Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 15: Chương 15

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Chương 15


Khuyết điểm chính là không ăn được.

Vừa nãy nàng ta nói là, thoa son môi này rồi đi hầu hạ Thái tử……

“Ôi, cái này ta không……”

Còn chưa đợi nàng hoàn hồn khỏi kinh ngạc, cung nữ kia đã biến mất dạng.

Hoàng hậu thở dài: “Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, thị tẩm hay không đều là lời bọn họ nói, đóng cửa phòng lại ai biết là chuyện gì xảy ra? Thái tử là con trai độc nhất, nếu không phải năm xưa tuổi còn quá nhỏ, cũng không đến lượt……”

Về phần vì sao lại hạ độc trong son môi…… Có lẽ là chắc chắn ban đêm Thái tử sẽ hôn môi nàng, ăn hết son môi của nàng, lập tức trúng độc mà c·h·ế·t.

Hoàng hậu thở dài: “Cũng không biết nàng ta có làm được việc không nữa.”

Tái nhợt có thể nhìn ra, về phần vì sao nàng biết đôi môi kia mềm mại, vẫn là vì trước đây khi dùng ruột dê cho hắn uống thuốc, ngón tay nàng đã vô tình chạm vào môi hắn.

Vân Quỳ đi cung phòng một chuyến, không phát hiện q.uần lót có dấu vết kinh nguyệt. May mà cũng không đau nhiều, nàng bèn không để ý nữa.

Một là Thái tử ghét nhất các loại son phấn màu sắc sặc sỡ và mùi hương nồng nặc này, sợ là vừa vào điện đã bị hạ lệnh cút xéo rồi.

Thậm chí nàng còn nhìn thấy chiếc lưỡi hồng hào ướt át của Thái tử.

Cuối cùng nghĩ ra một cách thỏa hiệp. Một ngày nào đó, khi có dự cảm là Thái tử muốn g·i·ế·t nàng, nàng sẽ chuẩn bị trước, bất kể là dùng son môi, hay là dùng thuốc độc. À đúng rồi, còn có bí dược mà Hoàng hậu nương nương cho, dù sao nàng cũng dùng tất cả để kéo hắn xuống địa ngục cùng!

Cung nữ hạ hợp hoan tán cho Thái tử ngày đó chính là vết xe đổ.

Nếu bị phát hiện, Hoàng hậu nương nương thật sự bảo vệ được nàng sao? Thái tử căm ghét kẻ trèo giường tranh sủng, không chừng tin tức còn chưa truyền đến Khôn Ninh Cung, nàng đã mất mạng rồi.

Tần ma ma nói: “Theo nô tỳ thấy, cái thuốc hại thai kia thừa rồi. Đừng nói là Thái tử không gần nữ sắc, chỉ nói tới thân thể suy yếu như ngọn đèn trước gió của hắn ta, còn sức đâu mà sủng hạnh ai nữa?”

Vân Quỳ có chút choáng váng, người còn hơi bay bổng.

Nhưng môi của Thái tử thì khác, màu hồng nhạt, mỏng mà sạch sẽ, cũng rất quyến rũ, ăn vào chắc rất mềm dẻo.

Vân Quỳ: “……”

Nàng có thể nhân lúc Thái tử hôn mê, chủ động cưỡng hôn.

“Bình thuốc kia, nàng ta nhận rồi chứ?”

Tần ma ma cười nói: “Đánh cược thắng, chính là cả đời vinh hoa phú quý. Cho dù đánh cược thua, nương nương cũng sẽ niệm tình ngươi hầu hạ Thái tử có công, trừng phạt nhỏ răn đe lớn, cho ngươi tiếp tục hầu hạ. Đó chính là trắc phi của Thái tử đấy, số phận tương lai thế nào, chắc không cần ta phải nói nhiều chứ?”

Vân Quỳ nắm chặt đồ vật trong tay, chần chừ nói: “Vậy… nương nương yêu cầu ta làm gì?”

Tần ma ma vội vàng khuyên nhủ: “Nương nương tuệ nhãn thức người, chọn trúng nha đầu này. Mấy năm nay, bình thường người lạ không thể đến gần Thái Tử. Nàng ta có thể liên tiếp thị tẩm hai đêm, nhất định là có chút bản lĩnh. Chỉ là có lẽ nàng ta cũng biết thân phận của mình thấp kém, Thái tử chẳng qua chỉ coi nàng ta như một thứ đồ chơi giải khuây. Nêu không khi dùng cơm, sao lại để nàng ta thử độc? Giờ nương nương cho nàng ta cơ hội một bước lên trời, chẳng phải nha đầu này sẽ theo đà liều mạng trèo lên sao? Nương nương cứ chờ xem, hai ngày nữa e là có tin tốt rồi.”

Nàng lập tức bồn chồn bất an.

……

Chỉ là hôm nay nàng ăn không ngon miệng, cuối cùng uống một bát canh nóng, cơn đau bụng dưới cuối cùng cũng dịu đi nhiều.

Vân Quỳ cũng muốn nghỉ ngơi, cầu còn không được.

Người có thể dễ dàng lấy ra một ngàn lượng bạc, chắc không đến nỗi không có chút phong độ này chứ?

Vân Quỳ kinh sợ đến mức không nói nên lời: “Trắc phi?”

Hai là Thái tử căn bản không thể nào hôn môi nàng. Ngay cả trúng xuân dược hắn còn nhịn được không lên, lúc tỉnh táo lại càng không thể.

Chuyện nhỏ, không sao cả……

“Ngươi phải nhớ kỹ ở trong cung này, người có thể bảo vệ ngươi không phải Thái tử, mà là nương nương.”

Vậy chẳng phải là…… đều có thể bị nàng nhìn thấy sao?

“Chủ tử nhà ta nhờ cô nương tìm cơ hội hạ thuốc này vào đồ ăn thức uống của Thái tử. Sau khi thành công, chủ tử sẽ sắp xếp cho cô nương xuất cung tránh họa, đồng thời tặng một ngàn lượng hoàng kim, trăm mẫu ruộng tốt để tạ ơn.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Trên đường đến cung phòng, nàng vẫn còn nghĩ xem nên xử lý số ngân phiếu kia thế nào. Kết quả lại gặp một tiểu thái giám trắng trẻo gầy gò ở hàng lang. Đối phương lén lút gọi nàng đến sau hòn non bộ, không nói hai lời nhét một bình thuốc vào tay nàng.

Bước ba, Thái tử trúng độc c·h·ế·t, còn nàng thành công bỏ trốn, từ đó ngồi hưởng núi vàng biển bạc.

Hoàng hậu thở dài sâu kín: “Hy vọng là vậy.”

Nếu nàng là một sát thủ chuyên nghiệp, giờ phút này nhất định đã nóng lòng muốn thử rồi.

Bao nhiêu năm tính toán tỉ mỉ, Hoàng hậu cũng có chút nản lòng.

Vân Quỳ nghĩ đến thạch tín mà Thải Cúc hạ trong đồ ăn của Thái tử, lại nghĩ đến chiếc khăn tay bị tẩm hợp hoan tán đêm đó, chẳng lẽ son môi này cũng bị hạ độc?

Vân Quỳ không hợp thời nghĩ đến đôi môi tái nhợt mềm mại của Thái tử, gò má hơi nóng lên.

Bước hai, hạ độc cho Thái tử;

Mặc dù núi vàng biển bạc thật sự vô cùng hấp dẫn, hơn nữa nàng lại là người không có bao giờ là không bị phú quý cám dỗ.

Lòng bàn tay nàng ướt đẫm mồ hôi, không nhịn được hỏi: “Xin hỏi chủ tử nhà ngươi là……” (đọc tại Qidian-VP.com)

Vân Quỳ lại sờ xấp ngân phiếu kia, dày quá, nhiều quá, thích quá.

Bước một, vào Thừa Quang Điện;

……

Chủ nhân trong lời cung nữ kia đã cho nàng ngân phiếu một ngàn lượng, nhất định là muốn mượn tay nàng làm hại Thái tử. Dù sao hiện tại nàng cũng là cung nữ duy nhất có thể tiếp cận Thái tử ở cự ly gần.

Vân Quỳ thở ra một hơi.

Với sự cảnh giác và nhạy bén của Thái tử, còn có Tần Qua và các thị vệ bảo vệ xung quanh, nàng căn bản không có cơ hội hạ độc vào đồ ăn thức uống của Thái tử.

Vân Quỳ mơ hồ một hồi, bụng dưới đột nhiên đau âm ỉ. Nàng xoa xoa, nghĩ đến gần đây không phải ngày kinh nguyệt, dưới thân cũng không có cảm giác ẩm ướt khi kinh nguyệt đến, nên định lên giường nằm một lát. Nhưng đúng lúc này lại nghe thấy có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng.

Lần trước chính vì tham mười lượng vàng kia, nàng mới nếm đủ bài học. Lần này cho dù thế nào, nàng cũng sẽ không ngốc nữa.

Khuyết điểm cũng có.

Hoàng hậu nương nương bảo nàng dùng bí dược để có được sự sủng ái của Thái tử điện hạ. Chuyện này quả thực… quá hoang đường, đánh giá nàng quá cao.

Nếu nàng giàu có, nàng còn d·â·m hơn bất kỳ ai.

Bữa tối dùng chút đồ ăn mà Thái tử ban cho trước đó. Không thể không nói, mâm cơm này dù là đồ thừa, cũng là đồ thừa ngon nhất thiên hạ, phong phú hơn nhiều so với đồ của cung nữ.

Dù ngốc đến mấy nàng cũng biết tất cả những điều này là không thể.

Cũng không biết quy tắc là gì, lẽ ra vừa nãy nên hỏi rõ ràng. Nếu như hạ độc thất bại, hoặc căn bản không có cơ hội ra tay, một ngàn lượng này có bị đòi lại không?

Tần ma ma cười nói: “Tiểu nha đầu kia bị cái bánh có nhân từ trên trời rơi xuống đập trúng đầu rồi, mừng rỡ luống cuống tay chân. Nương nương mới dỗ dành vài câu, lại thật sự tưởng rằng mình sắp hóa phượng bay lên cành cao.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Điều duy nhất có khả năng xảy ra là nàng ám sát thất bại, kết cục sẽ giống như cung nữ hạ xuân dược ngày đó hoặc Thải Cúc. Còn chưa đợi được người đến cứu, Thái tử đã xé xác nàng thành tám mảnh, ném ra ngoài cho c·h·ó ăn rồi.

Nếu thật sự là giống suy nghĩ của nàng, cách này thậm chí còn cao minh hơn cả hạ xuân dược vào khăn tay.

Nửa ngày này vừa đi Khôn Ninh Cung, vừa bị vàng bạc dụ dỗ hết lần này tới lần khác, đầu óc nàng bây giờ vẫn còn choáng váng như đang nằm mơ vậy.

Tất nhiên cũng không phải là hoàn toàn không có cách –

Đầu tiên Vân Quỳ mở hộp ra, lúc này mới thấy rõ mệnh giá của ngân phiếu trong hộp đều là năm mươi lượng, có khoảng hai mươi tờ! (đọc tại Qidian-VP.com)

Nói đến đây, ánh mắt Hoàng hậu đột nhiên sắc bén hẳn lên: “Thiên hạ này là của bệ hạ, tương lai cũng là của thằng hai và thằng năm. Bổn cung khổ tâm trù tính bao nhiêu năm như vậy, ngôi vị trữ quân sao có thể để người khác an vị? Càng không thể giữ lại nghiệt chủng của hắn ta, để mơ ước giang sơn của bệ hạ!”

Vân Quỳ gật đầu, trong đầu lại lặp đi lặp lại hai chữ “tắm thuốc” mà Ngụy cô cô nói.

Sắp xếp lại những suy nghĩ hỗn loạn, nàng mới hậu tri hậu giác phát hiện, có lẽ mình đã bị người ta “mua chuộc” rồi.

Phải nói là điều kiện bọn họ đưa ra quá hấp dẫn, thật sự nắm trúng điểm yếu của nàng. Nhưng vấn đề là trong mắt bọn họ, ám sát Thái tử thật sự đơn giản vậy sao?

Nhìn sắc trời, đang chuẩn bị đến Thừa Quang Điện thử độc thức ăn thì đồ đệ của Tào Nguyên Lộc là Đức Thuận đến truyền lời, nói Thái tử điện hạ hôn mê bất tỉnh, buổi trưa không cần đến thử độc nữa.

Vân Quỳ lòng nặng trĩu quay về Thừa Quang Điện, trong đầu văng vẳng lời nhắc nhở cuối cùng của Tần ma ma trước khi rời khỏi Khôn Ninh Cung –

Nhưng nếu không làm theo, đó chính là không biết điều, trái với ý chỉ của Hoàng hậu nương nương.

Vốn tưởng buổi tối không cần đến Thừa Quang Điện hầu hạ nữa, nào ngờ vừa nằm xuống, Ngụy cô cô đã đến gọi người, thậm chí còn hiếm thấy cười với nàng: “Buổi tối, Thái tử điện hạ muốn tới Thang Tuyền Cung tắm thuốc. Ngươi chuẩn bị một chút, đi theo hầu hạ đi.”

“Nương nương quả nhiên không nhìn lầm ngươi.” Tần ma ma cười nói: “Ngươi đã hỏi, ta cũng không ngại nói thẳng. Điện hạ không phải là con ruột của nương nương, lại thêm tính tình xa cách lạnh nhạt, những năm này vẫn luôn có chút hiểu lầm với nương nương. Nương nương chỉ hy vọng có một người trung gian có thể giúp hòa hoãn quan hệ mẹ con. Ngươi là người thông minh, sau này có thể nói chuyện giúp nương nương đúng không?”

Vân Quỳ vội vàng liếc nhìn một xấp ngân phiếu trong hộp. Bởi vì kiến thức nông cạn, lại không nhìn rõ chữ in, nhất thời không biết mệnh giá lớn bao nhiêu, tóm lại là rất dày!

Đẩy cửa ra, là một cung nữ lạ mặt, trên tay bưng một chiếc hộp gỗ đỏ và một chiếc hộp sơn đen khảm vỏ trai lớn bằng bàn tay.

Tần ma ma nhét thẳng bình sứ vào lòng bàn tay nàng, chậm rãi khép năm ngón tay nàng lại: “Có được sự sủng ái của điện hạ, cộng thêm sự ủng hộ của nương nương, vị trí trắc phi vẫn có thể cho ngươi.”

Chương 15: Chương 15

Bình thường nàng rất ít quan tâm đến môi của đàn ông, trừ khi là để lại ấn tượng sâu sắc cho nàng.

Hôm nay là ngày lành gì vậy, người nào người nấy đều dùng tiền mua mạng Thái tử!

Hít sâu, hít sâu……

Tần ma ma vội vàng nói: “Vẫn là nương nương suy nghĩ chu toàn.”

Hạ độc đại khái sẽ không thành công.

Tần ma ma trở lại điện, Hoàng hậu đang cầm chiếc đũa đồng, gẩy đống tro hương trong lò.

Cung nữ vào phòng, lần lượt mở hai chiếc hộp trên tay ra: “Chỉ cần buổi tối cô nương thoa son môi trong hộp này rồi đi hầu hạ Thái tử, dù có chuyện gì xảy ra, chủ nhân nhà ta tự có cách để cô nương toàn thân trở ra. Những ngân phiếu này coi như là lễ ra mắt cho cô nương, sau khi thành công, chủ nhân còn có hậu tạ.”

Hơn nữa còn có một ngàn lượng cơ!

Chưa đợi nàng từ chối, tiểu thái giám cũng đã chạy mất dạng.

Phong thủy luân chuyển, ai cũng không ngờ nha đầu này lại trở thành sủng tì của Thái tử, ngoài mặt Ngụy cô cô đương nhiên tỏ ra khách khí.

Lại mở hộp son môi kia ra, màu đỏ tươi rực rỡ, ánh lên chút ánh sáng nhàn nhạt. Nàng theo bản năng đưa tay thử màu, nhưng vì nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên dừng ngón tay lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cung nữ tránh không trả lời, chỉ nói: “Cô nương không cần biết, cứ làm theo là được, sau này ắt sẽ không thiếu phần tốt của cô nương.”

“Cô nương đừng hoảng sợ, ta chỉ đến truyền đạt ý của chủ tử nhà ta.”

Ví dụ như môi của anh họ, nàng thậm chí đã không còn nhớ rõ mặt anh họ, nhưng nàng vẫn nhớ hồi nhỏ anh họ thích lè lưỡi trêu người. Môi hắn ta khô nứt bong tróc, luôn mọc mụn nước, bựa lưỡi còn khá dài. Hình ảnh hồi bé hắn ta lè lưỡi với nàng thật sự là rất khó quên.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Chương 15