Sắt Thép Ma Pháp
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 757: Tam Sơn.
“Không biết nhu cầu của các vị ở đây là gì?”
Nơi đây là nơi bắt buộc phải qua nếu muốn tới núi Tam Sơn, đây là con đường duy nhất đương nhiên nếu không đi qua nơi này ngươi sẽ phải vượt qua một vùng rừng núi rậm rạp, và chắc chắn các trạm gác ngầm trong rừng sẽ không quan tâm ngươi là ai, chỉ cần ngươi xuất hiện trong rừng mà không có mệnh lệnh mang theo liền sẽ bị bọn hắn công kích.
Tất cả mọi người không khỏi giật mình.
Một vị chuyên gia không nhịn được trừng lớn đôi mắt hỏi.
Phương Linh đại sư chỉ vào hai giá sách bên cạnh nói. Nhưng nếu nhìn qua hai giá sách này vậy chỉ chiếm một phần sáu số sách trong khu vực.
Rất nhanh xe ngựa đã đi ra khỏi khu rừng, ngay khi rời khỏi khu rừng Hồng cô thấy được một thành bảo nằm ngay bên dưới ngọn núi.
Hiển nhiên cho dù chưa từng xâm nhập vào Tam Sơn nhưng việc điều tra những vấn đề xung quanh khu vực đều đã được mò ra hết.
“Trước tiên chúng ta muốn tìm hiểu một chút về nguồn gốc của nơi này.”
Tướng quân giới thiệu lão già.
Nói rồi ông ta tiếp tục dẫn đoàn người đi tới xuyên qua những giá sách.
Xuống khỏi xe ngựa Hồng cô được một lão già đầu tóc đã bạc phơ đón tiếp.
Sách, rất nhiều sách!
Con đường rất gồ ghề nhưng với ma pháp lơ lửng người ngồi trong xe lại vô cùng thoải mái, cũng không cần phải bay lên quá cao chỉ cần cách mặt đất 10-20cm liền được sau đó để ngựa kéo xe đi như vậy liền có thể di chuyển một cách êm ái, dù sao gồ ghề tới mức nào cũng không thể cao tới hơn 20-30cm được phải không.
“Đây là?”
“Đây là ý gì?”
“Kỳ thực hiện tại trong kho tài liệu này ngoài ngôn ngữ bình thường của chúng ta còn có một vài ngôn ngữ khác như của tinh linh tộc hay thú nhân tộc. Nhưng đặc biệt có một vài ngôn ngữ khác chúng ta chưa từng thấy bao giờ, vì thế nếu các vị thấy những quyển sách như vậy cũng đừng cố gắng đọc làm gì.”
“Đây là trách nhiệm của ta thưa phu nhân.”
“Chưa…chưa vào được khu vực hạch tâm?”
Nói là phòng không bằng nói đây là một không gian dưới mặt đất, một không gian phi thường rộng lớn và khắp nơi bên trong đều cất chứa sách, các giá sách sắp xếp với nhau như kéo dài vô hạn. Thậm chí trên những bức tường còn được đục đẽo để cất chứa sách, ngoài trừ sách ra nơi này đũng là không còn gì khác nữa. Đây là không kể tới thi thoảng lại có bóng người đi qua đi lại trên tay còn là những quyển sách rất chăm chú đọc.
Tường thành cao tới hàng chục mét trên tường thành được khắc chi chít ma pháp phòng thủ, xung quanh là bốn tháp canh hoặc có thể là một loại tháp ma pháp phòng thủ, Hồng cô có thể thấy được pháo ma pháp cùng một vài loại ma văn trên đó.
Bộ vô tuyến này chính là công cụ để bọn hắn có thể liên lạc về với Nam Tinh.
Một đội trưởng nhìn chằm chằm đám người nghiêm túc nói. Tay hắn đã đặt lên thanh kiếm bên hông.
“Vị này là Phương Lĩnh đại sư, là người toàn quyền phụ trách nơi này nếu phu nhân có yêu cầu gì có thể hỏi ngài ấy.”
“Nơi này rốt cuộc có bao nhiêu sách vậy?”
“Ừm! Như vậy mời các vị theo ta.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Xe ngựa được một tiểu đội cấm vệ của hoàng đế dẫn đường, dẫn đầu là một tướng lĩnh thân cận của hoàng đế có hắn bọn họ thuận lợi vượt qua các chốt kiểm soát.
“Không có! Ít nhất tới hiện tại chúng ta vẫn chưa tìm ra được. Tới rồi, là đây.”
Trạm kiểm soát cuối cùng là trạm kiểm soát ma pháp, lần này là kiểm soát các loại công cụ ma pháp thu hình hiển nhiên nơi này không được phép thu hình lại. Những máy ảnh bình thường cũng bị tịch thu, dù sao máy ảnh không phải điều gì đó bí mật chúng đã được sử dụng rất nhiều vì thế lực lượng canh giữ ở đây đã được dặn dò trước.
Phương Linh thấy vậy liền nở nụ cười nói.
“Ngôn ngữ kỳ lạ? Không có tài liệu học tập những ngôn ngữ này sao?”
Chương 757: Tam Sơn.
Phương Lĩnh đại sư dẫn theo Hồng cô cùng bốn vị chuyên gia khác tới phòng tiếp khách, bọn họ là những học giả nghiên cứu lịch sử cùng với ma quỷ được đặc biệt lựa chọn tới đây hỗ trợ Hồng cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dù sao với tốc độ ra đ·ạ·n của hỏa thần năm sáu phát đ·ạ·n liên tiếp là điều có thể xảy ra.
“Đúng vậy!”
Đây là một nhiệm vụ vô cùng nguy hiểm, bởi vì rất có thể Đế quốc sẽ g·iết người diệt khẩu nếu Hồng cô có thể lấy được một bí mật nào đó ở đây, tất cả những người ở đây ngoài việc bảo vệ Hồng cô ra còn có một nhiệm vụ quan trọng hơn là kéo dài thời gian để gửi tin tức về nếu Đế quốc trở mặt.
“Lần đầu nhìn thấy nơi này ta cũng giống như ngài vậy, nơi này thật kinh khủng đúng không?”
Còn đối với siêu phàm giả cấp A cũng không cần hỏa thần phải lo có lực lượng khác xử lý đối phương, chỉ cần nhìn trên tay một số người biến thể của những khẩu QL liền rõ, đảm bảo đối phương sẽ c·hết rất thảm. Cuối cùng là một bộ vô tuyến cao cả mét được đeo trên lưng một người khác.
Suốt quãng đường này đoàn người Hồng cô đã gặp phải sáu trạm kiểm soát, một số lượng rất lớn đối với khu vực có diện tích giới hạn như vậy.
Phương Lĩnh đại sư cũng khiêm tốn trả lời, rồi cùng đoàn người tiến vào trong thành bảo.
Một vị chuyên gia khác không nhịn được hỏi.
Thời điểm này xe ngựa của Hồng cô đã xuất hiện ở núi Tam Sơn chính là nhà mẹ đẻ của Long.
“Không được mang theo v·ũ k·hí.”
Chưa vào được khu vực hạch tâm mà đã có nhiều sách như vậy rồi, thế rốt cuộc khu vực hạch tâm còn khủng kh·iếp tới mức nào.
“Theo thống kê hiện tại nơi này có khoảng hơn một tỉ tài liệu các loại. Thậm chí còn vượt qua toàn bộ số lượng sách vở của nhân loại, rất nhiều tài liệu hiếm đã thất truyền đều được tìm thấy ở đây. Đó là chưa kể chúng ta vẫn chưa mở khóa được khu vực hạch tâm của nơi này.”
Tướng quân vốn dĩ định xem trò hay nhưng khi bị hộ vệ lôi ra hắn cũng không có cách nào lấy ra mệnh lệnh của hoàng đế.
“Bọn họ được cho phép mang theo v·ũ k·hí, đây là lệnh của bệ hạ.”
“Đây là khu vực của sách theo ngôn ngữ chúng ta có thể hiểu được, số còn lại đều là sách theo các ngôn ngữ lạ.”
Trước đó bọn họ lại phải tiếp tục bị kiểm soát một lần nữa. Lần này không đơn giản như những lần trước toàn bộ hành lý mang theo phải bị kiểm soát một lần.
Bên trong thành bảo không được trang trí quá xa hoa, dọc theo các hành lang đi qua thậm chí không có lấy một vật trang trí hay tranh vẽ tường nào, tất cả đều là một màu xám trắng tự nhiên của đã hoa cương. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hộ tống bên cạnh Hồng cô là một tiểu đội tinh nhuệ nhất của quân cận vệ, tất cả đều là siêu phàm giả hơn nữa còn được trang bị giáp toàn thân.
Hồng cô chào hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hông cô không hiểu ma pháp, bà phán đoán hẳn là một loại ma pháp nào đó.
Phải nói nơi này an ninh rất nghiêm ngặt ngay cả thị trấn gần khu vực nhất cách Tam Sơn khoảng ba mươi kilomet đã bị kiểm soát rất chặt chẽ.
Cuối cùng khi đã đảm bảo không còn bất kỳ thứ gì có thể ghi hình được đưa vào bọn hắn mới được thả đi.
Sau một lát đoàn người tới nơi, một khu vực nằm khá sâu bên trong nơi này.
Trò chuyện một lúc Phương Lĩnh đại sư bắt đầu vào việc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Năm người được dẫn tới một căn phòng dưới mặt đất, ban đầu Hồng cô thắc mắc tại sao lại ớ dưới mặt đất nhưng khi nhìn thấy những gì trong phòng nàng mới giật mình.
Phương Linh đại sư vừa đi vừa nói.
Sau khi xem xong mệnh lệnh của hoàng đế đội trưởng trả lại mở đường để đoàn người tiến vào.
“Rất vinh hạnh được gặp ngài Phương Lĩnh đại sư, thời gian tới phải làm phiền ngài rồi.”
Nơi này thực sự không được phép mang theo v·ũ k·hí, vì thế chỉ có lệnh của hoàng đế mới có thể giúp đoàn người có thể tiến vào với v·ũ k·hí.
Các hộ vệ nghe vậy đều nhíu mày, bọn hắn không làm theo lệnh đội trưởng nhìn về hướng tướng quân nói.
Cuối cùng Hồng cô cũng nhìn thấy núi Tam Sơn. Mặc dù chưa từng thấy núi Tam Sơn nhưng Hồng cô cảm giác được đây chính là núi Tam Sơn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.