Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 23: Chương 23

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23: Chương 23


“Được rồi, kể cho tôi nghe đi, tại sao cậu lại khác với những Zombie bình thường?”

Máu của Zombie màu đỏ đậm, cơ thể Zombie bị cắt ra chỉ chảy rất ít m.á.u và sẽ nhanh chóng đông lại.

Văn Cửu Hoàn bị ngọn lửa thù hận gần như thiêu rụi lý trí lại nổi lên, trong lòng xuất hiện nỗi sợ hãi, nhưng không muốn dễ dàng khuất phục.

“Thái Tuế?”

Đêm tối buông xuống, xung quanh nhà họ Văn đèn đường lờ mờ, rất yên tĩnh.

Khác với lúc trói Tiết Linh chỉ buộc tay, hiện tại Văn Cửu Hoàn bị trói từ tay đến chân, không thể cử động, chỉ có thể nằm trên đất thở hổn hển.

Anh gầy gò hơn ba năm trước, khí chất cũng càng thêm u ám đáng sợ.

Thật tiếc, thằng con riêng da dày thịt chắc, sống sót qua bao nhiêu khó khăn, lại có ông nội bảo vệ, anh ta không dám làm quá tay.

Ngón cái. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu không phải anh ta vô tình ăn phải thứ đó, có lẽ lúc đó anh ta thật sự đã trở thành những con Zombie xấu xí đáng sợ đó.

Anh dẫm lên mảng thịt nhuyễn, đặt d.a.o ngắn lên ngón tay của Văn Cửu Hoàn. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Bịch.”

Văn Cửu Tắc dùng đầu d.a.o chọc vào cái tai đó, quan sát một lúc.

Vì vậy, Văn Cửu Hoàn là cậu bé duy nhất trong thế hệ này, từ nhỏ đã nhận được nhiều sự chú ý và yêu thương nhất trong nhà họ Văn.

Ông nội Vănlà một người cha gia trưởng khá truyền thống, ông ta cho rằng chỉ có đàn ông mới có thể trụ cột gia đình, con gái sớm muộn gì cũng phải gả đi, không thể thừa kế gia sản, chỉ được tính là một nửa người nhà họ Văn.

Đến khi lớn lên, thằng con riêng còn cướp đi người con gái anh ta thích, sự ghét bỏ của Văn Cửu Hoàn biến thành thù hận.

Văn Cửu Tắc không thu hồi d.a.o ngắn, vẫn giữ chặt giữa các ngón tay của anh ta: “Nói đi.”

Ba năm rồi, anh ta sống trong kiểu ngày tháng không thấy ánh sáng, như cái bóng không có linh hồn, mỗi lần nghĩ đến đều phải mắng chửi Văn Cửu Tắc, hôm nay, ác mộng lại tái hiện, Văn Cửu Tắc không c.h.ế.t bên ngoài, lại một lần nữa xuất hiện trước mặt anh ta.

Nhưng anh ta nhanh chóng cảm thấy cơ thể mình bắt đầu cứng lại, toàn thân tê dại, đầu óc mơ hồ, chỉ còn một cảm giác đói khát không thể chịu đựng đè nén lý trí.

Văn Cửu Tắc thấy anh ta không chịu khuất phục, cười nhẹ một tiếng, mũi chân dẫm mạnh xuống.

Anh nói: “Văn Cửu Hoàn, cậu đoán xem nếu cậu biến thành Zombie, được thả ra, có phải sẽ ăn hết những người trong nhà họ Văn không?”

Khi nhận ra đó là Văn Cửu Tắc, anh ta gần như tức điên.

Vợ ông nội Vănsinh được hai người con trai, trưởng là Văn Hành Nhất, thứ là Văn Thịnh Song.

“Tôi đã ăn… Thái Tuế nênthành ra như vậy, cái khác, tôi không biết.”

“Tôi sẽ bắt đầu cắt từ ngón tay của cậu, cắt xong ngón tay sẽ cắt đến cánh tay… Chúng ta sẽ xem đến khi nào cậu không chịu nổi mà chịu nói.”

Cửa đã được đóng lại, Văn Cửu Tắc ngồi xổm trước mặt Văn Cửu Hoàn, mũi chân dẫm lên một bên tai đã đông lại, tay thì xoay xoay con d.a.o ngắn.

Sau khi ông ta qua đời vì bệnh, ông nội Văncho rằng con trai trưởng chỉ có hai cô con gái là không hợp lý, nên đã tìm đứa con riêng duy nhất của ông ta từ bên ngoài, đưa về nhà họ Văn, chính là Văn Cửu Tắc.

Sau đó ông nội bệnh nặng, anh ta muốn nhân cơ hội này xử lý Văn Cửu Tắc, nhưng ai ngờ lại xuất hiện Zombie.

Anh ta ghét Văn Cửu Tắc, giống như Văn Cửu Tắc ghét anh ta.

Văn Cửu Tắc giữ chặt hai tay anh ta, dùng đầu gối đè lên lưng anh ta khiến anh ta không thể đứng dậy, tay còn lại cầm d.a.o ngắn.

Chương 23: Chương 23

Văn Cửu Tắc, sao lại là anh!

Ba năm rồi nhưngVăn Cửu Hoàn vẫn nhớ ngày hôm đó, kẻ mà anh ta đánh luônkhông dám phản kháng, mắng không dám nói lại, đang cười cợt ấn cổ anh ta vào miệng Zombie.

Má anh ta cọ xát mạnh vào mặt đất, Văn Cửu Hoàn cố gắng nghiêng đầu, cuối cùng nhìn rõ người tấn công mình là ai.

Văn Cửu Hoàn nhìn thấy ánh sáng của lưỡi d.a.o lóe lên, cảm giác bên má lạnh đi, một mảng thịt mềm rơi xuống đất. Đó là… tai của anh ta!

Zombie không cảm thấy đau, nhưng bất kỳ ai còn lý trí, khi tận mắt thấy bộ phận cơ thể của mình bị cắt bỏ, đều sẽ cảm thấy không thể chịu đựng nổi.

“Cậu là Zombie.” Anh khẳng định, chất giọng mang theo sự nghi ngờ và tò mò:“Saocậu lại khác với những con Zombiebình thường?”

Anh lại mang theo nụ cười từng đưa anh ta đến bên miệng Zombie, hỏi: “Cậu không muốn nói sao?”

Anh ta không xử lý được Văn Cửu Tắc, ngược lại còn bị anh nắm lấy cơ hội suýt nữa mất mạng!

Văn Cửu Tắc kéo một tay của Văn Cửu Hoàn ra, đặt trước mặt anh ta, tay đưa d.a.o xuống.

Văn Cửu Hoàn bị Zombiecắn, anh ta hoảng sợ kêu lên, thậm chí mất cả sự tự trọng mà khóc lóc.

“Tôi rất mong chờ, tiếc là tôi vội vàng, không thể thấy cảnh đó…”

Văn Cửu Hoàn thì không ngoài dự đoán, vừa thấy nhát d.a.o đầu tiên đã sụp đổ.

Cánh cửa vừa hé mở, bên ngoài một sức mạnh lớn bất ngờ đẩy cửa ra, Văn Cửu Hoàn bị người ta đẩy ngã xuống đất. (đọc tại Qidian-VP.com)

Văn Cửu Tắc bỗng phát ra một tiếng cười.

Trong phòng Văn Cửu Hoàn, anh ta mất một bên tai, bị trói chặt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Văn Cửu Hoàn căm thù nhìn anh, lộ ra hàm răng sắc nhọn ẩn giấu bên trong.

“Nói… nói, tôi nói…” Anh ta lắp bắp mở miệng.

Cha của Văn Cửu Hoàn, Văn Thịnh Song chỉ có một đứa con, còn bác anh ta, Văn Hành Nhất thì sinh được hai cô con gái.

Nhưng bác anh ta, Văn Hành Nhất lại là một người khá phong lưu, đã ngủ với không ít phụ nữ bên ngoài, để lại không ít con riêng.

Rõ ràng anh tanghĩ rằng trong căn cứ - ngôi nhà lớn của mình, sẽ không có nguy hiểm gì nênhoàn toàn không phòng bị.

Giờ đây, phản ứng của anh ta chậm chạp, mãi đến khi bị người ta giữ chặt trên đất mới nhận ra có điều không ổn, mở miệng định mắng mỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hơn nữa, Văn Cửu Hoàn không phải là người có ý chí kiên định, từ nhỏ anh ta đã sống trong nhung lụa, không thể chịu nổi một chút tủi thân.

Vị trí của Văn Cửu Hoàn trong gia đình bị đe dọa, một đứa con riêng từ bên ngoài, cướp đi những thứ vốn thuộc về anh ta, đương nhiên khiến anh ta cực kỳ ghét bỏ, thậm chí muốn anh c.h.ế.t ngay lập tức.

Cằm của anh ta bị một bàn tay nắm chặt, sức mạnh rất lớn, lại ép mặt anh ta xuống đất, bịt kín âm thanh đang định phát ra.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23: Chương 23