Sắt Thép Ma Pháp
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 764: Hàng.
Giản nghe vậy bắt đầu mất kiên nhẫn nói, tính khí của hắn cũng không tốt đẹp gì, hắn có thể nhịn tới bây giờ với hai ba tin tức không vừa ý đã là rất tốt rồi. Nếu Vân Ngọc không cho hắn câu trả lời ưng ý hắn chắc chắn sẽ nổi điên.
Vân Ngọc nói.
Giản rất tự tin, người đã đánh nhau với Nam Tinh mấy tháng qua như hắn hiểu được cái tên trước mặt nếu vẫn sử dụng chiến thuật cũ liền không bao giờ có thể tiếp cận được Hẻm Bắc với t·hương v·ong dưới hai trăm nghìn chứ đừng nói tới việc đánh xuyên.
“Hắc hắc! Nếu ngươi làm được chiến trường phía đông này sẽ thuộc về ngươi.”
“Lại chuyện gì nữa!”
Kỳ thực vẫn còn rất nhiều nữa ở đây chỉ là một vài chiếc tốt nhất thôi, được đưa tới đây là để Giản cùng Vân Ngọc quan sát cùng nghiên cứu cách sử dụng cùng phương pháp chiến đấu.
Có pháo, có cối và các loại v·ũ k·hí cỡ lớn khác, những loại v·ũ k·hí này đều là chiến lợi phẩm sau khi ma quỷ đuổi được quân Nam Tinh rời khỏi phương bắc. Bởi vì đại bại quá nhanh khiến quân Nam Tinh không kịp phá hủy những loại v·ũ k·hí này cuối cùng bị ma quỷ thu được đưa tới nơi đây.
“Hả! Tại sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng Giản cũng không chịu yếu kém hắn cười gằn áp sát gần mặt của đại quỷ nói.
Thân phận của Vân Ngọc khá n·hạy c·ảm, vì thế nàng tốt nhất không nên lên tiếng ủng hộ bất kỳ bên nào bởi vì nó sẽ khiến cán cân quyền lực mất cân bằng.
Dù vậy cho tới hiện tại kỹ sư trẻ tuổi vẫn không thể nhịn được khi ở chung với ma quỷ, chủ yếu là văn hóa cùng cách sống đối với bọn chúng. Hoàn toàn là một lũ mọi rợ thậm chí là ăn thịt người vì thế với một người đã sống ở thế giới văn minh như hắn hoàn toàn không thể chấp nhận được. Mỗi ngày hắn đều sợ hãi không biết mình có bị mang ra làm đồ ăn không, cho tới hôm nay việc đứng giữa lũ ma quỷ như thế này vẫn khiến hắn căng thẳng. Nhưng hắn cũng cố gắng làm việc thật tốt hoàn thành mọi công việc được giao đẻ có thể nhanh chóng rời khỏi cái nơi quái quỷ này.
“Nếu sử dụng ma pháp chúng ta vẫn có thể làm được, nhưng chi phí rất cao.”
“Như vậy a! Tiếc thật, nhưng ta tại sao lại là sản xuất hàng loạt, nói như vậy chúng ta vẫn có thể sản xuất giới hạn được sao?”
“Cần hoàn thành việc đào tạo người sử dụng cùng chiến thuật trước đã, nếu không không muốn số v·ũ k·hí quý giá không thể tái tạo này trở nên vô dụng.”
“Hắc hắc! Như vậy liền bắt đầu đi, ta đã không chờ được nữa muốn nếm thử mùi vị của những tên kia rồi. Hẳn mùi vị sẽ không tệ.”
Rồi hắn tiếp tục hỏi.
“Bởi vì năng lực luyện kim của chúng ta không thể đáp ứng được yêu cầu chất lượng nòng pháo, hơn nữa một số bộ kiện bên trong của pháo chúng ta cũng không sản xuất hàng loạt được. Nói như cách của người Nam Tinh hẳn là kỹ thuật cơ khí của chúng ta quá tụt hậu.”
Giản nghe vậy thất vọng hỏi.
“Như vậy nếu ta có thể đánh xuyên được phòng tuyến của đối phương ngươi sẽ làm gì đây. Nguyên soái.”
Mặc dù không nghe rõ ngữ điệu của đại quỷ nhưng chữ nguyên soái được hắn cắn rất nặng.
Vân Ngọc rất bình tĩnh nói.
Hai người đi tới hậu phương của doanh trại, nơi này có một sân rộng bên trong vậy mà chính là v·ũ k·hí của Nam Tinh.
Kỹ sư hồi hộp tới nỗi hắn bắt đầu nói lắp. Hắn sợ nếu mình trả lời sẽ bị Giản mang đi nướng.
Lời này vừa ra khiến kỹ sư biến sắc, hắn cố gắng giữ bình tĩnh nói.
“Như vậy trong kho còn bao nhiêu lấy hết ra đây cho ta. Sắp tới ta muốn dùng chúng đánh Nam Tinh. Ha ha, không biết cảm giác bị đồ vật mình làm ra đánh vào sẽ như thế nào?”
Vân Ngọc trực tiếp lên tiếng thay mặt kỹ sư trả lời vấn đề của Giản.
Phải nói lúc đó hắn rất hoảng sợ, dù sao bản thân ma quỷ là một nỗi sợ được in vào trong lòng mỗi người của thế giới này may mắn đối phương không gây nguy hại cho tính mạng của hắn ngược lại hắn còn được đối xử như thượng khách được đáp ứng mọi nhu cầu. Hơn nữa hắn còn gặp được đồng bạn những người cũng b·ị b·ắt tới đây làm nhiệm vụ nghiên cứu cho ma quỷ.
Bên cạnh Vân Ngọc lên tiếng.
“Ha ha! Ta sợ, ta sợ quá.”
Đại quỷ nghe vậy cười lớn!
Người lên tiếng là một nhân loại khá trẻ tuổi, hắn không phải người của ma quỷ mấy năm trước hắn là một kỹ sư mới tốt nghiệp đại học đang hăng hái làm việc trên cương vị mới của mình muốn làm ra một phen sự nghiệp. Nhưng còn chưa kịp để hắn triển lộ tài năng của mình hắn đã b·ị b·ắt cóc đưa tới đất của ma quỷ.
“Cái này…cái này…”
Vì thế tại sao hắn lại không đồng ý vụ đánh cược này, nó là cơ hội để hắn hoàn toàn nắm giữ toàn bộ quân sự của cánh quân phía đông không ai có thể chống lại mệnh lệnh của hắn nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng nếu bị ‘tử hình’ như trong lời Giản nói thì con quỷ đó có thể bị trục xuất hoàn toàn khỏi thế giới, cho dù có vật chứa cũng không được. Chỉ có điều nghi thức này phi thường phức tạp cùng đắt đỏ vì thế không thể sử dụng trong chiến đấu được nhưng nếu chỉ là một người liền không cần thiết phải lo lắng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giản vừa đi vừa hỏi Vân Ngọc đi theo phía sau.
Kết thúc tranh luận mọi người đều tản đi, Giản cùng Vân Ngọc đi tới một khu vực hậu phương doanh trại.
“Ta kiến nghị ngươi nên chậm một chút mới đưa chúng tham chiến.”
Với tư cách là đại quỷ chỉ cần Giản không ngăn cản hắn có quyền điều động q·uân đ·ội mà không cần lệnh, hắn cũng chắc chắn Giản sẽ không ngăn cản, vì thế hắn mới nói như vậy.
“Thế nào?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Giản nghe vậy liền không biết nói gì hơn, hắn cũng hiểu lập trường của Vân Ngọc nàng thực sự không thích hợp lên tiếng, vị trí phù hợp của nàng trong hệ thống này tốt nhất là cố vấn cho các bên về Nam Tinh cùng nhân loại.
Đại quỷ nói, giọng của hắn khàn khàn khiến không có người nhìn ra được tâm tình trong giọng hắn, khuôn mặt hắn cũng biến dạng tới nỗi không ai có thể nhận ra được biểu cảm trên khuôn mặt của hắn.
Chương 764: Hàng.
Giản buồn bực nói.
“Tại sao ngươi không lên tiếng?”
Đại quỷ liếm láp bờ môi của mình nói.
“Ngươi muốn tự làm! Cũng được, nhưng ta phải nói trước với ngươi một khi tổn thất vượt qua một hai nghìn ta sẽ xử tử ngươi, để ngươi vĩnh viễn không thể trở lại phàm giới.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Giản! Ta không muốn tốn thời gian với ngươi. Ta đã chờ rất lâu, rất lâu mới chờ tới ngày hôm nay, đừng nói với ta chờ lâu như vậy rồi liền chờ thêm cũng không vấn đề gì. Ta đã không chờ được nữa rồi nếu ngươi không làm ta sẽ làm.”
“Ah! Mẹ nó khốn kiếp thật.”
Nhưng Giản nghe vậy liền cười lớn nói.
Đối với ma quỷ bọn hắn không thể c·hết, cơ thể này chỉ là một vật chứa giúp bọn hắn có thể hoạt động một cách bình thường ở phàm giời nếu không bọn hắn sẽ bị phàm giới bài xích vì thế cho dù cơ thể này c·hết đi bọn chúng cũng chỉ trở về thế giới của mình chờ đợi một cơ thể mới để tiếp tục giáng lâm một lần nữa.
Giản lên tiếng hỏi những người lính đang mò mẫm việc sử dụng khẩu lựu pháo 105mm.
Giản nghe vậy tiếp tục hỏi.
“Như vậy có thể chế tạo thứ này được không?”
“Mọi thao tác đều đã hoàn thành thưa ngài, chúng ta chỉ cần đưa ra bắn thử để xác định tham số nữa là xong.”
“Không…không được! Chúng ta không thể tự chế tạo v·ũ k·hí này được.”
Nhưng Vân Ngọc vẫn mặt lạnh nói.
Phải biết cho dù Vân Ngọc sống ở thế giới loài người rất lâu nhưng việc tiếp cận được v·ũ k·hí cỡ lớn của Nam Tinh rất khó vì thế nàng cũng không biết được cách thao tác cùng chiến thuật sử dụng của những v·ũ k·hí này chỉ có thể thông qua một vài tài liệu công khai phán đoán cách sử dụng.
Mặc dù cũng không biết cách thao tác của v·ũ k·hí nhưng với nền tảng kỹ thuật vốn có của mình hắn rất nhanh đã lần mò ra cách thao tác của những loại v·ũ k·hí này, bây giờ chỉ cần thử bắn kiểm tra tham số nữa liềm được.
Giản vỗ vai kỹ sư trẻ cười lớn nói.
“Hắc hắc! Rất tốt, rất tốt.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.