Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 11: Đại chiến (3)

Chương 11: Đại chiến (3)


Nhìn bên ngoài thì cô Quyên đang rơi xuống thế hạ phong. Ma gà tuy lực công kích không mạnh nhưng mà cách t·ấn c·ông xa gần đều có, biến ảo khôn lường. Người phụ nữ chỉ biết che tay trước người thủ thế. Nhưng thực tế, cô đang quan sát quy luật t·ấn c·ông của Ma gà, tìm thời cơ nhất kích tất sát.

Thầy mo thấy cảnh này thì trong lòng an tâm hơn vài phần. Do lần này là đi làm lễ tế nên trong người cũng không có mang theo nhiều bùa phép. Nhất thời không có thượng sách nào khống chế cô Quyên. Ông chỉ đành đi thu lại cuộn chỉ đỏ dùng để bày trận kia. Mo Sinh tính ông sẽ bày lại trận pháp Cửu Cung, sau đó để con Ma Gà dụ cô Quyên vào đấy.

Dưới tình trạng Ma gà trên cơ thế này. Chỉ cần nó quần thảo làm cho người phụ nữ kiệt sức thì ông có thể dùng ma bóng mà khống chế cô ta. Sau đó thì dễ dàng rồi. Cái ông kiêng kỵ không phải là cô Quyên mà là con tinh, con tà đang nhập vào cô. Con này thoạt nhìn thì không có quá nhiều quỷ dị nhưng mà khí lực lại lớn vô cùng.

Bây giờ nó đã xác nhận ông là con mồi, ông tuy không sợ nó nhưng mà cũng không tài nào chịu được việc nó quấy phá sau này. Không một thầy Mo nào muốn bị con tinh con tà nhắm tới cả. Nếu có cơ hội họ sẽ tìm cách diệt sát.

Nhìn 9 đồng xu thì 6 đồng xám xịt 3 đồng còn lại thì đã xuất hiện vết nứt thầy Mo đau lòng không thôi. Mỗi một đồng xu này thầy Mo đều phải dùng một ma xó ôn dưỡng hai năm mới có thể thành pháp khí. Bây giờ nháy mắt đã hỏng mất ba đồng, 6 đồng còn lại thì không một năm thì cũng phải vài tháng để con ma xó nó dưỡng thì mới sử dụng lại được. Thầy Mo thở dài ngao ngán, chuyến này ông lỗ to rồi.

Ông thò tay lấy ra 9 đồng xu khác rồi luồn vào cuộn chỉ đỏ. Sau đó bày lại Cửu Cung trận. Thầy mo cho ngón tay trỏ cùng với ngón tay cái vào miệng huýt một tiếng, ra hiệu cho Ma gà dụ “Cô Quyên” vào đây. Nhưng đáp lại tiếng huýt sáo chỉ có tiếng gà “quác quác” như bị cắt tiết.

Trong lúc thầy Mo đang đau lòng vì tạm thời bị huỷ mất 9 đồng tiền thì Cô Quyên đã nắm được tiết tấu t·ấn c·ông của Ma gà. Cô cũng đã nhìn ra cơ hội nhất kích tất sát. Sau khi dùng hai cánh lớn quạt từng luồng cương phong về phía người phụ nữ, Ma gà lập tức lao tới, toan mổ thẳng vào mắt cô Quyên do nó thấy cô đã buông xuống hai tay che trước mặt.

Bất chợt cô Quyên nghiêng đầu làm con gà bổ hụt, kéo ra một vệt máu dài từ khoé mắt cô tới tai. Ma gà cũng biết không ổn, nó liền tung cước về phía ngực cô toan mượn lực bắn ra, sau đó lấy lại quyền nắm nhịp trận đấu.

Nhưng lần này cô không lấy tay thủ thể mà dùng bàn tay đỡ chọn cú đá ấy. Bốn cái cựa sắc như dao cạo của Ma gà hãm sâu vào lòng bàn tay người phụ nữ. Nó ra sức vỗ cánh dãy giụa nhưng nhất thời không thể nào thoát ra được.

Không để phí cơ hội, cô dùng cánh tay còn lại ghì c·hặt đ·ầu con gà xuống đất. Sau đó “phập” một tiếng, cô cắn ngập vào cái cổ được bao phủ đầy lông vũ màu đen ấy. Cái cổ Ma gà gần như đứt lìa, nó đau đớn kêu lên “quác quác” hai tiếng, “phành phạch…” dãy giụa vỗ cánh vài nhịp rồi tiêu tán.

Tất cả điều này đã nằm trong tính toán của cô Quyên, lúc cô buông hai cánh tay ra để lộ ra điểm chí mạng, phần đầu và ngực là để kiêu kích Ma gà, dẫn dụ công kích của nó. Đúng như dự tính, Ma gà sau nhiều đợt t·ấn c·ông mà không gây ra sát thương chí mạng, nó cũng sôi máu. Thế nên nhân cơ hội đối thủ “buông lỏng” phòng thủ liền lập tức lao tới, muốn một nhát bổ thủng sọ người phụ nữ kia. Ai ngờ bị cô ta né được. Nó bổ hụt thành ra cứ theo đà mà thành áp sát với cô Quyên.

Biết tình thế không ổn, nó liền tung cước đá vào ngực người đàn bà. Mong ra người đà bà sẽ vì nguy cơ mà thủ thế, và nó sẽ mượn lực phản chấn mà kéo dài khoảng cách. Ai ngờ cô Quyên lấy thương đổi thương. Cô trực tiếp bắt lấy 4 cái cựa. Thế là ma gà bị khống chế, khoảng cách quá gần nên nó không thể nào đập cánh tạo ra cương phong được. Kết cục của nó đã định. C·hết.

Thầy mo từ xa thấy cảnh Ma gà bị cắn cổ c·hết mà trong lòng tràn ngập đau thương. Để dưỡng ra con Ma gà này ông đã mất ngót chục năm luyện chế, từ chọn ra những con gà chọi mạnh nhất, xong đó dùng thụ pháp luyện Si mà tạo ra một con gà vương. Từ đó mà lại luyện ra con Ma gà này. Có thể nói nó là một trong những mãnh tướng dưới trướng ông.

Không để cảm xúc lấn át lý trí quá lâu, Mo Sinh lập tức nén đau thương mà bắt đầu tính toán. Từ việc cô Quyên cắn cổ thằng A Lý ông đã nghi nghi rồi, nhưng bây giờ thấy tận mắt thì ông mới chắc chắn đó là cô Quyên bị tinh con hổ nó nhập. Đây là một điều kì quái, bởi hổ trên núi sau khi c·hết đều được. Sơn thần thu lại linh hồn về dưới trướng. Làm gì có cơ hội xuống làng mà quậy phá.

“Giàng ơi, đợt này con lỗ nặng rồi. Không cẩn thận con còn đi bồi Giàng mất”. Mo Sinh thở dài, gác lại nghi ngờ trong lòng, ông nhanh chóng mở ra một cái lọ khác.

“Ma Trâu nhà Mo nuôi, nghe lệnh Mo t·ấn c·ông con tinh kia”

Cũng là một màn tương tự như ma gà xuất hiện. Đám khói đen từ cái bình dần hình thành một con trâu màu đen vạm vỡ, nó cao ít nhất cũng phải 2 mét. Đôi sửng dài hơn 1 mét cong về phía trước kết hợp cùng với đoàn lục quang trong ánh mắt làm cho nó có một khí thế hung mãnh vô cùng.

Cô Quyên sau khi nhìn thấy Ma Trâu thì liền hạ thấp người xuống, đi bằng tứ chi, miệng phát ra tiếng gầm gừ liên tục. Đại địch. Đây là cảm giác của cô khi nhìn thấy sinh vật to lớn này.

Thầy Mo sau khi thả Ma trâu ra thì cùng không ngần ngại mà lùi về phía bờ sông. Mặc dù Ma trâu là con tinh mạnh nhất mà ông nuôi nhưng Mo Sinh cũng không hi vọng nó có thể g·iết c·hết được cô Quyên đang bị tinh con hổ nhập kia. Chỉ cần đánh trọng thương là tốt lắm rồi. Việc bây giờ ông cần làm là lập tức đi hội họp với Vu nữ. Cả hai người cùng hợp sức thì chắc chắn sẽ ché ngự được con tinh Hổ kia. Nếu may mắn, có lẽ ông còn cứu về được Ma trâu.

Sau khi Ma trâu được thả ra, hai đoàn lục quang kia vẫn luôn chắm chằm nhìn cô Quyên. Ma trâu cũng cảm giác được áp lực vô hình toả ra từ người phụ nữ nhỏ bé kia.

“Phì, phì”

Ma trâu thở phì phò, từ trong hai lỗ mũi, từng đoàn hắc khí cứ được nó thở ra hít vào. Nó cạ cạ móng guốc xuống đất, lấy đà liền phóng thẳng về phía cô Quyên. Người phụ nữ nhanh chóng bật người sang một bên né tránh. Nhưng bất ngờ, v·út một cái, cái đuôi trâu nặng nề lấy tốc không tưởng quật về phía cô Quyên, phát ra tiếng “oành”.

Cô Quyên không kịp né tránh chỉ có thể thu hai tay lại mà thủ thế, bảo vệ đầu và trước ngực. Sau đó cô bị cái đuôi thô to như sợi dây thừng quật bay xa mấy mét. Sau khi “rầm” một tiếng, cả người cô đụng vào một tảng đá thì mới dừng lại. Cô Quyên đụng vào tảng đá bị phản chấn mà búng ngược ra, miệng thổ huyết.

Cô lảo đảo đứng dậy thì bản năng báo hiệu nguy hiểm cận kề giúp cô ngay lập tức lộn người sang một bên. Sau đó từng đợt “rầm rầm” tảng đá to cỡ một mét bị Ma trâu húc đổ.

Cô Quyên nhân dịp Ma trâu lấy còn kẹt trong đống loạn thạch mà bật ra xa, duy trì khoảng cách với Ma trâu. Con tinh này tuy đòn t·ấn c·ông thô kệch, đơn giản, không biến ảo như Ma gà nhưng mà nó lại có khí lực lớn kinh người.

Dính một húc của nó thì cô c·hết không phải nghi ngờ. Kể cả có là đang trong tình trạng được Thần Hổ cho mượn sức mạnh đi nữa. Bị húc cho lòi ruột, phèo phổi lòi cả ra ngoài thì con gì cũng phải c·hết. Ngoài ra cô còn phải cảnh giác đòn quất đuôi của nó nữa. Tốc độ quất đuôi ấy phải ngang với tốc độ quất roi của những người cưỡi ngưa lâu năm. Ăn thêm tầm 3 cú quất nữa thì xương cốt cả người cô cũng bị nó đánh nát hết. Đến lúc đấy thì cũng là cầm chắc c·ái c·hết.

Cô Quyên quan sát con Ma trâu, trong lòng bắt đầu trù tính. Cô không biết sức mạnh mà Sơn Quân cho cô mượn tồn tại được bao lâu nên không thể nào mà tốn thời gian ở đây được. Đối thủ của cô vẫn còn một Hà thần sức mạnh không rõ cùng với đám thuỷ thi tay sai nữa. Cô cần phải cho con trâu điên này nhất kịch tất sát.

Chương 11: Đại chiến (3)