó đang lao tới thì đã quá muộn rồi...

- Đừng có nuốt lời đấy nhé.

- Nụ hôn đó... nó chỉ dành cho người mình yêu thôi...

Mặt Lan đỏ bừng lên, nhưng cô không quay đi mà vẫn nhìn tôi, đôi môi cô khẽ mở và giọng nói nhẹ nhàng như một cơn gió:

Tôi bỗng nhận ra trong ánh mắt và câu nói của Lan đang chứa đựng một thông điệp gì đó. Tôi thấy mình thật là ngốc khi Lan đã vòng vo mãi mà tôi vẫn chưa hiểu ra ý của cô nàng. Đến lúc này thì tôi cũng nhìn thẳng vào mắt Lan và nói:

- Gì vậy Long?

- Ê không được làm bậy đâu nha...

Lan cũng vòng tay ôm lấy tôi. Em ngẩng đầu lên và nhìn bằng đôi mắt si tình... Tôi không kìm lòng được lại đặt lên đôi môi em một nụ hôn. Sau những phút giây ngượng ngùng, bây giờ ngọn lửa tình đã rực cháy bên trong chúng tôi. Hai cơ thể cuốn chặt lấy nhau và đôi môi cứ cuộn vào nhau... nồng nàn... say đắm...

Nói rồi Lan lại lao xuống phía dưới, xuyên qua đám mây với tốc độ có phần nhanh hơn trước. Tôi còn chưa kịp ra lệnh thì Jade đã lao theo rồi. Phản xạ của nó còn nhanh hơn cả tôi nữa. Tôi thì thầm với Jade:

- Ừ Lan cũng về ngủ đi. Khuya lắm rồi đấy...

Tôi cảm thấy bối rối và đầu óc trở nên trống rỗng sau khi thực hiện xong nụ hôn. Chẳng biết phải trả lời Lan thế nào bây giờ. Tôi cũng chỉ nghĩ được đến thế nên đành trả lời:

- Em cũng yêu anh!

Lan nhìn thẳng vào mắt tôi mà đáp:

Chúng tôi rời khỏi thế giới ảo, cùng nhau thu dọn phòng tập để chuẩn bị trở lại phòng ngủ. Khi ra tới cửa phòng tập bất ngờ Lan hỏi tôi:

Tôi gãi đầu:

Tôi ôm chầm lấy Lan. Cả hai chúng tôi bị văng ra khỏi lưng của Elise và lao xuống từ độ cao hàng chục mét. Lan hốt hoảng ôm chặt lấy tôi mà không nói lên lời. Tôi cũng ôm chặt lấy Lan để tránh bị tách rời nhau khi đang rơi tự do trong không khí. Jade ngay lập tức đã vòng lại và lao xuống thật nhanh theo chúng tôi...

Tôi cũng đỏ mặt lên, cảm thấy hai tai mình nóng bừng, tim đập thật nhanh. Cảm thấy sao mà nói ra những lời này thật khó khăn... nhưng tôi vẫn cố gắng nói thật rõ:

- Thì Long muốn gì cũng được.

- Ngươi hãy tự do mà bay đi, không cần phải đợi lệnh của ta. Hãy bay càng nhanh càng tốt và áp sát vào Elise, vậy là được.

Khi Lan chưa kịp nói hết câu thì tôi đã tiến tới và đặt lên đôi môi cô một nụ hôn. Đôi bờ môi Lan vẫn mềm mại và ngọt ngào như trước... Chúng hơi khẽ mở ra và đón nhận lấy tôi. Hai cơ thể tiến sát lại, tôi vòng tay qua người Lan, một tay ôm lấy lưng, một tay chạm vào eo của Lan. Ngực Lan ép sát vào ngực tôi. Hơi thở của cô trở nên gấp gáp... Hai đôi môi vẫn cuốn lấy nhau không rời... Tôi khẽ nghiêng đầu để hôn sâu hơn... thỉnh thoảng tôi mút nhẹ lấy bờ môi Lan... Đôi mắt Lan vẫn nhắm nghiền nhưng lưỡi cô hơi đưa ra một chút. Chiếc lưỡi ấy liếm nhẹ vào môi tôi tạo ra một cảm giác nhột nhột khó tả. Tôi cũng đưa lưỡi mình ra... chạm vào lưỡi của Lan... hai cái lưỡi cuốn lấy nhau rồi thỉnh thoảng lại đẩy tới, đẩy lui... Tôi nút nhè nhẹ chiếc lưỡi ấy... Khi Lan rụt lưỡi lại thì tôi lại đưa lưỡi mình vào trong miệng Lan... Cô cũng nút lại thật say đắm... Cả người tôi nóng bừng và có một luồng điện chạy dọc theo người khiến toàn thân tôi cứng đờ, đôi chân thì hơi run lên. Lan cũng vậy... cơ thể cô trở nên mềm nhũn, chân cô hơi khuỵu xuống, đôi tay cô ôm chặt lấy tôi như thể tôi là điểm tựa cuối cùng của cô vậy... Cứ thế, cứ thế chúng tôi trao cho nhau những nụ hôn ngọt ngào... Tới khi không thể chịu nổi nữa thì Lan khẽ đẩy tôi ra. Cô cúi mặt xuống, miệng khẽ nói:

- Vậy thì chủ nhân hãy bám chắc nhé. Khi bay với tốc độ nhanh thì sẽ khó giữ thăng bằng hơn đấy.

Tôi cũng cười đáp lại, giọng điệu có phần trêu chọc:

- Thì... chỉ yêu nhau người ta mới hôn kiểu đó... Lan vừa nói vậy còn gì...

- Long làm được đi rồi hãy nói. Đâu có dễ vậy.

- Những lúc chỉ hai đứa bên nhau thì anh có thể xưng hô như vậy... còn những lúc khác thì cứ xưng hô như bình thường anh nhé.

Lan có phần tò mò:

- Ngoài Lan ra thì Long đã hôn cô gái nào khác chưa?

Lan nghe theo, cô nhắm mắt lại nhưng vẫn nói:

- Lan nói mình muốn gì cũng được phải không?

- Ừ... thì đúng vậy mà.

- Long... hôn kiểu ấy người ta không thở được...

- Ơ... thế Lan nín thở khi hôn à?

- Này! Nếu tớ bắt kịp Lan thì sao hả? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Sao mà giận?

- Long còn muốn gì nữa không?

- Anh... anh yêu em!... anh nói thật lòng đấy.

- Tớ chỉ muốn trả lại Lan thứ này thôi...

Ghi chú: Từ chương sau trở đi thì cách gọi Hương Lan sẽ đổi thành "em" để thuận với lời kể ở ngôi thứ nhất hơn.

- Vậy à... Thế Lan có giận mình vì điều đó không?

- Tớ làm được rồi nè...

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 40: Cuộc đua dưới ánh trăng