Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 647: Phía bắc.

Chương 647: Phía bắc.


Cũng vào thời điểm này phía bắc biên giới Nam Tinh giáp giới với ma địa một đội tuần tra đang thực hiện nhiệm vụ của mình.

Việc tuần tra này đã được duy trì trong một thời gian dài nhằm ngăn chặn những cuộc xâm nhập từ ma quỷ ở phía bắc. Đặc biệt là những kẻ có hình người.

Mặc dù không biết tại sao ma quỷ lại tồn tại cả nhân loại nhưng nó không còn quan trọng nữa, quan trọng nhất chính là ngăn chặn đối phương xâm nhập vào nội địa quốc gia.

Phải biết cho tới thời điểm hiện tại những tín ngưỡng dị hợm kia vẫn tiềm phục trong Nam Tinh, nếu không ngăn chặn chúng sợ rằng Nam Tinh sẽ trở thành một mớ hỗn loạn.

Bọn hắn đã theo dõi đội tuần tra rất lâu, phát hiện ra thói quen của đội tuần tra vì thế khi đội tuần tra rời đi bọn hắn đã bỏ thuốc độc vào vạt nước và mọi chuyện đã diễn ra như thế này đây.

Trong căn phòng lớn bản đồ của Nam Tinh được bày trên bàn.

Trong nhà gỗ khá đầy đủ, một vạt nước ở góc nhà, một bếp lò với đầy đủ củi khô đã sẵn sàng.

“Ta rõ rồi!”

Huống chi còn có thêm ba trăm nghìn quân nhân loại cùng một trăm nghìn quân tinh linh và năm trăm nghìn quỷ xuôi nam đi theo trên những chiến thuyền xuôi nam. Trên mặt sông lúc này cũng đã bị tàu thuyền che phủ, thậm chí nếu không nhìn kĩ còn không thấy được mặt nước sông.

Bọn hắn không hành quân cùng với lũ s·ú·c· ·v·ậ·t trên mặt đất mà là lựa chọn đơn độc hành quân trên sông.

“Andrea nhiệm vụ của ngươi ngay khi đột phá Đá Trắng chính là sử dụng tốc độ nhanh nhất xuối nam bằng mọi giá phải kiểm soát được thành này.”

Dù sao dùng chính da xanh cùng c·h·ó ma làm lương thực cũng chính là truyền thống của bọn hắn tới mức đôi khi hành quân bọn hắn còn không thèm chuẩn bị lương thực cho đội quân này.

Nói rồi hắn nhìn xung quanh căn nhà cười khẩy.

Dù sao nơi tuần tra cũng là vùng không người, cũng không có thứ gì để hỗ trợ bọn hắn cần xây dựng những nơi như thế này để các đội tuần tra có một nơi nghỉ ngơi.

“Đội trưởng chúng ta sắp tới giới hạn.”

“Mọi người nghỉ ngơi một lúc.”

Andrea là mootn tinh linh, hắn không phải thuộc hạ dưới trước Giản vì thế hắn trả lời rất tùy ý không có chút tôn kính nào với Giản.

Đúng vậy gần một triệu rưỡi quân chỉ tính riêng lũ da xanh cùng lũ c·h·ó ma có thể nói đây là một số lượng áp đảo cho dù đội quân này không giống với một đội quân chính quy.

“Gọi các tướng quân tới gặp ta.”

Đây mới là lực lượng chủ lực của ma quỷ.

Nơi này chính là trạm dừng nghỉ được các đội tuần tra xây dựng tạm thời để có thể nghỉ ngơi trước hành trình quay trở lại.

“Thần đã rõ thưa ngài.”

Lũ s·ú·c· ·v·ậ·t này sẽ không quan tâm ngươi là ai đâu, chỉ cần chúng đói thì tất cả mọi người đều trở thành lương thực của bọn chúng, cho dù đó có là chủ nhân của bọn chúng đi chăng nữa.

“Ừm! Bao lâu chúng ta tới biên giới Nam Tinh?”

Một lũ da xanh đầy dị hợm với đầy đủ mọi mọi loại vũ khí trên tay, từ đao kiếm cho tới gậy gộc tất cả những gì có thể làm vũ khí đều ở trên tay bọn hắn, trộn lẫn vào đó là một lũ sinh vật giống như c·h·ó, nhưng chúng lớn hơn gấp rưỡi một con béc giê bình thường, toàn thân màu đen nhưng đáng chú ý nhất chính là hàm răng sắc nhọn giống như có thể xé các bất kỳ kẻ nào.

Đi dọc theo sông xen đội quân này hành quân bằng cả đường bộ và đường sông.

Hôm nay cũng như mọi ngày, mặc dù trời có hơi âm u có một chút mưa phùn nhưng đội vẫn tiếp tục duy trì kế hoạch tuần tra như thường ngày.

“Cũng may mắn đấy chứ, kẻ thù của chúng ta vậy mà lại làm ra cái thứ như thế này.”

“Báo về cho đại quân tất cả đã được dọn dẹp.”

Điều quan trọng hơn bọn hắn cũng không muốn trở thành lương thực cho lũ đó.

Thậm chí bọn chúng có đôi khi còn tấn công lẫn nhau. Có lẽ bởi vì đói và không có đồ ăn khiến lũ s·ú·c· ·v·ậ·t này tự ăn thịt lẫn nhau, đối với ma quỷ chuyện này cũng không quan trọng, số lượng của bọn hắn nhiều tới mức cho dù có dùng vài trăm, vài nghìn làm lương thực cũng không sao.

Giản nghe vậy hỏi.

Lúc này cách vị trí nhà gỗ khoảng hơn bốn mươi kilomet một đội quân đang hướng về phía nam.

“Điện hạ do thám địch đã bị xử lý chúng ta có thể tiếp tục xuôi nam.”

Giản chỉ về vị trí của Hẻm Bắc, con đường độc đạo duy nhất hiện nay có thể tiến xuống phía nam. Kiểm soát được nơi này cũng có nghĩa sẽ kiểm soát toán bộ phương bắc.

Lúc này đội tuần tra đang cưỡi ngựa dọc theo sông xen tiến lên phía bắc, bán kính tuần tra của bọn hắn là vào khoảng năm mươi kilomet tính từ pháo đài Đá Trắng. Không quá xa, cũng không quá gần. Đi quá xa thì quá nguy hiểm sẽ tiến vào sâu trong khu vực hoạt động mạnh của ma quỷ, đi quá gần thì lại không thể đảm bảo việc cảnh báo từ xa cho biên giới.

Một người lính đi tới sử dụng bật lửa bắt đầu nhóm lửa, chẳng mấy chốc bọn hắn đã cảm nhận được hơi ấm của ngọn lửa sau khoảng thời gian phải đội mưa lạnh lẽo.

Nước ấm vào dạ dày khiến mỗi người ở đây đều rất sảng khoái run.

Rồi bọn hắn xuống ngựa tiến vào nhà gỗ.

Giản ra lệnh, rồi hắn trở lại bên trong tàu.

Khi nhìn từ trên bầu trời toàn bộ vùng đất đều bị bị phủ bởi màu xanh và màu đen, theo ước tính của cao tầng ma quỷ số lượng của đội quân này lên tới gần một triệu rưỡi quân.

Cưỡi ngựa ngay bên cạnh đội trưởng lính trinh sát báo cáo bọn hắn sắp tới giới hạn tuần tra.

Một tinh linh kiểm tra tình trạng của các xác c·h·ế·t rồi báo cáo cho một tinh linh khác có vẻ là người dẫn đầu.

Mươi lăm phút sau cánh cửa nhà gỗ bị mở ra một đám tinh linh tộc tiến vào, nhưng trang phục của lũ tinh linh này lại giống với lũ tinh linh thuộc phe ma quỷ hơn.

Sau khi đội quân này đi qua mặt đất chỉ còn lại màu nâu, đúng với trong miêu tả, những nơi ma quỷ đi qua không còn lấy một cọng cỏ, bởi vì đến ngay cả đất cũng có thể trở thành lương thực của bọn chúng nếu bị đói.

Đầu tiên chính là không ai có hứng thú ở chung với một lũ s·ú·c· ·v·ậ·t bẩn thỉu, ngu si và cũng không ai muốn chứng kiến việc chúng ăn thịt đồng loại của mình. Cho dù đối với ma quỷ đây cũng là một sự kinh tởm tột độ.

Cho tới khi tới một căn nhà gỗ khá bí mật được xây dựng ngay cạnh rừng bọn hắn mới dừng lại.

Đứng trên tàu chỉ huy Giản nhìn đội quân của mình trái tim không khỏi đập liên hồi.

Mặc dù không sợ c·h·ế·t nhưng không ai muốn trở thành lương thực cả.

Đội trưởng gật đầu xác nhận rồi tiếp tục hành trình.

Nhưng rất nhanh dạ dày của bọn hắn gặp phải vấn đề, tất cả đều quặn đau khiến tất cả mọi người đều vô lực ngã nhoài xuống đất, mất mội thời gian tất cả đều bắt đầu co giật sau đó sủi bọt mép, cuối cùng sau hơn mười phút dãy dụa tất cả thành viên của đội tuần tra đều không còn cử động, bọn họ đều đã c·h·ế·t.

Cái đội quân này hành quân rất hỗn loạn, không theo bất kỳ đội hình nào chúng đan xen vào nhau dàn trải trên cả một vùng đất rộng lớn.

Chờ sau khi nước được đun sôi mỗi người đều cẩm lấy cốc nước thổi cho nó nguội đi rồi mới uống.

“Tất cả c·h·ế·t rồi.”

Những trạm nghỉ ngơi như thế này được xây dựng xung quanh khu vực tuần tra để phục vụ các đội tuần tra trong hành trình của mình.

Nửa giờ sau toàn bộ tướng quân của quân viễn chinh đều có mặt trên tàu của Giản.

“Với tốc độ hiện tại đêm nay chúng ta sẽ tới nơi thưa điện hạ.”

Vì thế cho dù trong tình huống nào đi chăng nữa bọn hắn đều sẽ lựa chọn hành quân riêng lẻ cách xa cái lũ s·ú·c· ·v·ậ·t này.

Giống như trong miêu tả của những tài liệu lịch sử đây đích xác là đội quân của ác ma.

“ n! Ngay khi tới nơi lập tức để lũ s·ú·c· ·v·ậ·t kia xung phong, chúng ta sẽ nhấn tìm kẻ thù bằng biển người.”

Chương 647: Phía bắc.