Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 655: Trận Vọng Lăng lần hai (2).

Chương 655: Trận Vọng Lăng lần hai (2).


Cảm ơn Tổng tư lệnh tặng quà.

Pháo cối không di chuyển theo các mục tiêu đi đầu, bọn hắn tập trung vào đội hình dày đặc ở phía sau cố gắng gây sát thương lớn nhất cho đội hình này chứ không phải ngăn đối phương tiếp cận phòng tuyến

Đạp qua bãi mìn đã khiến đội hình của lũ c·h·ó rất mỏng sẽ làm giảm hiệu quả sát thương của đ·ạ·n.

Tiểu đoàn trưởng cho rằng việc sử dụng pháo cối theo cách thông thường là áp chế và ngăn cản đối phương tiến lên không có hiệu quả với lũ ma quỷ, đơn giản bởi vì chúng không sợ hãi c·ái c·hết và chúng cũng không sợ tổn thất. Cho nên thay vì sử dụng pháo cối theo một trong những chiến thuật thông thường thì bây giờ hắn lựa chọn sử dụng pháo cối để gây ra sát thương lớn nhất cho ma quỷ. Giảm áp lực cho phòng tuyến khi đối phương tiếp cận.

Chính vì điều này mặc dù tổn thất đang ngay càng tăng nhưng bầy đàn da xanh vẫn đang tiếp tục tiến lên, dù tốc độ tiến lên vô cùng chậm chạp.

Đối với lũ da xanh những kẻ có cơ địa tương đương với nhân loại một vài viên đ·ạ·n nếu không trúng vị trí chí mạng liền không thể nào g·i·ế·t được chúng, thậm chí với cơn đói khủng khiếp của mình những viên đ·ạ·n này cũng không thể nào khiến chúng dừng lại việc tìm kiếm thức ăn.

Mặc dù với s·ú·n·g máy hạng nặng da thịt của lũ da xanh cũng không thể bảo vệ được chúng, cho dù một vài tên có một chút giáp bảo vệ. Trần Trung Dương thấy được các bộ phận cơ thể của cái lũ kinh tởm phía trước bị cày nát, máu tươi bắn tung tóe khắp nơi.

Nhưng đối với lũ da xanh những kẻ không biết sợ hãi là gì bọn chúng chỉ đơn giản hét lớn tiếp tục chạy về phía trước mà không quan tâm tới tổn thất của mình. Đương nhiên bọn chúng cũng giống như lũ c·h·ó chỉ quan tâm đồ ăn.

Không cần nhắm bắn, thậm chí là không cần quan sát Trần Trung Dương chỉ bóp cò và bóp cò. Mục tiêu phí trước thực sự quá dày đặc hắn thậm chí không cần nhắm chuẩn.

Chính vì thế trong thống kê tổn thất ma quỷ không bao giờ có chữ thương vong, chỉ có mất và còn.

Nhìn thảm trạng phía trước dạ dày Trần Trung Dương đều không nhịn được co thắt lại, cứ tưởng tưởng cơ thể của hàng trăm hàng nghìn người bị đ·ạ·n cỡ lớn cày nát, các bộ phận cơ thể mang theo n·ộ·i· ·t·ạ·n·g của người nhuốm đầy máu tươi bắn tung tóe khắp nơi liền có thể hiểu được tại sao dạ dày của Trần Trung Dương co thắt.

Chiến thuật biển người chưa bao giờ là một chiến thuật lỗi thời, chỉ là có đủ người sử dụng cho chiến thuật này không thôi.

Đứng trước số lượng tuyệt đối hỏa lực dày đặc cũng đôi khi trở nên vô lực bầy đàn da xanh rất nhanh đã tiến vào tầm bắn hiệu quả của các loại s·ú·n·g máy hạng nhẹ cùng đơn binh vũ khí.

Sức mạnh của đ·ạ·n cỡ lớn có thể dễ dàng xé nát cơ thể của một người bình thường thậm chí một viên đ·ạ·n không chỉ xé nát cơ thể của kẻ đi đầu mà nó còn xuyên thủng kẻ phía sau. Cường độ cơ thể của lũ da xanh không mạnh hơn cường độ cơ thể của con người cộng thêm cái đội hình dày đặc không chút kinh nghiệm đối phó với vũ khí nóng kia nữa.

“Đội trưởng tại sao lại khai hỏa sớm như vậy?”

Tiểu đội trưởng còn không quên căn dặn. Rõ ràng hắn biết bắn bây giờ quá sớm, bầy đàn vẫn nằm ngoài tầm bắn của đơn binh vũ khí.

Chả mấy chốc lũ c·h·ó đã tiến vào tầm bắn của s·ú·n·g máy hạng nặng, những viên đ·ạ·n trên 12mm bắt đầu càn quét những mục tiêu rời rạc phía trước.

Lúc này tiểu đội trưởng ra lệnh.

Đạp lên đống xác của đồng loại mặc cho cơ thể bị xé xác bởi cơn mưa sắt thép lũ da xanh không chút sợ hãi tiến về phía trước. Chúng trở thành tấm khiến thịt cho đồng loại phía sau tiến lên.

Đừng nói là Trần Trung Dương, cho dù ai cũng sẽ cảm thấy e ngại với những kẻ không sợ c·h·ế·t như vậy. Bọn hắn không biết lũ da xanh này không khác gì dã thú, trừ một số ít thủ lĩnh có trí tuệ tương đương với nhân loại ra hầu hết lũ da xanh đều chỉ có trí thống minh của một đứa trẻ ba bốn tuổi ngoại trừ việc nghe lệnh với hệ thống thủ lĩnh tất cả những gì chúng có thể suy nghĩ được chính là đồ ăn và hiện tại chúng đang rất đói. Ngoại trừ đồ ăn ra chúng đã không còn suy nghĩ gì khác.

Nhưng lần này tiếng s·ú·n·g không dừng nhanh như trước mà tiếp tục kéo dài.

Dù sao hỏa lực s·ú·n·g máy hạng nặng cũng không đủ, không thể hoàn toàn phòng tỏa đường tiến lên vì thế bầy đàn này có thể chống lấy tổn thất tiếp tục tiến lên.

Trần Trung Dương không nhịn được hỏi.

Đối với một người chưa từng lên chiến trường như hắn, thậm chí là người đã lên chiến trường đều rất khó có thể bình tĩnh với tình cảnh trước mặt.

“Yêu cầu căn cứ số 2, cùng số 3 chi viện hỏa lực.”

Đương nhiên bắn ngoài tầm bắn hiệu quả cũng khiến sát thương của đ·ạ·n bị suy giảm.

“Ai biết! Đây là lệnh từ phía trên.”

Bởi vì lũ da xanh chỉ thống kê người c·h·ế·t. Người bị thương ư? Hẳn là đang ở trong bụng của một những kẻ nào đó, đối với lũ da xanh bị thương chính là c·h·ế·t. Đó là tất cả.

Còn cái việc nhắm vào vị trí điểm chí mạng thì thực sự có lỗi năm trăm sáu trăm mét không phải là khoảng cách trước mặt.

Nhưng cũng chỉ có lũ c·h·ó mà thôi, lũ da xanh phía sau vẫn chưa vào tầm bắn.

Nhưng đối với lũ da xanh, lũ c·h·ó bọn chúng không có khái niệm sợ hãi cho dù đồng loại phía trước bị xé xác chúng cũng không chùn bước.

Đội hình của đối phương đang nằm ngoài tầm bắn hiệu quả, vì thế tất cả đều nhắm đường đ·ạ·n lên cao để đ·ạ·n có thể bay xa hơn.

Mọi người đều có chút bất ngờ nhưng theo bản năng tất cả đều đồng loạt bóp cò.

Ba căn cứ xung quanh trấn Vọng Lăng được xây dựng với mục đích có thể chỉ viện cho nhau đặc biệt là về hỏa lực, cho dù hỏa lực hạng nặng hiện tại của ba căn cứ chỉ là pháo cối.

Không còn bãi mìn ngăn cản lũ da xanh dễ dàng tiếp cận mà không gặp phải tổn thất nào quá lớn, cho dù pháo cối có nhằm vào đội hình của bọn hắn thì số pháo cối hạn chế kia cũng không thể gây ra tổn thất cho số lượng khổng lồ của lũ da xanh này.

Từ vị trí của mình Trần Trung Dương có thể thấy được xác c·h·ế·t đang chất đống tiến phía chân đồi, càng ngày xác c·h·ế·t càng nhiều nhưng lũ da xanh vẫn không chút sợ hãi tiến lên.

Tiểu đội trưởng nhún vai nói.

“Tất cả mọi người lập tức khai hỏa.”

Hiện tại đối phương đã tiến vào tầm bắn của pháo cối hai căn cứ còn lại.

Không mất bao lâu số lượng vụ nổ xuất hiện trong đội hình của lũ da xanh đột nhiên tăng vọt.

Đơn cử như tình huống hiện tại, trước biển da xanh những vụ nổ của pháo cối trở nên thật nhỏ bé. Chẳng mấy chốc chúng lại giống như lũ c·h·ó tiếp cận tầm bắn của s·ú·n·g máy hạng nặng, lại một lần nữa tiếng s·ú·n·g máy hạng nặng lại vang lên.

Nếu đây là người thậm chí là những chủng tộc khác gặp phải tình cảnh này chắc chắn tinh thần sẽ sụp đổ bỏ chạy, ít nhất là sẽ tìm nơi ẩn nấp tránh cho tiếp tục chịu tổn thất.

Nghe vậy Trần Trung Dương cũng không hỏi nữa mà chỉ tập trung bóp cò.

Mà cách đơn giản nhất để gây ra sát thương lớn nhất là gì đâu? Đơn giản chính là nơi nào đông liền nhằm nơi đó nã đ·ạ·n chỉ thế thôi.

Nơi này cũng không có địa hình để che chắn, da thịt của sinh vật làm sao có thể tồn tại trước cơn mưa sắt thép chẳng mấy chốc lũ c·h·ó chạy đầu tiên đã bị quét sạch.

“Chú ý nhắm cao hơn một chút, như vậy mới tới được.”

Cũng chính vì thế mà tốc độ của làn sóng này không hề suy giảm chút nào dù cho bị đ·ạ·n cối nã lên đầu cùng bãi mìn tẩy rửa.

Thấy cảnh này lông tơ của Trần Trung Dương không khỏi dựng lên. Nhìn thấy lũ s·ú·c· ·v·ậ·t này không chút do dự kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên như vậy trong lòng hắn không khỏi sinh ra cảm giác sợ hãi đối với kẻ thù trước mặt.

Nếu là những đội quân thông thường đứng trước tình huống này chắc chắn bọn hắn sẽ dừng lại và tìm kiếm vị trí ẩn nấp chờ đợi pháo kích đi qua. Hoặc chờ đợi quân mình phản công áp chế hoả lực đối phương.

Chương 655: Trận Vọng Lăng lần hai (2).