Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 732:

Chương 732:


Rầm rầm rầm!

Từ trên bầu trời các không pháp sư xả đ·ạ·n như mưa xuống cánh rừng bên dưới, thi thoảng lại có khói màu bay lên đánh dấu cho các không pháp sư trên bầu trời để các không pháp sư né tránh khu vực xung quanh ra phần còn lại bọn hắn thích làm gì thì làm.

Nhưng sự chi viện đấy không mang lại bao nhiêu tác dụng, bởi những tán lá trong rừng che chắn tầm mắt khiến không pháp sư không thể thoải mái xả đ·ạ·n.

Phải biết khả năng mang vác của không pháp sư không lớn cho dù là mẫu mới cũng chỉ có thể mang theo bốn quả rocket loại nhỏ cùng với một khẩu hỏa thần, với hỏa lực như vậy bọn hắn chỉ có thể lựa chọn k·hông k·ích chính xác chứ không thể k·hông k·ích rải thảm.

Nhưng cái vùng rừng núi này thì làm gì có tầm nhìn để có thể k·hông k·ích theo kiểu chiến thuật, nếu là một khu vực được đánh dấu bởi khói tín hiệu thì được nhưng hiện tại khói tín hiệu là để không đánh vào vị trí đó mà lại đánh tới các vị trí xung quanh như vậy thì làm sao để không pháp sư có thể t·ấn c·ông tinh chuẩn được chứ.

Vì thế sự trợ giúp của không pháp sư không đạt được như mong muốn, tiểu đội vẫn chịu áp lực không nhỏ huống chi các không pháp sư cũng không yên lành bởi vì bay thấp khiến thi thoảng lại có ma pháp bay lên đánh chặn bọn hắn, còn có trên đầu luôn lượn lờ lấy dơi lửa và hiệp sĩ d·ịch b·ệnh muốn bình yên yểm hộ cho người bên dưới cũng là điều rất khó.

“Đông quá!”

Chém c·hết một tên nhân loại một thành viên trong tiểu đội không nhịn được lên tiếng trong khi hắn phải thu tay về đón đỡ một cú đập của của cây chùy.

Rầm!

Cây chùy đập lên thanh kiếm dễ dàng đập vỡ thân kiếm đánh lên áo giáp, nhưng bởi vì lực đập bị thân kiếm cản lại khiến cho cây chùy khi đánh lên không tạo được bao nhiêu ảnh hưởng. Người lính không chút hoang mang vì thanh kiếm bị đập vỡ hắn vung tay dùng đoạn kiếm còn lại đâm vào cổ đối phương rồi bắt lấy tay cầm chùy vùng lên đập nát đầu của một tên khác đang lao tới, sau đó hắn lại sử dụng cây chùy này làm v·ũ k·hí tiếp tục chiến đấu.

Đây cũng là cách tiểu đội duy trì chiến đấu tới hiện tại, v·ũ k·hí bọn hắn mang theo trên người đều đã hỏng hết kể cả những khẩu QL-4M không biết đã vứt đi đâu, bọn hắn bây giờ chỉ có thể chiến đấu bằng v·ũ k·hí của kẻ thù khi đối mặt với siêu phàm giả bọn hắn cũng chỉ có thể sử dụng ma pháp trận được phụ trên bàn tay.

Đây chính là ma pháp chuyên dùng để chiến đấu cho bọn hắn, nó giúp bọn hắn tiết kiệm được rất nhiều ma năng có thể duy trì chiến đấu trong thời gian dài hơn.

“Hỏa Vũ!”

Lúc này một người khác lớn tiếng nhắc nhở, sau đó từ tay trái của hắn một ngọn lửa phun ra dưới sự điều khiển của người lính ngọn lửa tạo thành một vòng cung hình quạt thiêu cháy mọi thứ phía trước.

Những kẻ trước mặt bị ngọn lửa thiêu cháy hoảng hốt chạy vội xung quanh tìm cách d·ập l·ửa không có tâm tư đi t·ấn c·ông tiểu đội, trong khi đám người xung quanh cũng né tránh không muốn bị ngọn lửa lan tới khiến cho tiểu đội nhẹ nhàng đột phá ngăn chặn trước mặt.

“Đội trưởng ta không còn nhiều ma năng nữa.”

Người lính chạy phía sau lên tiếng nói với đội trưởng, để có thể đi được đến đây bọn hắn đã phải tiêu hao không ít ma năng, ma pháp vừa rồi là một ma pháp diện rộng tiêu hao không ít khiến ma năng của hắn tiêu hao nghiêm trọng.

Tiểu đội trưởng nghe vậy trong lòng trầm xuống, hắn lại nhìn lên trên bầu trời thông qua những kẽ lá thấy được không pháp sư đang chiến đấu, rút ra một quả đ·ạ·n khói tín hiệu tiểu đội trưởng ném về phía trước.

Rất nhanh một làn khói màu cam xuất hiện vượt qua những tán cây bay lên, từ trên bầu trời không pháp sư có thể thấy được khói tín hiệu, bọn hắn bay tới xả một loạt đ·ạ·n hỏa thần vào xung quanh khu vực rồi vội vã bay đi, sau lưng bọn họ lũ dợi lửa vẫn luôn đuổi theo.

Hỏa lực chi viện cũng chỉ có như vậy, không biết có thể sát thương được bao nhiêu người nhưng ít nhất cũng cho tiểu đội một chút an ủi bọn họ không bị bỏ rơi.

Đột nhiên không gian xung quanh giống như biến đổi cây cối sụp đổ cùng với đất đá xung quanh bị hút về phía trung tâm mà trung tâm này lại chính là vị trí của tiểu đội.

“Cao cấp ma pháp.”

Tiểu đội trưởng nhận ra, hắn cảm nhận được dao động ma pháp này tương đương với cao cấp ma pháp.

Tiểu đội trưởng một chưởng vỗ ra đánh tan chướng ngại vật phía trước muốn dẫn theo những người trong tiểu đội lao ra ngoài, nhưng đột nhiên một thanh mâu bay tới giống như một viên đ·ạ·n đâm vào người đang chạy bên trái hắn. Bộ giáp đáng tự hào trang bị mới nhất của Nam Tinh vậy mà không thể chịu nổi một kích bị xuyên thủng mang theo sức mạnh của thanh mâu kéo theo toàn bộ cơ thể của hắn cắm lên một thân cây đang bay tới gần đó. Nhìn thấy tình cảnh này sắc mặt của mọi người đều tái lại.

Tiểu đội trưởng là người làm ra phản ứng nhanh nhất ma văn trên tay phải sáng lên một làn sóng từ trên tay phải hắn lan ra những nơi đi qua mọi vật đều bị phá hủy.

Không biết ma pháp có hiểu quả hay không nhưng cuối cùng lại chỉ còn ba người thoát ra được hai người đã vĩnh viễn nằm lại bên trong.

Không kịp đau thương ba người phải đối mặt với một loạt ma pháp đánh tới từ bốn phương tám hướng, không có lỗ hổng để né tránh bọn hắn dùng toàn lực thi triển ma pháp phòng thủ trên bộ giáp chống lấy công kích của ma pháp lao tới.

Nhưng đột nhiện người chạy cuối cùng mất thăng bằng ngã xuống, hóa ra dưới chân phải của hắn có một mô đất xuất hiện bọc lấy chân khiến hắn mất đà rơi ngã xuống

Bẫy đất.

Là một loại ma pháp đặt bẫy, chỉ cần đối phương dẫm lên bẫy sẽ kích hoạt sử dụng đất đá xung quanh giữ lấy chân của mục tiêu.

Mặc dù thời gian rất ngắn nhưng trong tình huống hiện tại thời gian đó là quá dài, chỉ thấy người này còn chưa kịp thoát ra khỏi cái bẫy trên đầu hắn đã có vô số ma pháp bay tới bao phủ lấy toàn thân hắn.

Hai người thấy vậy biết rằng đã không còn cơ hội cứu đồng đội nữa, bọn hắn tiếp tục tiến lên, bọn hắn cảm giác có lẽ đã sắp tới được mục tiêu rồi bởi vì xung quanh đây bố trí phòng thủ quá dày đặc hai người cảm nhận được khắp nơi đều có giao động ma pháp bất thường.

Tới gần như vậy rồi nếu không nhận ra vấn đề gì thì bọn hắn cũng không xứng đáng là một trong những tiểu đội ma pháp tinh nhuệ nhất của trinh sát đặc nhiệm, huống chi công cụ đo lường ma năng trên người bọn hắn còn đang phát ra cảnh báo.

Đáng tiếc chưa chạy được bao xa một thanh kiếm đã đâm tới, tiểu đội trưởng cảm giác được sự sắc bén trên thanh kiếm, hắn không chắc bộ giáp trên người mình có thể đỡ được.

Dơ lên cây rìu theo hướng xiên hòng chuyển hướng thanh kiếm bởi vì tiểu đội trưởng biết cây rìu trên tay mình chỉ là một cây rìu bình thường không thể nào đỡ được một đòn ma pháp như vậy.

Nhưng tiểu đội trưởng đã quá coi thường đối phương, cây rìu dễ dàng b·ị c·hém đứt, mũi kiếm thuận thế đâm lên ma pháp phòng thủ phá hủy nó rồi sau đó lại dễ dàng đâm xuyên áo giáp của tiểu đội trưởng xuyên thủng phổi của hắn.

“Khặc!”

Tiểu đội trưởng đau đớn rên lên một tiếng, hắn đưa tay giữ lấy lưỡi kiếm nhìn về phía người cuối cùng trong tiểu đội nói.

“Phát tín hiệu.”

Rồi hắn vươn tay lên muốn thi triển ma pháp t·ấn c·ông tên ác quỷ trước mặt.

Nhưng đã không kịp, chỉ thấy tên ác quỷ miệng mở lớn khoang miệng kéo tới sau ót có lẽ chỉ còn xương sống làm nhiệm vụ giữ cho phần trên của đầu không rơi xuống sau đó là một cú cạp nuốt trọn đầu của tiểu đội trưởng. Cuối cùng nó dùng sức lôi ra mang theo cả xương sống của người đội trưởng quật về phía người còn lại trong đội vừa bắn pháo sáng lên trời. Cuối cùng khi đầu của người kia rơi xuống cũng là lúc thân thể không đầu của tiểu đội trưởng ngã xuống.

Từ trên bầu trời trinh sát B24 nhìn thấy pháo sáng bắn lên.

“Cơ trưởng là pháo sáng màu xanh.”

Nghe được những lời này cơ trưởng không khỏi thở dài ra lệnh cho sĩ quan thông tin.

“Gửi tin về báo cáo về bộ tổng tham mưu, đừng quên tọa độ pháo sáng.”

Nó rồi cơ trưởng nói với cơ phó.

“Chúng ta trở về thôi.”

Sau đó máy bay cũng chuyển hướng trở về địa điểm xuất phát.

Chương 732: