Sắt Thép Ma Pháp
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 293: "Dương đông, kích tây?"
“Bao nhiêu? Có phát hiện bộ binh địch?”
Các tướng lĩnh trong phòng nghe vậy đều lâm vào trầm tư, ánh mắt của bọn hắn đều dán chặt lên sa bàn.
Không chút chần chờ Lâm Phàm bắt đầu niệm ma pháp, không tới một phút sau mọt luồng gió nhẹ thổi từ góc bốn lăm độ lên. Nhận được hỗ trợ vật cưỡi dưới thân dùng sức đập cánh hứng lấy làn gió từ bên dưới tốc độ đột nhiên tăng lên.
Rống!
Hắn làm một động tác chém thẳng về phía pháo đài Sơn Thạch. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiếp tục thao tác ma pháp Lâm Phàm nhanh chóng bay xa.
Nhưng không có cách phần lớn hiệp sĩ rồng đều đã được điều tới đông nam cũng chỉ có hắn một người làm nhiệm vụ canh giữ khu vực này làm nhiều hơn cũng là điều dễ hiểu.
“Đội trưởng để hắn thoát như vậy sao?”
Những bóng đen kia càng lúc càng tiếp cận Lâm Phàm, tới khi nhìn ra được hình dạng của những bóng đen kia hắn không nhịn được mắng chửi.
Dương Hoài Nam ra lệnh.
Một tiểu đoàn trưởng lên tiếng.
“Tôi sẽ xác nhận ngay!”
“Như vậy còn cách nào?”
“Ta cho rằng chúng ta nên lùi phòng tuyến lại, điều thêm quân từ các tỉnh phía bắc xuống ngăn chặn bọn hắn.”
“Không được Sơn Thạch là pháo đài khó công như thế nào ta nghĩ các ngươi cũng biết, bây giờ ngươi còn muốn công vào cửa nam của pháo đài vốn là cửa khó công nhất sao, cần bao nhiêu thương vong để làm được việc này. Ta không nghĩ quân đồn trú của chúng ta có thể kéo dài thời gian đủ lâu.”
Lâm Phàm là một hiệp sĩ rồng xuất sắc, hắn không chỉ là người điều khiển con rồng mạnh nhất vùng tây bộ vương quốc mà chính hắn cũng là một siêu phàm giả đã tới gần với đẳng cấp của các siêu phàm giả cao cấp. Với năng lực của mình hắn có thể tự tin đối đầu với bất kỳ hiệp sĩ rồng nào.
Tháo xuống chai nước đeo bên hông Lâm Phàm uống hết số nước cuối cùng trong chai, lắc một lượt phát hiện chai nước đã trống rỗng Lâm Phàm ra hiệu cho vật cưỡi của mình hạ xuống.
“Điều toàn bộ lên phía bắc, mặt khác để những người còn lại tập trung đánh sâu vào bầu trời Sơn Thạch ta muốn biết kẻ địch còn bao nhiêu quân phòng thủ.”
Tới khi Lâm Phàm cho rằng độ cao đã đủ hắn lại tiếp tục ra lệnh cho vật cưỡi bay vòng tích lũy tốc độ, việc tăng độ cao đã khiến tốc độ giảm đi rất nhiều, vì thế Lâm Phàm cần lấy lại tốc độ nhanh nhất có thể.
“Khu vực đông nam thế nào, có tin tức truyền về.”
Lâm Phàm cảnh giác ra hiệu cho vật cưỡi của mình dừng việc hạ độ cao sau đó quay người tăng độ cao lên trong khi đôi mắt vẫn dán chặt vào những bóng đen kia.
Không có cách bay trên trời trong khoảng thời gian này không khác nào hành xác, ánh nắng chói chang như muốn đốt cháy làn da khiến cả một siêu phàm giả như Lâm Phàm cũng cảm giác khó chịu, một bộ áo chống nắng vừa có thể đảm bảo sức khỏe lại tiết kiệm được ma pháp làm mát tại sao lại không dùng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đội trưởng nhận lệnh đi ra ngoài.
Một đại tá ngồi gần đó lên tiếng, khuôn mặt của hắn lúc này vô cùng hoang mang hắn chính là người đưa ra nhận định Gray sẽ đánh xuống phía nam bây giờ xảy ra chuyện như vậy trách nhiệm của hắn không nhỏ.
Nhìn mặt trời chói chang trên đỉnh đầu Lâm Phàm không khỏi chửi thề cúi đầu xuống trùm mũ trùm đầu lên trên người.
“Tướng quân không lẽ chúng ta cứ chờ đợi như vậy?”
“Mẹ nó!”
“Vị trí phát hiện hiệp sĩ rồng của địch là ở đây. Nếu giả thiết quân địch dương đông kích tây là đúng chúng ta muốn tiếp viện cho quân đồn trú phía bắc đã không kịp, đề nghị của tôi là dồn quân đánh vào pháo đài Sơn Thạch buộc kẻ địch phải rút về phòng thủ nếu chúng không muốn đường lui của mình bị cắt đứt.”
Có điều muốn làm như vậy cũng cần phải tiến hành huấn luyện thời gian dài để hiệp sĩ có thể phối hợp một cách nhuần nhuyễn nhất với động tác của tọa kỵ. Kỹ năng càng cao có thể tăng tốc độ càng nhanh, lại tiết kiệm được rất nhiều ma năng.
“Như vậy trường hợp thứ hai thì sao chúng ta sẽ làm thế nào?”
Đừng nhìn chỉ là một làn gió nhẹ nhưng chỉ cần thổi đúng vị trí vật cưỡi dưới thân có thể hướng đúng điểm đập cánh liền có thể tăng tốc độ lên cực nhanh.
“Không lẽ là dương đông kích tây? Không thể nào bọn hắn có lợi ích gì khi đánh lên phía bắc?”
“Bé yêu khát chưa chúng ta đi uống nước.”
Rồi điều khiển rồng của mình quay người bỏ chạy.
Trung đội trưởng bị người phản bác liền hỏi lại.
Chương 293: "Dương đông, kích tây?"
…
Lâm Phàm là một cựu binh, hắn từng kinh qua không ít trận chiến những bóng đen đang tiếp cận khiến hắn cảnh giác, trong chiến đấu việc ở độ thấp hơn sẽ khiến hắn gặp thế bất lợi so với kẻ địch. Mặc dù không biết những bóng đen này có phải địch nhân hay không nhưng tốt nhất vẫn nên lấy lại độ cao cho an toàn.
Một hiệp sĩ rồng thấy Lầm Phàm càng lúc càng xa không nhịn được hỏi.
Đừng nói đám người ở ngay cả hắn khi nhìn thấy tốc độ đó liền từ bỏ việc đuổi theo, cho dù hắn cố gắng như thế nào cũng không thể đuổi kịp đối phương.
“Chúng ta phát hiện một lượng lớn hiệp sĩ rồng của kẻ địch ở phía bắc.”
Một người khác lập tức phản đối.
Tọa kỵ dưới thân tựa như nghe hiểu lời Lâm Phàm, nó gào lên một tiếng rồi từ từ hạ độ cao.
Tất cả vậy mà đều là hiệp sĩ rồng, chí ít cũng có tám con cho dù Lâm Phàm tự tin có thể một chọi một với bất kỳ hiệp sĩ rồng nào hắn cũng không ngu tới nỗi một đấu tám. Đó là viễn cảnh hắn từng mơ ước, nhưng Lâm Phàm biết rằng kết cục của những viễn cảnh như vậy sẽ không đẹp chút nào.
“Như vậy chúng ta cũng chỉ đành mắc mưu.”
Nhưng đột nhiên trong mắt Lâm Phàm xuất hiện những bóng đen, trời hôm nay rất trong xanh gần như không có mây vì thế Lâm Phàm rất dễ dàng phát hiện những bóng đen này. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Với tốc độ kia ngươi đuổi kịp hắn sao?”
Ngày hôm nay Lâm Phàm tiếp tục thực hiện nhiệm vụ tuần tra trên không của mình, nhưng không phải phía nam mà là phía đống bắc thành Sơn Thạch.
Cuối cùng một trung đoàn trưởng lên tiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Toàn bộ khu vực này hoàn toàn thuộc quyền kiểm soát của hắn.
Mọi người trong phòng im lặng sau đó một nụ cười cực kỳ quỷ dị.
“Bây giờ có hai trưởng hợp. Một kẻ địch thực sự đang dương đông kích tây chủ lực của bọn hắn đang hướng lên phía bắc, hai đây chỉ là thủ đoạn che mắt của kẻ địch hòng dụ chúng ta rời khỏi điểm phòng thủ. Ta muốn các ngươi đưa ra kế hoạch đối phó ngay lập tức.”
Nhìn bóng đen đang bỏ chạy ở phía xa đội hiệp sĩ rồng của Gray cũng chậm dần tốc độ lại bọn hắn không hề có ý định thi triển ma pháp để đuổi theo Lâm Phàm.
Đổi trưởng hỏi lại.
Lính truyền tin nhắc lại những lời vừa rồi của hắn.
“Tôi đã biết!”
Dương Hoài Nam quay sang hỏi chỉ huy của lực lượng hiệp sĩ rồng.
Lâm Phàm than vãn, hiện tại hắn đang đảm nhận toàn bộ khu vực phía bắc muốn kiểm soát toàn bộ khu vực rộng lớn như thế này thực sự quá tốn thời gian, quá hành xác.
Dương Hoài Nam đôi mắt trừng lớn hỏi.
“Không có kẻ địch rất đông hiệp sĩ rồng của chúng ta ngay khi thấy kẻ địch liền rút lui không nhìn thấy bộ binh địch.”
Bình thường nếu chỉ dựa vào con rồng dưới thân hoàn toàn không có khả năng đạt được tốc độ đó, nhưng đừng quên Lâm Phàm là siêu phàm giả hơn nữa bởi vì là hiệp sĩ rồng hắn cũng chuyên môn học tập ma pháp cho vị trí này.
Bên dưới đều là rừng núi nước suối ở đây không ít có thể hạ xuống tìm nước, nếu thuận tiện có thể để bé yêu dưới người đi săn mồi cũng không tệ. Lâm Phàm cũng không muốn tốn ma năng vào việc tạo nước dù sao cũng không gấp.
Người này lập tức rời khỏi doanh trướng, hắn quả thật chưa nhận được bất kỳ tin tức nào của các hiệp sĩ rồng trinh sát.
“Mọi người tách ra không được để kẻ địch tiếp cận khu vực.”
Dương Hoài Nam nói, hắn đã đưa ra giả thiết về hành động của kẻ địch.
“Mẹ nó!”
Cứ như vậy bọn hắn liền tiếp tục xây dựng kế hoạch cho cuộc chiến này.
“Khoan chúng ta còn bao nhiêu hiệp sĩ rồng có thể điều động?”
“Chỉ có cách đó? Chúng ta liền phải dựa vào năng lực của bệ hạ.”
“Như vậy phòng tuyến quá dài chúng ta không đủ quân, hơn nữa quý tộc phương bắc sẽ muốn nhúng tay vào chuyện này sao?.”
Đối phương xuất hiện ở phía tây, khoảng cách có lẽ khoảng năm sáu cây số. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ah! Cái công việc c·h·ế·t tiệt này còn bao lâu mới có thể kết thúc.”
Hắn lúc này mặc trên người một bộ áo dài trùm kín người ngăn ánh nắng đang chiếu xuống đỉnh đầu.
Quay đầu lại nhìn bóng kẻ địch đang tiếp cận hắn nhận ra kẻ địch tốc độ đang tiến tới rất nhanh tốc độ này đã gấp đôi tốc độ của hắn cho dù tăng tốc lên tốc độ cao nhất cũng không thể đạt được tốc độ đó.
“Còn ba người thưa tướng quân.”
Quay lại quan sát sau lưng Lâm Phàm phát hiện hắn càng lúc càng bỏ xa kẻ địch, hiển nhiên bọn người kia không thể đuổi kịp hắn.
“Ngươi nói cái gì?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.