Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 723:

Chương 723:


Bom bom bom!

Những v·ụ n·ổ vang lên trước phòng tuyến, không phải bọ t·ự s·át mà là lũ da xanh nhưng không phải sử dụng cách chạy thông thường để tiếp cận phòng tuyến mà là được lũ khổng lồ ném tới sau đó bọn hắn nhấn xuống kích nổ trên tay v·ụ n·ổ giống như một quả đ·ạ·n pháo thổi bay mọi thứ trước mặt thật sự rất giống hình người đ·ạ·n pháo.

Nhưng không phải tất cả da xanh đều thành công kích nổ khối thuốc nổ đeo trên người, có không ít tên rơi thẳng xuống mặt đất cơ thể dập nát không kịp kích nổ liền c·hết.

Cho dù có một vài tên vẫn còn chút bản năng bấm xuống kích nổ nhưng số lượng không nhiều, không thể gây nguy hiểm cho phòng tuyến.

Len lỏi giữa những con hào giao thông né tránh những v·ụ n·ổ trên đầu tiểu đội tiến tới vị trí phòng thủ của mình.

“Các ngươi tới rồi! Nhanh lên tới vị trí kia phòng thủ.”

Nơi này hiện đang chiến đấu rất kịch liệt, đại đội đóng giữ ở đây đã tổn thất không nhỏ, nếu không có chi viện tới nữa sợ rằng nơi này sẽ thất thủ.

Nhận được mệnh lệnh của đại đội trưởng bọn hắn lập tức vọt tới vị trí phòng thủ khai hỏa.

Có hỏa lực tăng cường yểm trợ bọn hắn rất nhanh đã đẩy lùi kẻ địch đã tiếp cận rất gần phòng tuyến.

Nhưng hiện tại hỏa lực thực sự có hạn, đặc biệt là hỏa lực hạng nặng không có pháo binh hỗ trợ chỉ có hỏa lực nhẹ thực sự rất khó có thể ngăn cản số lượng khổng lồ này.

Huống chi hiện tại ngay cả hỏa lực đơn binh cũng là giật gấu vá vai, binh lính Nam Tinh cuối cùng cảm nhận được nỗi khổ của thiếu đ·ạ·n, đặc biệt là khi đối đầu với chiến thuật biển người.

“Tướng quân chúng ta không còn nhiều đ·ạ·n nữa, nếu tiếp tục như thế này trong vòng nửa ngày chắc chắn sẽ hết sạch đ·ạ·n dược.”

Tham mưu trưởng nói.

“Phía sau chúng ta là Hẻm Bắc nếu lui nữa liền nguy hiểm.”

Lê Nguyên Dũng nhìn bản đồ nói biểu cảm trên mặt hắn đã vô cùng khó coi bởi vì hắn biết bây giờ đã không có cách giữ vững phòng tuyến, thậm chí một khi đánh mất phòng tuyến này Hẻm Bắc sẽ đứng trước nòng s·ú·n·g của đối phương. Thời gian quá ngắn tích lũy chắc chắn không đủ, đ·ạ·n dược chất ở Hẻm Bắc hoàn toàn không đủ duy trì phòng thủ nếu tiếp tục bị t·ấn c·ông như vậy chắc chắn sẽ thất thủ.

“Tướng quân! Vừa nhận được tin tức lực lượng phía đông của ma quỷ đang di chuyển về hướng chúng ta.”

Lúc này một tham mưu trưởng đi tới sắc mặt cực kỳ nghiêm trọng báo cáo với Lê Nguyên Dũng.

Lần này liền trực tiếp khiến Lê Nguyên Dũng hết hi vọng, vốn dĩ cho rằng còn có thể chống được nhưng bây giờ nếu thêm quân ở phía đông nữa như vậy bọn hắn liền gặp nguy hiểm.

“Bây giờ phải làm sao?”

Tham mưu trưởng không nhịn được hỏi.

“Chuẩn bị rút lui đi! Ta sẽ yêu cầu sử dụng bom nguyên tử.”

Lời này vừa ra mọi người trong bộ chỉ huy đều im lặng tất cả đều theo bản năng nhỏ giọng lại chờ đợi.

Lê Nguyên Dũng cũng không chú ý chuyện này hắn nhấc điện thoại lên nối máy tới bộ tổng tư lệnh.

Năm phút sau Lê Nguyên Dũng đặt điện thoại xuống nhìn tham mưu trưởng ra lệnh.

“Rút quân thôi! Phải kéo dài khoảng cách ít nhất mười lăm kilomet nếu không chúng ta sẽ gặp rắc rối.”

Mọi người trong phòng nghe vậy đều dùng hết sức bắt đầu làm việc hiệu suất tăng lên rất nhiều bọn họ đều biết nếu không thể rời khỏi đây sớm liền sẽ bị nuốt chửng.

Trong lúc đó Long cũng vừa đặt điện thoại xuống, hắn ra lệnh cho Tần Phong.

“Chuẩn bị n·ém b·om đi! Mục tiêu là vị trí phòng tuyến hiện tại của quân đoàn hai.”

Tần Phong nghe vậy liền hành lễ phân phó cấp dưới của mình đi chuẩn bị.

Trong khi đó những người trong phòng vẫn chưa kết thúc cuộc họp.

“Lê Nguyễn Dũng yêu cầu n·ém b·om nguyên tử, ta đã đồng ý.”

Long nói rồi hắn tiếp tục lên tiếng.

“Cho dù có n·ém b·om nguyên tử thì sau khi nghi thức thành công chúng ta cũng phải đối mặt với vô vàn kẻ thù. Việc chúng ta cần là phải chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới, các ngươi có ý tưởng gì không?”

Vĩnh Xuân đã thất thủ ma quỷ đã có đủ vật tế để thực hiện nghi thức, tới bây giờ trinh sát của Nam Tinh cũng không thể tìm được vị trí thực hiện nghi thức chỉ có thể khoanh vùng khu vực thôi. Nhưng khu vực này thực sự quá rộng cho dù là bom nguyên tử cũng không thể san lấp mặt bằng toàn bộ nơi này.

“Vấn đề của chúng ta không phải là đ·ạ·n dược mà là không có đủ phương tiện để vận chuyển đ·ạ·n dược tới. Nếu quy mô chiến đấu vượt quá khả năng vận chuyển không sớm thì muộn chúng ta sẽ gặp vấn đề.”

Người lên tiếng là một tướng lĩnh đã hơn năm mươi, ông ta gọi Ngọc Quân là bộ trưởng quốc phòng mới trước kia là phó bộ trưởng.

Thạch Kính Minh bởi vì thất bại ở phương bắc đã bị cắt chức điều tra, mặc dù mọi người đều biết đây không hẳn là lỗi của Thạch Kính Minh nhưng đây là quy trình, hơn nữa cũng cần người chịu trách nhiệm cho thất bại lần này Thạch Kính Minh là bộ trưởng bộ quốc phòng là lựa chọn tốt nhất.

“Chúng ta cần chi viện thưa bệ hạ tinh linh, thú nhân cả Đế quốc cùng Thánh quốc nữa, chúng ta cần chi viện từ bọn họ.”

An Dật Phú nói.

Những người trong phòng không nói một lời bởi vì bọn họ biết hơn bao giờ hết đây là thời điểm Nam Tinh cần hỗ trợ quân sự nhất cho dù trước đó bọn họ không muốn để q·uân đ·ội nước ngoài tiến vào lãnh thổ quốc gia.

“Tinh linh thế nào? Bọn hắn đang làm gì?”

Đương nhiên không thể bỏ qua lực lượng tinh linh đang có mặt ở Nam Tinh được, đây có thể xem là một trợ lực lớn trong tình huống khó khăn hiện tại.

“Tinh linh tổn thất khá nặng, bọn họ đã mất khoảng hai trăm năm mươi nghìn rối cùng với hai trăm tinh linh. Bây giờ họ đang nghỉ ngơi, nghe nói đang lên kế hoạch xây dựng lại chiến thuật bởi vì chiến thuật hiện tại của bọn họ đang gặp vấn đề.”

Ngọc Kim Sơn trả lời.

Sau cuộc chiến vừa rồi Valean nhận ra được vấn đề hiện tại của tinh linh tộc, nó đã là một vấn đề rất nguy cấp có thể ảnh hưởng tới tồn vong của tinh linh tộc, bây giờ bọn hắn cần phải thay đổi để có thể tiếp tục đuổi kịp thời đại.

“Xem ra trong thời gian ngắn chúng ta không thể nhờ được tinh linh tộc. Đế quốc thế nào?”

Long hỏi!

Hắn không hỏi thánh quốc bởi vì Thánh quốc hiện tại chắc chắn không rảnh để lo cho Nam Tinh.

“Đế quốc nói rằng họ sẵn sàng chi viện nhưng họ muốn quyền chỉ huy q·uân đ·ội liên minh.”

Phó bộ trưởng bộ ngoại giao nói.

“Cái gì! Đây là lãnh thổ nước ta, bọn chúng muốn chỉ huy q·uân đ·ội của ta ngay trên lãnh thổ nước ta ư?”

Đức Bình vốn dĩ ít khi lên tiếng khi quân cận vệ vẫn chưa tham gia bất kỳ cuộc chiến nào, nhưng bây giờ khi nghe phó bộ trưởng nói như vậy ông ta phẫn nộ lên tiếng.

“Nói cho Đế quốc nếu bọn hắn muốn cử quân tới Nam Tinh thì phải chấp nhận sự chỉ huy của chúng ta. Nam Tinh có thể trả giá một vài thứ nhưng quyền chỉ huy chắc chắn không thể rơi vào tay nước ngoài. Ngay cả tinh linh tộc cũng không đưa ra yêu cầu như vậy bọn hắn lấy tư cách gì dám đưa ra yêu cầu đó.”

Long cực kỳ kiên quyết nói.

Trên đất của Nam Tinh lại để người nước khác chỉ huy q·uân đ·ội mình, đã thế còn là kẻ thù cũ Nam Tinh làm sao có thể cho phép chuyện đó xảy ra. Nếu nó xảy ra thật chính phủ liền không cần tồn tại nữa, người dân cũng sẽ làm loạn lên và tinh thần khó khăn lắm mới tăng lên sau trận đại bại cũng sẽ biến mất hoàn toàn.

Long chắc chắn sẽ không cho phép điều đó xảy ra.

“Vâng thưa bệ hạ.”

“Thế còn thú nhân? Bọn hắn ở đâu?”

Long tiếp tục hỏi.

“Thú nhân sẽ hỗ trợ Thánh quốc thưa bệ hạ, bọn họ ở quá xa chi phí để chuyển quân tới thực sự rất lớn.”

“Ừm!”

Long cũng hiểu được vấn đề của thú nhân hắn không mong đợi quá nhiều trợ giúp từ chủng tộc này.

Bây giời quan trọng nhất chính là hỗ trợ từ tinh linh tộc cùng Đế quốc, ít nhất phải vượt qua giai đoạn khó khăn sắp tới mới có thể muốn làm gì thì làm.

Vấn đề là tinh linh trong thời gian ngắn rất khó có thể trông chờ được, vì thế Đế quốc càng trở nên quan trọng hơn.

Nghĩ tới đây Long không khỏi cười khổ, hắn không ngờ được sẽ có ngày cần tới sự trợ giúp của Đế quốc.

Chương 723: