Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 4: Tế thần

Chương 4: Tế thần


Sau khi thấy bóng dáng của vị Hà Thần lờ mờ hiện ra, trừ thầy Mo cùng với Vu Nữ hơi khom mình thì tất cả người dân đầu rạp người quỳ bái, miệng hô:

“Vạn tuế… Vạn tuế”.

Ánh mắt họ mất đi linh quang mà lộ ra thần thái đờ đẫn, kèm với sự tôn sùng.

Sau một màn quỳ bái, nam tử mặt rồng kia nhếch miệng, ý vị thoả mãn. Đoạn hắn liền phất tay cho thanh niên mặc nho sam. Thanh niên dáng vẻ thư sinh hiểu ý liền đi về phía bờ bên này. Đến nới, hắn liền cất lời:

“Quân rất thưởng thức Vu Nữ đại nhân. Không biết ngài có sẵn lòng làm Hà thần nương nương không?”.

Vu Nữ sau khi nghe thấy lời thanh niên kia nói, mặt không biến sắc, chỉ nhẹ nhàng đáp:

“Đa tạ tiên sinh đã chuyển lời. Được Hà thần thụ sủng mà nhược kinh. Ta thân phận phàm tục, làm sao xứng được với Ngài”

Thanh niên thư sinh nghe vậy thì cười cười, thản nhiên đáp:

“Quân cũng biết thần- nhân cách biệt. Nhưng nếu Vu Nữ ngại thì cũng không sao, Quân ta tấm lòng rộng lượng. Ta cũng xin mạn phép được gọi Vu Nữ đại nhân trước hai tiếng nương nương. Tầng quan hệ này, không sớm thì muộn cũng thành”.

Thanh niên nho sam híp đôi mắt ti hí của mình lại, lời nói đầy ý vị.

Vu Nữ nghe thấy vậy, bàn tay dấu trong ống tay áo đã nắm chặt, xong cô vẫn thong dong chắp tay đáp:

“Đa tạ ý tốt của sứ giả”

Trao đổi một phen, thanh niên liền cao giọng nói:

“Giờ lành đã điểm”.

Nghe thấy vậy, thầy Mo liền ra vẫy tay ra hiệu. Từ phía sau có 12 người thanh niên khiêng một chiếc thuyền đi ra. Con thuyền này có vẻ ngoài vô cùng đặc biệt, dài khoảng 3 m, cả con thuyền đều được mô phỏng theo hình rồng. Trông rất giống thuyền ngự thời phong kiến.

Thuyền vừa chạm nước, bốn người khiêng cái lồng có hai đứa bé đi lên, 8 người khác cũng lên theo. Sau đó 12 người thanh niên cởi hết quần áo đang mặc ra, thay bằng những bộ giáp theo kiểu q·uân đ·ội nhà Trần. Giữa ngực áo giáp đều có thêu một chữ Sát theo lối chữ Hán cổ.

Hai đứa bé sau khi lên thuyền cũng tắm rửa sạch sẽ, mặc những bộ quần áo mà tượng đồng nam đồng nữ hay mặc trong các đạo quan, đình chùa.

Thanh niên nho sam thấy mọi sự đã chuẩn bị xong liền lấy ra một cái đèn lồng, trong đó có một cây nến toả ra ánh sáng màu xanh lục kì dị.

Thanh niên đi trước, theo sau là con thuyền rồng được 12 người chèo. Trên mặt sông, những cái đầu lít nha lít nhít sau khi tiếp xúc với lục quang toả ra từ đèn lồng đều vội vã rụt lại, lăn vào trong nước. Đoàn thuyền cứ thế thuận lợi đi qua một “rừng đầu người”.

Độ khoảng 30 phút sau thì con thuyền tới trước mặt vị Hà thần kia. Lúc này hai đứa bé không còn khóc nháo nữa mà im bặt như bị ai làm phép cấm khẩu vậy. Hơn nữa đôi mắt của chúng đã không còn lòng đen nữa. Trông quỷ dị vô cùng.

Sau khi thấy con thuyền tới, nam tử đầu rồng kia tay đang nắn cái cằm thon gọn của một mỹ nhân bên cạnh. Cái lưỡi rắn thò ra thụt vào liếm xung quanh khuôn mặt thanh tú của mỹ nữ, rồi từ từ chuyển hướng xuống đôi gò bồng trắng nõn lấp ló sau lớp lụa mỏng.

Bỗng nam tử cất giọng:

“Ái phi, nàng ra tiếp đón hai tiểu đồng đi”.

Vị mỹ nhân đang được thụ sủng nũng nịu, uốn éo trong ngực nam nhân đầu rồng một hồi rồi đứng dậy đi ra khỏi sàng. Sau đó nàng đi về phía con thuyền, tiếp lấy hai đứa bé từ trong tay những thanh niên trên thuyền.

Dắt tay hai đứa nhỏ đi về phía Long sàng. Trên đường đi cô ta không khỏi kìm lòng mà liếc nhìn đứa bé trai vài lần, đôi mắt híp lại thành hình trăng non, liếm môi vài cái. Cứ như kiểu người sành ăn nhìn thấy món ăn ngon nhất trên đời vậy.

Hà thần sau khi thấy hai đứa bé được dẫn tới trước mặt thì miệng rồng nở ra nụ cười quái dị. Hắn dùng đôi mắt của loài bò sát mà lướt qua từng vị trí trên người hai đứa nhỏ, đặc biệt là đứa bé trai. Rồi hắn “chậc chậc” nói:

“Đồng nam đồng nữ năm nay tư chất thượng thượng”. Sau đó nam tử mặt rồng phất tay ra hiệu cho thanh niên nho sam.

Thanh niên được lệnh đi tới, thưa: “Long Quân có gì dặn dò?

“Ngươi đi thông báo với dân làng, đồng nam đồng nữ năm nay đặc biệt tốt, ta rất vừa lòng. Ban thưởng cho dân làng, một năm không mộ lính. Ngươi đi thông báo với bọn chúng đi”.

Thanh niên nghe vậy cúi thấp người đáp:

“Long quân lòng tựa biển lớn, thần xin thay mặt đám phàm nhân mu muội tạ ân đức của Long quân”

Vị Long quân nghe vậy có vẻ rất hài lòng, liền vất cho thanh niên nam tử một quả nho màu tím.

Thanh niên vội vã bắt lấy, quỳ xuống lạy:

“Tạ Long quân ban thưởng”.

Sau đó hắn đứng dậy, dẫn theo đoàn người trên con thuyền rồng quay về.

Thuyền cập bờ, thanh niên nho sam cũng cao giọng nói:

“Quân rất vừa lòng với hai vị đồng nam đồng nữ đợt này. Thế nên Ngài ban thưởng, một năm không tuyển lính”.

Dân làng nghe thấy thế thì xôn xao một lúc rồi lại quỳ rạp xuống, đồng thanh hô: “Tạ Long Quân”.

Sau khi truyền lệnh, thanh niên nho sam quay người định rời đi thì bỗng cái đầu của hắn quay ngoắt 360 độ nhìn phía sau đám dân làng đang lạy lục. Hắn thấy một điều thú vị đang xảy ra.

Chương 4: Tế thần