Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Sars Game

Unknown

Chương 50: Mâu thuẫn nội bộ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50: Mâu thuẫn nội bộ


- Không nhưng gì cả. Nếu em không chọn được thì anh sẽ chọn thay cho em.

Anh Hải liền gạt đi không cho tôi nói hết câu:

- Tôi biết cô ấy đã dạy cậu tuyệt kỹ giao kết cùng vong mã. Nếu không có chiêu đó, cậu sẽ chỉ là thằng hề diễn trò cho người ta xem thôi. Bản thân cậu chẳng có gì đặc biệt cả.

- Kể từ tuần này chúng ta sẽ có một số thay đổi nhỏ. Đây là chỉ đạo từ phòng Quản lý học viên. Tuấn sẽ thay mặt tôi quản lý việc tập luyện của cả đội với tư cách là đội trưởng tạm thời. Tôi sẽ vắng mặt một tuần để chuẩn bị cho giải đấu vong mã. Còn Long sẽ tới đội Đại Ngư để tham gia chương trình tập luyện riêng.

Tuấn hậm hực:

Cú đạp khiến Tuấn bị văng ra xa. Cậu ta loạng choạng một chút rồi lập tức xông tới đấm túi bụi, vừa đấm vừa nói:

- Câm mồm! Mày chỉ đang lợi dụng cô ấy...

Anh Hải mỉm cười và giải thích:

- Sao lại như vậy được?

Tôi nhăn nhó:

Chat... chat...

- Nhưng cậu ta...

Tôi vẫn tiếp tục:

- Cậu ấy đã thể hiện rất tốt trong cuộc giao đấu vừa rồi. Chính vì vậy mà nhà trường đã quyết định cậu ấy cần được huấn luyện một cách đặc biệt. Điều đó sẽ rất có ích cho những kế hoạch lớn sắp tới của cả đội. Chúng ta không nên vì điều đó mà xích mích với nhau.

Tôi đưa mắt nhìn Tuấn. Khuôn mặt cậu ta vênh lên đầy vẻ thách thức và trên môi là nụ cười khinh miệt dành cho tôi. Quả thực tôi không thể chấp nhận được điều đó. Tôi lớn tiếng tuyên bố:

Làm vậy mà được á? Tại sao chỉ tôi phải chịu kỷ luật cơ chứ? Cách hành xử này của anh Hải quả là chèn ép tôi quá đáng. Tôi vừa định mở miệng thanh minh:

Lan quay sang Tuấn:

Tuấn không để tôi nói hết câu đã tung ngay một cú đấm vào mặt tôi. Giọng cậu ta gằn lên:

Anh Hải nhìn tôi với đôi mắt sắc lạnh. Đôi mắt ấy như thể nhìn thấu được trong đầu tôi đang nghĩ gì. Tôi biết thật khó để né tránh anh, chưa kể nếu Lan báo lên phía nhà trường thì tôi cũng không cách nào thoát tội được. Trường có quy định rất nghiêm khắc trong những vụ việc như thế này. Tôi đành gật đầu và đáp:

Anh Hải liền nghiêm giọng:

Tuấn nghiêm giọng:

---

- Nói cứ như cô ấy là gì của cậu vậy. Có phải cậu thích Lan không? Hình ảnh cô ấy xuất hiện trong "An Lạc mê cung" có phải là xuất phát từ tham vọng của cậu?

- Ý của chú em thế nào?

- Khỏi trình bày! Giờ anh muốn hai đứa tiếp tục giải quyết mâu thuẫn ấy, đến khi xong thì thôi.

Anh Hải hướng mắt về phía tôi và hỏi:

Trong khi đó Lan lại tỏ ý phản đối:

Lan đáp lại với một giọng điệu ôn tồn:

- Với hai đứa này, hình phạt không có tác dụng đâu. Nếu mâu thuẫn do chúng gây ra, hãy để chúng tự giải quyết. Nhưng phải giải quyết một cách đúng đắn và triệt để, không phải như cách chúng nó đang làm.

- Im! Đó không phải việc của cậu.

Ngay đầu buổi sáng hôm sau, Lan đã thông báo với cả đội về kế hoạch luyện tập sắp tới của cả đội:

- Thằng c·h·ó! Sao cô ấy lại thích một thằng như mày được...

Tuấn nghe thấy vậy liền tỏ ra khá hào hứng:

Bốp!

- Ý của cậu là sao? Tôi đã nói đây là chỉ đạo từ phía nhà trường. Không lẽ cậu muốn phản đối lại kế hoạch này?

- Hai đứa, hãy tới phòng quyết đấu. Cả hai sẽ giải quyết mâu thuẫn trong đó. Hãy chiến đấu như hai người đàn ông cho anh xem nào. Như thế có được không?

- Cậu biết đánh lộn trong trường sẽ chịu hình phạt thế nào không? Lại còn đánh lộn công khai trong giờ tập của đội nữa chứ... Tôi sẽ báo việc này lên ban Quản lý học viên ngay bây giờ.

- Thế thì làm sao? Mày ghen à?

- Chuyện gì vừa xảy ra? Tại sao hai người lại đánh lộn? Long, trả lời tôi!

- Vâng... nhưng cậu ta đánh em trước. Em chỉ tự vệ...

Dường như bị tôi nói trúng tim đen, Tuấn gằn giọng chặn lại:

- Bình tĩnh! Cả ba người hãy bình tĩnh. Anh tin là giữa hai đứa có mâu thuẫn gì đó nghiêm trọng lắm nên mới như vậy, có đúng không Long?

Tôi đáp, giọng nói có phần gay gắt: (đọc tại Qidian-VP.com)

Lan ngạc nhiên:

- Ờ! Đúng.

Cú đấm mạnh đến nỗi khiến gò má tôi đau ê ẩm và rách cả môi. Tôi cũng điên tiết và tung cú đạp vào bụng cậu ta: (đọc tại Qidian-VP.com)

- Được! Em chấp nhận thử thách này.

Phòng quyết đấu ư? Đó chính là căn phòng mà trước đây cô Tuyết Linh đã thử tôi trong lần đầu gặp mặt. Nếu tôi nhớ không nhầm thì luật lệ của phòng quyết đấu là người thua có thể sẽ vĩnh viễn bị loại khỏi trò chơi - không, chính xác hơn thì loại khỏi thế giới này mới đúng. Cả tôi và Tuấn đều đưa mắt nhìn nhau mà không biết phải trả lời như thế nào. Trước sự im lặng của chúng tôi, anh Hải mỉm cười và nói:

- Khôn hồn thì tránh xa cô ấy ra. Cậu không xứng đáng với cô ấy.

- Sao anh lại nói vậy? Chúng ta không thể bao che cho việc này...

Anh Hải xua tay:

Anh Hải từ từ tiến lại, anh nhẹ nhàng vỗ lên vai của Lan và ôn tồn nói:

- Cách nào mới đúng đắn và triệt để hả anh? (đọc tại Qidian-VP.com)

Kèm theo sau là một riếng roi vút lên trong không khí...

- Thế thì sao nào? Việc đó liên quan gì tới cậu?

- Hai đứa sợ cái gì thế? Ta sẽ đảm bảo cho người chiến thắng sẽ không bị bất cứ hình phạt nào. Còn người thua sẽ chịu hình phạt của phòng quyết đấu, tất nhiên là thế rồi. Dám làm thì dám chịu chứ nhỉ?

Anh Hải đưa mắt nhìn tôi và Tuấn, chậm rãi nói:

- Có đúng vậy không Tuấn?

- Như vậy không công bằng cho lắm. Cậu ta vốn mạnh hơn em...

- DỪNG LẠI NGAY! Hai cậu làm gì đấy hả?

- Cậu ta khiêu khích tôi, còn ra đòn trước nữa.

Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Tuấn. Cậu ta đành im lặng, không nói gì nữa. Dường như cậu ta không muốn gây sự với tôi trước mặt Lan. Nhưng chỉ một lát sau, khi Lan vừa đi khỏi phòng tập của đội thì Tuấn tiến đến sát tôi và nói nhỏ:

- Nhưng tôi thấy cô ấy không thích cậu đâu, mà cô ấy đã có người khác rồi. Nói cho cậu biết một bí mật nhé, cô ấy còn dạy tôi nhiều thứ khác nữa cơ, như là hôn và làm...

- Không được. Chúng ta đâu thể tự ý hành xử theo cách đó...

Tôi mỉm cười đáp trả:

- Thế tại sao em còn gây sự với cậu ta? Nếu biết mình không thể thắng được cậu ta thì việc em gây sự chỉ chuốc họa vào thân thôi. Bây giờ em có hai lựa chọn: một là em chấp nhận lời thách đấu của Tuấn, hai là em sẽ chịu kỷ luật một mình.

Chương 50: Mâu thuẫn nội bộ

Lan nghe thấy vậy liền quay lại hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)

- Đáng đời... yếu mà còn ra gió.

Rõ ràng lời của Tuấn có ý khiêu khích và chọc tức tôi. Tôi liền nhìn thẳng vào mắt Tuấn và hỏi lại:

Ánh mắt Tuấn nhìn tôi như thể tôi đang phạm phải một lỗi lớn và cậu ta là người vừa mới bắt được quả tang. Tôi vốn biết trước giờ mâu thuẫn giữa chúng tôi đã khó để hòa giải, giờ lại thêm chuyện này khiến nó như giọt nước làm tràn ly vậy. Lan nhìn Tuấn và hỏi:

Đúng lúc cuộc ẩu đã giữa hai chúng tôi đang diễn ra khá dữ dội thì Lan cùng anh Hải bước vào phòng. Vừa nhìn thấy thế Lan bỗng hốt hoảng chạy tới và hô lớn:

Tuấn đưa tay lên miệng chùi đi vệt máu, đôi mắt cậu ta lóe lên những tia nhìn giận giữ ném thẳng vào tôi. Nắm tay Tuấn run lên, nghiến chặt lại cứ như muốn đấm tôi tiếp vậy. Lan cũng tức giận không kém, cô nghiêm giọng:

Thái độ của anh Hải có vẻ dứt khoát và không hề có ý gì là đùa cợt cả. Thật không thể hiểu nổi sao tôi lại phải chịu đựng sự đối xử một cách bất công như thế. Tuấn thấy vậy liền đá thêm vào:

Tôi có thể cảm nhận được rằng cô Tuyết Linh đang rất sốt sắng cho việc luyện tập của tôi bởi thời gian còn lại khá ít. Điều này vô tình khiến cho những hoài nghi trong lòng một số thành viên trong đội được tăng lên, đặc biệt là Tuấn. Cậu ta nghe xong liền lên tiếng: (đọc tại Qidian-VP.com)

Cả tôi và Tuấn mỗi đứa ăn một cú đánh vào đầu khiến cả hai xây xẩm mặt mày, đành buông nhau ra. Lan lạnh lùng tiến lại gần và hỏi:

- Tôi không phản đối. Tôi chỉ muốn biết lý do tại sao cậu ta luôn được ưu ái như vậy?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50: Mâu thuẫn nội bộ