Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Sắt Thép Ma Pháp
Unknown
Chương 719: Suy xét.
“Tướng quân! Nếu tiếp tục như vậy phương bắc sẽ hoàn toàn thất thủ.”
Tham mưu trưởng trầm giọng nói với Hoàng Thông, bọn họ đã nhận được tin tức từ tinh linh tộc cũng hiểu tình thế nghiêm trọng bây giờ nhưng Hoàng Thông cũng chưa đưa ra quyết định đang suy nghĩ xem phải làm như thế nào.
“Tập hợp toàn bộ đ·ạ·n dược còn lại tới Vĩnh Đông đi, chúng ta sẽ phòng thủ ở đó.”
Hoàng Thông ra lệnh, rồi hắn nhìn về phía tham mưu trưởng nói.
“Đã có tin từ bộ tư lệnh chưa?”
Hoàng Thông cũng đã truyền tin tức về cho bộ tổng tư lệnh để bọn hắn quyết định, thực sự việc này không phải Hoàng Thông có thể quyết định được, nó còn liên quan tới an toàn của quân đoàn tinh linh đây là vấn đề của các cơ quan cao hơn hắn chỉ tập trung vào việc tác chiến ở đây thôi.
Nhưng tham mưu trưởng cũng chỉ có thể lắc đầu.
Lúc này trong phòng họp cao nhất của bộ tổng tham mưu tất cả tướng lĩnh cao tầng của Nam Tinh không ở trên chiến trường đều có mặt ở đây.
“Nếu bây giờ chúng ta để quân tinh linh rút lui quân đoàn hai có thể gặp phải tổn thất nặng, thậm chí chúng ta có thể đánh mất toàn bộ phương bắc.”
An Dật Phú trầm giọng nói.
“Phương bắc hiện tại vẫn còn rất nhiều dân cư cùng nhà máy vẫn đang hoạt động, nếu đánh mất phương bắc chúng ta có thể mất khoảng trên dưới bốn trăm nghìn dân cùng với tổn thất khoảng một trăm triệu đồng.”
Trong này vẫn có người của các cơ quan khác ví dụ như hiện tại chính là thủ tướng Văn Trung cũng đang tham gia. Với tư cách là thủ tướng người đứng đầu chính phủ hiện tại hắn hiểu rõ hơn ai hết tình hình lúc này của phương bắc vì thế hắn có thể tuôn ra tổn thất dự tính nếu đánh mất phần phía đông.
Còn về phần còn lại của phương bắc đã không còn cơ hội nữa đã đánh mất rồi Văn Trung cũng không thêm vào tổn thất dự tính.
Những lời này vừa nói ra khiến toàn bộ phòng họp trở nên trầm xuống, cảm xúc của mọi người đều sa sút ai cũng biết tổn thất này kinh khủng như thế nào.
“Nếu mất toàn bộ con phía động chúng ta sẽ mất tổng cộng tám trăm tới chính trăm nghìn dân cư.”
Văn Trung vẫn không quên nhắc nhở.
Đây đã là do rất nhiều người dân phương bắc đã di dân trong thời gian qua nếu không tính theo tổng dân cư phương bắc thì có thể lên tới một triệu tám người.
Đây chắc chắn là một tổn thất kinh khủng đối với Nam Tinh.
Phải biết tổng dân số Nam Tinh cũng chỉ hơn mười lăm triệu người một chút, lập tức mất đi từng đấy người thực sự là một con số lớn. Mặc dù Nam Tinh đã kiểm soát được Thái Nguyệt cùng một phần Giao Châu, dân số có thể tăng lên gấp đôi thậm chí gấp ba nhưng lượng nhân lực này hiện tại cũng không thể lợi dụng được bao nhiêu còn phải đầu tư vào nữa,
Không giống như phương bắc là khu vực quyền lực truyền thống của hoàng gia, nơi đây có thể nói là nơi sở hữu tỷ lệ nhân công có trình độ nhiều nhất toàn bộ Nam Tinh. Còn những lãnh thổ mới kia, tỷ lệ nhân công có tới được một phần trăm hay không cũng là vấn đề.
Đương nhiên không thể nói phương bắc có nhiều nhân công hơn vùng trung tâm vương quốc chỉ là dân số ít hơn nên tỷ lệ nhân công có tay nghề cao hơn thôi.
Nếu không phải những năm qua Nam Tinh chủ yếu tập trung đầu tư vào khu vực trung tâm cùng phía nam có lẽ phương bắc đã không chỉ có như vậy.
Nhưng chắc chắn rằng mất đi phương bắc nguồn lực của Nam Tinh sẽ suy yếu, huống chi phía đông là nơi sầm uất có kinh tế phát triển nhất phương bắc.
“Bệ hạ! Chúng ta có nên sử dụng boom nguyên tử.”
Ngọc Kim Sơn lên tiếng hỏi.
“Ta phản đối, bây giờ khu công nghiệp số sáu vẫn đang di chuyển số lượng boom của chúng ta cũng có giới hạn cần phải tính toán kỹ nếu muốn sử dụng. Hơn nữa ta cho rằng trừ khi sử dụng ít nhất năm quả nếu không liền không thể đẩy lui quân ma quỷ.”
Tư lệnh lực lượng h·ạt n·hân chiến lược Tần Phong lên tiếng.
Đây là cơ quan mới được thành lập tách ra từ bộ tổng tư lệnh chịu trách nhiệm chiến lược răn đe v·ũ k·hí h·ạt nhân, và phụ trách quản lý hệ thống thông tin của bộ quốc phòng.
Vì thế mặc dù chỉ mới được bổ nhiệm nhưng lời của Tần Phong rất có trọng lượng đặc biệt là liên quan tới vấn đề t·ấn c·ông h·ạt n·hân.
“Theo kế hoạch chúng ta có thể phải mất tới ba tháng để khôi phục sản xuất, trong ba tháng này chúng ta chỉ có từng đấy lượng dự trữ phải thật thận trọng.”
“Không lẽ cứ để như vậy!”
Thạch Kính Minh không nhịn được nói.
“Vấn đề không phải để hay không để mà hiệu quả sau khi sử dụng boom nguyên tử chúng ta có thể làm gì. Ngài phải biết hiện tại lượng chi viện cho mặt trận phía đông không thể đáp ứng được cho kế hoạch phòng thủ, cho dù ném boom nguyên tử chúng ta cũng không thể thay đổi được tình huống chiến trường. Trừ khi…”
Tần Phong nói được một nửa liền dừng lại khiến cho Thạch Kính Minh không nhịn được lên tiếng hỏi.
“Trừ khi gì.”
“Ngài có thể tìm được đầu não của ma quỷ và làm thịt chúng.”
Tần Phong nhún vai nói.
Thái độ của hắn cho thấy chuyện này gần như không thể làm được, làm sao Nam Tinh không nghĩ ra chiến thuật chém đầu tiêu diệt đầu não của đối phương nhưng vấn đề là bọn họ đã điều động rất nhiều đợt máy bay do thám nhưng đều không thể tìm được vị trí đặt bộ chỉ huy của ma quỷ.
“Kỳ thực ta ủng hộ việc ném boom nguyên tử, ít nhất nó có thể kéo dài thêm chút thời gian để chúng ta có thể di tản người ở phương bắc.”
Đinh Xuân Lập không từ bỏ nói.
“Không được bao nhiêu! Với nặng lực vận chuyển hiện tại của chúng ta việc vận chuyển hàng trăm nghìn dân trong thời gian ngắn là điều bất khả thi.”
Ngồi ở chủ vị Long lên tiếng khiến tất cả mọi người đều im lặng nhìn về phía hắn.
“Năng lực vận chuyển của chúng ta được bao nhiêu?”
Long nhìn sang Phạm Mạnh Cường hỏi.
Là cục trưởng tổng cục hậu cần Phạm Mạnh Cường chính là người phù hợp nhất để hỏi câu hỏi này.
Phạm Mạnh Cường nhíu mày suy nghĩ một lúc rồi nhanh chóng đưa ra câu trả lời.
“Có lẽ khoảng một trăm nghìn người thưa bệ hạ! Đây chỉ là con số phán đoán của thần. Nếu chúng ta điều động cả thuyền dân sinh hay thuyền đánh cá có lẽ có thể di tản được con số lớn hơn.”
“Tàu dân sinh không thể vượt biển xa như vậy? Hơn nữa cảng cũng không đủ để chứa nhiều tàu như vậy.”
Đinh Xuân lập trả lời.
Phàm Mạnh Cường không nói chỉ nhún vai không nói lời nào.
“Tình hình quân đoàn tinh linh thế nào?”
Long tiếp tục hỏi.
“Chỉ riêng trận chiến hôm nay họ đã tổn thất hơn một trăm nghìn rối, nếu tiếp tục như vậy không tới bảy ngày bọn họ sẽ tiêu hao hết số lượng rối đem tới. Đây là nếu số lượng tổn thất của họ không tăng lên trong những ngày tới.”
Ngọc Kim Sơn trả lời.
Hắn là người phụ trách về vấn đề của tinh linh tộc tình huống của tinh linh bây giờ hẳn phải là người trả lời đầu tiên.
“Chúng ta không thể để tinh linh tổn thất quá nửa được, nói với Valean hắn chỉ cần kéo ba ngày, sau ba ngày để bọn hắn rút lui lên tàu xuôi nam.”
Long ra lệnh.
Đối với hắn giữ quan hệ với tinh linh tộc là điều rất quan trọng, không nói tới trợ giúp của tinh linh tộc mà còn có thể trở thành đồng minh của Long giúp hắn có tiếng nói lớn hơn trong liên minh đối chọi với những thế lực còn lại.
Hiện tại c·hiến t·ranh chỉ mới diễn ra được gần hai tháng mọi chuyện vẫn còn rất bề bộn nhưng để đối phó với ma quỷ chắc chắn sẽ phải xây dựng hệ thống liên minh hỗ trợ lẫn nhau.
Một khi ở trong liên minh ngươi chắc chắn phải nghe theo lệnh điều động của liên minh cho dù muốn hay không muốn vì thế Nam Tinh cần những đồng minh đủ tin cậy để có thể bảo vệ mình. Hơn nữa đối phương đã tới giúp rồi còn để người ta tổn thất nặng nó sẽ khiến uy tín quốc gia suy yếu.
Đây là thời điểm quan trọng nếu uy tín quốc gia suy giảm sự trợ giúp cũng sẽ suy giảm đây không phải điều Long mong muốn. Lúc này Nam Tinh cần hơn ai hết sự trợ giúp từ bên ngoài, đặc biệt là tài nguyên, Nam Tinh không có đủ tài nguyên để có thể duy trì nền công nghiệp của mình chắc chắn sẽ phải tìm kiếm tài nguyên từ bên ngoài.