Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 17: Đối Đầu Ma Tu
Phựt.
Thanh kiếm bình thường không thể nào đỡ được một kiếm này.
Hừm.
"Có tìm thấy quỷ thi hay xác người nào quanh đây không?"
Tô Hề trừng mắt nhìn, có chút hoảng sợ, nhưng không dám lơ là trước mặt hai người này.
Công pháp này khiến lưỡi kiếm nóng lên. Trở nên bén vô cùng. Đồng thời nếu chém vào da thịt sẽ gây phỏng nặng.
"Lãnh trưởng! Ta tìm được một rổ đầy cỏ Thanh Hoàng đã héo tại đây! Dấu vết còn mới, có vẻ ai đó đã đối đầu với Vũ Thú!"
Keng ! (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiếng lá chuyển động bởi gió mưa đang dần nhỏ lại.
"Khá lắm. Tu vi lão chắc cũng phải là Trúc Cơ đi ?" Lãnh trưởng cười mỉm.
"Có thấy dấu vết chiến đấu gì xung quanh không?"
Nếu vậy thì vị đại năng kia có thể đang ở Thái Mộc Thành nói chuyện với thành chủ, hoặc về thẳng cung đình.
Và đòn tấn công ban nãy là do thi thể của Nhị Hầu chém.
Lãnh trưởng mỉm cười hiểm ác.
...
Ba tên ma tu sau khi điều tra quanh vị trí cây cỏ bị héo úa thì quay lại.
Một đao chém tới Tô Hề, tiếng xé gió lớn vô cùng.
Tô Hề giơ kiếm lên, nhưng đồng thời lượn người sang một bên.
Keng !
Lãnh trưởng rút đao ra.
Có thể người hái thuốc kia là con gái của lão già này.
"Khoan đã."
Kiếm này đỡ trực diện chỉ có c·h·ế·t.
Chuyển động vừa nãy hoàn toàn không phải do hắn làm.
"Nhị Hầu, khử hắn."
"Tin vui cho lão già là ta chưa thấy con gái của lão. Nhưng tin xấu là không cần biết ngươi có nghe bọn ta nói gì hay chưa, việc ngươi gặp bọn ta lúc này đã là không đúng lúc rồi."
Đối đầu Vũ Thú mà còn sống được sao ? Trừ khi là thành viên cấp cao có thể bỏ chạy hoặc thủ lĩnh có thể đối đầu, còn có ai sống được khi gặp Vũ Thú? Thậm chí là tiêu diệt đến không còn thi thể?
Một lần nữa, Không đợi Lãnh trưởng nói hết câu, Nhị Hầu lại chém tới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng dẫu vậy, thật sự có thể tiêu diệt Vũ Thú mà không để lại vết tích chiến đấu nào ? (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tại hạ chỉ là một y sĩ tại Thái Mộc Thành, con gái tại hạ vào rừng ngay lúc Vũ Thú xuất hiện nên mới liều lĩnh vào đây. Không có ý đả động tới hai vị đây ạ."
Cơ thể Tô Hề một lần nữa tự động di chuyển.
Nhị Hầu đi lượm cái đầu của mình, gắn lên lại.
Loại công pháp thông thường, nhiều tông môn sử dụng. Thậm chí là cả tán tu.
"Nhị Hầu, ngươi và ta chuẩn bị cải trang tiến vào thành."
"Con người là giòi bọ, ít ra khi thành quỷ thi thì chúng mới xứng đáng làm con khỉ cho Ma Đồng Tông chúng ta ra lệnh."
Tô Hề một lần nữa chặn kiếm, lại đẩy Nhị Hầu ra.
"Trước đây tại hạ từng gặp một vị tiên nhân, truyền thụ cho chút tu luyện, nhưng vì quá kém cỏi nên bỏ dở, về quê làm y sĩ. Quả thực bây giờ tại hạ không có liên hệ gì với giới tu tiên." Tô Hề sợ hãi, nhưng vẫn cố trả lời.
Rầm !
Lãnh trưởng suy nghĩ.
"Ngươi cũng khá, có thể làm một con khỉ tốt."
Cơn mưa gây nên của Vũ Thú cũng bắt đầu kết thúc.
"Có thấy vết tích từ Vũ Thú tấn công, nhưng không thấy vết tích công kích từ người nào khác ạ !"
Triều đình thật sự coi trọng Thái Mộc Thành đến mức này sao ? Hắn từng giao thủ với tu tiên giả hộ thủ cho thành khác, tu vi không cao đến vậy.
"Ra đi. Ta cảm nhận được khí tức của ngươi rồi."
"Nhị Hầu, lượm cái đầu ngươi lại. Lần sau mà còn thất bại như vậy ta sẽ đem ngươi đi luyện thi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Quỷ thi !?
Tô Hề né đi đường kiếm đỏ rực kia, rồi chém kiếm xuống ngay cổ Nhị Hầu.
Một tên đang cầm rổ đầy cỏ Thanh Hoàng bị héo úa. Bắt đầu báo cáo.
Tới lúc chính mình tấn công thì Lãnh trưởng không hề nói lời nào.
"Rốt cuộc ngươi dùng công pháp gì thế?"
Tên ma tu còn lại như tuân lệnh, lập tức lao đến chém một kiếm vào người Tô Hề.
Nếu có một vị đại năng có thể tiêu diệt Vũ Thú thì hắn không phải là đối thủ.
Lãnh trưởng kia lúc này mới nghi hoặc.
Tay đang cầm một thanh kiếm, có vẻ như là mượn từ binh lính.
"Một y sĩ mà cũng có tu vi cơ đấy?"
Tô Hề bước ra, mồ hôi lạnh chảy đầy mặt.
Một trủy thủ trực tiếp ném thẳng ra.
Nhưng hiện tại thật sự làm hắn do dự. Nếu thật có vị đại năng tiêu diệt được cả Vũ Thú ở gần đây, khả năng cao là tu tiên giả triều đình phái tới.
Thần Thông, công pháp đặc thù ? Hắn thật sự rất khó hiểu.
Tên ma tu kia lập tức di chuyển ngược hướng Thái Mộc Thành.
Việc để mất dấu Vũ Thú đã là một cục nợ lớn đè lên đầu hắn rồi.
Thậm chí ở một số nơi tu tiên giả hộ thành còn yếu hơn cả hắn.
Lãnh trưởng tiếp tục nhìn vào hướng mình vừa ném trủy thủ. Không có gì ở đó cả.
Xoẹt !
Tên ma tu còn lại rút kiếm ra. Vào tư thế sẵn sàng chiến đấu.
Trừ khử rồi đổ cái c·h·ế·t của lão cho Vũ Thú là tốt nhất.
Tiếng gió vút qua bởi lưỡi kiếm chỉ một chút nữa là chém đứt đầu Tô Hề.
Thậm chí hắn còn hơi bất ngờ. Cách di chuyển rất kì lạ, như bị một ai đó kéo đi.
Nhị Hầu gật đầu, dùng hai ngón tay quét qua lưỡi kiếm. Phút chốc mà khiến lưỡi kiếm nóng lên đỏ hỏn.
Mặt nạ trên mặt Nhị Hầu lúc nãy mới rớt ra.
Mặt nạ cũng được nhặt lên, nhưng chưa vội đeo.
Ra vậy. Tô Hề nhìn vào cây kiếm của mình.
Một đường kiếm dài trên mặt đất.
Việc hắn liều mạng đi tìm con gái như vậy cũng phần nào hiểu được.
Chắp tay cúi đầu chào hai người kia.
Lãnh trưởng suy nghĩ một hồi.
Cái tên còn không đáng được đặt. Chỉ là đánh số. Con khỉ số 2.
Hắn vỗ vai một tên ma tu.
Có thể là đang hái cỏ thì đối đầu với Vũ Thú, may mắn được vị đại năng kia cứu.
Tô Hề cũng không dừng lại, ngay lập tức quét kiếm vào Lãnh trưởng.
"Tuân lệnh!"
Chuyện gì vậy?
Hắn bắt đầu có chút lo lắng.
Một vị đại năng chắc sẽ không làm việc như hái cỏ. Rổ cỏ Thanh Hoàng này chắc từ người ở thành.
"Hắn chặn hai chiêu rồi đấy, thêm một chiêu nữa ngươi không g·i·ế·t được hắn ta sẽ ra tay, chúng ta không có nhiều thời gian đâu." Lãnh trưởng lạnh nhạt nói.
Lộ ra một gương mặt đã thối rửa, giòi bọ lúc nhúc chui ra.
Lại một đường kiếm nữa vừa chém tới hắn. Lần này là do Lãnh trưởng.
Để người trước mặt sống không có lợi cho hắn. Nếu hắn nghe được phải g·i·ế·t, không nghe được thì cũng là sơ hở có thể bị kẻ khác lợi dụng sau này.
Một bên hốc mắt đã không còn con ngươi, đen xì hoại tử.
Tô Hề một lần nữa né được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 17: Đối Đầu Ma Tu
Chém xuyên qua cổ Nhị Hầu, đầu hắn văng đi.
Chạy sợ là không được, tốt nhất là tấn công khi kẻ địch sơ hở.
"Chậc." Lãnh trưởng tặc lưỡi.
"Tên hắn là Nhị Hầu, bởi vì như ngươi thấy đấy, hắn chỉ là quỷ thi."
Tên hắn vừa chém đầu là một quỷ thi !
Một kẻ nói làm phân tâm, một kẻ liên tục tấn công.
Tức tốc, lão vận lực thi triển công pháp, chuẩn bị đối kháng với Nhị Hầu.
Lãnh trưởng bắt đầu bộc lộ khí tức.
Lãnh trưởng nhìn về phía Thái Mộc Thành.
"Trước hết Tam Hầu, ngươi rút lui báo việc Vũ Thú biến mất trước. Bảo rằng ta nghi ngờ là có vị đại năng tiêu diệt nhưng không chắc chắn vì không có vết tích chiến đấu. Hai người bọn ta vào thành là đủ. Khi rút lui cũng thuận tiện hơn. Tu vi ngươi kém nhất ở lại cũng không có hiệu quả gì nhiều."
"Có người."
"Ồ ? Định dùng công pháp gì đấy?"
"Chậc. Thân thủ khá đấy."
Lời nói của Lãnh trưởng tựa hồ chỉ để Tô Hề phân tâm, tạo sơ hở cho Nhị Hầu.
Hiện tại xung quanh có Thái Mộc Thành, đáng lẽ là con mồi cho Vũ Thú tiêu diệt, sau đó hắn và đồng bọn sẽ theo sau điều khiển quỷ thi được tạo nên.
Sau đó nó bỗng dưng rung động, đổi hướng bay như truy tìm thứ gì đó.
"...Tạm thời cải trang thành dân thường, vào thành điều tra tung tích. Cơn mưa của Vũ Thú cũng chỉ vừa tạnh, tác dụng vẫn sẽ tồn tại trong vài ngày. Nếu có cường giả trong thành thì tạm thời rút lui. Nếu không có thì vài ngày sau đồ diệt thành này để tạo quỷ thi hoàn thành nhiệm vụ."
Thanh kiếm Tô Hề mang theo chưa gì đã sứt mẻ.
"Là Hồng Viêm Kiếm..."
Nó vẫn chuyển động !
Hoặc triều đình đã lần được hành tung của Vũ Thú, nên cho vị đại năng kia ra đón đầu ?
Một thanh kiếm bình thường không có khả năng đối kháng với kiếm do tu tiên giả dùng.
Tên Lãnh trưởng đột nhiên giơ tay lên ra hiệu ngừng lại.
Không đợi Tô Hề trả lời, Nhị Hầu đã quét kiếm đến ngay khi Lãnh trưởng đang nói.
Lưỡi kiếm lập tức bị chặn lại, Tô Hề dùng khí chưởng tên ma tu ra xa, đồng thời lùi lại tạo khoảng cách.
Điều này khả thi hơn.
Lãnh trưởng đang cố suy luận xem chuyện gì vừa xảy ra.
Như thể đây là cách phối hợp của bọn chúng.
Cấp trên giao hắn việc huấn luyện hai tên lính mới này, nên Lãnh trưởng mới không ra tay. Nhưng hắn cũng không hề để việc này làm chậm công việc.
Nhưng bất chợt hắn hoảng hốt, cơ thể vụt sang một bên.
"Không ạ!"
Tiếng kim loại phát lên, sau đó trủy thủ rơi xuống đất.
Phốc Phốc.
Lãnh trưởng nhìn Tô Hề. Từ đầu đến đuôi ăn mặc quả thật như một y sĩ.
Nụ cười của Lãnh trưởng lúc này gian trá hơn báo giờ hết.
Tô Hề hoảng sợ, giơ kiếm lên vội thủ thế.
Nhị Hầu dự định chém đứt cây kiếm của mình, rồi đồng thời nhất kích tất sát Tô Hề.
Đại năng đánh bại được Vũ Thú dù triều đình có mời được, cũng phải là hộ vệ cung đình bảo vệ đế vương, làm sao có thể đến đây?
Xào xạt xào xạt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.