Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 31: “Âm mưu” của bà nội Nguyên

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31: “Âm mưu” của bà nội Nguyên


Cố Từ Dư nhìn thấy dáng vẻ của những người này thì vô cùng tức giận, lại nghĩ tới tình tiết trong tiểu thuyết trước kia, vô tình nhớ đến những chuyện mà bọn họ đã làm với Nguyên Lạc Sâm lúc nhỏ càng tức giận tới nỗi chỉ hận không thể đến đánh cho bọn họ một trận.

Trình Dương từ nhỏ đã ham chơi có tiếng nên mọi người ở đây đều biết anh ấy. Bây giờ nhắc tới Trình Dương, Trần Như tất nhiên sẽ biết là ai.

Vốn tưởng rằng lần này Nguyên Lâm cũng sẽ về cùng, dù sao cũng đã chuẩn bị đón Lâm Lâm về nhà, chỉ là bà cụ nói phải hai ngày nữa mới được đón đi.

[Tiểu Dư, đêm nay Tiểu Sâm có thể sẽ có chút không thoải mái, con chăm sóc nhiều nó một chút, bà nội đang chờ ôm chắt trai rồi!]

Khẽ quay đầu nhìn lại, khuôn mặt đoan chính của Nguyên Lạc Sâm ở ngay bên cạnh cô, trái tim Cố Từ Dư như chệch một nhịp.

Trong đầu Cố Từ lại hiện lên câu nói vừa rồi ở chỗ bà cụ, dì Lâm cố ý nhấn mạnh từng chữ, trà thảo dược bổ thân thể… Trà thảo dược bổ thân thể… Trà thảo dược…

Cố Từ Dư ngồi bên cạnh bà nội, nghe bà ấy càm ràm.

Kiềm chế cơn tức giận, Cố Từ Dư cười nói: “Ồ, nói đến Nguyên Huy, sao cậu ta lại không có ở đây vậy?”

“Nhìn nha đầu thối này xem, bà già này đối xử tốt với nó như thế mà nó không cảm kích chút nào, cả ngày chỉ nhớ đến anh trai khó hiểu này của nó.” Bà nội nhìn dáng vẻ chạy trốn của Nguyên Lâm, nói một mạch.

“Anh ta không phải anh trai con, anh con là Nguyên Huy, không phải Nguyên Lạc Sâm.” Dáng vẻ Nguyên Hàm không nhường nhịn chút nào.

“... Sao, không nên à?”

Khóe miệng Cố Từ Dư giật giật.

Nguyên Lạc Sâm vừa vào phòng, một bóng hình nhỏ bé lập tức chạy tới đằng sau anh, bám lấy anh.

Cho nên phải làm thế nào để qua đêm nay đây!!

Sau khi trở về từ nhà chính, giống như lúc đến, lúc về Cố Từ Dư và Nguyễn Lạc Sâm cũng ngồi ở ghế sau.

Ba Nguyên ở bên cạnh từ đầu tới cuối không nói lời nào, thậm chí không nhìn sang bên này một giây, sau khi Cố Từ Dư và Nguyên Lạc Sâm đến lập tức lấy tờ báo trên bàn lên đọc rồi làm ngơ.

Khi cô đang nghĩ về điều đó, Nguyên Lạc Sâm vốn đang ngồi ngay ngắn bên cạnh đột nhiên lại gần, hơi thở của anh hơi nóng, toàn bộ phả vào cổ Cố Từ Dư, cảm giác như bị một cái lò lửa lớn bao vây vậy.

Cảm giác lạ lẫm ở trên đầu, bên tai truyền đến tiếng cảm ơn nhẹ nhàng khó có được của Nguyên Lạc Sâm.

“...” Làm cái gì đi.

Cái này… Người này có chuyện gì?

“Được rồi, được rồi, đợi chút nữa các cháu đưa con nhóc kia đi đi, nhìn dáng vẻ không có tiền đồ đó xem, đúng là một cặp khó hiểu.” Bà nội bất đắc dĩ nói.

Đột nhiên Nguyên Lạc Sâm dừng bước, nhìn về phía Cố Từ Dư bên cạnh.

- (đọc tại Qidian-VP.com)

“Tiểu Sâm đừng để ý nhé, em gái chỉ nói đùa với con mà thôi.” Trần Như quay lại nói với Nguyên Lạc Sâm.

Nguyên Lạc Sâm nhìn Cố Từ Dư đang đi nhanh phía trước. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ồ vậy sao, vậy chắc anh ta nhìn nhầm rồi.” Cố Từ Dư nhìn dáng vẻ chịu ấm ức của Trần Như, trong lòng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Bây giờ anh lười phải để ý tới bọn họ.

“Không cần để ý đến họ.” Nguyên Lạc Sâm thản nhiên nói.

Chỉ có điều…

Khóe miệng anh cong lên, vành tai lại ửng đỏ. Sau đó dường như anh nhận ra bản thân mình có chút thất thố, vô thức giơ tay lên, ho nhẹ một tiếng mới đi theo.

Lúc này Nguyên Lạc Sâm nhắm mắt lại, ý thức không được tỉnh táo, anh tựa vào trên người Cố Từ Dư, kề sát vào người cô. Khuôn mặt trong veo lúc này lấm tấm mồ hôi lạnh.

Hai người cũng không nói thêm gì nữa, Cố Từ Dư và Nguyên Lạc Sâm cùng nhau đi lên tầng.

“Xin lỗi, hôm nay hơi tắc đường nên đến muộn chút. Không làm lỡ bữa tối của mọi người chứ.”

“Nhớ em gái thì mau đi đi, thêm chút nữa bà nội chắc không đợi nổi mất.”

Nhìn dì Lâm và lão phu nhân như vậy, Cố Từ Dư luôn cảm thấy có chỗ nào đó không ổn.

“Anh, anh làm gì vậy!”

“Này, Nguyên Lạc Sâm, mấy con quỷ đáng ghét đó nói như thế sao anh không có phản ứng gì vậy?” Cố Từ Dư nói đến lại thấy tức giận.

“...” Uống trà làm sao uống một ngụm hết ngay được.

Bọn họ cũng chỉ dám nói mồm, tuy lúc nhỏ ai cũng bắt nạt Nguyên Lạc Sâm nhưng hiện tại không ai dám làm gì anh, những thủ đoạn tầm thường kia cũng chỉ có thể âm thầm sử dụng.

Chương 31: “Âm mưu” của bà nội Nguyên

Nhiệt độ rất cao, gần như là sốt rồi.

Tuy anh cảm thấy hôm nay bà nội có chút khác thường nhưng Nguyên Lạc Sâm vẫn nghe lời bà, cũng không nói lại gì, ngoan ngoãn uống một ngụm hết ly trà.

Nhìn cái cách Trần Như khoe khoang Nguyên Huy là một học sinh tốt mỗi ngày, bà ta chắc chắn nên biết rốt cuộc con trai mình có đức hạnh như thế nào.

Trần Như sững sờ một chút rồi cười nói: “Có lẽ thằng bé lại đang tăng ca ở công ty rồi! Haizz, từ nhỏ thằng bé Nguyên Huy này đã như vậy rồi, từ nhỏ khi đi học cũng vậy, vẫn luôn chăm chỉ hơn người khác một chút.”

Dì Lâm nghiêng đầu sang, đối diện với ánh mắt của bà nội nói: “Vâng, bà chủ.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chắc không phải như cô nghĩ đâu.

Nhìn dáng vẻ tức giận bất bình của Cố Từ Dư, khuôn mặt Nguyên Lạc Sâm toát lên ý cười, anh vô thức giơ tay lên xoa đầu Cố Từ Dư, có chút vỗ về, chậm chạp nói: “Cảm ơn.”

“Hahaha, điều này chứng tỏ tình cảm giữa hai anh em rất tốt đó, tất nhiên người họ yêu quý nhất vẫn là bà nội rồi.” Cố Từ Dư nhìn dáng vẻ khi nãy của Nguyên Lâm cũng bật cười.

Như là để chứng minh suy đoán của mình là đúng, ngay sau đó Cố Từ Dư nhận được tin nhắn WeChat của bà lão.

“Cái tên nhóc thối này, độ ấm đó vừa đủ, bây giờ mau uống hết cho bà.” Bà nội thấy anh trực tiếp để ly trà sang một bên lập tức gõ quải trượng xuống.

“Xem đứa trẻ này kìa, nói lời khách sáo gì vậy chứ. Mau thu dọn đi, lên gọi mẹ và Lâm Lâm xuống ăn cơm.” Vẫn là Trần Như lên tiếng đáp lời.

Nhưng bà nội cũng không thể làm hại Nguyên Lạc Sâm nên cô cũng không nghĩ nhiều.

Trần Như ẩn ý mang theo sự kiêu căng và tự hào.

Dáng vẻ như một con chim non trở về tổ.

“Cháu không có mà.” Cố Từ Dư liên tục khua tay. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nguyên Lạc Sâm thích uống trà, bà nội cũng thường giữ lại những loại trà ngon mà người khác tặng để cho Nguyên Lạc Sâm.

Cô đưa tay định đẩy anh ra, tay vừa chạm vào, vẻ mặt Cố Từ Dư lập tức thay đổi.

Nếu như có thể, chú Trần có thể nghe cô giải thích một chút không?

“... Xin lỗi.” Nguyên Lạc Sâm ngây người, thu tay về.

Cơ thể Cố Từ Dư cứng đờ, vô thức gỡ bàn tay đang ở trên đầu mình xuống.

Cố Từ Dư: Mỉm cười.jpg

Nghe bà ta nói vậy, Cố Từ Dư cười nói: “Thì ra là vậy, không nghĩ tới Nguyên Huy lại là người như vậy, khó trách mỗi lần Trình Dương nhắc tới đều nói thường gặp Nguyên Huy ở Hiệp Tửu Hội, thì ra là nửa đêm cũng đi đàm phán việc kinh doanh, đúng thật là… Mất ăn mất ngủ quá rồi.”

“Đây là trà thuốc, có tác dụng tăng cường sức khỏe. Bà chủ sợ cậu chủ không chăm sóc tốt cho bản thân nên đặc biệt kêu người giữ lại trà thuốc cho cậu chủ đó.” Dì Lâm cười giải thích.

Cố Từ Dư ở bên cạnh nhìn dáng vẻ bà nội và dì Lâm cứ “đá lông nheo” cho nhau luôn cảm thấy có gì đó không đúng.

“Con bé này ngày càng biết nịnh nọt bà rồi.” Bà nội cầm cây quải trượng bên cạnh Cố Từ Dư gõ gõ làm ra vẻ tức giận.

Hiện tại anh đang nắm thóp bọn họ trong tay, hơn nữa muốn tức giận thì anh sẽ dùng hành động thực tế hơn nghiêm khắc trừng trị bọn họ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Như giả vờ tức giận nhẹ nhàng trách mắng Nguyên Hàm một câu, dáng vẻ để cô ta tùy ý làm loạn.

“Cậu chủ, mời uống trà. Đây là trà ngon bà chủ đặc biệt giữ lại cho cậu đó.”

Cố Từ Dư nhìn Nguyên Lạc Sâm có chút khó chịu ở bên cạnh, cô cảm giác giờ phút này đầu óc có chút chập mạch.

Khuôn mặt Trần Như trầm xuống rõ ràng, nhưng ngại ba Nguyên đang ở đây nên không dám trực tiếp nổi giận, chỉ kìm nén cơn giận cười nói: “Sao có thể chứ, thằng bé Trình Dương chắc chắn nhìn nhầm rồi.”

Chú Trần ở phía trước dường như nhận ra điều gì đó, liếc qua kính chiếu hậu, nhanh chóng mở tấm chắn, hoàn toàn tách biệt với Cố Từ Dư và Nguyên Lạc Sâm ở phía sau.

“Dì Lâm, đây là trà gì?” Nói thật lòng, không phải do trà quá ngon mà có lẽ là anh chưa uống thử bao giờ.

Cố Từ Dư che giấu cảm xúc, nhanh chóng điều chỉnh dáng vẻ, đi tới.

Khi Nguyên Lạc Sâm vừa ngồi xuống, dì Lâm đã bưng ly trà đó đến bên cạnh tay Nguyên Lạc Sâm.

“Làm phiền dì Lâm rồi.” Nguyên Lạc Sâm nhận lấy, đặt ở bên cạnh.

Cố Từ Dư nhìn dáng vẻ của anh, khóe miệng giật giật. Không lẽ xem cô như em gái Nguyên Lâm của anh rồi à.

Nguyên Huy xuất hiện ở đó, có thể biết ngay là làm gì.

Nguyên Lạc Sâm đoán rằng do bà nội biết anh thường đau bụng nên mới đặc biệt kêu người chuẩn bị loại trà này.

Hiệp Tửu Hội là quán bar có tiếng vô cùng loạn lạc ở đây.

“Sao lại tới nữa rồi? Ngày nào cũng thấy phiền phức thế.”

Cử động thân mật này của Nguyên Lạc Sâm quá rõ ràng khiến tim Cố Từ Dư suýt chút nữa lỡ nhịp.

“Sao cô còn tức giận hơn tôi vậy?”

***

Nguyên Hàm lườm Cố Từ Dư và Nguyên Lạc Sâm một cái, miệng lẩm bẩm nói. Giọng cô ta không lớn nhưng đủ cho tất cả mọi người nghe thấy.

“Con bé này nói gì vậy, nơi này không phải là nhà của anh cả con sao? Đúng là!”

Bà nội càm ràm xong mới nghĩ tới gì đó, nói với dì Lâm đang đứng cười bên cạnh: “Cô đi lấy trà khi nãy chuẩn bị cho tên nhóc thối này đến đây, cẩn thận đừng làm đổ.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31: “Âm mưu” của bà nội Nguyên