Sắt Thép Ma Pháp
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 492: Tư tưởng.
Những nơi chuyên cung cấp tin tức giá cả hàng hóa kia cũng không phải lúc nào cũng chính xác, có khi ngươi mua tin tức của bọn hắn xong tìm tới người bán giá ở đó liền thay đổi sự bất thường của giá cả hàng hóa này khiến cho hai người nếu muốn sử dụng những nhóm người kia sẽ phải tốn rất nhiều chi phí.
“Một loại hợp đồng mà ở đó giá cả của hàng hóa đã được thống nhất từ hai bên…”
Tới đây An cũng dừng lại hắn đang cố gắng tìm kiếm những ý tưởng thích hợp nhất. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đúng vậy! Người đề xuất ra việc này nên nhận được phần thưởng hắn nên có.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe lời của đồng ban An đột nhiên nảy ra một suy nghĩ.
Chỉ là những lời nói vẫn rất lộn xộn chưa được sắp xếp rõ ràng nhưng tư duy về một hệ thống giao dịch hàng hóa phái sinh đã được định hình. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ngươi nói chúng ta có cách nào để giá cả những loại hàng hóa này trở nên ổn định không?”
An ban đầu cũng định lựa chọn như vậy nhưng cuối cùng hắn muốn tự mình làm điều tra tránh cho những thông tin sai lầm.
An mở ra bản điều tra của mình, bên trong là giá của các mặt hàng hắn điều tra trong cả tháng qua nhìn qua số liệu bên trên An nói.
Nhưng lúc này linh quang của An cũng lóe lên sau những lời của đồng bạn.
Nhìn mỹ nhân nằm một bên tò mò Long nở nụ cười giao bản đề xuất cho Lâm Ngọc Hân.
“Làm sao có thể, thị trường sẽ không cho phép điều đó xảy ra. Trừ khi đó là mệnh lệnh từ quốc gia nhưng ngươi nghĩ quốc gia sẽ ra mệnh lệnh như vậy sao?”
An là một nghiên cứu viên của đại học hoàng gia khoa kinh tế, sau khi tốt nghiệp hắn không tới các bộ môn trong chính phủ làm việc hay ra ngoài nhận lời mời từ các xí nghiệp thậm chí là tự lập nghiệp mà lựa chọn trở thành một nghiên cứu viên.
An cười đùa nói với đồng bạn của mình.
“Thú vị! Bản đề xuất này không tệ, vương quốc quả thật cần một nơi như vậy. Tại sao trước đây ta không nghĩ ra thứ này chứ.”
Cũng không phải thương nhân nào cũng có nhu cầu cũng như tài chính để nuôi một đoàn đội như vậy phải không.
Nằm trên giường lớn của phòng ngủ Long cận thận đọc bản đề xuất do viện kinh tế trình lên, nằm ở một bên nữ hầu tước của phương nam Lâm Ngọc Hân trần truồng bả vai nhìn hắn tò mò hỏi.
Chính vì thế tại cảng Bách Phương có chuyên một một đám người làm những công việc như điều tra giá cả của các loại hàng hóa tập trung về đây sau đó chuyển tay bán lại tin tức này cho các thương nhân hoặc các nhà tư bản nếu bọn hắn không muốn tổ kiến một đoàn đội điều tra giá cho riêng mình.
…
Bên trong bài điều tra này có rất nhiều mục lục. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Không sai! Rất hỗn loạn không hề có một sự thống nhất nào, các thương nhân sẽ phải tiêu tốn rất nhiều công sức để xác nhận xem bọn hắn có thể mua hàng của ai mới tiết kiệm chi phí nhất.”
“Tại một thời điểm nào đó trong tương lại người bán sẽ giao cho người mua một số lượng hàng hóa đã ký kết trong hợp đồng, còn người mua sẽ trả cho người bán một số tiền cũng đã được ký kết trong hợp đồng.”
“Bệ hạ ngài đang xem gì vậy?”
Chờ tới khi An chú ý tới hắn mới lên tiếng.
Nhận lấy bản đề xuất Lâm Ngọc Hân bắt đầu đọc.
Hai người bắt đầu bàn luận về ý tưởng mới, cùng với đó là bài điều tra của cả hai.
“Nàng xem đi.”
Chương 492: Tư tưởng.
Với thân phận của hắn giới chủ cũng không có lý do cự tuyệt, trong suốt mười năm phát triển địa vị của những người tốt nghiệp đại học tại Nam Tinh hơn nữa còn là nhân viên nghiên cứu rất cao, giới tư bản cực kỳ tôn trọng bọn họ vì thế An không gặp quá nhiều khó khăn để có được thông tin mà mình muốn.
Đồng bạn cũng đồng ý với lời của An.
“Ngươi có thể bỏ tiền đi mua tin tức của đám ngươi kia.”
Hắn nói tới đây dừng lại, giống như không biết phải nói thế nào nữa có lẽ linh quang của hắn chỉ mới tới đây không biết phải nói thêm cái gì.
Để có được thông tin về giá cả của cá loại hàng hóa bọn hắn thường phải đi rất nhiều nơi để hỏi, thậm chí vài ngày sau đó giá hàng hóa có thể còn có biến động khi bọn hắn quay trở lại hỏi giá.
Đồng bạn của hắn ở bên cạnh cũng mệt mỏi tựa lưng vào ghế buồn chán nói.
Như cái tên của nó đây là một viện nghiên cứu của trường, hoạt động dưới sự tài trợ của trường và đương nhiên là của quốc gia nữa, có thể coi công việc của An cũng là làm việc cho chính phủ, chỉ có điều hắn sẽ không được hưởng một số lợi ích từ nhân viên của quốc gia thôi.
Hiển nhiên tài chính cho hoạt động lần này của hai người không nhiều như vậy, bọn họ phải tiết kiệm nhiều nhất có thể.
Đột nhiên đồng bạn của An lên tiếng thu hút sự chú ý của hắn.
Lâm Ngọc Hân không sợ động chạm tới bí mật gì đó, nếu thực sự là bí mật Long sẽ không vào lúc này đọc nó.
An cũng đồng ý với việc đó, nhưng trong đầu hắn vẫn không ngừng suy nghĩ về việc có thể ổn định giá cả của hàng hóa.
Mười năm qua đích thân trở thành một nhà tư bản Lâm Ngọc Hân hiểu được một sàn giao dịch hàng hóa trung gian sẽ có lợi ích lớn như thế nào.
Rời khỏi xí nghiệp bước lên xe ngựa An tựa đầu vào ghế thở dài, ngày hôm nay hắn đã đi tới rất nhiều nơi để hỏi về giá cả các loại mặt hàng này bôn ba cả ngày như vậy hắn cũng rất mệt mỏi.
Đồng bạn của An nói.
“Ta giống như nghĩ ra thứ gì đó rất có ý tứ!”
Đồng bạn buồn bực nói với An.
An nói.
Lâm Ngọc Hân nói.
Thật chờ mong!
Mặc dù ý tưởng vừa ra đời không phải mục đích chính của cả hai những trong những cuộc điều tra như thế này vô tình phát hiện một vài thứ là điều rất bình thường.
“Tại sao chúng ta phải mệt mỏi đi điều tra từng nơi một như thế này, nếu có một nơi niêm yết những giá cả này liền tốt.”
“Ngươi có phát hiện ra không giá cả rất nhiều loại hàng hóa ở các cảng duyên hải rất hỗn loạn không có một cấu trúc thống nhất nào.”
“Nếu sử dụng một loại hợp đồng thì sao?”
Hắn biết quốc gia hiện tại nhu cầu cần có một sàn giao dịch như vậy. Nhưng thứ hắn hứng thú hơn với người trình bày bản đề xuất này không chỉ có vậy mà là một quyển sách đặt trên bàn làm việc của hắn.
Long cũng nói.
Đồng bạn của hắn cũng gật đầu.
Ví dụ như! Tiền tệ, giá cả hàng hóa, tiền công của người lao động, thuế, nợ công, phân chia lao động…
Luận về của cải của quốc gia!
Nhưng hắn không làm như vậy, An lựa chọn ở lại trường trở thành một giáo viên và cũng là một nghiên cứu viên của viện nghiên cứu kinh tế và chính sách.
Mỗi lần mua bán những đoàn đội này đều phải chia nhau tới các nhà máy hỏi giá xem bên nào bán giá thấp hơn bọn hắn sẽ mua, cũng không thể tới một nơi hỏi giá xong liền mua luôn phải không, đấy không phải bản chất của tư bản nó là ném tiền vào sọt rác.
Đồng bạn từ bên cạnh cười đùa nói.
“Có khi ngươi vừa định mua hàng những còn chưa kịp thanh toán giá của mặt hàng đó lại thay đổi bây giờ ngươi sẽ làm gì? Nếu là giá tăng bên bán sẽ chấp nhận bán nó với giá cũ hay không? Nếu là giá giảm ngươi có chấp nhận tốn thêm một khoản tiền hay không?”
Nghe nói vì chuyện này mà rất nhiều thương nhân nước ngoài đau đầu, bọn hắn còn chuyên môn tổ chức đoàn đội chuyên theo dõi giá của các loại hàng hóa mà bọn hắn có nhu cầu.
“Ta cũng vậy!”
Phải biết ở thời đại này những học viên tốt nghiệp từ các trường đại học rất được hoan nghênh, bọn hắn có thể đi tới bất kỳ đâu đều dễ dàng tìm cho mình một công việc với mức đãi ngộ mà bất kỳ ai cũng mơ ước.
Ngày hôm nay hắn đang tiến hành một cuộc điều tra về giá của các loại hàng hóa đang lưu thông trên thị trường, đương nhiên không phải ra chợ hắn lựa chọn tới thẳng các nhà máy cùng xí nghiệp để hỏi.
“Này An!”
“Hợp đồng về việc sẽ bán cố định hàng hóa một giá nào đó…”
“Ta chán ghét việc này!”
Tư tưởng của chủ nghĩa tư bản đã bắt đầu hình thành một cấu trúc có hệ thống rồi, không biết tới khi nào chủ nghiã xã hội sẽ xuất hiện đây.
Hai người nhìn nhau ánh mắt sáng lên An nói.
Nghe cái tên quen thuộc làm sao.
“Hợp đồng? Ý ngươi là gì?”
“Sau đó ta tìm tới nơi bán và giá của bọn hắn lại biến đổi.”
“Ngươi nói cũng đúng!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.