Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 27: Tâm tư nhỏ của Nguyên Lạc Sâm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 27: Tâm tư nhỏ của Nguyên Lạc Sâm


Hai người là vợ chồng đó, dù chỉ là trên danh nghĩa nhưng cả ngày cũng ăn cùng, ngủ cùng, làm sao mà đến cả thời gian nói chuyện cũng không có vậy.

Cố Từ Dư, người được nhớ đến đang ở bên này thu dọn một số giấy tờ thường dùng. Sau đó ngồi trên sofa kiểm tra bảng tiến độ nhiệm vụ của hệ thống.

“... Hay anh cũng ăn chút đi?” Hoàn toàn không biết nên nói gì, Cố Từ Dư vô thức nhanh miệng nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dáng vẻ vẫn vô cùng tao nhã, vốn dĩ Cố Từ Dư ăn cơm rất ngay ngắn, nhưng so với Nguyên Lạc Sâm lại giống như một con khỉ hoang.

“Gọi điện cho anh ta, bảo anh ta đến công ty giải trí Tinh Lộc ngay lập tức, nói với anh ta nếu không lập tức đến trước mặt Minh Lâm thì đừng nghĩ tới chuyện tăng lương gấp đôi nữa.”

“Rốt cuộc có chuyện gì?” Nhớ tới lần trước Trình Dương có lời muốn nói nhưng lại thôi, Cố Từ Dư đoán rằng tên này chắc chắn đang giấu cô điều gì đó.

Nguyên Lạc Sâm khựng lại, một lúc sau vẫn không quay đầu lại, chỉ nói một câu rồi xoay người rời đi: “Không phải chuyện của anh, anh lái xe về đi, nhớ thanh toán tiền ăn và tiền xe lần này.”

Haha.

Đợi Cố Từ Dư và Nguyên Lạc Sâm tạm biệt nhau xong, trợ lý Lâm từ đằng sau bước đến.

“Ăn xong rồi, muốn về nhà không?” Nguyên Lạc Sâm nghiêng đầu nhìn Cố Từ Dư, nói.

Đợi đến khi thỏa thuận kết thúc, cô sẽ cắt đứt hoàn toàn với anh, cầm tiền rồi lập tức rời đi mà không quay đầu nhìn lại.

Tại sao lại phải rơi vào hoàn cảnh thê thảm trong truyện một lần nữa chứ?

Con đường sự nghiệp của Hạ An Dịch đang bắt đầu phát triển, hơn nữa gần đây cũng không liên lạc với nữ chính, vậy thì số phận bị lôi ra làm bia đỡ đ·ạ·n cũng sẽ dần bị hủy bỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nguyên Lạc Sâm không biết vừa nãy có tính là làm hòa hay không, nhưng dù sao thái độ của Cố Từ Dư với anh cũng đã dịu dàng hơn một chút.

Cố Từ Dư lườm anh ta một cái: “Bỏ đi, tôi cũng lười so đo với anh. Tề Cách dám làm ra chuyện này một cách trắng trợn như vậy, chắc phó tổng giám đốc đứng sau lưng anh ta cũng giúp đỡ không ít, chuyện này tôi sẽ không bỏ qua như vậy đâu.”

Kết quả, Trình Dương đợi mãi không thấy người tới.

Đợi Cố Từ Dư ăn xong cũng đúng lúc Nguyên Lạc Sâm ngồi bên cạnh thu đũa, lấy khăn tay sạch lau miệng. Toàn bộ quá trình đều vô cùng hưởng thụ.

Cố Từ Dư giơ tay lên, dường như có thể chạm tới ánh sáng trên đỉnh đầu.

Còn Phó Thời Diên, đợi anh ta nắm trong tay toàn bộ Tập đoàn Biệt Thiên, dựa vào năng lực của anh ta, nhất định sẽ dẫn dắt Tập đoàn Biệt Thiên phát triển hưng thịnh.

Trình Dương từ phía sau nhanh chóng chạy đến kéo Cố Từ Dư vào phòng làm việc.

Từ khi bắt đầu, cô đã giúp nam phụ Hạ An Dịch tránh khỏi số phận làm bia đỡ đ·ạ·n rồi.

Chị Lưu nhắc tới cô?

Nguyên Lạc Sâm lái xe về khu mười ba An Hạ, tốc độ lái xe trên cả đoạn đường vẫn luôn duy trì ở mức 60km/h, rất nhanh đã tới nơi.

“Không kịp nói gì.” Nguyên Lạc Sâm tiện tay lật một trang tài liệu, nhàn nhạt nói.

Trình Dương nhìn sắc mặt Cố Từ Dư, yết hầu động đậy, gắt gao nuốt nước bọt.

Mà hiện tại, cô vẫn luôn quan tâm tới tình trạng sức khỏe của mẹ Hạ An Dịch bên kia, cho nên đến bây giờ bệnh của mẹ anh ta cũng đã dần ổn định, sau này hoàn toàn không thể xuất hiện tình huống như vậy.

Cố Từ Dư vừa đến công ty đã cảm thấy bầu không khí rất khác so với lúc trước cô tới đây.

Công ty giải trí Tinh Lộc.

Vì nghĩ như vậy nên cô cũng không cần thiết phải khó chịu làm loạn với anh, dù sao thì đối phương cũng là ông chủ, từ chối không phải là chuyện bình thường sao?

Thật tàn ác!

“...”

“Vốn dĩ… Vốn dĩ là vậy mà... Hahaha.” Trình Dương cười haha nói.

Người đàn ông này rất kỳ quái, anh vẫn luôn dễ dàng ảnh hưởng đến tư tưởng và phán đoán của người khác.

“Chu Càn chắc vẫn chưa dậy, không phải anh vừa cho anh ta nghỉ vài ngày để chuẩn bị đến chỗ cô Cố làm việc sao.” Trợ lý Lâm nói.

Dáng vẻ Trợ lý Lâm chỉ hận rèn sắt không thành thép.

-

Tự do mà cô muốn đang đến gần rồi.

Anh nhìn cô như vậy khiến cô hơi sợ hãi.

“Anh ta cảm thấy cô không có khả năng mời Chu Càn tới đây nên mới cố ý làm như vậy, tới khi đó muốn làm cô mất mặt trước tất cả mọi người.” Trình Dương nhìn Cố Từ Dư vô cùng tức giận, liên tục khuyên nhủ: “Không phải cô đã đàm phán với Phó Thời Diên rồi sao? Lần này tuy chúng ta không có Chu Càn nhưng độ nổi tiếng của Minh Lâm cũng không thấp. Cộng thêm người xấu tính như cô, đến lúc đó mọi người trong công ty cũng không dám bàn tán gì về cô đâu.”

Đạo lý này ba nói rất chính xác nha.

“Làm màu…”

Tâm trạng Trợ lý Lâm vô cùng phức tạp đứng trong gió.

“Như nào?”

“Boss, chuyện hợp tác với tổng giám đốc Lý đã đàm phán xong rồi, hai ngày sau sẽ đến công ty để hoàn thiện các thủ tục cụ thể liên quan đến hợp đồng.”

Cố Từ Dư ngẩng đầu liếc nhìn Nguyên Lạc Sâm, anh vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh nhưng đôi mắt vẫn tràn đầy niềm vui. Khóe miệng cô giật giật, có chút bối rối.

Quá tàn ác.

“Cậu chủ, có chuyện gì sao?” Chị Lưu vô cùng kinh ngạc.

Sao nghe có chút không thật vậy. Dù sao trước kia nguyên chủ cũng không mấy kính trọng chị Lưu, tuy sau khi cô chuyển tới đây thái độ của chị ấy đã tốt hơn rất nhiều, nhưng kinh sợ nhiều hơn kính trọng.

Hiện tại, người nhà anh ta khỏe mạnh, sự nghiệp ngày một ổn định phát triển, từng bước chạm tới ước mơ.

Tuy mọi người đều có vẻ rất thân thiện và tôn trọng nhưng luôn có cảm giác không đúng lắm.

Thà đắc tội với tiểu nhân chứ không thể đắc tội với nữ nhân.

Ly hôn! Ly hôn! (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ cần cô từ từ làm tốt công việc sắp tới, sau đó tận hưởng hạnh phúc tự mình gặt hái được mà thôi. Sau khi giúp các vai phụ kia tránh khỏi số phận làm bia đỡ đ·ạ·n, cô có thể hoàn toàn nắm bắt được vận mệnh của mình.

“Má!” Cố Từ Dư bị hành động của Tề Cách làm cho không nhịn nổi chửi thề.

“Vậy cậu đừng quên, Hạ An Dịch thật lòng yêu Lâm Thụy Lạp, sau khi mẹ anh ta mất do không kịp chữa trị, Lâm Thụy Lạp luôn ở bên cạnh cùng anh ta vượt qua quãng thời gian đau khổ đó.”

Đột nhiên, Cố Từ Dư cảm thấy lần này bản thân trở về cuộc sống sẽ có chút khổ sở, Nguyên Lạc Sâm sốt ruột như vậy, không phải là có bẫy trong khu mười ba An Hạ đang chờ cô chứ.

Trợ lý Lâm vừa nói xong, tay Nguyên Lạc Sâm bỗng có chút nặng nề.

“Đúng rồi, việc anh giao cho tôi ngày hôm qua đã điều tra ra rồi, có vẻ Minh Lâm bên công ty của Phó Thời Diên muốn kí hợp đồng với cô Cố, nhìn dáng vẻ vội vã của cô Cố, hôm nay không lẽ đến công ty để nói về chuyện này?”

Nhưng vai ác sau này mới hắc hóa, hiện tại chắc không thể nào.

Danh tiếng của Cố tam tiểu thư tất nhiên anh ta đã nghe qua, thế nên muốn chơi cô một vố, tỏ rõ thái độ của mình, như vậy, đến khi qua đó mới có thể bộc lộ tầm quan trọng của anh ta.

Làm hòa rồi sao?

“Xin lỗi, quên mất.” Trên mặt Nguyên Lạc Sâm lại có chút thất vọng, nhìn Cố Từ Dư đang tức giận.

“...” Sao cô cứ cảm thấy tên này đang cố ý vậy.

Cố Từ Dư đắm chìm trong sự sợ hãi.

Chương 27: Tâm tư nhỏ của Nguyên Lạc Sâm

“Ơ kìa, đâu có gì, lần trước Tề Cách tình cờ nghe lén chúng ta nói chuyện, sau đó anh ta đi nói với mọi người trong công ty rằng cô khoác lác muốn tìm Chu Càn tới, còn nói đó chỉ là lời nói suông của cô, tóm lại là nói cô … như thế.”

“Bà chủ thật quan tâm tới cô chủ nha.”

“Đừng vui mừng quá sớm, hiện tại mới chỉ là bắt đầu, đối với nam phụ, nữ chính vẫn còn ánh hào quang và sức hấp dẫn nhất định đó.”

Cô vừa nói gì khiến người ta buồn cười sao?

Mà lúc này, Minh Lâm - người bọn họ phải chờ đang chậm rãi uống hết ly cafe, đợi ăn điểm tâm.

Sau khi nhận được thông báo của Phó Thời Diên, trong lòng anh ta đã có tính toán cho riêng mình.

“Tôi xấu tính á?” Cố Từ Dư cảm thấy Tề Cách chưa làm cô tức c·h·ế·t thì cái tên này đã làm trước rồi.

Khuôn mặt Nguyên Lạc Sâm lạnh lùng đi lên lầu, ánh đèn sáng rực trong phòng khách chiếu lên mang tai vốn đã tắm rửa sạch sẽ của anh, trông hồng hào lạ thường. (đọc tại Qidian-VP.com)

Kết quả anh ta làm như thế khiến Cố Từ Dư suýt chút nữa mất mặt trước mọi người.

Cố Từ Dư nói: “Được rồi, chuyện của Tề Cách để sang một bên, chắc đợi chút nữa Minh Lâm sẽ tới báo cáo, lúc đó anh đi tiếp đón.”

Cố Từ Dư nghiến răng nghiến lợi: “Tôi không phải đã nói tôi phải về thu dọn một chút rồi mới đến hay sao?”

Anh ta cũng chịu luôn rồi.

Sau khi lên xe, trợ lý Lâm quan sát thái độ ông chủ nhà mình đằng sau xe có gì đó không đúng, nghĩ tới chuyện gì đó, hỏi: “Boss, hồi sáng anh và cô Cố nói gì với nhau sao?”

Đó vốn dĩ là một ông chủ lạnh lùng vô cảm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hiện tại, bảng tiến độ của Hạ An Dịch bên kia đang ổn định, vẫn luôn tăng lên từ từ, có vẻ như là vì Trình Dương làm khá tốt việc chuẩn bị công tác quan hệ công chúng để đợi Minh Lâm qua đó.

Trợ lý Lâm cười đáp, quay đầu gọi điện liên tục như muốn lấy mạng Chu Càn.

Trợ lý Lâm nhìn thấy bộ dạng này, do dự hỏi: “Anh…Anh làm lành với cô Cố rồi sao?”

Tổng giám đốc Phó chắc cũng sẽ không nói gì.

“Anh định cứ nhìn tôi như vậy đến khi ăn xong chắc?”

Cố Từ Dư đá lông mày.

Nguyên Lạc Sâm ừm một tiếng, nhìn chăm chú không rời bóng dáng Cố Từ Dư vừa đi khỏi phía trước.

Hay câu nào làm vừa lòng vị thiếu gia tính tình nắng mưa thất thường này.

“Vậy cô về sớm một chút, dạo này chị Lưu vẫn luôn nhắc tới cô.” Nguyên Lạc Sâm rất tự nhiên nói.

Anh im lặng một hồi, lập tức hỏi: “Chu Càn đâu?”

Cố Từ Dư vội rũ bỏ ý tưởng lộn xộn trong trí óc này, vùi đầu vào ăn cơm.

“Đợi lát nữa cô chủ trở về, làm phiền chị Lưu để ý xem động tĩnh của cô ấy, xem cô ấy cần gì.” Nguyên Lạc Sâm nói xong, ánh mắt của chị Lưu càng trở nên kinh ngạc, lại nói thêm một câu, “Là bà nội dặn dò tôi.”

Trong khoảng thời gian này, Cố Từ Dư thỉnh thoảng ngẩng đầu lên liếc nhìn, mỗi lần nhìn lên đều có thể bắt gặp ánh mắt của Nguyên Lạc Sâm, giống như có sự quyến luyến khó nhận ra, khuôn mặt thuần khiết đó mang theo một ánh mắt thâm tình khiến cô có cảm giác muốn rút lui.

“Được.” Nói xong, Nguyên Lạc Sâm cầm đũa mới bên cạnh bắt đầu ăn.

-

Khó khăn lắm Nguyên Lạc Sâm mới có thể chạm mặt cô một lần, căn bản không kịp nói câu gì.

Vừa vào cửa đã nhìn thấy chị Lưu đang quét dọn, lập tức gọi chị ấy đến.

“...” Tên này thật khó đối phó.

Cố Từ Dư cảm thấy bản thân nên trưởng thành một chút.

***

Cố Từ dư nhanh chóng xử lý hết đồ ăn còn lại trong đĩa, Nguyên Lạc Sâm vẫn luôn ngồi ở đối diện cô, anh cũng không rời đi mà chỉ im lặng nhìn cô ăn xong.

Ngoài những người đã từng tiếp xúc, nam phụ trong truyện chắc chỉ còn lại một người thôi.

“Không được à?” Nguyên Lạc Sâm nghiêm túc nói, khuôn mặt trông lại có vẻ vô tội.

Quả thật sau khi suy nghĩ vài ngày, cô không còn giận Nguyên Lạc Sâm như ngày hôm đó nữa. Dù sao hai người cũng chỉ là quan hệ hợp tác chân chính lại lạnh nhạt, cho nên những việc nằm ngoài quan hệ này đều có thể đồng ý có thể không, cô không cần giận dỗi một cách trẻ con chỉ vì những nỗ lực không được hồi đáp xứng đáng.

Dần có cảm giác chống đỡ không nổi nữa.

Sau khi Cố Từ Dư về khu mười ba An Hạ, ăn xong bữa sáng lập tức lái xe tới công ty.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 27: Tâm tư nhỏ của Nguyên Lạc Sâm