Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Sắt Thép Ma Pháp
Unknown
Chương 741: Nghi thức.
Nhìn ma pháp trận khổng lồ trước mặt cùng với đó là hơn hai trăm nghìn người chen chúc trong một khu vực nhỏ trước mặt Giản thở dài một hơi.
Chỉ cần ma pháp này được thi triển mọi thứ liền trở nên dễ dàng hơn, hắn không cần phải lo lắng hậu cần không thể cung cấp nữa hắn muốn gì liền có đó, cực kỳ dễ chịu.
Chỉ có điều nơi này có hơi chật hẹp so với một nghi thức thông thường, hai trăm nghìn người dù sao cũng là một con số khổng lồ, mặc dù hang động rất lớn nhưng để chứa được hai trăm nghìn người cũng rất miễn cưỡng, có thể thấy được mọi người đều đang chen chúc nhau trong một khu vực vô cùng nhỏ, nếu tiến vào sâu bên trong đoàn người thậm chí có thể thấy được một số người đã bắt đầu có dấu hiệu khó thở.
Một phần là do thiếu dưỡng khí, dù sao cũng là ở trong hang động, phần còn lại là do mọi người bị ép chặt đặc biệt là phần ngực khiến bọn họ trở nên khó thở.
Tiểu đội trưởng cũng ở trong đó, hắn đã từ bỏ ánh mắt hắn nhìn lên trần hang nơi đó có vô số ma văn đang sáng lên, hiển nhiên ma pháp đang được thi triển.
Xung quanh hang động lũ ma quỷ đứng quanh đó bắt đầu triển khai nghi thức, trong miệng chúng lẩm bẩm cái gì đó giống như đang cầu khẩn. Nhưng năm phút trôi qua không có chuyện gì xảy ra, chỉ có những ma văn kia vẫn đang sáng lên.
Đột nhiên lúc này trong đầu tiểu đội trưởng vang lên những âm thanh thì thầm rất kỳ lạ, hắn không biết những lời này là gì nhưng không hiểu sao nó khiến hắn mê man.
Dần dà hắn lại hiểu được những lời nói này là gì, chúng mê hoặc lấy tâm thần tiểu đội trưởng.
Đã từ bỏ mọi chống cự, tâm lý của tiểu đội trưởng cũng không có phòng bị, đột nhiên hắn phát điên mở lớn miệng hướng về phía người bên cạnh cắn tới.
Á!
Tiếng hét hoảng sợ vang vọng, hàm răng tiểu đổi trưởng ghim sâu vào cổ họng người kia rồi hắn dùng sức lôi ra kéo theo một mảng lớn cổ họng trông vô cùng máu me.
Nhưng tiểu đội trưởng vẫn không dừng lại hắn tiếp tục nhắm tới một tên khác ngay bên cạnh cắn tới, nhưng lần này không chỉ tiểu đội trưởng mà còn một người khác bên cạnh vồ tới hai hàm răng cắn xuống cùng với tiểu đội trưởng xé xác người này.
Máu me tiếp tục văng ra, nhưng lần này không còn ai hét lên nữa mà tất cả mọi người như phát điên bắt đầu lao vào cắn xé nhau, đầu tiên bởi vì quá chật chội không thể hoạt động tay chân tất cả chỉ có thể dùng răng t·ấn c·ông lẫn nhau, nhưng sau khi lượng người ngã xuống tăng lên không gian xung quanh cũng đã rộng hơn có thể để mọi người dễ dàng hoạt động mọi chuyện càng trở nên điên cuồng.
Đã không còn là răng nanh mà là hai tay hai chân bọn hắn không sử dụng bất kỳ loại v·ũ k·hí nào mà chỉ có tay chân bắt đầu lao vào xâu xé lẫn nhau.
Toàn bộ cuộc chiến này đều diễn ra trong giới hạn ma pháp trận không một người bước ra.
Bên ngoài kia Giản chứng kiến mọi thứ nhưng không ai lên tiếng cũng không ai ngăn cản, ngược lại bọn hắn càng thi triển ma pháp kích thích đám người bên trong.
Hai trăm nghìn người là một con số khổng lồ, nếu là hai đội quân đối đầu với nhau muốn g·iết sạch hai trăm nghìn người không có vài ngày chắc chắn không làm được.
Nhưng mỗi người g·iết một người xung quanh thì lại khác, giống như cách tiểu đội trưởng g·iết c·hết đối phương chỉ không tới mười giây đã g·iết một người vì thế hai trăm nghìn người không mất tới ba giờ tất cả đều c·hết hết cuối cùng chỉ còn một người đứng đó.
Chỉ còn tiểu đội trưởng máu me đầy người đứng ở đó.
Lúc này toàn bộ cơ thể của tiểu đội trưởng đã tắm trong máu không có một nơi nào trên người hắn không có máu ngay cả những kẽ tóc cũng không thoát được.
Có lẽ chỉ có đôi mắt của hắn là còn chút màu trắng, bởi vì trong lúc g·iết chóc có không ít máu bay vào mắt nhưng là bị nước mắt đẩy ra vì thế mới còn có chút màu trắng xuất hiện trong trong mắt.
Đứng giữa đống xác c·hết giống như một lò mổ khổng lồ tiểu đội trưởng chưa bao giờ bình tĩnh như vậy, đôi mắt hắn nhắm lại dần dà dòng sông máu vậy mà đang tụ lại xung quanh cơ thể hắn. Bất ngờ hơn chính là cơ thể của tiểu đội trưởng vậy mà đang hấp thu máu, dòng máu như dòng sông khổng lồ lao thẳng về phía người tiểu đội trưởng.
Nhưng chỉ cần chạm vào người tiểu đội trưởng chúng đều biến mất bị hấp thu cơ thể của hắn giống như một cái hố không đáy điên cuồng hấp thu máu tươi vào trong cơ thể.
Có lẽ bởi vì hấp thu quá nhiều khiến cho cơ thể không thể chịu được dần dà xuất hiện những vết nứt xung quanh cơ thể, những khe nứt này còn đen hơn bóng tối nhưng từ bên trong lại tràn ra một sức mạnh khổng lồ khiến ai cũng cảm giác sợ hãi.
Giản cũng ma quỷ xung đều cảm nhận được sức mạnh khổng lồ này hắn vội vã quỳ xuống biểu cảm trên mặt đã trở nên sùng kính.
Những âm thanh đồng ca vang lên, một bài ca quỷ dị vang vọng khắp hang động dần dà những âm thanh này lại dần dà trở thành một âm thanh duy nhất một âm thanh khàn khàn đầy độc ác đầy mê hoặc.
Máu vẫn tiếp tục tụ lại xung quanh tiểu đội trưởng và cơ thể đang phồng lên của hắn vẫn tiếp tục hấp thu dòng máu, cơ thể phồng lên của hắn vẫn không ngừng bành trướng, có lẽ thứ duy nhất không bị bành trướng là đầu của tiểu đội trưởng hắn vẫn rất bình tĩnh giống như cơ thể hắn đang rất bình thường vậy.
Không biết trải qua bao lâu đột nhiên tiểu đội trưởng mở mắt ra.
Boom!
Cùng lúc đó cơ thể hắn giống như không thể chịu đựng được nữa cơ thể của tiểu đội trưởng p·hát n·ổ, v·ụ n·ổ lớn tới nỗi làm rung chuyển toàn bộ hang động sóng xung kích từ nó thổi ngã tất cả mọi người nhưng rất may đã không khiến hang động sụp đổ.
Nhưng không phải không còn gì sau v·ụ n·ổ mà ngược lại ngay trung tâm v·ụ n·ổ một quả cầu hắc ám khổng lồ hình thành, quả cầu đen tới nỗi không ai có thể nhìn thấy bên trong có gì.
Không ai nói một lời, không một âm thanh nào phát ra tất cả chỉ im lặng nhìn quả cầu hắc ám kia.
Khoảng năm phút sau từ bên trong quả cầu một người bước ra.
Không! Nói là người cũng không đúng bởi vì cơ thể tên này đã biến đổi rõ ràng đã bị ma quỷ phụ thân.
Hắn bước ra quan sát mọi thứ xung quanh một tay đưa tới cái xác dưới chân đội nhiên bay lên xuất hiện trong tay hắn, tên ma quỷ há miệng một cắn da thịt bị xé nát nhưng đến một giọt máu cũng không rơi ra, hiển nhiên nghi thức vừa rồi đã rút sạch toàn bộ máu trong người.
“Ừm! Chất thịt không tệ, các ngươi làm rất tốt.”
Tên ma quỷ này giống như đang nếm vị thịt còn lên tiếng khen ngơi.
Rồi hắn tiến tới trước mặt Giản nói.
“Ngươi rất muộn.”
Không sử dụng kính ngữ với Giản hơn nữa trong lời của tên ma quỷ này còn không chút thể hiện sự tôn trọng với hắn.
Giản không tức giận, hắn chỉ nhún vai nói.
“Nếu ngươi phải đối đầu với đội quân kia ngươi sẽ biết đây là rất sớm rồi.”
“Ha ha ha! Thống lĩnh đại nhân, ta rất mong chờ được đối đầu với đội quân mà ngươi nói.”
Nói rồi từ trong hố đen những cái bóng xuất hiện tất cả đều là ma quỷ, chúng như lũ kiến dần dần lấp đầy lấy hang động, chúng như vô tận dần dần bao phủ khu vực bên ngoài hang động.
Nhìn đội quân khổng lồ đang không ngừng tuôn ra trước mặt nụ cười trên môi Giản không thể che dấu được, đây mới là thứ hắn nên dựa vào chứ không phải cái lũ da xanh vô tri ngu si kia.
“Thế nào thống lĩnh đại nhân, đội quân này có đủ cho ngài không?”
Tên ma quỷ đứng bên canh cười nói.
“Chưa đủ vẫn chưa đủ.”
Giản muốn nhiều hơn, nhiều hơn nữa bởi vì hắn biết kẻ thù ở phía nam kia rất mạnh, để có thể vượt qua cái phòng tuyến kia không biết phải mất bao nhiêu nhưng hắn chắc chắn từng này vẫn con chưa đủ.
Lũ dị giáo ở phía nam kia còn đang không ngừng củng cố phòng thủ, đã từ trầy da tróc vảy với cái lũ nhân loại khốn kiếp kia, Giản biết quân Nam Tinh phòng thủ xuất sắc như thế nào.