Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Sắt Thép Ma Pháp
Unknown
Chương 782: Đối phó.
Đội xe dừng lại ở bộ tổng tham mưu, không cần cận vệ mở cửa Long đã tự mở cửa bước xuống.
Đón hắn là tổng tham mưu trưởng Ngọc Kim Sơn.
“Tình huống thế nào?”
Long thấy Ngọc Kim Sơn lập tức hỏi.
“Hạm đội đã điều động không pháp sư! Nhưng thời tiết quá xấu không thể xác định chính xác quy mô của hạm đội đối phương.”
Ngọc Kim Sơn lập tức trả lời.
“Rất nhanh hai người đã tiến vào phòng họp chính của bộ tổng tham mưu, trong này đã có các tướng lĩnh hải quân chờ sẵn.”
Rất nhanh không có chút dư thừa thời gian nào hội nghị đã bắt đầu.
“Thưa bệ hạ, các vị tướng quân! Tôi xin báo cáo tình huống xảy ra.”
Một tướng lĩnh lên tiếng bắt đầu tóm tắt lại tình huống.
“Vào lúc mười sáu giờ mười hai phút hạm đội tuần tra số hai phát hiện dấu hiệu của hải yêu, mười lăm phút sau đó hai t·àu c·hiến của hạm đội chạm trán với tiên phòng của Hải Yêu, hai tàu không địch lại hạm đội rút lui. Trong lúc rút lui, tàu Lý Hằng trúng phải ba phát pháo ma pháp b·ị đ·ánh chìm, tàu Kiêu Ước thương tổn nặng chìm sau hai mươi phút. Từ đó chúng ta mất dấu hạm đội đối phương, các lực lượng tuần tra đã được điều động truy tìm hành tung của đối phương.”
Rất nhanh hắn đã trình bày ngắn gọn tình huống trước mắt.
“Tại sao lại không địch lại?”
Viện kỹ thuật hải quân chú ý tới vấn đề này hơn là tình huống chiến trường.
“Theo báo cáo! Radar mặt nước không thể phát hiện được pháo ma pháp đối phương, lại gặp phải thời tiết xấu bọn họ không có cách nào để xác định được vị trí của pháo ma pháp.”
Tướng lĩnh trả lời.
“Radar mặt nước không phát hiện được pháo đối phương! Tại sao?”
“Không rõ ràng! Đây là việc của các vị.”
Lý do tại sao không ai biết được, chỉ có thể chờ phía hải quân tiến hành điều tra.
“Hạm đội ứng phó thế nào?”
An Dật Phú mặc dù là lục quân nhưng là tướng lĩnh của bộ tổng tham mưu hắn cũng có kiến thức của hải quân.
“Nguyễn Thành đô đốc lựa chọn rút lui hạm đội sang hai bên cùng phía sau đảo, sử dụng đảo làm điểm tựa phòng thủ, dẫn dụ đối phương đánh lên đảo.”
Đinh Xuân Lập nói.
“Tại sao lại để đối phương đánh lên đảo?”
“Theo báo cáo của hạm đội! Vũ khí của chúng ta thất thế trước đối phương, đặc biệt là về tầm bắn. Cho nên Nguyễn Thành đô đốc muốn dụ đối phương t·ấn c·ông lên đảo từ đó hạn chế tầm hoạt động của đối phương tạo cơ hội chiến đấu cho hạm đội.”
Tư lệnh hải quân Chu Huy lên tiếng.
Là tư lệnh hải quân hắn đương nhiên phải là người biết về kế hoạch tác chiến sắp tới của hạm đội.
“Ân! Nếu không thể bắt được tung tích đối phương vậy thì nhường đối phương nhắm vào một mục tiêu buộc đối phương bị hạn chế hành động sau đó vây đánh, chiến thuật này cũng không sai.”
Ngọc Kim Sơn rất nhanh đã làm ra phản ứng.
“Không sợ căn cứ thất thủ sao?”
“Thất thủ! Nếu đối phương sở hữu lục quân như chúng ta, ta còn sợ căn cứ thất thủ, nhưng hải yêu có cái gì lục quân đáng sợ.”
“Cũng đúng! Với năng lực lục quân của đối phương muốn đánh hạ căn cứ là điều bất khả thi.”
“Nếu đối phương tránh đi căn cứ, t·ấn c·ông hạm đội thì sao?”
An Dật Phú hỏi.
“Chúng ta đã chuẩn bị! Sử dụng không pháp sư làm nhiệm vụ cảnh giới trên bầu trời, chỉ cần phát hiện pháo ma pháp của đối phương bọn hắn sẽ ngay lập tức t·ấn c·ông. Chỉ có điều thời tiết hiện tại rất xấu tầm nhìn không rõ, hiệu quả của phương pháp này sẽ suy giảm đáng kể.”
Chu Huy nói.
Hải quân đương nhiên không chỉ cóc một bài đối phó với Hải Yêu, bây giờ nếu không thể sử dụng radar mặt nước để bắt giữ hành tung của pháo ma pháp đối phương vậy thì chỉ còn cách nguyên thủy nhất dùng người để đi tìm.
…
Trở lại căn cứ hải quân Mysia!
Hạm đội lúc này với sự chỉ huy của Nguyễn Thành đang rời cảng.
“Tính huống thế nào rồi?”
Nguyễn Thành quan sát hải đồ lo lắng hỏi phó quan của mình.
Mọi chiến thuật đều đã được phổ biến xuống, kế hoạch đều bắt đầu tới thời điểm này hắn đã không còn quá nhiều công việc nữa chỉ có thể chậm rãi chời đợi.
Đương nhiên cẩm giác chờ đợi như thế này luôn rất lâu khiến Nguyễn Thành không thể không tìm kiếm kết quả.
“Phi đoàn một báo cáo họ đã tiến vào khu vực! Nhưng tầm nhìn rất thấp biển động mạnh muốn tìm được bọn hắn rất khó.”
Phó quan báo cáo.
“Không sao! Tiếp tục theo dõi, bán kính ba kilomet ta không tin bọn hắn có thể né tránh được.”
Trong lòng Nguyễn Thành không khỏi may mắn. Pháo ma pháp chỉ có tầm bắn ba kilomet khiến diện tích tìm kiếm thu hẹp đáng kể, nếu mà như pháo bình thường cái phương pháp này có thể sử dụng được hay không cũng là vấn đề.
“Đô đốc! Sonar ma pháp phát hiện dấu hiệu hạm đội địch, tọa độ xxx.”
Rất nhanh các tàu tuần tra đã phát hiện hạm đội hải yêu. Chúng không hề có ý định che dấu vậy mà lao thẳng tới hòn đảo.
“Quy mô thế nào?”
“Quy mô không lớn! Có thể chỉ là tiên phong của đối phương.”
“Để hạm đội vòng ra sau đảo, chú ý né tránh đừng để đối phương phát hiện.”
Nguyễn Thành nhanh chóng ra lệnh.
“Hạm đội đặc nhiệm số hai đang ở đâu?”
Nguyễn Thành tiếp tục hỏi.
Cho dù đây là cái bẫy dẫn dụ hải yếu t·ấn c·ông căn cứ nhưng cũng không thể cứ như vậy để đối phương tiến vào căn cứ phải không.
Như vậy cũng quá lội liễu rồi!
Vì thế nên hạm đội đặc nhiệm số hai chính là mồi cho lũ hải yêu đớp.
“Để bọn hắn chặn đối phương lại, chú ý một chút đừng để tổn thất quá lớn.”
Nguyễn Thành dặn dò.
Hạm đội đặc nhiệm số hai với bảy t·àu c·hiến trong đó có sáu tàu khu trục và một tàu tuần dương làm chủ lực hạm đội.
Toàn bộ bảy tàu này tất cả đều được trang bị v·ũ k·hí chống ngầm.
Phải biết hiện tại trong biên chế của hải quân Nam Tinh số lượng tàu trang bị v·ũ k·hí chống ngầm cũng không chiếm quá nhiều, dù sao c·hiến t·ranh mới gần năm tháng thời gian có hạn khiến số lượng t·àu c·hiến được cải trang không nhiều có thể tập hợp được một hạm đội tất cả đều trang bị v·ũ k·hí chống ngầm với Nam Tinh không dễ.
‘Phát hiện kẻ địch! Tọa độ xxx.”
Giờ phút này tất cả không pháp sư của phi đoàn một đều được thông báo vị trí của kẻ địch.
Rất nhanh các phi đội lập tức chuyển hướng.
Cố gắng giữ cho thiên không ma cụ không bị gió thổi lệch vị trí phi đội Lý Hồng Diên tìm kiếm mục tiêu, nhưng trong cái thời tiết này tầm nhìn của bọn hắn thực sự quá thấp muốn tìm được mục tiêu nhỏ bé dưới mặt biển còn bị sóng biển che đậy như vậy thực sự rất khó khăn.
Đột nhiên một vệt sáng chói chiếu qua mặt biển giống như cắt chém lấy thấy gian.
Một ánh sáng như vậy đương nhiên không thể nào thoát được ánh mắt của Lý Hồng.
“Hạ hạ!”
Không chút động tác dư thừa Lý Hồng lập tức ra lệnh, hai không pháp sư hỗ trợ sau lưng hắn cũng không chút do dự bổ nhào xuống mục tiêu chính là vị trí vừa phát ra vệt sáng kia.
Lúc này hắn đã có thể nhìn thấy khẩu pháo ma pháp được bố trí trên lưng một con cá kình đang cố gắng lặn xuống.
Trong mắt của mình Lý Hồng đã nhìn thấy chân pháo đang dần bị nước biển bao phủ, hắn vô cùng sốt ruột chỉ sợ bọn hắn không kịp tiếp cận đối phương đã trốn thoát.
Nhanh, nhanh hơn nữa!
Trong lòng Lý Hồng chỉ mong thiên không ma cụ dưới thân mình nhanh thêm chút nữa, nhưng hắn biết đây đã là tốc độ lớn nhất của thiên không ma cụ rồi.
Rất nhanh khẩu pháo ma pháp đã chỉ còn lại một nửa nòng pháo nổi phía trên, trong khi đó Lý Hồng cũng cảm giác là thời điểm này.
Hắn bóp công tắc trên tay lái phải hai quả boom treo trên thân thiên không ma cụ rơi xuống. Mất đi sức nặng Lý Hồng cảm giác thiên không ma cụ dưới thân mình nhẹ hẳn đi, hắn lập tức điều khiển thiên không ma cụ chuyên hướng bay lên, nhưng cùng lúc đó hắn cũng đang điều khiển lấy hai quả bom rơi xuống, cố gắng kiểm soát quả bom rơi trúng mục tiêu.
Hai không pháp sư hỗ trợ cũng lập tức thả xuống bom dưới thân, trong chốc lát sáu quả bom bị ném xuống.
Bõm bõm bõm!
Ngay khi những quả bom chạm mặt nước sáu cột nước bùng nổ.