Sắt Thép Ma Pháp
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 770: Sụp đổ (2).
Hai người nghe vậy biến sắc mặt, tiên phong trong tình huống như vậy khác nào đi chịu c·hết.
“Theo quân quy nếu các anh lạc mất đơn vị liền phải nhập vào đơn vị gần nhất! Bây giờ ta chính thức là đội trưởng của các anh.”
“Thưa! Thưa trưởng quan chúng ta…chúng ta thuộc thập nhân đội 25.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Một người lính hét lớn muốn gọi đội trưởng đi tới nơi trú ẩn.
…
Đội truởng hét lớn ra lệnh một tiếng, ngay sau đó hai người không chút do dự lao ra cùng với khẩu s·ú·n·g trên tay khai hỏa nhằm vào bất kỳ kẻ nào có ý đồ tiếp cận.
Nơi đó khó mù bốc lên ngập trời, biển lửa thiêu đốt tất cả, tường thành đã sụp đổ và vẫn còn rất nhiều người đang thoát đi từ cổng chính nhưng cũng có nhưng người ở lại hòng níu kéo thêm chút hi vọng cho pháo đài khổng lồ này.
Một chiến giày dẫm lên nhưng không thể che đi ánh nắng, thay vào đó nó chiếu sáng lấy đôi giày. Đôi dày đã nát tươm, phía trên có vô số v·ết m·áu không biết là của ai, nhưng nó cho thấy chủ nhân đôi dày đã trải qua thứ gì.
Rầm!
Xuất hiện trước mặt hai người là một bách nhân đội trưởng, vị bách nhân đội trưởng này khuôn mặt hung ác nhìn hai người hỏi.
Một người đội trưởng vội vã ra lệnh cho người của mình nhanh tìm nơi ẩn nấp hoặc chạy khỏi đây để tránh hậu quả từ sự sụp đổ của tòa tháp.
Ông ta giữ lại quả lựu đ·ạ·n cho chính mình mà không mang ra mặc cho anh em của ông ta bị lũ ma quỷ xé xác.
Khẩu s·ú·n·g nhắm thẳng vào mặt người lính, bách nhân đội trưởng trầm giọng nói.
Phó tướng của hắn đi tới vội vã thúc d·ụ·c Triệu tướng quân.
Thập nhân đội trưởng ra lệnh.
Độp!
“Đi!”
“Đội trưởng bên này!”
Đột nhiên có tiếng gọi vọng vào tai hai người, nhưng hai người không quan tâm hoặc cố tình phớt lờ tiếp tục hướng về phía hậu phương chạy đi.
Bên kia cánh cửa cực kỳ hỗn loạn, thị thoảng có tiếng s·ú·n·g cùng tiếng hét vọng vào có khi có người đi qua cánh cửa.
“Ha ha ha! Ngài không cần phải cảm thấy có lỗi Triệu tướng quân, đây là ta tự nguyện, lão già ta cũng đã gần đất xa trời rồi. Chỉ mong các ngươi không làm ta thất vọng.”
Ngay khi bọn hắn vừa rời đi một tảng đá lớn rơi xuống đập phá hủy mái che mà người lính vừa đứng nếu vừa rồi hắn không nhanh tay chân sợ rằng người tiếp theo chôn dưới đống đất đá này chính là hắn.
Rầm rầm!
Hai người nghe vậy bốn mắt nhìn nhau không thể nói gì, bọn hắn chỉ có thể đi theo đơn vị mới của mình trở lại chiến trường.
“Hai anh kia, đứng lại!”
Giữa màn đêm một v·ụ n·ổ chói lòa chiếu sáng toàn bộ bầu trời, tòa tháp cao nhất của pháo đài đã sụp đổ những viên đã rơi như mưa xuống ngay pháo đài bên dưới phá vỡ mọi thứ bên dưới.
Đây chính là tư tâm của ông ta.
Thời điểm đi qua sân nhỏ vừa rồi, ánh mắt bọn hắn không nhịn được nhìn tảng đá lớn rơi giữa sân, bọn hắn có thể thấy được những v·ết m·áu đã rỉ ra bên dưới nhưng bọn hắn không nói gì thêm nữa chỉ có thể nhắm mắt tiếp tục tiến lên.
Ngay sau đó đôi dày nhấc lên biến mất khỏi ánh mắt tiếp tục giúp chủ nhân của nó chạy đi. Không chỉ chủ nhân của nó gặp phải chuyện này mà còn có vô số, vô số những người khác.
Nhìn nòng s·ú·n·g đen ngòm trước mặt hai người hoảng hốt dơ tay lên, vội vã nói.
Nhưng bọn hắn rất nhanh không thể tiếp tục, âm thanh kia lên tiếng ra lệnh khiến các binh lisnh xung quanh lập tức chặn lại đường đi của hai người, rất rõ ràng người vừa lên tiếng có địa vị không nhỏ.
Đội trưởng nghe vậy nhìn sang hướng người lính, nhưng sắc mặt hắn đã trắng bệch không còn một giọt máu bởi vì dưới chân hắn có một cái bóng càng lúc càng to.
“Tội đào ngũ có thể bị tử hình ngay lập tức.”
Bọn hắn mặc trên người đều là đồng phục q·uân đ·ội của Thánh quốc, nhưng tất cả đều vô cùng chật vật vô cùng mệt mọi, leo lên một mô đất cao người lính nhìn lại pháo đài mà vừa mới đêm qua thôi mình đang đóng giữ.
Rất nhanh lũ ma quỷ đã tràn lên bao phủ lấy ông ta và một t·iếng n·ổ trầm thấp vang lên.
“Không không không! Không phải như ngài nghĩ, chúng ta…chúng ta là đang tìm lại đơn vị…chúng ta bị lạc với đơn vị.”
Hiện tại hai bên lối đi đều có binh lính phòng thủ, nòng s·ú·n·g của bọn họ đều nhắm thẳng vào cánh cửa thi thoảng khai hỏa.
Rất nhanh Triệu tướng quân cũng không dây dưa, hắn nhìn sang tướng lĩnh bên cạnh mình trịnh trọng cúi đầu nói.
“Tướng quân! Chúng ta phải đi thôi, nếu không đi nữa sẽ muộn mất.”
Người lính đang muốn tìm lý do giải thích, nhưng những lời nói lắp của hắn khiến vị bách nhân đội trưởng nghi ngờ.
“Nấp mau! Nhanh lên, nhanh lên.”
Hai người nghe vậy liếc nhìn nhau thấy được trong ánh mắt là sự bất lực, cả hai đã không còn cách nào khác ngoài gật đầu và cầu mong tam thần sẽ bảo vệ chính mình.
Hai người tiếp tục chạy vào sâu bên trong đi ngược lại với những người lính đang hướng ra bên ngoài, nói đúng hơn là hướng về phía tiền tuyến chi viện, còn bọn hắn thì lại chạy ngược lại.
“Đội…đội trưởng! Cái này.”
Đứng trên tường thành quan sát tình huống phía dưới trái tim Triệu tướng quân thắt chặt pháo đài Lam Dương đã sụp đổ! Ma quỷ đã đặt chân vào vùng đất của nhân loại.
Đao, kiếm đã bẻ gãy, bây giờ bọn hắn chỉ còn lại răng của mình làm v·ũ k·hí nhưng cuối cùng bọn hắn bị bao phủ bởi ma quỷ. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ta có lỗi với ngài Đường tướng quân.”
Nhìn thấy cảnh này Đương tướng quân lấy từ trong ngực ra một quả lựu đ·ạ·n chày, ông ta nhìn quả lựu đ·ạ·n tự diễu cười một tiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai người rất nhanh đã xuất hiện trên chiến trường, nơi đó các binh sĩ đang nỗ lực ngăn cản quân ma quỷ tràn lên, nó chỉ là một cánh cửa nhỏ có lẽ chỉ đủ cho hai người đi qua, nhưng đây lại là lối đi duy nhất có thể tiến vào khu vực này.
“Thập nhân đội 25! Đáng lẽ ra phải ở trên tường thành, tại sao lại ở nơi này.”
“Có lẽ đây là lý do ta vẫn chỉ là một tên tướng quèn.”
Rút chốt lựu đ·ạ·n, Đường tướng quân ép chặt nó vào người.  (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặt trời dần ló rạng, những ánh mắt đầu tiên đã chiếu lên đại địa.
Vị Đường tướng quân này nhìn qua đã rất già rồi, đầu tóc ông ta bạc trắng, khuôn mặt cũng tràn ngập nếp nhăn nhưng trong ánh mắt vẫn toát ra ngọn lửa. Ông ta nở một nụ cười lớn nói.
“Từ bây giờ các ngươi dưới quyền ta, nhiệm vụ của chúng ta là chiếm lại bên kia các ngươi sẽ tiên phong nghe rõ chưa.”
Vị Đường tướng quân này có vẻ cũng không quá giỏi ăn nói.
Vị thập nhân đội trưởng này làm sao không có tư tâm chứ, hắn đương nhiên không muốn người trong đội mình đi đầu vì thế cũng chỉ có thể ủy khuất hai tên người ngoài vừa mới gia nhập.
“Các ngươi lại đây!”
“Đây là lệnh…”
“Ngăn bọn hắn lại!”
Một tảng đá rơi xuống nuốt chửng lấy người đội trưởng cùng những người xung quanh hắn, người lính vừa lên tiếng gọi đội trưởng giờ đây đứng chôn chân tại chỗ nhìn tảng đá nơi đội trưởng vừa đứng.
Người lính vội vã bịa chuyện nói, ít nhất lời giải thích này sẽ giúp hai người giữ được mạng.
Những người khác cũng nghiêm túc cúi chào Đường tuớng quân rồi cùng Triệu tướng quân quay người rời đi, để lại vị tướng quân già cùng người của mình tiếp tục chiến đấu.
Cơn mưa đất đá vừa rồi đã kết thúc, nhưng nó để lại hậu quả rất nghiêm trọng, khắp nơi đều là tường đổ đá vỡ thậm chí một số lô cốt phòng thủ đã b·ị đ·ánh sập.
Nghe vậy bách nhân đội trưởng liên đặt s·ú·n·g xuống nói.
Chương 770: Sụp đổ (2).
Cho tới khi mặt trời đã lên cao những người lính cuối cùng tập hợp lại bên cạnh Đường tướng quân, giờ đây bọn hắn đang dùng chính tay chân của mình để vật lộn với lũ ma quỷ.
Hai người bị gọi tới.
“Các anh thuộc đơn vị nào, tại sao lại ở đây?”
“Ta sẽ không làm ngươi cùng các anh em thất vọng, sẽ có ngày ma quỷ bị đuổi ra khỏi lãnh thổ nhân loại.”
“Thưa thưa…” (đọc tại Qidian-VP.com)
Boom!
Hai người dẫn đầu đứng song song với nhau, khẩu s·ú·n·g trên tay đã nắm chặt chỉ chờ mệnh lệnh từ đội trưởng phía sau.
Đêm nay là ngày trăng tròn ánh sáng vẫn đủ để mắt thường có thể nhìn thấy cái bóng đen kia.
Triệu tướng quân lại không để ý mà cực kỳ nghiêm mặt trả lời, rồi hắn quay người rời đi.
Bọn hắn nhận lại được chỉ là ánh mắt sắc lạnh của đội trưởng cùng một câu nói lạnh như băng.
Đ·ạ·n, đã bắn hết!
“Đi nhanh lên!”
Ông ta chính là người đoạn hậu để quân phòng thủ có thể rút lui an toàn, mà kết cục của người đoạn hậu hẳn rất nhiều người đều biết rõ.
Một người đồng đội khác thấy vậy vội vã kéo lấy tay người lính tiếp tục chạy vào sâu trong pháo đài nơi có mái che để có thể tránh né cơn mưa đất đá đang từ trên trời giáng xuống.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.